Bên ngoài đã bịt tai lại cố gắng bình tâm đánh xe ngựa Mặc Phong: gia đúng là cầm thú biến thái, chủ mẫu quá đáng thương rồi!!
" Mặc Phong, cút! "
Tần Mặc Uyên trầm thấp đè nén giọng nói vang lên, Mặc Phong ngay lập tức dừng xe ngựa lại túm quần bỏ chạy thật xa, chủ mẫu người chịu khổ rồi trở về ta sẽ hảo hảo làm người nấu canh bồi bổ cho người!!
" Ưm...!ưm...!! "
Bên trong xe ngựa vẫn là cái kia tư thế, chỉ là lúc này Giản Ly đang bị Tần Mặc Uyên dùng của nàng bị hắn tháo xuống cái yếm bịt kín miệng lại, tay đã bị một sợi dây đỏ trói lại bị hắn đè xuống, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh kích động cực độ hoảng sợ trừng lớn mắt, cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng, có ai không mau cứu người đi bổn công chúa sắp bị người ta cưỡng gian!! cứu mạng với!!!
Giản Ly trong lòng không ngừng gào thét, vẫn luôn phát ra khán cự âm thanh, chính là Tần Mặc Uyên rất thích nàng cái này bộ dáng đâu, kêu trời trời không thấu kêu đất đất không hay, nàng càng kêu hắn lại càng hưng phấn nha.
Tần Mặc Uyên cũng không biết bản thân làm sao vậy, vì cái gì có thể hình thành như vậy biến thái cảm xúc tới, nhưng chính là từ lần đầu tiên động phòng kia hắn liền rất thích nhìn Giản Ly như vậy bộ dáng.
" Nương tử kêu cái gì, tướng công cái gì cũng chưa làm nha "
Tần Mặc Uyên cười cười bàn tay véo véo đôi gò bông cao ngất đang kiêu ngạo vểnh lên kia.
Giản Ly càng kích động hơn không ngừng vặn vẹo, nàng chỉ cảm thấy thằng này hiện tại cười cực kỳ quái dị, cực kỳ nguy hiểm, cực kỳ biến thái!! bảo bảo đang rất sợ hãi, bảo bảo muốn trở về tìm mẫu thân!!
Tần Mặc Uyên kéo một cái Giản Ly liền rơi vào trong lòng hắn, Giản Ly dùng hai tay bị trói loạn đánh vào người Tần Mặc Uyên thân thể không ngừng vặn vẹo muốn thoát khỏi lòng ngực của hắn.
Bang một tiếng, một cái tát chụp lên mông của nàng, Giản Ly cả người cứng đờ cảm giác được cái mông đau rát, còn có cái kia kia của Tần Mặc Uyên chọc vào mông của nàng....
" Sao vậy? tiếp tục vặn vẹo cái mông của nàng đi, không vặn nữa sao? "
Tần Mặc Uyên cười như không cười nhìn chằm chằm nàng, Giản Ly bộ ngực loã lồ không thể che đậy được nằm trong tầm mắt hắn, vừa rồi nàng vặn vẹo nó liền không ngừng rung động trước mắt hắn còn cọ xát vào lòng ngực của hắn, còn có trên người nàng dấu hôn cực kỳ bắt mắt, Tần Mặc Uyên cảm thấy bản thân sắp bạo rồi!
Giản Ly bị tầm mắt nóng rực của hắn nhìn chằm chằm liền co lại không dám động nữa, nàng cảm thấy bản thân giống như bị một con thú hoang đang đói bụng theo dõi, chỉ cần nàng động một chút liền sẽ bị con thú kia ăn đến mảnh vụn cũng không còn.
" Nương tử....!nương tử mau tới an ủi giúp tướng công nàng đi "
Tần Mặc Uyên cắn vành tai của Giản Ly phun khí lên tiếng, âm thanh mang theo tràn ngập không thể che giấu dục vọng.
Giản Ly thân thể run lên đột nhiên nhớ tới buổi tối hôm qua, hắn cũng mút vành tai của nàng rên rỉ bảo nàng đi an ủi hắn, lúc đó kiêu ngạo Giản Ly đá mạnh lên người Tần Mặc Uyên kiên quyết không chịu, nhưng ngay sau đó nàng liền phải thét chói tai cầu xin tha thứ bởi vì Tần Mặc Uyên biến thái muốn đem cái chỗ phía sau kia của nàng chơi!!
Một lần kinh sợ khắc vào trong lòng Giản Ly không dám chọc mao Tần Mặc Uyên nữa, hai tay bị trói mò đến nơi thứ đáng ghét đang kiêu ngạo ngẩn đầu kia cách lớp y phục run rẩy xoa xoa.
" Ngô..."
Tần Mặc Uyên sung sướng than nhẹ, bàn tay lướt qua eo nhỏ của Giản Ly luồng vào trong váy của nàng.
" Ư...!ưm...!"
Giản Ly lắc lắc đầu rên lên, lại không thể nói lời nào, ô ô ngón tay ngón tay tên khốn này!!
" Nương tử....!ướt rồi "
Tần Mặc Uyên rút tay ra khỏi váy của nàng, giơ tay lên quơ quơ trước mặt của Giản Ly, ngón tay hắn bị bao bới một tầng trong suốt chất lỏng, Giản Ly trừng mắt sắc mặt đỏ bừng, dưới ánh mắt của Giản Ly Tần Mặc Uyên đem ngón tay đến gần bên môi vươn đầu lưỡi liếm trên ngón tay chất lỏng!!
Giản Ly cả người nhũn ra, nàng cảm giác được phía dưới kia của nàng đang chảy ra nước a!! quá mức xấu hổ!!
Tần Mặc Uyên xoay người đè lên người Giản Ly, đem chính mình quần thoát ra, y phục cũng không cởi đem váy của nàng kéo lên kéo xuống cái quần ngắn lột mất nàng mỏng manh tiết khố nhanh chóng xông đi vào.
" Ha...!nương tử...!nương tử...."
" Ư...!ư..."
Giản Ly muốn thét lên chính là cái gì thanh âm đều không thể phát đi ra chỉ có thể đè nén trong cổ họng cảm giác khổ sở muốn chết.
" Nương tử muốn kêu ra tiếng sao? chính là tướng công rất thích bịt kín nàng cái miệng nhỏ đâu, như vậy càng muốn xinh đẹp nha "
" Ư...!ưm...!ưm...!"
Giản Ly sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, ánh mắt đẫm lệ nhìn hắn, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ, biến thái, tử biến thái, đây là ở trên xe ngựa khốn nạn!!
Tần Mặc Uyên quá hung ác, đến lúc hắn bắn ra Giản Ly đã mất khống chế, trước mắt đều biến thành màu đen, Tần Mặc Uyên rút ra trong miệng nàng cái yếm Giản Ly trong miệng ê a rên rỉ vài tiếng trực tiếp ngất đi.
__ __ _ __ __ _
" Xoạt, xoạt....."
Giản Ly ngồi trên giường đung đưa chân nhìn cổ chân bản thân bị cái quen thuộc dây xích trói lại, cảm giác cái eo đau muốn chết sắp gãy làm đôi rồi!!
" Nương tử ~ "
Tần Mặc Uyên từ bên ngoài đi vào trên mặt cực kỳ vui vẻ đi đến ôm lấy Giản Ly.
" Tần Mặc Uyên ngươi muốn xích ta lại? "
Giản Ly cực kỳ bình tĩnh ngẩn đầu lên nhìn hắn, tuyệt mỹ gương mặt nhìn không ra vui giận.
Tần Mặc Uyên ghét nhất bản thân đối mặt với nàng như vậy biểu tình, hôn hôn nàng gương mặt nhếch môi cười.
" Chỉ cần nương tử không trốn mất ta tự nhiên không có trói nàng nha "
" Ngươi phiền đã chết "
Giản Ly rốt cuộc duy trì không được vẻ mặt môi đỏ nhếch lên mềm ngọt giọng nói như mèo kêu vang lên, chui vào trong lòng Tần Mặc Uyên ôm lấy eo hắn cả người biến thành lười biếng, hắn tuy có hơi biến thái nhưng là nàng lại thích hắn nha, nàng rất nhớ hắn nga.
Tần Mặc Uyên tươi cười xoa xoa nàng eo, hắn nhất thích nàng cái này bộ dáng chui vào trong lòng hắn.
" Nương tử đói bụng không? "
" Không đói bụng "
Hiện tại đã là buổi tối Giản Ly sau khi tỉnh lại đã ở trong căn phòng này, lúc đó đã là buổi chiều sập tối, trên người đã được tắm rửa sạch sẽ thay một bộ y phục khác, Tần Mặc Uyên mang cơm vào cùng nàng ở trong đây ăn, hiện tại liền không thế nào đói bụng.
" Muốn ngủ, mệt "
Giản Ly làm nũng bộ dáng dụi dụi vào lòng Tần Mặc Uyên, hiện tại Giản Ly muốn sủng ái Tần Mặc Uyên đã không còn rồi, hiện tại chỉ còn Tần Mặc Uyên sủng sủng sủng Giản Ly còn có làm nàng!!
" Được tướng công ôm nương tử đi ngủ "
Tần Mặc Uyên đem Giản Ly ôm trong lòng nằm ở trên giường, thảo dược mùi hương từ thân thể Giản Ly truyền đến chóp mũi rất nhanh Tần Mặc Uyên liền ngủ say.
2 năm buổi tối mỗi khi nhắm mắt lại hắn liền mơ đến Giản Ly rơi xuống vực bộ dáng, lúc đó hắn đã tuyệt vọng như thế nào, mỗi ngày đều sống không bằng chết, nếu không phải hắn không tìm thấy nàng thi thể nếu không phải phụ hoàng hắn nói nàng sẽ không chết, nếu không phải hắn cố chấp tin tưởng nàng nhất định sẽ trở về bên cạnh hắn thì Tần Mặc Uyên lúc này đã sớm trở thành một khối thi thể lạnh như băng, mất đi Giản Ly Tần Mặc Uyên sẽ chết, sẽ biến thành một khối thân thể còn hơi thở có thể bước đi nhưng lại mất đi linh hồn cùng trái tim.
Hoàng cung ngự thư phòng.....
" Quân Ngọc từ Thanh Châu trở về rồi? "
" Vâng thưa hoàng thượng "
" Vài ngày nữa liền đến sinh thần của Quân Ngọc, năm nay lại làm lớn hơn một chút đi "
Tần Nghiêm xoa trán phất tay nói, nhi tử của hắn hai năm nay đều nhớ thương nha đầu kia đến sắp hỏng mất, hắn mới không phải cái ma quỷ phụ hoàng mới sẽ không ép buộc hắn đi cưới một người khác, chỉ mong nha đầu kia còn sống trở về nếu không hắn thật sự trở thành kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh a, lúc đó hắn liền nhảy sông tự vẫn cho rồi!! không đúng hắn phải đem Long Thần vệ đều giết chết hết báo thù rồi mới nhảy sông tự vẫn!!
" Vâng thưa hoàng thượng "
Thanh Dương cung kính trả lời, khom lưng hành lễ lui ra ngoài, haizz mấy vị chủ tử như thế nào đều bị người hại mất đi thê tử a.
Những ngày sau đó Tích Nguyệt quốc càng lúc càng đông đúc, bởi vì sinh thần của Tần Mặc Uyên sắp diễn ra.
Lúc này trong Thần vương phủ mật thất kia.
" A...!Tần Mặc Uyên tử biến thái này! ngươi dám ở trước mặt ta cầm ta cái yếm cọ xát ngươi cái kia kia!!! "
Giản Ly tức giận gương mặt đỏ ửng lên chỉ vào Tần Mặc Uyên hét lên.
" Nương tử nàng thơm quá, đều do nàng không cho ta chạm vào nàng nha "
Tần Mặc Uyên động tác trong tay cũng không có dừng lại, rên rỉ lên án nhìn thẳng về phía Giản Ly ánh mắt nóng rực giống như muốn lột sạch y phục của nàng vậy.
" Tử biến thái, ngươi cơ khát như vậy sau "
Giản Ly chân trần đi trên thảm, tiến lại gần Tần Mặc Uyên đạp lên người hắn, tựa như nữ vương giống nhau từ trên cao nhìn xuống, nàng chính là bắt được điểm yếu của hắn, chỉ cần nàng làm nũng với hắn chỉ cần không vượt qua điểm mấu chốt hắn liền sẽ ngoan ngoãn nghe lời nàng, bởi vậy Giản Ly càng lúc càng ngạo kiều thích hành hạ hắn.
" Đúng vậy ta rất muốn làm nàng! "
Tần Mặc Uyên nhìn cái chân nhỏ xinh mềm mại trắng noãn đạp trên bụng của bản thân nhịn không được liếm môi lại ngước nhìn Giản Ly trong mắt đều là ủy khuất muốn nàng đi cho hắn an ủi.
" Chết biến thái, đạp chết ngươi! "
Giản Ly đem chân đạp lên tiểu Mặc Uyên đang dựng lên kia, tức giận nói.
" Ngô!...."
Kích thích xông thẳng vào đại não Tần Mặc Uyên liền rên lên một tiếng, chết tiệt, hắn cảm giác được cái chân nhỏ mềm mại của nương tử nhà hắn đạp lên thứ kia của hắn.
Giản Ly nhìn thấy hắn rên lên càng đắc ý hơn, bàn chân chà xát lên tiểu Mặc Uyên, còn ác ý trượt xuống xoa nhẹ hai cái kia, sao đó lại trượt lên lại trượt xuống chà xát lại xoa xoa, Giản Ly chính là ở đùa bỡn chà đạp hắn!
" A ha..."
Tần Mặc Uyên nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ, cả người run lên, đều là do nữ nhân nào đó đang vui sướng đùa bỡn hắn..
" Mặc Phong, cút! "
Tần Mặc Uyên trầm thấp đè nén giọng nói vang lên, Mặc Phong ngay lập tức dừng xe ngựa lại túm quần bỏ chạy thật xa, chủ mẫu người chịu khổ rồi trở về ta sẽ hảo hảo làm người nấu canh bồi bổ cho người!!
" Ưm...!ưm...!! "
Bên trong xe ngựa vẫn là cái kia tư thế, chỉ là lúc này Giản Ly đang bị Tần Mặc Uyên dùng của nàng bị hắn tháo xuống cái yếm bịt kín miệng lại, tay đã bị một sợi dây đỏ trói lại bị hắn đè xuống, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh kích động cực độ hoảng sợ trừng lớn mắt, cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng, có ai không mau cứu người đi bổn công chúa sắp bị người ta cưỡng gian!! cứu mạng với!!!
Giản Ly trong lòng không ngừng gào thét, vẫn luôn phát ra khán cự âm thanh, chính là Tần Mặc Uyên rất thích nàng cái này bộ dáng đâu, kêu trời trời không thấu kêu đất đất không hay, nàng càng kêu hắn lại càng hưng phấn nha.
Tần Mặc Uyên cũng không biết bản thân làm sao vậy, vì cái gì có thể hình thành như vậy biến thái cảm xúc tới, nhưng chính là từ lần đầu tiên động phòng kia hắn liền rất thích nhìn Giản Ly như vậy bộ dáng.
" Nương tử kêu cái gì, tướng công cái gì cũng chưa làm nha "
Tần Mặc Uyên cười cười bàn tay véo véo đôi gò bông cao ngất đang kiêu ngạo vểnh lên kia.
Giản Ly càng kích động hơn không ngừng vặn vẹo, nàng chỉ cảm thấy thằng này hiện tại cười cực kỳ quái dị, cực kỳ nguy hiểm, cực kỳ biến thái!! bảo bảo đang rất sợ hãi, bảo bảo muốn trở về tìm mẫu thân!!
Tần Mặc Uyên kéo một cái Giản Ly liền rơi vào trong lòng hắn, Giản Ly dùng hai tay bị trói loạn đánh vào người Tần Mặc Uyên thân thể không ngừng vặn vẹo muốn thoát khỏi lòng ngực của hắn.
Bang một tiếng, một cái tát chụp lên mông của nàng, Giản Ly cả người cứng đờ cảm giác được cái mông đau rát, còn có cái kia kia của Tần Mặc Uyên chọc vào mông của nàng....
" Sao vậy? tiếp tục vặn vẹo cái mông của nàng đi, không vặn nữa sao? "
Tần Mặc Uyên cười như không cười nhìn chằm chằm nàng, Giản Ly bộ ngực loã lồ không thể che đậy được nằm trong tầm mắt hắn, vừa rồi nàng vặn vẹo nó liền không ngừng rung động trước mắt hắn còn cọ xát vào lòng ngực của hắn, còn có trên người nàng dấu hôn cực kỳ bắt mắt, Tần Mặc Uyên cảm thấy bản thân sắp bạo rồi!
Giản Ly bị tầm mắt nóng rực của hắn nhìn chằm chằm liền co lại không dám động nữa, nàng cảm thấy bản thân giống như bị một con thú hoang đang đói bụng theo dõi, chỉ cần nàng động một chút liền sẽ bị con thú kia ăn đến mảnh vụn cũng không còn.
" Nương tử....!nương tử mau tới an ủi giúp tướng công nàng đi "
Tần Mặc Uyên cắn vành tai của Giản Ly phun khí lên tiếng, âm thanh mang theo tràn ngập không thể che giấu dục vọng.
Giản Ly thân thể run lên đột nhiên nhớ tới buổi tối hôm qua, hắn cũng mút vành tai của nàng rên rỉ bảo nàng đi an ủi hắn, lúc đó kiêu ngạo Giản Ly đá mạnh lên người Tần Mặc Uyên kiên quyết không chịu, nhưng ngay sau đó nàng liền phải thét chói tai cầu xin tha thứ bởi vì Tần Mặc Uyên biến thái muốn đem cái chỗ phía sau kia của nàng chơi!!
Một lần kinh sợ khắc vào trong lòng Giản Ly không dám chọc mao Tần Mặc Uyên nữa, hai tay bị trói mò đến nơi thứ đáng ghét đang kiêu ngạo ngẩn đầu kia cách lớp y phục run rẩy xoa xoa.
" Ngô..."
Tần Mặc Uyên sung sướng than nhẹ, bàn tay lướt qua eo nhỏ của Giản Ly luồng vào trong váy của nàng.
" Ư...!ưm...!"
Giản Ly lắc lắc đầu rên lên, lại không thể nói lời nào, ô ô ngón tay ngón tay tên khốn này!!
" Nương tử....!ướt rồi "
Tần Mặc Uyên rút tay ra khỏi váy của nàng, giơ tay lên quơ quơ trước mặt của Giản Ly, ngón tay hắn bị bao bới một tầng trong suốt chất lỏng, Giản Ly trừng mắt sắc mặt đỏ bừng, dưới ánh mắt của Giản Ly Tần Mặc Uyên đem ngón tay đến gần bên môi vươn đầu lưỡi liếm trên ngón tay chất lỏng!!
Giản Ly cả người nhũn ra, nàng cảm giác được phía dưới kia của nàng đang chảy ra nước a!! quá mức xấu hổ!!
Tần Mặc Uyên xoay người đè lên người Giản Ly, đem chính mình quần thoát ra, y phục cũng không cởi đem váy của nàng kéo lên kéo xuống cái quần ngắn lột mất nàng mỏng manh tiết khố nhanh chóng xông đi vào.
" Ha...!nương tử...!nương tử...."
" Ư...!ư..."
Giản Ly muốn thét lên chính là cái gì thanh âm đều không thể phát đi ra chỉ có thể đè nén trong cổ họng cảm giác khổ sở muốn chết.
" Nương tử muốn kêu ra tiếng sao? chính là tướng công rất thích bịt kín nàng cái miệng nhỏ đâu, như vậy càng muốn xinh đẹp nha "
" Ư...!ưm...!ưm...!"
Giản Ly sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, ánh mắt đẫm lệ nhìn hắn, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ, biến thái, tử biến thái, đây là ở trên xe ngựa khốn nạn!!
Tần Mặc Uyên quá hung ác, đến lúc hắn bắn ra Giản Ly đã mất khống chế, trước mắt đều biến thành màu đen, Tần Mặc Uyên rút ra trong miệng nàng cái yếm Giản Ly trong miệng ê a rên rỉ vài tiếng trực tiếp ngất đi.
__ __ _ __ __ _
" Xoạt, xoạt....."
Giản Ly ngồi trên giường đung đưa chân nhìn cổ chân bản thân bị cái quen thuộc dây xích trói lại, cảm giác cái eo đau muốn chết sắp gãy làm đôi rồi!!
" Nương tử ~ "
Tần Mặc Uyên từ bên ngoài đi vào trên mặt cực kỳ vui vẻ đi đến ôm lấy Giản Ly.
" Tần Mặc Uyên ngươi muốn xích ta lại? "
Giản Ly cực kỳ bình tĩnh ngẩn đầu lên nhìn hắn, tuyệt mỹ gương mặt nhìn không ra vui giận.
Tần Mặc Uyên ghét nhất bản thân đối mặt với nàng như vậy biểu tình, hôn hôn nàng gương mặt nhếch môi cười.
" Chỉ cần nương tử không trốn mất ta tự nhiên không có trói nàng nha "
" Ngươi phiền đã chết "
Giản Ly rốt cuộc duy trì không được vẻ mặt môi đỏ nhếch lên mềm ngọt giọng nói như mèo kêu vang lên, chui vào trong lòng Tần Mặc Uyên ôm lấy eo hắn cả người biến thành lười biếng, hắn tuy có hơi biến thái nhưng là nàng lại thích hắn nha, nàng rất nhớ hắn nga.
Tần Mặc Uyên tươi cười xoa xoa nàng eo, hắn nhất thích nàng cái này bộ dáng chui vào trong lòng hắn.
" Nương tử đói bụng không? "
" Không đói bụng "
Hiện tại đã là buổi tối Giản Ly sau khi tỉnh lại đã ở trong căn phòng này, lúc đó đã là buổi chiều sập tối, trên người đã được tắm rửa sạch sẽ thay một bộ y phục khác, Tần Mặc Uyên mang cơm vào cùng nàng ở trong đây ăn, hiện tại liền không thế nào đói bụng.
" Muốn ngủ, mệt "
Giản Ly làm nũng bộ dáng dụi dụi vào lòng Tần Mặc Uyên, hiện tại Giản Ly muốn sủng ái Tần Mặc Uyên đã không còn rồi, hiện tại chỉ còn Tần Mặc Uyên sủng sủng sủng Giản Ly còn có làm nàng!!
" Được tướng công ôm nương tử đi ngủ "
Tần Mặc Uyên đem Giản Ly ôm trong lòng nằm ở trên giường, thảo dược mùi hương từ thân thể Giản Ly truyền đến chóp mũi rất nhanh Tần Mặc Uyên liền ngủ say.
2 năm buổi tối mỗi khi nhắm mắt lại hắn liền mơ đến Giản Ly rơi xuống vực bộ dáng, lúc đó hắn đã tuyệt vọng như thế nào, mỗi ngày đều sống không bằng chết, nếu không phải hắn không tìm thấy nàng thi thể nếu không phải phụ hoàng hắn nói nàng sẽ không chết, nếu không phải hắn cố chấp tin tưởng nàng nhất định sẽ trở về bên cạnh hắn thì Tần Mặc Uyên lúc này đã sớm trở thành một khối thi thể lạnh như băng, mất đi Giản Ly Tần Mặc Uyên sẽ chết, sẽ biến thành một khối thân thể còn hơi thở có thể bước đi nhưng lại mất đi linh hồn cùng trái tim.
Hoàng cung ngự thư phòng.....
" Quân Ngọc từ Thanh Châu trở về rồi? "
" Vâng thưa hoàng thượng "
" Vài ngày nữa liền đến sinh thần của Quân Ngọc, năm nay lại làm lớn hơn một chút đi "
Tần Nghiêm xoa trán phất tay nói, nhi tử của hắn hai năm nay đều nhớ thương nha đầu kia đến sắp hỏng mất, hắn mới không phải cái ma quỷ phụ hoàng mới sẽ không ép buộc hắn đi cưới một người khác, chỉ mong nha đầu kia còn sống trở về nếu không hắn thật sự trở thành kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh a, lúc đó hắn liền nhảy sông tự vẫn cho rồi!! không đúng hắn phải đem Long Thần vệ đều giết chết hết báo thù rồi mới nhảy sông tự vẫn!!
" Vâng thưa hoàng thượng "
Thanh Dương cung kính trả lời, khom lưng hành lễ lui ra ngoài, haizz mấy vị chủ tử như thế nào đều bị người hại mất đi thê tử a.
Những ngày sau đó Tích Nguyệt quốc càng lúc càng đông đúc, bởi vì sinh thần của Tần Mặc Uyên sắp diễn ra.
Lúc này trong Thần vương phủ mật thất kia.
" A...!Tần Mặc Uyên tử biến thái này! ngươi dám ở trước mặt ta cầm ta cái yếm cọ xát ngươi cái kia kia!!! "
Giản Ly tức giận gương mặt đỏ ửng lên chỉ vào Tần Mặc Uyên hét lên.
" Nương tử nàng thơm quá, đều do nàng không cho ta chạm vào nàng nha "
Tần Mặc Uyên động tác trong tay cũng không có dừng lại, rên rỉ lên án nhìn thẳng về phía Giản Ly ánh mắt nóng rực giống như muốn lột sạch y phục của nàng vậy.
" Tử biến thái, ngươi cơ khát như vậy sau "
Giản Ly chân trần đi trên thảm, tiến lại gần Tần Mặc Uyên đạp lên người hắn, tựa như nữ vương giống nhau từ trên cao nhìn xuống, nàng chính là bắt được điểm yếu của hắn, chỉ cần nàng làm nũng với hắn chỉ cần không vượt qua điểm mấu chốt hắn liền sẽ ngoan ngoãn nghe lời nàng, bởi vậy Giản Ly càng lúc càng ngạo kiều thích hành hạ hắn.
" Đúng vậy ta rất muốn làm nàng! "
Tần Mặc Uyên nhìn cái chân nhỏ xinh mềm mại trắng noãn đạp trên bụng của bản thân nhịn không được liếm môi lại ngước nhìn Giản Ly trong mắt đều là ủy khuất muốn nàng đi cho hắn an ủi.
" Chết biến thái, đạp chết ngươi! "
Giản Ly đem chân đạp lên tiểu Mặc Uyên đang dựng lên kia, tức giận nói.
" Ngô!...."
Kích thích xông thẳng vào đại não Tần Mặc Uyên liền rên lên một tiếng, chết tiệt, hắn cảm giác được cái chân nhỏ mềm mại của nương tử nhà hắn đạp lên thứ kia của hắn.
Giản Ly nhìn thấy hắn rên lên càng đắc ý hơn, bàn chân chà xát lên tiểu Mặc Uyên, còn ác ý trượt xuống xoa nhẹ hai cái kia, sao đó lại trượt lên lại trượt xuống chà xát lại xoa xoa, Giản Ly chính là ở đùa bỡn chà đạp hắn!
" A ha..."
Tần Mặc Uyên nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ, cả người run lên, đều là do nữ nhân nào đó đang vui sướng đùa bỡn hắn..