" Tiểu Tuyết nhi chờ ta "
" Tránh ra cho ta, ta phải mang trái cây về cho tiểu thư! "
" Ấy chờ một chút!.
"
Giản Diễm đi ra khỏi cung của Giản Ly liền tìm được Tiêu Tuyết cùng nàng dây dưa đi trở lại cung điện của Giản Ly.
" Tiểu Tuyết nhi!! "
" Tiểu thư trái cây của người "
Tiêu Tuyết bưng trái cây đặt trên bàn, Giản Ly đang ngồi trước thư án lật xem mấy bức tranh.
" Tiểu Tuyết nhi em mau tới xem, đều là mỹ nhân a, giúp ta chọn vài người đi "
Giản Ly ngẩn đầu híp mắt cười nhìn Tiêu Tuyết nói.
" Tiểu thư đây là để làm gì? "
Tiêu Tuyết đi lại gần cầm lấy vài bức tranh Giản Ly đưa đến.
" Nga!.
là cho ta ca ca chọn thái tử phi, phụ hoàng làm hắn chọn một cái thái tử phi để thành thân, còn không là ra biên cảnh ở mấy năm "
" Đúng rồi nghe nói biên cảnh đang có chiến loạn và bệnh dịch a, ca ca hắn mà đi sợ là còn không trở lại lành ít dữ nhiều đâu!.
mẫu hậu sợ hắn xảy ra chuyện liền nhanh chóng làm hắn chọn thái tử phi!.
"
Giản Ly nhìn mấy bức tranh nhướng mi cười nói, còn sợ không đủ kích thích bồi tiếp mấy câu.
Giản Diễm đứng bên cạnh đứng ngón tay lên hướng về phía nhà mình muội muội, muội muội hắn quá tuỵt zời.
" Cái gì!.
sao lại!.
"
Tiêu Tuyết có chút kích động lên tiếng bàn tay siết chặt mấy bức tranh đang cầm trong tay, sao đó nhận thấy bản thân không thích hợp nhanh chóng làm chính mình bình tĩnh lại.
" Ta cũng không biết phụ hoàng vì cái gì đột nhiên quyết định như thế a "
" Xem nào, chọn một cái thái tử phi, hai cái trắc phi, ca ca hắn lớn như vậy đều đã 21 tuổi đều chưa từng chạm quá nữ nhân chậc chậc "
Giản Ly thầm nhếch môi cười sau đó ngẩn đầu thở dài nhìn Tiêu Tuyết.
" Tiểu Tuyết nhi em nói xem ca ca ta nếu không đại hôn liền phải ra biên cảnh nguy hiểm như thế, em thật sự muốn để hắn cưới người khác sau? hoặc là đi biên cảnh nguy hiểm sau? em thật sự không cảm thấy đau sót chút nào hay sau? "
" Ca ca ta thích em như thế hắn chắc chắn không đồng ý đại hôn, như vậy phụ hoàng liền làm hắn đi ra biên cảnh a, lúc đó hắn lành ít dữ nhiều em không biết có hay không còn có thể lại nhìn thấy hắn đâu!.
"
Tiêu Tuyết cắn môi không lên tiếng, hốc mắt đỏ lên hơi cúi đầu xuống trong lòng chua xót.
Giản Diễm thấy nàng như thế liền đau lòng tiến lại bắt lấy Tiêu Tuyết cổ tay.
" Tránh ra cho ta, ngươi đúng là đồ lừa đảo còn nói nhất định sẽ cưới ta hiện tại liền muốn có thái tử phi!! "
Tiêu Tuyết đẩy mạnh Giản Diễm ra chạy ra bên ngoài.
Giản Ly nhìn theo bóng lưng Tiêu Tuyết, ai da tiểu Tuyết nhi đau lòng phát khóc rồi, phát tiết lớn như thế a.
" Ca ca ngốc ở đó làm gì nhanh lên đuổi theo an ủi nàng lừa nàng gả cho ngươi a, đem nàng lừa đến trên giường càng tốt!! "
Giản Ly liếc mắt nhìn qua bên cạnh Giản Diễm đang ngây ngốc giơ chân đạp hắn một cái tức giận lớn tiếng nói.
" Ách, à ta đi "
" Tiểu Tuyết nhi!.
"
Giản Diễm lấy lại tinh thần nhanh chóng đuổi theo Tiêu Tuyết.
" Nàng không tin lần này bọn họ còn không đến bên nhau! "
Giản Ly giơ tay ngọc quạt quạt vài cái chính mình đổ mồ hôi cái trán, tức giận hừ hừ nói.
Ở bên này!!
" Tiểu Tuyết nhi!.
"
Giản Diễm bắt lấy cổ tay Tiêu Tuyết kéo nàng vào trong lòng ôm chặt lấy nàng.
" Ta không có cưới thái tử phi nào cả, Giản Diễm chỉ muốn cưới Tiêu Tuyết mà thôi, nếu là nàng đã không thích ta, ta sẽ đi biên cảnh, sẽ không cưới người khác ngoại trừ nàng "
" Không cần khóc có được không, ta sẽ đau lòng "
Giản Diễm buông lỏng Tiêu Tuyết ra giơ tay xoa nhẹ gương mặt của nàng, đau lòng nói.
" Ta mới không khóc! "
Tiêu Tuyết đẩy Giản Diễm ra giơ tay lau chính mình mặt.
" Được được không có khóc "
Giản Diễm bất đắc dĩ thở dài nói.
" Nàng thật sự không thích ta sau? trong lòng nàng ta không có một chút vị trí nào sau? "
Giản Diễm ánh mắt tràn ngập tình yêu đối với Tiêu Tuyết mong chờ nhìn nàng.
" Không!.
"
Tiêu Tuyết né tránh ánh mắt hắn nhỏ giọng nói.
" Ta hiểu rồi!.
ngày mai ta sẽ xuất phát đến biên cảnh hy vọng nàng có thể đến tiễn ta!.
"
Giản Diễm buông lỏng bàn tay đang nắm lấy cánh tay của Tiêu Tuyết xoay người nói, sau đó bước chân nhanh chóng rời đi, bóng lưng thê lương cô độc.
Tiêu Tuyết hai tay ôm mặt nước mắt không nhịn được rơi xuống.
Giản Ly núp sau núi giả bàn tay đánh một cái lên phiến đá xoay người rời đi, hừ xem ra lần này phải bày một trận lớn rồi!! tiểu Tuyết nhi là em ép ta nha tiểu thư nhà em đành phải làm em đau lòng sợ hãi một mới được rồi, sau đó đem bán chính mình luôn hahaha.
Ngày hôm sau mọi người tiễn đi Giản Diễm, Tiêu Tuyết trở về liền ngây ngốc ngồi trong cung của Giản Ly, nàng thì đang ở ngự thư phòng.
" Nữ nhi bảo bối lần này con bày một trận to như thế đúng là chậc chậc "
Giản Trì nhấp trà chậc lưỡi nói.
" A Diễm hắn đúng là ngốc muốn chết truy người ta nữ nhi đều không xong phải nhờ đến hắn muội muội "
Cung Ý Lan ngồi bên cạnh Giản Trì không chút đau lòng nhà mình nhi tử ngược lại ghét bỏ nói.
" Bốn ngày!.
bốn ngày sau ca ca liền cưới được tức phụ nha!.
"
Ba người ngồi trong thư phòng vẻ mặt tính kế gian ác cười nhìn nhau.
Rất nhanh trôi qua bốn ngày, bốn ngày này Tiêu Tuyết đều là ngây ngốc bộ dáng.
Giản Ly cong môi cười nhìn nàng, tiểu Tuyết nhi mới như vậy liền lo lắng rồi một chút nữa có hay không ngất xỉu luôn a.
" Công chúa!.
công chúa!.
thái tử điện hạ ở biên cảnh bị ám toán trúng độc sắp không xong rồi!! "
Thị vệ từ bên ngoài gấp gáp chạy vào hành lễ đối với Giản Ly nói.
" Cái gì!! "
Giản Ly từ trên ghế đứng lên không thể tin tưởng lên tiếng, quá tuỵt zời màn kịch chính đã đến rồi!!
" Công chúa mau đến biên cảnh thái tử hắn!.
"
" Đi!! "
Giản Ly mang theo Tiêu Tuyết ra ngoài cổng thành Giản Trì và Cung Ý Lan đang ngồi trên lưng ngựa chờ đợi, hai người nhanh chóng leo lên ngựa bốn người chạy đến biên cảnh.
" A Diễm!! "
" Ca ca!! "
Giản Ly và Cung Ý Lan chạy nhanh vào trong phòng của Giản Diễm.
" Ca ca ngươi không không sao chứ!.
"
Giản Diễm sắc mặt trắng bệch hai mắt nhắm nghiền nằm trên giường hơi thở mỏng manh.
Giản Ly nắm lấy tay hắn ngồi xuống bên giường hốc mắt đỏ hồng nghẹn ngào nói.
Cung Ý Lan ôm lấy Giản Trì rơi nước mắt, Giản Trì ôm lấy bả vai nàng vỗ vỗ hai mắt nhắm lại.
Tiêu Tuyết ngây ra đứng trong phòng không thể tin tưởng sự thật trước mắt, rõ ràng bốn ngày trước hắn còn khỏe mạnh đứng trước mặt nàng vì cái gì vì cái gì!! Tiêu Tuyết trong lòng dâng lên sợ hãi.
" Tiểu! Tuyết nhi!.
"
" Ca ca ngươi tỉnh! "
Giọng nói Giản Diễm suy yếu vang lên, Giản Ly kích động nắm chặt bàn tay hắn nói.
" Tiểu Tuyết nhi!.
"
Giản Diễm từ từ mở mắt ra mơ hồ gọi.
" Tiểu Tuyết nhi ta ca ca!.
ca ca muốn nhìn thấy em mau tới nhìn hắn a "
Giản Ly quay đầu nhìn về phía Tiêu Tuyết nghẹn ngào nói.
Tiêu Tuyết đi đến bên cạnh giường, Giản Ly đặt xuống bàn tay của Giản Diễm nhanh chóng chạy theo Giản Trì và Cung Ý Lan đi ra ngoài.
" Hắc hắc ca ca hắn sắp có được tức phụ rồi "
" Nữ nhi quá thông minh a "
" Nữ nhi bảo bối hahaha "
Giản Ly ba người nhìn nhau hắc hắc cười nào có phía trước đau khổ bộ dáng.
Lúc này bên trong phòng Tiêu Tuyết đang ngồi cạnh giường của Giản Diễm, hắn hơi giơ tay muốn sờ vào gương mặt của nàng Tiêu Tuyết nhanh chóng bắt lấy bàn tay hắn để lên mặt của bản thân hốc mắt đỏ lên nhìn hắn suy yếu bộ dáng.
" Tiểu Tuyết nhi!.
ta liền sắp chết rồi!.
ta chết rồi cũng không có ai gả cho ta!.
nàng cũng sẽ không bị ta làm phiền nữa!.
nàng chán ghét ta như vậy hẳn là vui vẻ đi khụ!.
khụ! khụ!.
"
Giản Diễm cười cười nhìn Tiêu Tuyết mỏng manh thanh âm nói không ngừng ho khan trực tiếp ho ra một ngụm máu tươi.
" Giản Diễm!! "
Tiêu Tuyết hoảng hốt che lại hắn miệng.
" Ngươi nói bậy cái gì, ngươi sẽ không chết không chết đâu!.
ta không có chán ghét ngươi ta!.
ta thích ngươi!.
cho dù ngươi chết ta cũng sẽ gả cho ngươi mà "
Tiêu Tuyết nói xong liền gục xuống trên người Giản Diễm không ngừng khóc lên cực kỳ thương tâm, nàng sợ hãi, tuyệt vọng, hắn đã chết nàng phải làm sao bây giờ nàng hối hận muốn chết.
Giản Diễm nâng bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng yếu ớt cười khẽ.
" Nói ngốc cái gì đâu!.
nếu ta đã chết ngươi liền tìm một cái thật lòng thích ngươi!.
ngươi liền gả cho hắn cùng hắn quá cả đời hạnh phúc a ta!.
khụ!.
khụ!.
làm sao bỏ được ngươi làm quả phụ đâu!! "
" Ta không cần!.
ta chỉ thích ngươi!.
ta chỉ muốn gả cho ngươi! ô! ô! Giản Diễm ngươi không cần chết!.
ô! ô! "
Tiêu Tuyết nghe thấy Giản Diễm nói khóc càng thêm thương tâm.
Ở bên ngoài nhìn trộm ba người: như thế nào tự ngược đi nhìn đôi uyên ương người ta phát cẩu lương???
" Tiểu Tuyết nhi!.
nàng yêu ta sao? chỉ một chút thôi cũng được!.
"
" Ta rất yêu ngươi!.
yêu ngươi Giản Diễm rất yêu ngươi "
" Tiểu Tuyết nhi!.
nàng sẽ gả cho ta sao? "
" Gả! gả! ta gả "
Giản Diễm chỉ cần nói ra Tiêu Tuyết liền sẽ đồng ý với hắn.
Giản Diễm nhếch môi cười.
" Tiểu Tuyết nhi đây là do nàng chính mình nói không cần nuốt lời đâu "
" Ta sẽ không!.
chỉ cần ngươi khỏe lại ta cái gì cũng sẽ đáp ứng ngươi!.
"
Tiêu Tuyết hoàn toàn không nhìn thấy Giản Diễm vẻ mặt, còn vô cùng tự nguyện đem chính mình bán luôn.
Giản Trì: đúng là nhi tử của ta.
Cung Ý Lan: hảo con.
Giản Ly:"!.
"
" Ai dô nhìn xem!.
đôi uyên ương này đang rắc cẩu lương kìa "
Giản Ly đẩy cửa đi vào hài hước nói.
" Tiểu thư!.
"
" Chuẩn bị đại hôn được rồi "
Giản Trì nắm tay Cung Ý Lan cùng nhau đi vào liếc mắt nhìn Giản Diễm đang nằm trên giường nói.
" Tiểu thư ta!.
"
" Tiểu Tuyết nhi không cần phũ nhận nữa vừa rồi tiểu thư nhà em đều nghe được, em nói em thích Giản Diễm chỉ thích thích một mình hắn, chỉ gả cho hắn, cho dù hắn chết cũng sẽ gả cho hắn "
" Còn nói ta rất yêu ngươi Giản Diễm ~"
Giản Ly đem tất cả đều nhắc lại một lần.
Tiêu Tuyết sắc mặt đỏ bừng lên, nàng bị lừa rồi.
" Tiểu Tuyết nhi thì ra nàng yêu ta như vậy nha "
Giản Diễm ôm lấy eo nàng cười yêu nghiệt nói.
Tiêu Tuyết mặt đỏ đến sắp trích ra máu rồi, nàng mặt mũi đều mất hết rồi, Tiêu Tuyết xoay người trực tiếp trốn vào trong lòng Giản Diễm không dám đi ra.
" Hahaha "
Giản Trì thấy vậy liền cười lớn.
" Đừng trêu chọc ta nương tử nữa "
Giản Diễm ôm lấy Tiêu Tuyết ha ha cười nói.
" Được rồi chúng ta đi thôi không còn chúng ta việc nữa "
Cung Ý Lan kéo Giản Trì và Giản Ly đi ra ngoài.
" Ca ca nhớ nhanh chóng làm tẩu tẩu sinh một đôi nhi nữ nha hahaha "
Giản Ly bị lôi kéo ra ngoài giọng nói vọng lại, không ngừng vui vẻ cười.
" Ngươi dám lừa gạt ta "
Tiêu Tuyết nghe Giản Ly nói mặt càng thiêu hơn đánh vào ngực Giản Diễm một cái tức giận nói.
" Xin lỗi là ta sai rồi đừng tức giận, nếu là ta không làm như vậy ta làm sao biết nàng như vậy yêu ta nha "
" Ngươi!.
kẻ đáng ghét này còn dám nói!! "
" Không nói không nói hahaha!.
a nương tử đừng đánh!.
a "
__ __ _ __ __ _
Thanh Châu thành quán trọ lớn nhất, trong phòng Tần Mặc Uyên.
" Hộc!.
hộc!.
"
Tần Mặc Uyên mở to mắt hoảng hốt ngồi dậy không ngừng nặng nề thở gấp, hắn lại mơ thấy cảnh tượng Giản Ly rơi xuống vách núi.
Tần Mặc Uyên che lại trái tim đang không ngừng đập mạnh, nương tử!.
hắn sắp điên rồi!.
nàng còn không trở lại hắn sẽ phát điên mất!.
" Tránh ra cho ta, ta phải mang trái cây về cho tiểu thư! "
" Ấy chờ một chút!.
"
Giản Diễm đi ra khỏi cung của Giản Ly liền tìm được Tiêu Tuyết cùng nàng dây dưa đi trở lại cung điện của Giản Ly.
" Tiểu Tuyết nhi!! "
" Tiểu thư trái cây của người "
Tiêu Tuyết bưng trái cây đặt trên bàn, Giản Ly đang ngồi trước thư án lật xem mấy bức tranh.
" Tiểu Tuyết nhi em mau tới xem, đều là mỹ nhân a, giúp ta chọn vài người đi "
Giản Ly ngẩn đầu híp mắt cười nhìn Tiêu Tuyết nói.
" Tiểu thư đây là để làm gì? "
Tiêu Tuyết đi lại gần cầm lấy vài bức tranh Giản Ly đưa đến.
" Nga!.
là cho ta ca ca chọn thái tử phi, phụ hoàng làm hắn chọn một cái thái tử phi để thành thân, còn không là ra biên cảnh ở mấy năm "
" Đúng rồi nghe nói biên cảnh đang có chiến loạn và bệnh dịch a, ca ca hắn mà đi sợ là còn không trở lại lành ít dữ nhiều đâu!.
mẫu hậu sợ hắn xảy ra chuyện liền nhanh chóng làm hắn chọn thái tử phi!.
"
Giản Ly nhìn mấy bức tranh nhướng mi cười nói, còn sợ không đủ kích thích bồi tiếp mấy câu.
Giản Diễm đứng bên cạnh đứng ngón tay lên hướng về phía nhà mình muội muội, muội muội hắn quá tuỵt zời.
" Cái gì!.
sao lại!.
"
Tiêu Tuyết có chút kích động lên tiếng bàn tay siết chặt mấy bức tranh đang cầm trong tay, sao đó nhận thấy bản thân không thích hợp nhanh chóng làm chính mình bình tĩnh lại.
" Ta cũng không biết phụ hoàng vì cái gì đột nhiên quyết định như thế a "
" Xem nào, chọn một cái thái tử phi, hai cái trắc phi, ca ca hắn lớn như vậy đều đã 21 tuổi đều chưa từng chạm quá nữ nhân chậc chậc "
Giản Ly thầm nhếch môi cười sau đó ngẩn đầu thở dài nhìn Tiêu Tuyết.
" Tiểu Tuyết nhi em nói xem ca ca ta nếu không đại hôn liền phải ra biên cảnh nguy hiểm như thế, em thật sự muốn để hắn cưới người khác sau? hoặc là đi biên cảnh nguy hiểm sau? em thật sự không cảm thấy đau sót chút nào hay sau? "
" Ca ca ta thích em như thế hắn chắc chắn không đồng ý đại hôn, như vậy phụ hoàng liền làm hắn đi ra biên cảnh a, lúc đó hắn lành ít dữ nhiều em không biết có hay không còn có thể lại nhìn thấy hắn đâu!.
"
Tiêu Tuyết cắn môi không lên tiếng, hốc mắt đỏ lên hơi cúi đầu xuống trong lòng chua xót.
Giản Diễm thấy nàng như thế liền đau lòng tiến lại bắt lấy Tiêu Tuyết cổ tay.
" Tránh ra cho ta, ngươi đúng là đồ lừa đảo còn nói nhất định sẽ cưới ta hiện tại liền muốn có thái tử phi!! "
Tiêu Tuyết đẩy mạnh Giản Diễm ra chạy ra bên ngoài.
Giản Ly nhìn theo bóng lưng Tiêu Tuyết, ai da tiểu Tuyết nhi đau lòng phát khóc rồi, phát tiết lớn như thế a.
" Ca ca ngốc ở đó làm gì nhanh lên đuổi theo an ủi nàng lừa nàng gả cho ngươi a, đem nàng lừa đến trên giường càng tốt!! "
Giản Ly liếc mắt nhìn qua bên cạnh Giản Diễm đang ngây ngốc giơ chân đạp hắn một cái tức giận lớn tiếng nói.
" Ách, à ta đi "
" Tiểu Tuyết nhi!.
"
Giản Diễm lấy lại tinh thần nhanh chóng đuổi theo Tiêu Tuyết.
" Nàng không tin lần này bọn họ còn không đến bên nhau! "
Giản Ly giơ tay ngọc quạt quạt vài cái chính mình đổ mồ hôi cái trán, tức giận hừ hừ nói.
Ở bên này!!
" Tiểu Tuyết nhi!.
"
Giản Diễm bắt lấy cổ tay Tiêu Tuyết kéo nàng vào trong lòng ôm chặt lấy nàng.
" Ta không có cưới thái tử phi nào cả, Giản Diễm chỉ muốn cưới Tiêu Tuyết mà thôi, nếu là nàng đã không thích ta, ta sẽ đi biên cảnh, sẽ không cưới người khác ngoại trừ nàng "
" Không cần khóc có được không, ta sẽ đau lòng "
Giản Diễm buông lỏng Tiêu Tuyết ra giơ tay xoa nhẹ gương mặt của nàng, đau lòng nói.
" Ta mới không khóc! "
Tiêu Tuyết đẩy Giản Diễm ra giơ tay lau chính mình mặt.
" Được được không có khóc "
Giản Diễm bất đắc dĩ thở dài nói.
" Nàng thật sự không thích ta sau? trong lòng nàng ta không có một chút vị trí nào sau? "
Giản Diễm ánh mắt tràn ngập tình yêu đối với Tiêu Tuyết mong chờ nhìn nàng.
" Không!.
"
Tiêu Tuyết né tránh ánh mắt hắn nhỏ giọng nói.
" Ta hiểu rồi!.
ngày mai ta sẽ xuất phát đến biên cảnh hy vọng nàng có thể đến tiễn ta!.
"
Giản Diễm buông lỏng bàn tay đang nắm lấy cánh tay của Tiêu Tuyết xoay người nói, sau đó bước chân nhanh chóng rời đi, bóng lưng thê lương cô độc.
Tiêu Tuyết hai tay ôm mặt nước mắt không nhịn được rơi xuống.
Giản Ly núp sau núi giả bàn tay đánh một cái lên phiến đá xoay người rời đi, hừ xem ra lần này phải bày một trận lớn rồi!! tiểu Tuyết nhi là em ép ta nha tiểu thư nhà em đành phải làm em đau lòng sợ hãi một mới được rồi, sau đó đem bán chính mình luôn hahaha.
Ngày hôm sau mọi người tiễn đi Giản Diễm, Tiêu Tuyết trở về liền ngây ngốc ngồi trong cung của Giản Ly, nàng thì đang ở ngự thư phòng.
" Nữ nhi bảo bối lần này con bày một trận to như thế đúng là chậc chậc "
Giản Trì nhấp trà chậc lưỡi nói.
" A Diễm hắn đúng là ngốc muốn chết truy người ta nữ nhi đều không xong phải nhờ đến hắn muội muội "
Cung Ý Lan ngồi bên cạnh Giản Trì không chút đau lòng nhà mình nhi tử ngược lại ghét bỏ nói.
" Bốn ngày!.
bốn ngày sau ca ca liền cưới được tức phụ nha!.
"
Ba người ngồi trong thư phòng vẻ mặt tính kế gian ác cười nhìn nhau.
Rất nhanh trôi qua bốn ngày, bốn ngày này Tiêu Tuyết đều là ngây ngốc bộ dáng.
Giản Ly cong môi cười nhìn nàng, tiểu Tuyết nhi mới như vậy liền lo lắng rồi một chút nữa có hay không ngất xỉu luôn a.
" Công chúa!.
công chúa!.
thái tử điện hạ ở biên cảnh bị ám toán trúng độc sắp không xong rồi!! "
Thị vệ từ bên ngoài gấp gáp chạy vào hành lễ đối với Giản Ly nói.
" Cái gì!! "
Giản Ly từ trên ghế đứng lên không thể tin tưởng lên tiếng, quá tuỵt zời màn kịch chính đã đến rồi!!
" Công chúa mau đến biên cảnh thái tử hắn!.
"
" Đi!! "
Giản Ly mang theo Tiêu Tuyết ra ngoài cổng thành Giản Trì và Cung Ý Lan đang ngồi trên lưng ngựa chờ đợi, hai người nhanh chóng leo lên ngựa bốn người chạy đến biên cảnh.
" A Diễm!! "
" Ca ca!! "
Giản Ly và Cung Ý Lan chạy nhanh vào trong phòng của Giản Diễm.
" Ca ca ngươi không không sao chứ!.
"
Giản Diễm sắc mặt trắng bệch hai mắt nhắm nghiền nằm trên giường hơi thở mỏng manh.
Giản Ly nắm lấy tay hắn ngồi xuống bên giường hốc mắt đỏ hồng nghẹn ngào nói.
Cung Ý Lan ôm lấy Giản Trì rơi nước mắt, Giản Trì ôm lấy bả vai nàng vỗ vỗ hai mắt nhắm lại.
Tiêu Tuyết ngây ra đứng trong phòng không thể tin tưởng sự thật trước mắt, rõ ràng bốn ngày trước hắn còn khỏe mạnh đứng trước mặt nàng vì cái gì vì cái gì!! Tiêu Tuyết trong lòng dâng lên sợ hãi.
" Tiểu! Tuyết nhi!.
"
" Ca ca ngươi tỉnh! "
Giọng nói Giản Diễm suy yếu vang lên, Giản Ly kích động nắm chặt bàn tay hắn nói.
" Tiểu Tuyết nhi!.
"
Giản Diễm từ từ mở mắt ra mơ hồ gọi.
" Tiểu Tuyết nhi ta ca ca!.
ca ca muốn nhìn thấy em mau tới nhìn hắn a "
Giản Ly quay đầu nhìn về phía Tiêu Tuyết nghẹn ngào nói.
Tiêu Tuyết đi đến bên cạnh giường, Giản Ly đặt xuống bàn tay của Giản Diễm nhanh chóng chạy theo Giản Trì và Cung Ý Lan đi ra ngoài.
" Hắc hắc ca ca hắn sắp có được tức phụ rồi "
" Nữ nhi quá thông minh a "
" Nữ nhi bảo bối hahaha "
Giản Ly ba người nhìn nhau hắc hắc cười nào có phía trước đau khổ bộ dáng.
Lúc này bên trong phòng Tiêu Tuyết đang ngồi cạnh giường của Giản Diễm, hắn hơi giơ tay muốn sờ vào gương mặt của nàng Tiêu Tuyết nhanh chóng bắt lấy bàn tay hắn để lên mặt của bản thân hốc mắt đỏ lên nhìn hắn suy yếu bộ dáng.
" Tiểu Tuyết nhi!.
ta liền sắp chết rồi!.
ta chết rồi cũng không có ai gả cho ta!.
nàng cũng sẽ không bị ta làm phiền nữa!.
nàng chán ghét ta như vậy hẳn là vui vẻ đi khụ!.
khụ! khụ!.
"
Giản Diễm cười cười nhìn Tiêu Tuyết mỏng manh thanh âm nói không ngừng ho khan trực tiếp ho ra một ngụm máu tươi.
" Giản Diễm!! "
Tiêu Tuyết hoảng hốt che lại hắn miệng.
" Ngươi nói bậy cái gì, ngươi sẽ không chết không chết đâu!.
ta không có chán ghét ngươi ta!.
ta thích ngươi!.
cho dù ngươi chết ta cũng sẽ gả cho ngươi mà "
Tiêu Tuyết nói xong liền gục xuống trên người Giản Diễm không ngừng khóc lên cực kỳ thương tâm, nàng sợ hãi, tuyệt vọng, hắn đã chết nàng phải làm sao bây giờ nàng hối hận muốn chết.
Giản Diễm nâng bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng yếu ớt cười khẽ.
" Nói ngốc cái gì đâu!.
nếu ta đã chết ngươi liền tìm một cái thật lòng thích ngươi!.
ngươi liền gả cho hắn cùng hắn quá cả đời hạnh phúc a ta!.
khụ!.
khụ!.
làm sao bỏ được ngươi làm quả phụ đâu!! "
" Ta không cần!.
ta chỉ thích ngươi!.
ta chỉ muốn gả cho ngươi! ô! ô! Giản Diễm ngươi không cần chết!.
ô! ô! "
Tiêu Tuyết nghe thấy Giản Diễm nói khóc càng thêm thương tâm.
Ở bên ngoài nhìn trộm ba người: như thế nào tự ngược đi nhìn đôi uyên ương người ta phát cẩu lương???
" Tiểu Tuyết nhi!.
nàng yêu ta sao? chỉ một chút thôi cũng được!.
"
" Ta rất yêu ngươi!.
yêu ngươi Giản Diễm rất yêu ngươi "
" Tiểu Tuyết nhi!.
nàng sẽ gả cho ta sao? "
" Gả! gả! ta gả "
Giản Diễm chỉ cần nói ra Tiêu Tuyết liền sẽ đồng ý với hắn.
Giản Diễm nhếch môi cười.
" Tiểu Tuyết nhi đây là do nàng chính mình nói không cần nuốt lời đâu "
" Ta sẽ không!.
chỉ cần ngươi khỏe lại ta cái gì cũng sẽ đáp ứng ngươi!.
"
Tiêu Tuyết hoàn toàn không nhìn thấy Giản Diễm vẻ mặt, còn vô cùng tự nguyện đem chính mình bán luôn.
Giản Trì: đúng là nhi tử của ta.
Cung Ý Lan: hảo con.
Giản Ly:"!.
"
" Ai dô nhìn xem!.
đôi uyên ương này đang rắc cẩu lương kìa "
Giản Ly đẩy cửa đi vào hài hước nói.
" Tiểu thư!.
"
" Chuẩn bị đại hôn được rồi "
Giản Trì nắm tay Cung Ý Lan cùng nhau đi vào liếc mắt nhìn Giản Diễm đang nằm trên giường nói.
" Tiểu thư ta!.
"
" Tiểu Tuyết nhi không cần phũ nhận nữa vừa rồi tiểu thư nhà em đều nghe được, em nói em thích Giản Diễm chỉ thích thích một mình hắn, chỉ gả cho hắn, cho dù hắn chết cũng sẽ gả cho hắn "
" Còn nói ta rất yêu ngươi Giản Diễm ~"
Giản Ly đem tất cả đều nhắc lại một lần.
Tiêu Tuyết sắc mặt đỏ bừng lên, nàng bị lừa rồi.
" Tiểu Tuyết nhi thì ra nàng yêu ta như vậy nha "
Giản Diễm ôm lấy eo nàng cười yêu nghiệt nói.
Tiêu Tuyết mặt đỏ đến sắp trích ra máu rồi, nàng mặt mũi đều mất hết rồi, Tiêu Tuyết xoay người trực tiếp trốn vào trong lòng Giản Diễm không dám đi ra.
" Hahaha "
Giản Trì thấy vậy liền cười lớn.
" Đừng trêu chọc ta nương tử nữa "
Giản Diễm ôm lấy Tiêu Tuyết ha ha cười nói.
" Được rồi chúng ta đi thôi không còn chúng ta việc nữa "
Cung Ý Lan kéo Giản Trì và Giản Ly đi ra ngoài.
" Ca ca nhớ nhanh chóng làm tẩu tẩu sinh một đôi nhi nữ nha hahaha "
Giản Ly bị lôi kéo ra ngoài giọng nói vọng lại, không ngừng vui vẻ cười.
" Ngươi dám lừa gạt ta "
Tiêu Tuyết nghe Giản Ly nói mặt càng thiêu hơn đánh vào ngực Giản Diễm một cái tức giận nói.
" Xin lỗi là ta sai rồi đừng tức giận, nếu là ta không làm như vậy ta làm sao biết nàng như vậy yêu ta nha "
" Ngươi!.
kẻ đáng ghét này còn dám nói!! "
" Không nói không nói hahaha!.
a nương tử đừng đánh!.
a "
__ __ _ __ __ _
Thanh Châu thành quán trọ lớn nhất, trong phòng Tần Mặc Uyên.
" Hộc!.
hộc!.
"
Tần Mặc Uyên mở to mắt hoảng hốt ngồi dậy không ngừng nặng nề thở gấp, hắn lại mơ thấy cảnh tượng Giản Ly rơi xuống vách núi.
Tần Mặc Uyên che lại trái tim đang không ngừng đập mạnh, nương tử!.
hắn sắp điên rồi!.
nàng còn không trở lại hắn sẽ phát điên mất!.