• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Làm sao có thể, một tên cấp 13 lại có thể mạnh như vậy?” Tư Phi ngơ ngác lầm bầm.



Đột nhiên hắn tỉnh táo lại, lao về phía Tuấn Hoàng bổ ra một kiếm tràn đầy uy lực.



Tuấn Hoàng cũng không né tránh, hắn chỉ đưa tay chặn đòn tấn công của Tư Phi.



-42



Dù chặn đòn nhưng lượng sát thương vẫn không thấp.



“Hừ, may mắn chặn được một kiếm của tao thì thế nào, thằng gà cấp 13 như mày chịu được bao nhiêu chứ, tao đang mang trên người 5 món đồng cấp 10, đánh thường cũng đủ cho mày nằm tại đây.” Tư Phi đắc ý cười lớn tiếng.



“Ồ, thử xem.” Tuấn Hoàng cũng cười khiêu khích.



Vụt, lúc này Tư Phi lại tiếp tục tấn công Tuấn Hoàng, chỉ tiếc Tuấn Hoàng lật người né tránh đòn tấn công.



Đang chuẩn bị tiếp tục tấn công Tuấn Hoàng, bỗng nhiên một cột lửa bay thẳng vào người, làm Tư Phi bị đẩy lùi một đoạn.



Người vừa tấn công đương nhiên là Phi Hoa ở phía sau lưng Tuấn Hoàng.



“Bọn mày còn đứng đó, giết mấy con nhỏ kia cho tao.” Tư Phi quay người hét lên với 3 tên đội viên còn lại.



Ba tên kia nghe được mới đồng loạt phóng về phía các cô gái.



Tuấn Hoàng cũng không chạy qua hỗ trợ các nàng, hắn tin tưởng các nàng có thể chống trả mấy tên đội viên còn lại. Việc của hắn hiện tại là hạ gục tên đội trưởng Tư Phi này.



“Hiện tại chỉ còn tao và mày, tao xem còn ai giúp mày.” Tư Phi gằn giọng lao tới tấn công Tuấn Hoàng.



Nhẹ nhàng tránh thoát khỏi Tư Phi. Tuấn Hoàng xoay người đấm trả 2 đấm.



-114



-122



Lượng máu của Tư Phi nhanh chóng tụt mất đi một nửa.



Tư Phi hoảng hốt, hắn hiện tại đã không còn có chút nào khinh thường Tuấn Hoàng, đồng thời hắn còn nghi hoặc, rõ ràng Tuấn Hoàng chỉ cấp 13 làm sao gây sát thương lên cấp 18 như hắn lại cao như vậy.



Nghĩ tới cái gì bỗng nhiên mắt hắn sáng lên, tên Trúc Hoàng này chắc chắn có trang bị cao cấp, ít nhất cũng phải là bạc, nếu trên bạc.. hắn không thể nghĩ hơn bởi lúc này sự tham lam đang kích động hắn phấn khích.



Tư Phi nhảy lùi lại, Tuấn Hoàng cũng không tiếp tục tấn công, hắn lần đầu đơn đấu với người chơi, hắn muốn hiểu người chơi như hắn có kĩ xảo hay biện pháp gì trong PK.



Quả nhiên, Tư Phi không làm hắn thất vọng, chỉ thấy Tư Phi sử dụng vật phẩm gì đó, cả người hắn ánh lên ánh sáng vàng, dưới thanh trạng thái của hắn xuất hiện thêm một buff hình một cây thảo dược Tuấn Hoàng không biết tên.



[ Đinh Lăng Dược Tễ ]: tăng tất cả thuộc tính cơ bản 10 điểm, duy trì 20 phút.



Thì ra là dược vật tăng thuộc tính có hiệu lực trong một khoảng thời gian ngắn, sử dụng sẽ sở hữu lợi thế vượt trội trong một đoạn thời gian. Không ngờ tên Tư Phi lại có, mà lại loại thuốc này có vẻ rất đắt, phải biết hiện tại 10 điểm mỗi thuộc tính cơ bản, tổng là 40 điểm, tương được tạm thời tăng lên khoảng 4 cấp, con số này không phải ít.



“[ Bổ Đôi ]” Tư Phi hét lên lao tới Tuấn Hoàng, vung thanh kiếm từ trên xuống, hắn cũng không xem nhẹ Tuấn Hoàng nữa, trực tiếp sử dụng kĩ năng của chức nghiệp kiếm sĩ.



Nhìn lưỡi kiếm giáng xuống, Tuấn Hoàng muốn né tránh, đột nhiên cảm giác lưỡi kiếm đó như cái bóng của mình, luôn hướng phía hắn bổ xuống. Không thể né tránh!!



Chuyện này là sao? Tuấn Hoàng có chút rối loạn, bắt buộc bắt chéo 2 tay thành chữ x chặn đỡ đòn tấn công.



Ầm.



-78



Lượng sát thương của kĩ năng tương đối cao, nhưng lúc này Tuấn Hoàng không có thời gian để ý, hắn còn có chút không hiểu ra làm sao.



“Mày thử né cho tao xem, ha ha ha đây là kĩ năng khóa mục tiêu, trừ khi trong khoảnh khắc mày rời khỏi phạm vị tấn công nếu không chỉ có thể cầu may chặn được đòn tấn công của tao.” Tư Phi đắc ý cười lên.



Nghe được Tư Phi nói, Tuấn Hoàng mới hiểu, ra là vậy, trong Z - World cũng có dạng kĩ năng này để hạn chế người chơi kĩ xảo né tránh quá tốt, ảnh hưởng tới cân bằng game.



Đột nhiên âm thanh Ánh Tuyết vang lên bên tai hắn:



“Đừng để hắn câu giờ, kĩ năng [ Bổ Đôi ] thời gian hồi là 30 giây. Hắn không tốt lành gì giải thích cho anh đâu, hắn chỉ muốn câu giờ để kĩ năng đó quay xong lại tiếp tục tấn công anh.”



Tuấn Hoàng sờ sờ mũi khì cười, đúng là đám boss, quái vật không thể so với người chơi, gian xảo lắm. Nhưng Tuấn Hoàng tự tin không cần tới 30 giây, hắn nắm chắc hạ gục Tư Phi. Phóng người về phía Tư Phi, chỉ là Tư Phi cũng không đứng yên, liên tục di chuyển kéo giãn khoảng cách với Tuấn Hoàng.



Nhưng tất cả là vô ích, hiện tại Tuấn Hoàng chỉ số nhanh nhẹn khá cao chưa kể còn có trang bị giày tăng tốc độ di chuyển, rất nhanh hắn đã áp sát Tư Phi, đấm thẳng vào ngực Tư Phi, tiếp đó tay còn lại cũng không rảnh rỗi bồi thêm đấm ngay thẳng mặt. Tư Phi rõ ràng không tập luyện qua bài chặn đỡ nên chân tay lóng ngóng khá nhiều không theo kịp tốc độ của Tuấn Hoàng.



Bị trúng liền 2 đòn, thanh sinh mệnh của Tư Phi đã rơi xuống mức hấp hối.



Tuấn Hoàng cũng tiếp tục áp sát không cho Tư Phi có kẽ hở.



“Thằng chó, [ Càn Quét ]” Tư Phi tức giận rống lên, vung kiếm theo đường ngang mang theo một luồng khí cực mạnh thổi tới.



Bị luồng khí quật trúng người, cả thân thể Tuấn Hoàng bị đẩy lùi một chút, sau đó hoàn toàn bất động.



[ Càn quét ] lượng sát thương không cao nhưng lại có khả năng gây choáng. Tuấn Hoàng mặc dù có kĩ năng bị động [ Thân thể tiên rồng ] có thể kháng 20% hiệu ứng tiêu cực nhưng vẫn bị Tư Phi thừa cơ hắn bị choáng tấn công khiến lượng máu của Tuấn Hoàng cũng hạ xuống mức báo động, chỉ cần trúng thêm một đòn tuyệt đối không sống được.



“Ha ha ha lần này xem ngươi còn sống được hay không, [ Bổ Đôi ].” Tư Phi càn rỡ cười to lần nữa sử dụng kĩ năng khóa mục tiêu.



“Được thôi.” Tuấn Hoàng nheo mắt lại, không lùi, không né mà trực tiếp tiến tới.



“Ngu xuẩn” Tư Phi hét lên.



Ầm.



Chỉ thấy lóe lên một chút, sau đó Tư Phi nằm gục trên đất, còn Tuấn Hoàng vẫn duy trì ở lượng máu kia, đòn tấn công vừa rồi hoàn toàn không gây sát thương cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK