Mục lục
Đỉnh Phong Thiên Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm ầm.

Vào thời điểm này, nguyên đan chữ vạn trong người Lục Thiếu Du không cam lòng bị áp bách, ầm ầm run lên, nguyên đan chữ vạn bộc phát hào quang sáng ngời.

Năng lượng từ nguyên đan chữ vạn rót vào thân thể, Lục Thiếu Du như được rót thuốc trợ tim, hắn ngạo nghễ đứng vững như bàn thạch, cho dù sao rơi đầy trời cũng không suy chuyển nửa phần.

- Tiểu tử, chúng ta xem như hữu duyên, không nghĩ tới tất cả mọi người tranh đoạt thế giới hỗn độn chi nguyên, cuối cùng lại rơi vào trong tay của ngươi, ha ha ha ha, đoán chừng sau khi bọn họ biết sắc mặt rất đặc sắc.

Vào lúc này, trong đầu Lục Thiếu Du có giọng nói khí phách truyền ra:

- Lại nói tiếp, ngươi cũng bởi vì bản thánh, một đạo ý chí còn sót lại của bản thánh đã giúp ngươi vượt qua cửa ải này, tuy nó đại công vô tình, nhưng tin tưởng trước mặt bản thánh vẫn cho vài phần mặt mũi.

Lúc giọng nói này vang lên, lập tức trong đầu Lục Thiếu Du đột nhiên mát lạnh, một đạo lực lượng không biết thế nào bạo phát ra.

Loại lực lượng này lập tức chạy khắp toàn thân Lục Thiếu Du, linh hồn và ngũ tạng lục phủ của Lục Thiếu Du đều hưng phấn.

Trọng yếu nhất là, Lục Thiếu Du cảm giác được lực lượng này mang theo uy áp khó hiểu.

Loại uy áp này vô cùng bá đạo, làm cho tâm linh của hắn thanh tỉnh, giống như được cho uống thuốc đúng liều, ý chí khôi phục thanh tỉnh, lực lượng vô tận chèo chống thân thể của hắn.

Rống!

Được lực lượng ý chí quán chú vào, Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân run lên, lập tức có tiếng hổ thú gầm thét, tiếng gầm vang vọng không gian.

- Không tiểu thừa Niết Bàn, cũng không đại thừa Niết Bàn, không vô thượng Niết Bàn, cũng không vô lượng Niết Bàn.

Lục Thiếu Du lúc này rút chân ra khỏi nham thạch, mặt đất chấn động nhưng không vỡ nát, hai chân Lục Thiếu Du vừa rời khỏi mặt đất, nham thạch nhưng lập tức khôi phục lại, giống như chưa từng bị Lục Thiếu Du đạp lún xuống, cảnh tượng cực kỳ huyền ảo.

Ầm ầm!

XIU....XIU......

Trên không trung điện thiểm lôi minh, tiếng sấm vang vọng, ngôi sao đầy trời dường như cảm giác được gì đó, lập tức rơi xuống như mưa.

Ken két.

Lực lượng áp bách khủng bố bạo phát ra, lập tức đại địa chấn động, cả Long Tích đại lục lúc này không ngừng rạn nứt những khe hở như vực sâu không đáy.

- Niết Bàn chi tâm của ta bất diệt, vậy bất diệt bất sinh, vạn pháp quy nhất, tất cả tự nhiên, Niết Bàn là ta, ta chính là Niết Bàn, buông tha đi, ngươi không thể ngăn cản ta, ngăn ta, đó là cãi lời tự nhiên, cãi lại thiên địa pháp tắc do ngươi định ra, hiện tại ta chính là tự nhiên!

Lục Thiếu Du đứng đó, đối mặt với sao trời rơi xuống như mưa, thân ảnh của hắn không lùi mà tiến tới, hào quang đen trắng trong mắt lưu chuyển, hắn không ngừng tiến lên.

Nhìn từ xa tới, Lục Thiếu Du dường như đạp lên vô số ngôi sao đi lên trời, từng bước đạp lên thang trời, những ngôi sao rơi xuống chính là bậc thang, cảnh tượng này rung động và bá đạo cỡ nào, không khác gì thần tích!

- Trời ạ.

- Nghịch thiên mà đi, ngôi sao làm thang, đây là cảnh tượng bá đạo thế nào?

- Tộc ta hưng thịnh!

Rất nhiều người đang quỳ hưng phấn kêu to lên.

- Ta không là gì so với hắn, ngay cả cổ tộc so với hắn cũng chưa đủ cân lượng...

Lục Linh đứng trên không trung, thần sắc âm tình bất định.

XIU....XIU......

Ầm ầm!

Ngôi sao rơi xuống như mưa, không ngừng vượt qua bên người Lục Thiếu Du, khí tức khủng bố diệt thế, không trung bạo liệt, đại địa nổ vang.

Lúc này Lục Thiếu Du không còn uể oải như trước, đạp không đứng đó, từng bước đi lên trời, thân ảnh cao ngất như chống đỡ trời cao.

Nhật nguyệt bắt đầu gia tăng tốc độ xoay tròn, lập tức không sai cái này một sát na, cả không gian lập tức xuất hiện làm cho lòng người kinh lạnh mình một màn.

Giờ phút này mặt trời, mặt trăng trọng điệp với nhau, chúng không ngừng rơi xuống, lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu Lục Thiếu Du, giống như bầu trời che khuất không gian, giống như cửu thiên chấn động dữ dội.

Thiên địa lúc này lâm vào bóng tối, khe hở màu đen hiển lộ trăng sáng, thiên địa bộc phát uy áp khổng lồ làm cho sinh linh cảm thấy tim đập nhanh, sợ hãi từ tận đáy lòng.

Trong thiên địa hắc ám này, lúc này cũng chỉ có Lục Thiếu Du đứng đó với hào quang tử kim quấn quanh, hào quang đen trắng trong mắt luân chuyển nhanh chóng.

Ầm ầm!

Giờ phút này thiên địa dường như thức tỉnh, nhất thời điện thiểm lôi minh, thiên lôi nổ vang, thiên uy khủng bố hàng lâm, uy áp đã tăng lên cấp độ đỉnh phong, chúng muốn ngăn cản Lục Thiếu Du đạp không đi lên trời.

Ầm ầm.

Khi Lục Thiếu Du không ngừng bước tới trước, lập tức trời cao trước người hắn nổ tung.

Không gian nghiền nát, điện quang thâm thúy không ngừng tản mác các nơi, quét ngang thiên địa!

Ầm ầm.

Đại địa chấn động rất nhỏ, đất rung núi chuyển, trên Long Tích đại lục bao la xuất hiện vô số khe rãnh.

Âm thanh ầm ầm vang lên từ trong lòng đất, giống như có vô số hung thú từ trong thâm uyên truyền ra, thiên địa tối tăm vỡ ra một vực sâu đen kịt, đất rung núi chuyển sau đó nghiền nát.

Xùy.

Bước ra một bước, Lục Thiếu Du lập tức đặt chân lên ánh sáng.

Đột nhiên Lục Thiếu Du cảm giác được gì đó, đôi mắt nhắm chặt.

Vù vù.

Trong thiên địa phong vân biến hóa, dưới mặt đất có quang mang phóng lên trời, lập tức bao phủ Lục Thiếu Du vào bên trong, trên trời xanh một đạo quang mang giáng xuống bao phủ Lục Thiếu Du.

Nhưng mà thiên địa uy áp không ngừng tăng mạnh.

Thân ảnh Lục Thiếu Du không ngừng kết nối với thiên địa, năng lượng không ngừng quán chú vào người Lục Thiếu Du.

Trong khoảnh khắc,khí tức quanh người Lục Thiếu Du trực tiếp tăng lên với tốc độ khủng bố.

Trong mi tâm của Lục Thiếu Du từng đồ án xuất hiện, lập tức không ngừng quán chú ra, cột sáng bắn thẳng vào mây xanh biến mất không, hào quang chói mắt lập loè giống như thần tích.

Rầm rầm rầm....

Giờ phút này chỉ có đám người Lục Linh, Nguyên Hạt, Vô Tướng, Huyễn Lang, Nguyên Hồn, U La cuối cùng còn có thể chèo chống thiên địa uy áp, nhưng hiện tại cũng không thể chống lại, thân bất do kỷ quỳ gối trên hư không, ai cũng phải thần phục dưới thiên uy này.

Giờ phút này thiên địa đại biến...

......

Ầm ầm!

Trên Linh Vũ đại lục, trong đại điện sương mù, ngôi sao lờ mờ, nhật nguyệt vô quang, sâu trong trời xanh có hào quang khác lạ bắn ra ngoài.

- Thành công, tiểu tử kia thành công rồi, lĩnh ngộ được chân lý Niết Bàn, chứng nhận chân lý Niết Bàn, lần này ba ngàn đại thế giới không bình tĩnh.

Lão Ảnh bay lên cao, mắt nhìn không trung, ánh mắt không quan tâm bắt đầu chấn động.

Trong Linh Vũ thế giới, trên chín tần trời dị tượng biến mất, đột nhiên thiên địa biến hóa dữ dội.

Cả thiên địa rung rung, mặt đất run rẩy bất định, đất rung núi chuyển, vô tận hải vực sinh ra sóng lớn, triều tịch bỗng nhiên tăng mạnh, vô số địa phương biển gầm và cuồng phong gào thét.

Thiên uy lan tràn ra các nơi, cả Linh Vũ đại lục rung chuyển, hàng tỉ sinh linh đều quỳ xuống nhưng chỉ có người Lục gia vẫn đang đứng.

XIU....XIU....

Sâu trên trời xanh xuất hiện nhiều cột sáng bao phủ thân thể người Lục gia, một đạo thiên địa uy áp hàng lâm Lục gia, trực tiếp khắc vào linh hồn của bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK