Hứa Quân Dao bấm tay tính toán thời gian đã qua 5 ngày Mạc Ảnh Quân rời nhà chắc cũng đã tới nơi, Hoàng hậu cũng không ít lần gửi thiệp cho nàng rồi. Thời Tịnh Kỳ mang thai tạm thời không xuất hiện trước mặt nàng nữa nhưng quý phi và Lương Quốc Công phu nhân thì lại không ít lần gửi bái thiếp thưởng hoa, thưởng tranh này nọ cho nàng.
Hứa Quân Dao cáo bệnh không nhận lời ai hết, bên Thời phủ, Từ thị nhận được lời của con gái rất nhanh liền hành động. Lấy lý do nàng bị bệnh muốn đi Bắc Sơn tự cầu phúc cho nàng, cũng cầu phúc cho Thần Vương cùng Thời Vân Triệt bình an, tiện tay dẫn Thời Tịnh Nam theo bồi bà. Lại Thị đương nhiên không đồng ý, Từ thị liền nói đây là để Thời Tịnh Nam đi cầu nhân duyên tốt cũng cầu cha nàng thăng quan tiến chức, Lại thị suy nghĩ dù sao Vệ di nương cũng trong tay bà nên Từ thị liền thuận lợi dẫn Thời Tịnh Nam đi.
“ Vương phi có muốn viết cho Vương gia một bức thư nhà không?” Vũ Nương ngồi kiểm sổ sách bên cạnh thấy nàng lại ngẩn người. Cũng không biết là lần thứ mấy rồi, liền nhẹ giọng nói.
“ Có thể gửi thư sao? Sẽ không ảnh hưởng hắn chứ?” Hứa Quân Dao không hề thấy dáng vẻ có chút vội vàng của mình, trước giờ nàng chưa từng thừa nhận mình nhớ Mạc Ảnh Quân nhưng hành động thì lại thành thực hơn rất nhiều.
“ Sẽ không, người có thể kể cho Vương gia một ít chuyện ở nhà để Vương gia bớt căng thẳng cũng rất tốt.”
Vũ Nương cười tươi tắn bên cạnh Miên Miên cũng toét miệng cười, Hứa Quân Dao thấy hơi xấu hổ. Đến tối Hứa Quân Dao ngồi trước thư án giấy đã trải sẵn, nàng bắt đầu viết cho hắn bức thư nhà đầu tiên. Vò đi vứt lại mấy tờ, Hứa Quân Dao nhăn mày, sao lại cứ có cảm giác viết thư tình thế nhỉ.
Hứa Quân Dao bị suy nghĩ của mình dọa sợ, vỗ vỗ khuôn mặt nóng bừng của mình, lẩm bẩm: “ Nhất định là do ngủ không ngon nghĩ lằng nhằng. Tỉnh táo lại nào.” Sau đó lại đơ ra nghĩ, Mạc Ảnh Quân là phu quân của mình, thích lão công nhà mình có sao đâu nhỉ?
Aaaaaa…… Nhất định là ma quỷ nhập rồi.
Cố gắng bình ổn trái tim đang ngấp nghé nhảy ra khỏi lồng ngực, bắt đầu viết thư. Trong thư nàng kể cho hắn nghe về chuyện của Hoàng hậu và Quý phi. Còn kể cho hắn nghe luôn chuyện ở Ly Sơn học viện, chuyện vặt vãnh trong phủ cũng kể luôn. Trong thư còn hỏi thăm cả Thời Vân Triệt, duy chỉ không nói về bản thân thôi, cuối thư do dự đôi chút vẫn biết thêm giữ gìn sức khoẻ.
Mạc Ảnh Quân nhận được thư trước mặt mấy người trong phòng nở nụ cười. Mạc Đông cùng mấy kẻ dưới trướng tự dưng rùng mình, da gà tóc gáy dựng ngược hết lên. Mấy vị tướng lĩnh bên dưới cúi đầu, rụt cổ cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình. Đừng trách họ nhát gan, mỗi lần Vương gia nhà họ cười là có người sắp gặp họa.
“ Đẩy nhanh tốc độ kế hoạch, trong ba ngày phải bắt được toàn bộ Hắc trại!”
Ban đầu mọi người đều nghĩ chỉ là một đám thổ phỉ nhỏ nhoi, để Thần gia quân ra mặt thật là trò cười lớn nhất thiên hạ. Thần gia quân bọn họ đạp lên chiến trường lớn nhỏ Nam Bắc, lại chịu sự kiêng kỵ của hoàng đế, hoàng đế muốn hạ nhuệ khí của Vương gia nhà bọn họ nên mới ban ra loại thánh chỉ này. Nhưng khi đến đây mới nhận ra vấn đề thật sự, theo tín báo Mạc Ảnh Quân điều tra được đám thổ phỉ này tuyệt đối không bình thường.
Hắc trại không phải thổ phỉ tạp nham bình thường mà họ như được huấn luyện nghiêm ngặt vậy, hơn nữa mưu lược tuyệt không thua kém. Sau vài lần thăm dò võ công cùng quy củ của người trong trại cũng rất nghiêm ngặt, Hắc trại này không quản dân hay Quân phàm là người giàu đều sẽ cướp. Chỉ cướp tiền tài không giết người, đặc biệt là phụ nữ với trẻ nhỏ.
“ Vương gia, thuộc hạ cảm thấy người của Hắc Trại như là sát thủ mạo danh thổ phỉ vậy.”
Mạc Ảnh Quân trầm ngâm, hắn cũng đã nghĩ tới điều này. Thổ phỉ thông thường làm gì lại quy củ như vậy, hơn nữa nhìn vào thân thủ cũng ít nhất đã luyện qua 5 năm.
“ Mạo danh thổ phỉ, rất có ý tứ. Tối nay bắt đầu hành động, ngươi cùng hai người nữa đi thăm dò trước đi.”
Xưa nay chỉ có thổ phỉ mạo danh người thường, bây giờ lại có người mạo danh thổ phỉ, thú vị. Lại là đứa cháu nào của hắn đây, Thái tử nhu nhược hay là Thất vương gia anh tài đây. Thổ phỉ của núi Hắc trại nói ít cũng không hề ít, cũng gần 500 người lại được huấn luyện nghiêm ngặt như vậy…. Nếu mỗi thành có một cái núi giống như Hắc trại…… Thì không phải thiên hạ này định sẵn là thuộc về kẻ sau lưng kia sao?
……..
Đến khi thư hồi âm của Mạc Ảnh Quân gửi về cũng đã qua hơn 10 ngày hắn rời nhà, Hứa Quân Dao thời gian này đóng cửa phủ cáo bệnh không tiếp khách. Mỗi lần muốn ra ngoài Hứa Quân Dao sẽ cải nam trang theo cửa sau đi. Thời Tịnh Kỳ mang thai không có thời gian quan tâm nàng, Hoàng hậu cùng Quý phi tức tới nghiến răng nhưng cũng không thể lôi nàng ra khỏi phủ.
Thư hồi âm của Mạc Ảnh Quân rất ngắn gọn, chỉ viết sơ qua về tình trạng hiện tại ở chỗ hắn. Cũng không có gì đặc biệt, cuối thư hắn viết “ Ta đi xa nhiều ngày lòng luôn mong nhớ nương tử, nương tử an tâm ta rất nhanh sẽ trở lại. Xin đừng quá nhớ mong, sẽ khiến mình mệt mỏi, vi phi đau lòng.” Hứa Quân Dao đọc được lời này hai má đỏ bừng lên, tên xấu xa này cả viết thư cũng không đứng đắn.
Bên ngoài Miên Miên lấy canh tới cho nàng đang chuẩn bị vào, thì Hàn Anh đột nhiên xuất hiện dọa nàng giật mình tay bưng canh cũng run rẩy. Cũng may là Hàn Anh nhanh tay, đỡ lấy….. Không để ý tay liền chạm phải tay Miên Miên, Hàn Anh đầu gỗ không có cảm giác gì chỉ có Miên Miên mặt đỏ bừng nhanh chóng bình tĩnh, đem khay giữ chặt kéo dài khoảng cách với hắn.
“ Cô nương, thuộc hạ thất lễ. Nhờ cô nương báo với Vương phi thuộc hạ có chuyện quan trọng cần bẩm báo.”
Miên Miên cúi đầu thi lễ một cái, nhanh chân vào trong. Rất nhanh Hàn Anh được gọi vào…..
“ Hàn thị vệ, có chuyện gì vậy?” Bên Mạc Ảnh Quân có chuyện gì sao? Cũng không phải nàng mới vừa nhận thư mà.
“ Vương phi, hai ngày này thuộc hạ phát hiện vào ban đêm có người đang thăm dò Thần vương phủ.” Hàn Anh ôm quyền nói.
Hứa Quân Dao nhíu mày nói: “ Thăm dò, đã biết người kia có mục đích gì chưa?” Lại có người dám thăm dò Thần vương phủ! Lại chọn lúc Mạc Ảnh Quân không có nhà, có ý tứ.
Hàn Anh nhanh chóng đáp: “ Hồi Vương phi, theo thuộc hạ thấy người kia đang thăm dò địa hình và trạm gác của thị vệ!”
Thăm dò địa hình?
Đây là muốn tìm thứ gì sao?
“ Nếu là thăm dò có lẽ không lâu nữa họ sẽ đột nhập vào phủ, ngươi đi sắp xếp để mọi người tăng cường cảnh giác……” Tại sao không giăng lưới bắt gọn nhỉ? Hứa Quân Dao trầm ngâm một lát liền nói: “ Hàn thị vệ, ta có ý này ngươi xem có được không…..”
Thời gian một chén trà qua đi, Hàn Anh ra ngoài nhanh chóng đi sắp xếp việc Hứa Quân Dao dặn dò.
Không ngoài dự đoán của nàng, vào ban đêm 5 ngày sau phủ Thần vương có vài vị khách không mời mà tới.
Hứa Quân Dao cáo bệnh không nhận lời ai hết, bên Thời phủ, Từ thị nhận được lời của con gái rất nhanh liền hành động. Lấy lý do nàng bị bệnh muốn đi Bắc Sơn tự cầu phúc cho nàng, cũng cầu phúc cho Thần Vương cùng Thời Vân Triệt bình an, tiện tay dẫn Thời Tịnh Nam theo bồi bà. Lại Thị đương nhiên không đồng ý, Từ thị liền nói đây là để Thời Tịnh Nam đi cầu nhân duyên tốt cũng cầu cha nàng thăng quan tiến chức, Lại thị suy nghĩ dù sao Vệ di nương cũng trong tay bà nên Từ thị liền thuận lợi dẫn Thời Tịnh Nam đi.
“ Vương phi có muốn viết cho Vương gia một bức thư nhà không?” Vũ Nương ngồi kiểm sổ sách bên cạnh thấy nàng lại ngẩn người. Cũng không biết là lần thứ mấy rồi, liền nhẹ giọng nói.
“ Có thể gửi thư sao? Sẽ không ảnh hưởng hắn chứ?” Hứa Quân Dao không hề thấy dáng vẻ có chút vội vàng của mình, trước giờ nàng chưa từng thừa nhận mình nhớ Mạc Ảnh Quân nhưng hành động thì lại thành thực hơn rất nhiều.
“ Sẽ không, người có thể kể cho Vương gia một ít chuyện ở nhà để Vương gia bớt căng thẳng cũng rất tốt.”
Vũ Nương cười tươi tắn bên cạnh Miên Miên cũng toét miệng cười, Hứa Quân Dao thấy hơi xấu hổ. Đến tối Hứa Quân Dao ngồi trước thư án giấy đã trải sẵn, nàng bắt đầu viết cho hắn bức thư nhà đầu tiên. Vò đi vứt lại mấy tờ, Hứa Quân Dao nhăn mày, sao lại cứ có cảm giác viết thư tình thế nhỉ.
Hứa Quân Dao bị suy nghĩ của mình dọa sợ, vỗ vỗ khuôn mặt nóng bừng của mình, lẩm bẩm: “ Nhất định là do ngủ không ngon nghĩ lằng nhằng. Tỉnh táo lại nào.” Sau đó lại đơ ra nghĩ, Mạc Ảnh Quân là phu quân của mình, thích lão công nhà mình có sao đâu nhỉ?
Aaaaaa…… Nhất định là ma quỷ nhập rồi.
Cố gắng bình ổn trái tim đang ngấp nghé nhảy ra khỏi lồng ngực, bắt đầu viết thư. Trong thư nàng kể cho hắn nghe về chuyện của Hoàng hậu và Quý phi. Còn kể cho hắn nghe luôn chuyện ở Ly Sơn học viện, chuyện vặt vãnh trong phủ cũng kể luôn. Trong thư còn hỏi thăm cả Thời Vân Triệt, duy chỉ không nói về bản thân thôi, cuối thư do dự đôi chút vẫn biết thêm giữ gìn sức khoẻ.
Mạc Ảnh Quân nhận được thư trước mặt mấy người trong phòng nở nụ cười. Mạc Đông cùng mấy kẻ dưới trướng tự dưng rùng mình, da gà tóc gáy dựng ngược hết lên. Mấy vị tướng lĩnh bên dưới cúi đầu, rụt cổ cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình. Đừng trách họ nhát gan, mỗi lần Vương gia nhà họ cười là có người sắp gặp họa.
“ Đẩy nhanh tốc độ kế hoạch, trong ba ngày phải bắt được toàn bộ Hắc trại!”
Ban đầu mọi người đều nghĩ chỉ là một đám thổ phỉ nhỏ nhoi, để Thần gia quân ra mặt thật là trò cười lớn nhất thiên hạ. Thần gia quân bọn họ đạp lên chiến trường lớn nhỏ Nam Bắc, lại chịu sự kiêng kỵ của hoàng đế, hoàng đế muốn hạ nhuệ khí của Vương gia nhà bọn họ nên mới ban ra loại thánh chỉ này. Nhưng khi đến đây mới nhận ra vấn đề thật sự, theo tín báo Mạc Ảnh Quân điều tra được đám thổ phỉ này tuyệt đối không bình thường.
Hắc trại không phải thổ phỉ tạp nham bình thường mà họ như được huấn luyện nghiêm ngặt vậy, hơn nữa mưu lược tuyệt không thua kém. Sau vài lần thăm dò võ công cùng quy củ của người trong trại cũng rất nghiêm ngặt, Hắc trại này không quản dân hay Quân phàm là người giàu đều sẽ cướp. Chỉ cướp tiền tài không giết người, đặc biệt là phụ nữ với trẻ nhỏ.
“ Vương gia, thuộc hạ cảm thấy người của Hắc Trại như là sát thủ mạo danh thổ phỉ vậy.”
Mạc Ảnh Quân trầm ngâm, hắn cũng đã nghĩ tới điều này. Thổ phỉ thông thường làm gì lại quy củ như vậy, hơn nữa nhìn vào thân thủ cũng ít nhất đã luyện qua 5 năm.
“ Mạo danh thổ phỉ, rất có ý tứ. Tối nay bắt đầu hành động, ngươi cùng hai người nữa đi thăm dò trước đi.”
Xưa nay chỉ có thổ phỉ mạo danh người thường, bây giờ lại có người mạo danh thổ phỉ, thú vị. Lại là đứa cháu nào của hắn đây, Thái tử nhu nhược hay là Thất vương gia anh tài đây. Thổ phỉ của núi Hắc trại nói ít cũng không hề ít, cũng gần 500 người lại được huấn luyện nghiêm ngặt như vậy…. Nếu mỗi thành có một cái núi giống như Hắc trại…… Thì không phải thiên hạ này định sẵn là thuộc về kẻ sau lưng kia sao?
……..
Đến khi thư hồi âm của Mạc Ảnh Quân gửi về cũng đã qua hơn 10 ngày hắn rời nhà, Hứa Quân Dao thời gian này đóng cửa phủ cáo bệnh không tiếp khách. Mỗi lần muốn ra ngoài Hứa Quân Dao sẽ cải nam trang theo cửa sau đi. Thời Tịnh Kỳ mang thai không có thời gian quan tâm nàng, Hoàng hậu cùng Quý phi tức tới nghiến răng nhưng cũng không thể lôi nàng ra khỏi phủ.
Thư hồi âm của Mạc Ảnh Quân rất ngắn gọn, chỉ viết sơ qua về tình trạng hiện tại ở chỗ hắn. Cũng không có gì đặc biệt, cuối thư hắn viết “ Ta đi xa nhiều ngày lòng luôn mong nhớ nương tử, nương tử an tâm ta rất nhanh sẽ trở lại. Xin đừng quá nhớ mong, sẽ khiến mình mệt mỏi, vi phi đau lòng.” Hứa Quân Dao đọc được lời này hai má đỏ bừng lên, tên xấu xa này cả viết thư cũng không đứng đắn.
Bên ngoài Miên Miên lấy canh tới cho nàng đang chuẩn bị vào, thì Hàn Anh đột nhiên xuất hiện dọa nàng giật mình tay bưng canh cũng run rẩy. Cũng may là Hàn Anh nhanh tay, đỡ lấy….. Không để ý tay liền chạm phải tay Miên Miên, Hàn Anh đầu gỗ không có cảm giác gì chỉ có Miên Miên mặt đỏ bừng nhanh chóng bình tĩnh, đem khay giữ chặt kéo dài khoảng cách với hắn.
“ Cô nương, thuộc hạ thất lễ. Nhờ cô nương báo với Vương phi thuộc hạ có chuyện quan trọng cần bẩm báo.”
Miên Miên cúi đầu thi lễ một cái, nhanh chân vào trong. Rất nhanh Hàn Anh được gọi vào…..
“ Hàn thị vệ, có chuyện gì vậy?” Bên Mạc Ảnh Quân có chuyện gì sao? Cũng không phải nàng mới vừa nhận thư mà.
“ Vương phi, hai ngày này thuộc hạ phát hiện vào ban đêm có người đang thăm dò Thần vương phủ.” Hàn Anh ôm quyền nói.
Hứa Quân Dao nhíu mày nói: “ Thăm dò, đã biết người kia có mục đích gì chưa?” Lại có người dám thăm dò Thần vương phủ! Lại chọn lúc Mạc Ảnh Quân không có nhà, có ý tứ.
Hàn Anh nhanh chóng đáp: “ Hồi Vương phi, theo thuộc hạ thấy người kia đang thăm dò địa hình và trạm gác của thị vệ!”
Thăm dò địa hình?
Đây là muốn tìm thứ gì sao?
“ Nếu là thăm dò có lẽ không lâu nữa họ sẽ đột nhập vào phủ, ngươi đi sắp xếp để mọi người tăng cường cảnh giác……” Tại sao không giăng lưới bắt gọn nhỉ? Hứa Quân Dao trầm ngâm một lát liền nói: “ Hàn thị vệ, ta có ý này ngươi xem có được không…..”
Thời gian một chén trà qua đi, Hàn Anh ra ngoài nhanh chóng đi sắp xếp việc Hứa Quân Dao dặn dò.
Không ngoài dự đoán của nàng, vào ban đêm 5 ngày sau phủ Thần vương có vài vị khách không mời mà tới.