“Đám đàn ông có sức có lực lại hèn nhát như vậy, nhìn vợ con mình bị người bắt đi, bị người chà đạp lại làm không dám làm gì, nhìn cha mẹ bị đánh đập, chém giết cũng trơ mắt ra, cho dù các ngươi may mắn trốn thoát, còn có thể yên lành sống trên cõi đời sao, súc sinh!!”
“Còn các người nữa, đừng nghĩ bản thân là nữ lưu thì chỉ có thể mặc người khác xử lý, mẹ nó, đã nghe qua câu Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh chưa? Những vị nữ anh hùng thời trước họ còn dám đứng lên đấu tranh, các người thì chỉ biết hét ầm lên, khóc lóc, cầu xin, hữu ích sao? Vô dụng!! Cứ thế các người chờ bị bắt về lăng nhục tới chết đi!!”
…
Tuấn Hoàng hóa thân thành một tên siêu cấp đanh đá, hắn chửi bới liền miệng, thân thể thì di chuyển liên tục để né tránh.
Trong lòng Tuấn Hoàng cười khổ, hắn nhận nhiệm vụ này là đúng hay sai? Chứng kiến cảnh tượng tàn khốc, còn phải nhìn một đám người nhu nhược, tự nhủ bỏ đi dù sao bọn họ cũng không phải người thật, không thể kích động cùng khích lệ đi. Riêng hắn phải đánh tới cùng, sạch thuốc, sạch máu, thất bại thì hắn nhận, từ bỏ hay bỏ trốn? Đừng có mơ.
Bỗng nhiên lúc này một viên đá bay tới đập trúng một tên sơn tặc, trên đầu tên sơn tặc bay lên con số.
Quay người nhìn hướng viên đá bay tới, làm hắn giật mình lại là người quen Trần Quy.
Trần Quy lúc này đang đứng cùng với anh hắn Trần Hoàn, trên tay cầm một cây cuốc, tay còn lại vẫn đang giữ tư thế ném. Bên cạnh Trần Hoàn cũng đang lăm lăm trên tay 1 cây bồ cào.
“Vị anh hùng Trúc Hoàng này nói rất đúng, bọn sơn tặc đã đánh tới làng chúng ta, nếu còn nhu nhược kết quả cũng chỉ mặc bọn chúng chém giết. Hôm nay anh hùng Trúc Hoàng đã ra sức giúp chúng ta, cậu ta hoàn toàn có thể bỏ đi nhưng cậu ta vẫn ở lại chiến đấu, chúng ta cũng không thể phụ ơn của cậu ta.” Trần Quy hét lớn tiếng, sau đó cùng Trần Hoàn lao vào đám sơn tặc.
Có người dẫn đầu quả nhiên những thôn dân còn lại cũng bắt đầu xông ra.
Rất nhanh sơn tặc cùng thôn dân lại lâm vào đại chiến, chỉ là lúc này sơn tặc bị áp chế thấy rõ.
Lúc này Tuấn Hoàng của chúng ta còn đang đứng thở dốc lấy hơi, nhưng khóe miệng vẫn có chút ý cười. Không phí công nha.
Đột nhiên một tia sáng lóe lên nhắm vào Tuấn Hoàng, hắn tỉnh táo lại sau đó búng người về phía sau né tránh phát chém đó.
“Tên chó hoang, ngươi dám phá hỏng kế hoạch của ta, chết đi cho ta.” Lê Quy Hổ gầm lên, liên tục tấn công về phía Tuấn Hoàng.
Nhếch miệng cười khinh thường, Tuấn Hoàng lao vào solo với Lê Quy Hổ.
Không bị những tên sơn tặc con quấy rối, hoàn toàn không khó đánh bại con boss này. Kĩ năng của boss nữa, có một động tác chuẩn bị trước khi ra chiêu, với top 1 thách đấu LOL - SG thì nắm bắt khoảnh khắc ra kĩ năng của địch và chọn phương án né tránh cũng không có gì khó, hơn nữa lại còn tập luyện và trải qua kinh nghiệm một số trận đấu với boss.
Trong lúc chiến đấu, sức chịu đựng và nhanh nhẹn của hắn lại được gia tăng, bên cạnh đó áp lực cấp độ cũng làm hắn tăng thêm 2 điểm tinh thần chiến đấu, làm tổng sát thương hắn gây ra vào khoảng 55 sát thương một đòn đánh trúng.
Dù vậy lương máu dày của boss thật sự quá mất thời gian, may mắn trong lúc tấn công hắn phát hiện ra điểm yếu của boss ở vị trí vết thẹo trên khuôn mặt, tổn thương gây ra thêm gấp rưỡi, đánh mặt luôn cảm giác vui vẻ nha. Nhưng con boss có vẻ càng thêm điên cuồng, liên tục chửi bởi gào thét ầm ĩ.
Thời gian trôi qua, từ khi trở về thôn đến hiện tại đã qua hơn một tiếng rưỡi, hắn đã hạ thấp máu boss xuống còn 50%, nhưng hắn cũng không dám thả lòng, hiện tại có lẽ là lúc mệt mỏi nhất.
Quả nhiên, Lê Quy Hổ phẫn nộ rống lên sau đó có thể thấy rõ cơ bắp trên người hắn phình to ra. Thông qua quan sát, Tuấn Hoàng mới hiểu được, kĩ năng dưới 50% của con boss này thuộc dạng kĩ năng buff, hiện tại trạng thái boss thêm một hiệu ứng buff [ Quỳ Hổ Nộ ] tăng vật lý công kích và nhanh nhẹn lên 2 lần trong 10 phút, đồng thời lượng máu tự hồi phục của hắn cũng tăng lên. Không chỉ thế tỉ suất boss dùng [ Quỳ Hổ Tam Trảm ] cũng càng dày đặc.
Tuấn Hoàng có chút lúng túng, boss 3 sao quả thật có chút quá sức với hắn. Hắn chỉ còn duy nhất 1 bình [ Hoàn Mệnh Dược ] không biết cầm cự nổi 10 phút không, vả lại sau 10 phút khả năng boss còn sử dụng lại buff này cũng khá cao.
Chỉ là lúc này, đột nhiên biến cố xảy đến, thôn dân thôn Đông Bình đã bao lại xung quanh hắn và Lê Quy Hổ. Tiếp đó không chờ hắn phản ứng, những thôn dân đó đầy phẫn nộ lao vào tấn công Lê Quy Hổ, rất nhanh chóng, tên trại chủ này ngã xuống, nơi hắn biến mất xuất hiện một cuộn giấy vật phẩm.
“Ting, bạn thành công hạ gục [ Lê Quy Hổ ] nhận được 500 danh vọng.”
Tuấn Hoàng lại không để ý đến hệ thống thông báo, lúc này hắn đang lâm vào trầm tư. Sau đó hắn thở dài, hắn đã hiểu bản chất của nhiệm vụ này. Kích động thôn dân là một phần nhiệm vụ, thôn dân và sơn tặc nhỏ sẽ đại chiến nhường khoảng trống cho hắn và boss đối mặt nhau, việc của hắn là kéo lượng HP boss xuống 50%, thôn dân sẽ quay sang giải quyết boss.
Cảm thấy có chút may mắn, hắn vô tình tìm được điểm trọng yếu của nhiệm vụ, trong giới thiệu nhiệm vụ không hề có gợi ý điều gì, đồng thời cũng cảm thấy phiền muộn, 2 lần nhận nhiệm vụ, 2 lần đều như bị lừa vậy.
Lắc đầu bỏ qua suy nghĩ vẩn vơ, hắn vừa hạ gục boss 3 sao, có vẻ sẽ có vật phẩm ngon. Xoa xoa tay, Tuấn Hoàng tiếp nhận cuộn giấy liệt kê vật phẩm.
Một bảng danh sách liệt kê vật phẩm hiện ra trước mắt hắn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK