Tiến vào căn phòng xa hoa, trên một bộ trường kỷ, một tên mập đang nằm ngủ, khuôn mặt hèn mọn có vài phần giống lão Cốc, nước dãi từ khóe miệng chảy nhớp nháp cả bộ trường kỷ. Không cần hỏi cũng biết là cháu lão Cốc, tên tham quan Lý Văn Giời.
Đội ngũ tiến vào, tên Lý Văn Giời chợt tỉnh lại, đưa mắt nhìn đám người, hắn gầm lên:
“Đám điêu dân này, ai cho chúng mày cả gan dám tiến vào chỗ ngủ của bản quan, người đâu đem chúng đánh gãy hai chân lôi ra ngoài cho ta.”
Sau tiếng hét của hắn, bỗng nhiên trong phòng xuất hiện một tên cao to, khuôn mặt dữ tợn, râu ria che kín cả khuôn mặt. Trong tay hắn cầm một cái rìu ánh lên từng tia chớp điện. Đây là boss cuối cùng của phụ bản.
[ Cận vệ Biên Lôi ] tên này là chỗ dựa cuối cùng của Lý Văn Giời, chỉ cần tiêu diệt hắn, Lý Văn Giời sẽ thỏa hiệp trả lại nguồn nước cho thôn dân đồng thời cũng không còn dám tác oai tác quái.
Biên Lôi cũng là boss 3 sao lượng máu cũng không cao chỉ vào 35000, tấn công vật lý cũng chỉ khoảng 300 tuy vậy đội ngũ Người Cao Tuổi cũng không dám xem nhẹ. Boss cuối chắc chắn không dễ dàng như vậy.
“Có vẻ hắn không có đồng bọn như hai boss trước, Hùng Hổ lên đi.” Người Cao Tuổi lại tiếp tục chỉ huy.
Hùng Hổ cản trước người các thành viên còn lại, bắt đầu tấn công Biên Lôi.
“Hừ, đám dân đen các ngươi dám vô lễ với đại nhân còn dám tấn công ta, tội đáng chết.” Biên Lôi hét lên, bắt đầu đánh trả Hùng Hổ.
Cây rìu của Biên Lôi đập lên người Hùng Hổ, một luồng điện nhỏ lan ra từ vị trí trúng đòn, lượng sát thương lại không quá cao chỉ có hơn 200 mà thôi.
Chờ Hùng Hổ nắm giữ được target của Biên Lôi, những thành viên còn lại mới bắt đầu tấn công, máu boss tụt khá nhanh.
Nhưng không bao lâu xảy ra chút tình huống, luồng điện nhỏ trong đòn tấn công của Biên Lôi để lại một dấu ấn trên thanh buff của Hùng Hổ, khi cộng dồn đủ 5 lần, hiệu ứng đó làm tê liệt đồng thời đòn tấn công tiếp theo gây ra sát thương gấp đôi cho Hùng Hổ.
Lại là một boss có chức nghiệp đặc thù, lần này là chiến binh lôi nguyên tố, gần giống như pháp sư hỏa nguyên tố, chỉ khác là chiến binh thường không có các kĩ năng mang theo nguyên tố như pháp sư thường, phải là như boss mới có khả năng kèm theo nguyên tố hiệu ứng trên đòn tấn công.
“Không xong rồi, hiệu ứng tê liệt này ngăn chặn việc sử dụng thuốc hồi phục, làm sao bây giờ?” Hùng Hổ la lên, đang là mục tiêu bị boss chú ý lại không thể sử dụng thuốc hồi phục, còn chuyện gì khó chịu hơn với một chống chịu sát thương.
“Cố gắng lên một chút.” Người Cao Tuổi động viên.
Vợ Người Cao Tuổi liên tục hồi máu cho Hùng Hổ nhưng cũng không kéo dài được, Biên Lôi lần nữa kích hoạt 5 dấu ấn trên người Hùng Hổ, trực tiếp đưa Hùng Hổ vào trạng thái tử vong.
“Để tôi lấy target của boss rồi mọi người hãy tấn công.” Tuấn Hoàng lên tiếng rồi lao lên phía trước.
“Hừ, ai cũng thế thôi, cũng trở thành oan hồn trước lưỡi rìu của ta.” Biên Lôi khinh thường liếc nhìn Tuấn Hoàng.
Tuấn Hoàng chậc lưỡi, ầy ầy, bây giờ boss cũng có vẻ trí năng hóa, ánh mắt khinh thường kia quả thật làm người ta giận sôi mà. Hắn quyết định phải hành con boss này uất ức như Nga Áp mới thôi và điều này hoàn toàn có khả năng, bởi lẽ Biên Lôi không có chỉ số nhanh nhẹn mà là sức sống và sức chịu đựng. Dễ dàng cho Tuấn Hoàng né tránh và giữ khoảng cách.
Rất nhanh biểu tình của Biên Lôi bắt đầu biến hóa, hắn bất lực trước việc đuổi theo tấn công Tuấn Hoàng, không đánh trúng được làm sao để lại dấu ấn? Còn hắn thì liên tục bị Câm Lặng, Xạ Thủ Số Một và Người Cao Tuổi đánh đến tím tái cả người.
“Tên khốn kiếp có ngon thì đứng lại đối mặt với ta, chạy nhảy trốn tránh như chuột nào phải hảo hán.” Biên Lôi rống lên giận dữ.
Tuấn Hoàng cười cười khinh bỉ trả lời: “Tiếc một điều ta là người Việt, người hán gì gì đó ta mới không cần làm nha.”
Biên Lôi bị Tuấn Hoàng bắt bẻ giận dữ tới mặt đỏ phừng lên.
“Chết đi cho ta, [ Đất Nhiễm Điện ]”
Biên Lôi chặt lưỡi rìu vào nền đất, mặt đất xuất hiện những tia điện như con giun lan tỏa ra.
Cứ 20 giây lại lan tỏa ra một lần, mỗi lần trúng tia điện tuy không gây sát thương nhưng để lại dấu ấn trên người tất cả thành viên trong đội.
Đây là kĩ năng dưới 50% máu của Biên Lôi mang theo phạm vi tấn công kèm theo hiệu ứng khống chế diện rộng, trừ khi ra khỏi phạm vi nếu không hiệu ứng tê liệt sẽ vẫn duy trì liên tục nhưng rời khỏi phạm vi đồng nghĩa boss sẽ reset lại toàn bộ máu.
“Không xong rồi, hiện tại cả đội đều rơi vào trạng thái tê liệt, không thể sử dụng hồi phục, pháp sư chúng tôi không bơm được ZP thì sử dụng kĩ năng không được.” Người Cao Tuổi hốt hoảng.
“Tôi cũng không có ZP sử dụng kĩ năng hồi máu cho mọi người.” Vợ Người Cao Tuổi cười khổ.
Câm Lặng cũng liên tục gật đầu biểu thị đồng ý.
“Hừ hừ, tôi vẫn có thể tấn công thường nhưng phải đảm bảo boss không để ý đến tôi.” Xạ Thủ Số Một lên tiếng, cung thủ chủ lực ở đòn tấn công thường nhưng hoàn toàn chính xác cần người đứng ở trước chống đỡ.
Tuấn Hoàng cũng có chút bối rối, tê liệt không chỉ làm mất khả năng sử dụng thuốc còn ảnh hưởng tới khả năng di chuyển của hắn, khi di chuyển có xác suất bị khựng lại, rất khó chịu.
“Ha ha ha con chuột nhắt, người chạy nữa cho ta xem.” Biên Lôi cười to đắc ý tiếp cận Tuấn Hoàng.
Hừ, đánh tay đôi thôi mà, cứ thử đi, không lại trực tiếp dùng một đòn [ Lực Phá Sơn Hà ] tiễn ngươi về Tây Thiên. Tuấn Hoàng nghĩ trong lòng cũng bắt đầu điên cuồng đánh trả Biên Lôi.
Duy nhất lợi thế hắn còn giữ chính là hắn còn có thể chặn đòn, giảm đi 50% sát thương nhận phải, boss thì không chặn đòn nhưng bù lại lượng máu cao.
Bùm bùm, bành bành
Tuấn Hoàng cùng Biên Lôi liên tục ăn miếng trả miếng, Tuấn Hoàng còn chưa ngu tới mức đứng yên, vẫn sẽ di chuyển, khi bị khựng lại mới chặn đỡ đòn tấn công. Ngoài ra còn có mấy người đồng đội ở sau lưng trợ giúp sát thương bằng đòn đánh thường, lượng máu còn lại hơn 10 ngàn của boss có mức rơi xuống cũng tương đương lượng máu 2000 của Tuấn Hoàng.
“A” Biên Lôi đột nhiên hơi thừ người ra, Tuấn Hoàng mắt sáng lên, ha ha ha nhân phẩm bạo phát 2% tỉ lệ choáng của Kim Quy Ấn vậy mà lúc này lại xuất hiện, Tuấn Hoàng cũng không chậm trễ tung hết tốc lực ra đòn lấy lợi thế về lượng máu.
Một lát sau, khi Biên Lôi hét to không cam lòng ngã xuống, Tuấn Hoàng lượng máu cũng chỉ còn dưới 100, hắn thở nhẹ ra một hơi, boss mà tấn công lần nữa thì phải sử dụng [ Vô Địch ] để sinh tồn.
“Ting, đội bạn thành công hạ gục [ Cận vệ Biên Lôi ] nhận được 500 danh vọng.”
Nhìn Biên Lôi ngã xuống, Lý Văn Giời run lên sau đó lắp bắp hỏi: “Cậu, cậu, cậu Cốc, có có chuyện gì mà cậu và bạn cậu tới đây náo loạn cả chốn nhà quan.”
Lúc này lão Cốc từ phía sau đi lên, hiên ngang đường đường chính chính nói: “Hừ ta không dám nhận đại nhân như ngài làm cháu, đã hai năm nay ở vùng thôn làng hạn hán kéo dài, không có giọt mưa, ngài còn không chịu mở đê. Tưởng rằng ngài trăm công ngàn việc nên quên, ai ngờ ngài ở đây thảnh thơi ngủ, lão phải cùng các vị bằng hữu tới đây đánh thức, nhắc nhở ngài mở đê.”
Nghe xong lời lão Cốc, Tuấn Hoàng trợn thật to mắt, miệng cũng há đủ bỏ vào một quả trứng, không một quả dưa còn được nữa là. Vô sỉ, ti tiện như vậy lần đầu thấy nha, không biết chuyện còn cho rằng lão là vì nước vì dân nữa chứ.
Lý Văn Giời nhìn sang đội ngũ của Người Cao Tuổi sau đó cuống quýt chống chế:
“Kìa cậu Cốc, cậu với con là chỗ thân thích, việc gì phải mất công tới đây, con sai người đi mở đê ngay lập tức trả lại nguồn nước cho dân chúng, cậu và các vị anh hùng đồng ý không nào.”
Lão Cốc chắp tay sau lưng làm một điệu bộ đạo mạo gật gật đầu, tuy trong mắt Tuấn Hoàng đây là điệu bộ gợi đòn, nếu không phải bị luật cản trở, hắn chắc chắn nhịn không được cho lão một trận.
“Vậy nếu còn bị chặn đê, lần sau lão lại, khụ khụ, lão cùng các vị anh hùng lại tới tìm đại nhân ngài.”
Nghe lão Cốc cùng đội ngũ kinh khủng kia lại tới tìm mình, Lý Văn Giời cười nịnh nọt xua tay:
“Thôi khỏi, thôi khỏi, lần sau chỉ cần cậu muốn mở đê chỉ cần nhắc nhẹ con một tiếng, con sẽ lập tức mở đê ngay.”
Phụ bản chính thức hoàn thành.
“Ting, chúc mừng đội ngũ Người Cao Tuổi là đội đầu tiên hoàn thành phụ bản [ Cóc Kiện Trời - thường ] thành viên trong đội nhận được 5 triệu uoz, 2000 danh vọng, 1000 ZD, rương may mắn x 1 ]”
Âm thanh hệ thống vang lên.
Người Cao Tuổi thu nhặt rương từ Biên Lôi, sau đó mở ra.
Rương từ boss cuối ngoài nguyên liệu cường hóa có thêm 3 trang bị bạc, tuy chỉ là cấp 20, Tuấn Hoàng đều đã có nhưng với nhóm Người Cao Tuổi lại là đồ xịn. Nhìn biểu tình của họ, Tuấn Hoàng trầm ngâm một lát rồi nói:
“Như vậy đi, các nguyên liệu cường hóa, đúc chuyển gì đó đưa cho tôi, các món trang bị mọi người tự chia với nhau được chứ?”
“Như vậy quá không công bằng, cậu phải biết giá trị của những trang bị bạc cấp 20 rất cao.” Người Cao Tuổi la lên, những người lại cũng hưởng ứng gật đầu.
Tuấn Hoàng khì cười, đội ngũ của ông anh này vẫn rất trung thực nhưng chắc gì hắn đã làm ăn lỗ, ai biết được Đá Cường Hóa và Chỉ Ngọc khi mở ra tính năng cường hóa sẽ cần số lượng bao nhiêu và giá trị khi đó của hai vật phẩm này là bao nhiêu nữa? Huống hồ hắn còn có thần khí, chắc chắn cường hóa cần vật liệu rất rất nhiều.
“Không sao, tôi cũng có sẵn trang bị bạc không cần đến, cần nguyên liệu thôi.”
Đội ngũ năm người nhìn nhau, sau đó ngoài 25 viên Đá Cường Hóa và 6 viên Chỉ Ngọc rơi từ Biên Lôi, mỗi người còn đưa thêm cho Tuấn Hoàng 2 viên Đá Cường Hóa cùng 1 viên Chỉ Ngọc gọi là đền bù.
Tuấn Hoàng cũng không từ chối, nhận lấy sau đó xoay người rời khỏi phụ bản, ừm trước khi đi Người Cao Tuổi có phát lời mời kết bạn, hắn cũng đồng ý.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK