̣p Vũ Linh khí.
Bất quá nếu đã hỏng thì không giống nữa. Dựa theo lời Vạn Tượng thương hội này mà nói. Khôi lỗi này sợ rằng đã không còn cách nào chữa trị. Chỉ có thể mua nó sau đó hòa tan lấy tài liệu luyện chế lại một lần nữa. Mà cách này sợ rằng cũng không phải là chuyện dễ dàng. Hòa tan tài liệu khôi lỗi thất giai, Linh Suất sợ rằng căn bản không làm được. Nếu như Linh Vương mà nói, đủ thực lực để hòa tan khôi lỗi thất giai, sau đó lại luyện chế ra khôi lỗi lục giai. Loại chuyện như vậy người thường căn bản không thừa hơi làm. Mất bao nhiêu sức lực lại không được đồ tốt. Huống chi chuyện luyện chế khôi lỗi này, không phải Linh giả nào cũng biết.
- Chư vị, khôi lỗi thất giai sơ kỳ hỏng này giá ban đầu là ba ngàn vạn kim tệ. Một lần lên giá ít nhất là một trăm vạn kim tệ.
Thanh âm Hoàng Đan kia lại vang lên.
Khi thanh âm Hoàng Đan chấm dứt, trong phòng đấu giá lại không xuất hiện cảnh lập tức kêu giá. Nếu như là khôi lỗi nguyên vẹn, vũ giả linh giả đều có thể mua lấy. Nhưng khôi lỗi này đã bị hỏng, vũ giả mua về không có một chút tác dụng nào. Cho dù là linh giả, người hiểu được luyện chế khôi lỗi không có bao nhiêu. Người thực lực thấp cũng biết, với tài liệu khôi lỗi thất giai, người thực lực thấp căn bản không có cách nào hòa tan. Tài liệu tuy rằng tốt thế nhưng mua về lại là sắt vụn, không có cách nào luyện hóa. Mà khôi lỗi luyện chế ra một lần nữa cũng có khả năng thất bại.
Cộng tất cả chuyện này lại, cho nên hiện tại có không ít người khi trước muốn mua lập tức rút lui thầm định lại giá trị. Cảm thấy dường như mua về cũng vẫn đắt.
- Ba nghìn một trăm vạn kim tệ.
Một lát sau, rốt cuộc có người ra giá. Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía phát ra tiếng hô. Âm thanh phát ra từ trong miệng một Linh Suất ở lầu hai. Khí tức trên người thu liễm cho nên trong lúc nhất thời Lục Thiếu Du cũng không đoán ra được thực lực chuẩn xác của hắn. Có lẽ là Linh Suất ngũ trọng hoặc là Linh Suất lục trọng gì đó.
- Ba nghìn hai trăm vạn kim tệ.
- Ba nghìn ba trăm vạn kim tệ.
....
Có người thứ nhất ra giá, lập tức có không ít người bắt đầu điên cuồng ra giá theo. Giá trị không ngừng tăng lên, mấy người ra giá này đều là Linh Suất.
Chỉ sau một lát, giá cả lập tức được nâng lên tới tám nghìn vạn kim tệ. Dù sao ai cũng biết, tài liệu luyện chế khôi lỗi thất giai toàn bộ đều là bảo vật.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, trong lúc mọi người ra giá Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn vào trên người khôi lỗi. Tuy rằng khôi lỗi đã hỏng, thế nhưng khí tức trên người vẫn không thể khinh thường.
- Hai ức ba nghìn một trăm vạn kim tệ.
Trong nháy mắt, không biết từ khi nào, giá tiền đã tăng lên hai ức ba nghìn một trăm vạn kim tệ. Sau khi Lục Thiếu Du phục hồi tinh thần lại thì lập tức kinh ngạc. Bất quá cẩn thận ngẫm lại cũng không đắt. Khi trước hắn luyện chế khôi lỗi cấp năm trung giai cũng đã hơn năm ức kim tệ. Đây chính là tài liệu luyện chế khôi lỗi thất giai. Nếu tính toán dựa theo số kim tệ mà nói, ít nhất là năm ức kim tệ không thể nào tính được. Thế nhưng không ít linh giả lúc này sợ rằng đang lo lắng đống tài liệu này khó có thể hòa tan được. Đồng thời khôi lỗi luyện chế lại kia cũng có khả năng thất bại cho nên mới không dám ra giá cao.
- Hai ức ba nghìn một trăm vạn kim tệ, có ai ra giá cao hơn không?
Trên đài đấu giá, nữ tử gọi là Hoàng Đan kia hỏi mọi người. Dường như nàng đối với cái giá hai ức ba nghìn vạn kim tệ vô cùng bất mãn. Khoảng cách với giá mà nàng dự đoán ban đầu có lẽ thấp hơn không ít.
- Hai ức ba nghìn hai trăm vạn kim tệ.
Một thanh âm khàn khàn vang lên, Lục Thiếu Du rốt cuộc ra giá. Khôi lỗi thất giai sơ cấp này mặc dù hỏng, nhưng Lục Thiếu Du cũng không muốn buông tha. Dù sao hai ức ba nghìn hai trăm vạn kim tệ đối với hắn cũng không là phải là nhiều nhặn gì. Địa bàn Thiên Tinh tông không thu được. Thế nhưng giới chỉ của Hồ Hưng Hải kia lại rơi vào trong tay Phi Linh môn. Còn có nhẫn trữ vật của đám người Lương Bá Quang, Tùng Thanh Sơn, tài phú của mấy thế lực nhất lưu này cơ hồ đều rơi vào trong tay Phi Linh môn. Hiện tại Phi Linh môn không hề thiếu tiền. Đặc biệt là kim tệ thì có rất nhiều. Mấy ức đối với hắn mà nói không phải là con số lớn.
Bất quá đối với loại thần giữ của như Lục Thiếu Du mà nói. Hắn không quan tâm trên người có bao nhiêu tài phú, nếu như vô duyên vô cớ mà mất một trăm kim tệ cũng khiến hắn đau lòng.
- Hai ức ba nghìn bốn trăm vạn kim tệ.
Lại có người ra giá.
- Hai ức ba nghìn năm trăm vạn kim tệ.
Lục Thiếu Du tăng giá. Khôi lỗi thất giai sơ cấp này Lục Thiếu Du đã quyết định bỏ vào trong túi. Giá tiền vẫn trong phạm vi hắn thừa nhận được, đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Cứ như vậy kêu giá mấy lần nữa. Cuối cùng Lục Thiếu Du dùng cái giá hai ức năm ngàn vạn kim tệ thu khôi lỗi thất giai này vào trong túi. Hắn cũng vô cùng vui vẻ, vô cùng đáng giá a. Cũng coi như chiếm được tiện nghi.
Vài vật phẩm đấu giá kế tiếp Lục Thiếu Du lại không có bao nhiêu hứng thú. Đều là đan dược, còn có hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Nếu như là vũ kỹ Huyền cấp trung giai thì có lẽ Lục Thiếu Du cũng có chút hứng thú. Thế nhưng vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hiện tại Lục Thiếu Du không quá để ý.
- Chư vị, kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng ngày hôm nay là...
Nữ tử gọi là Hoàng Đan kia dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn mọi người, rốt cuộc lúc này cũng tới kiện vật phẩm cuối cùng lên đài đấu giá. Giờ phút này, trong nháy mắt ở giữa những thân ảnh đông nghịt kia có mấy đạo khí tức mịt mờ bắt đầu nhìn lên đài đấu giá.
- Có lẽ bọn họ đều đến vì kiện Vũ linh khí này.
Mí mắt Lục Thiếu Du nhảy lên. Hắn đã cảm nhận được mấy đạo khí tức mịt mờ này. Toàn bộ đều không kém. Vài đạo khí tức này ít nhất cho hai người không dưới Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ.
- Chư vị. Kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng này chính là một kiện Vũ Linh khí Hoàng cấp gọi là Hỏa Viêm kiếm.
Trên đài đấu giá, nữ tử kia nhanh chóng tiếp nhận một hộp gấm dài trong tay một nam tử áo đen. Hộp gấm được mở ra. Một thanh trường kiếm hiện lên trong mắt mọi người. Trường kiếm này không tới ba thước, rộng chừng bốn phân. So với kiếm bình thường rộng hơn một nửa.
Kiếm này toàn thân đỏ thẫm. Hai bên tràn ngập khí tức nóng bỏng, tựa như có hỏa diễm quanh quẩn. Tuy rằng khoảng cách không gần thế nhưng trong tâm thần Lục Thiếu Du cũng có thể cảm nhận được một cỗ khí tức cường hãn. Vũ Linh khí không phải là thứ mà binh khí bình thường có khả năng so sánh. Mà giá trị của một kiện Vũ Linh khí, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ không dưới hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Đương nhiên, Huyết Lục khi trước còn là Vũ Linh khí Hoàng cấp, so với Hỏa Viêm Kiếm này còn mạnh hơn nhiều.
Bất quá nếu đã hỏng thì không giống nữa. Dựa theo lời Vạn Tượng thương hội này mà nói. Khôi lỗi này sợ rằng đã không còn cách nào chữa trị. Chỉ có thể mua nó sau đó hòa tan lấy tài liệu luyện chế lại một lần nữa. Mà cách này sợ rằng cũng không phải là chuyện dễ dàng. Hòa tan tài liệu khôi lỗi thất giai, Linh Suất sợ rằng căn bản không làm được. Nếu như Linh Vương mà nói, đủ thực lực để hòa tan khôi lỗi thất giai, sau đó lại luyện chế ra khôi lỗi lục giai. Loại chuyện như vậy người thường căn bản không thừa hơi làm. Mất bao nhiêu sức lực lại không được đồ tốt. Huống chi chuyện luyện chế khôi lỗi này, không phải Linh giả nào cũng biết.
- Chư vị, khôi lỗi thất giai sơ kỳ hỏng này giá ban đầu là ba ngàn vạn kim tệ. Một lần lên giá ít nhất là một trăm vạn kim tệ.
Thanh âm Hoàng Đan kia lại vang lên.
Khi thanh âm Hoàng Đan chấm dứt, trong phòng đấu giá lại không xuất hiện cảnh lập tức kêu giá. Nếu như là khôi lỗi nguyên vẹn, vũ giả linh giả đều có thể mua lấy. Nhưng khôi lỗi này đã bị hỏng, vũ giả mua về không có một chút tác dụng nào. Cho dù là linh giả, người hiểu được luyện chế khôi lỗi không có bao nhiêu. Người thực lực thấp cũng biết, với tài liệu khôi lỗi thất giai, người thực lực thấp căn bản không có cách nào hòa tan. Tài liệu tuy rằng tốt thế nhưng mua về lại là sắt vụn, không có cách nào luyện hóa. Mà khôi lỗi luyện chế ra một lần nữa cũng có khả năng thất bại.
Cộng tất cả chuyện này lại, cho nên hiện tại có không ít người khi trước muốn mua lập tức rút lui thầm định lại giá trị. Cảm thấy dường như mua về cũng vẫn đắt.
- Ba nghìn một trăm vạn kim tệ.
Một lát sau, rốt cuộc có người ra giá. Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía phát ra tiếng hô. Âm thanh phát ra từ trong miệng một Linh Suất ở lầu hai. Khí tức trên người thu liễm cho nên trong lúc nhất thời Lục Thiếu Du cũng không đoán ra được thực lực chuẩn xác của hắn. Có lẽ là Linh Suất ngũ trọng hoặc là Linh Suất lục trọng gì đó.
- Ba nghìn hai trăm vạn kim tệ.
- Ba nghìn ba trăm vạn kim tệ.
....
Có người thứ nhất ra giá, lập tức có không ít người bắt đầu điên cuồng ra giá theo. Giá trị không ngừng tăng lên, mấy người ra giá này đều là Linh Suất.
Chỉ sau một lát, giá cả lập tức được nâng lên tới tám nghìn vạn kim tệ. Dù sao ai cũng biết, tài liệu luyện chế khôi lỗi thất giai toàn bộ đều là bảo vật.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, trong lúc mọi người ra giá Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn vào trên người khôi lỗi. Tuy rằng khôi lỗi đã hỏng, thế nhưng khí tức trên người vẫn không thể khinh thường.
- Hai ức ba nghìn một trăm vạn kim tệ.
Trong nháy mắt, không biết từ khi nào, giá tiền đã tăng lên hai ức ba nghìn một trăm vạn kim tệ. Sau khi Lục Thiếu Du phục hồi tinh thần lại thì lập tức kinh ngạc. Bất quá cẩn thận ngẫm lại cũng không đắt. Khi trước hắn luyện chế khôi lỗi cấp năm trung giai cũng đã hơn năm ức kim tệ. Đây chính là tài liệu luyện chế khôi lỗi thất giai. Nếu tính toán dựa theo số kim tệ mà nói, ít nhất là năm ức kim tệ không thể nào tính được. Thế nhưng không ít linh giả lúc này sợ rằng đang lo lắng đống tài liệu này khó có thể hòa tan được. Đồng thời khôi lỗi luyện chế lại kia cũng có khả năng thất bại cho nên mới không dám ra giá cao.
- Hai ức ba nghìn một trăm vạn kim tệ, có ai ra giá cao hơn không?
Trên đài đấu giá, nữ tử gọi là Hoàng Đan kia hỏi mọi người. Dường như nàng đối với cái giá hai ức ba nghìn vạn kim tệ vô cùng bất mãn. Khoảng cách với giá mà nàng dự đoán ban đầu có lẽ thấp hơn không ít.
- Hai ức ba nghìn hai trăm vạn kim tệ.
Một thanh âm khàn khàn vang lên, Lục Thiếu Du rốt cuộc ra giá. Khôi lỗi thất giai sơ cấp này mặc dù hỏng, nhưng Lục Thiếu Du cũng không muốn buông tha. Dù sao hai ức ba nghìn hai trăm vạn kim tệ đối với hắn cũng không là phải là nhiều nhặn gì. Địa bàn Thiên Tinh tông không thu được. Thế nhưng giới chỉ của Hồ Hưng Hải kia lại rơi vào trong tay Phi Linh môn. Còn có nhẫn trữ vật của đám người Lương Bá Quang, Tùng Thanh Sơn, tài phú của mấy thế lực nhất lưu này cơ hồ đều rơi vào trong tay Phi Linh môn. Hiện tại Phi Linh môn không hề thiếu tiền. Đặc biệt là kim tệ thì có rất nhiều. Mấy ức đối với hắn mà nói không phải là con số lớn.
Bất quá đối với loại thần giữ của như Lục Thiếu Du mà nói. Hắn không quan tâm trên người có bao nhiêu tài phú, nếu như vô duyên vô cớ mà mất một trăm kim tệ cũng khiến hắn đau lòng.
- Hai ức ba nghìn bốn trăm vạn kim tệ.
Lại có người ra giá.
- Hai ức ba nghìn năm trăm vạn kim tệ.
Lục Thiếu Du tăng giá. Khôi lỗi thất giai sơ cấp này Lục Thiếu Du đã quyết định bỏ vào trong túi. Giá tiền vẫn trong phạm vi hắn thừa nhận được, đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Cứ như vậy kêu giá mấy lần nữa. Cuối cùng Lục Thiếu Du dùng cái giá hai ức năm ngàn vạn kim tệ thu khôi lỗi thất giai này vào trong túi. Hắn cũng vô cùng vui vẻ, vô cùng đáng giá a. Cũng coi như chiếm được tiện nghi.
Vài vật phẩm đấu giá kế tiếp Lục Thiếu Du lại không có bao nhiêu hứng thú. Đều là đan dược, còn có hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Nếu như là vũ kỹ Huyền cấp trung giai thì có lẽ Lục Thiếu Du cũng có chút hứng thú. Thế nhưng vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hiện tại Lục Thiếu Du không quá để ý.
- Chư vị, kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng ngày hôm nay là...
Nữ tử gọi là Hoàng Đan kia dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn mọi người, rốt cuộc lúc này cũng tới kiện vật phẩm cuối cùng lên đài đấu giá. Giờ phút này, trong nháy mắt ở giữa những thân ảnh đông nghịt kia có mấy đạo khí tức mịt mờ bắt đầu nhìn lên đài đấu giá.
- Có lẽ bọn họ đều đến vì kiện Vũ linh khí này.
Mí mắt Lục Thiếu Du nhảy lên. Hắn đã cảm nhận được mấy đạo khí tức mịt mờ này. Toàn bộ đều không kém. Vài đạo khí tức này ít nhất cho hai người không dưới Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ.
- Chư vị. Kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng này chính là một kiện Vũ Linh khí Hoàng cấp gọi là Hỏa Viêm kiếm.
Trên đài đấu giá, nữ tử kia nhanh chóng tiếp nhận một hộp gấm dài trong tay một nam tử áo đen. Hộp gấm được mở ra. Một thanh trường kiếm hiện lên trong mắt mọi người. Trường kiếm này không tới ba thước, rộng chừng bốn phân. So với kiếm bình thường rộng hơn một nửa.
Kiếm này toàn thân đỏ thẫm. Hai bên tràn ngập khí tức nóng bỏng, tựa như có hỏa diễm quanh quẩn. Tuy rằng khoảng cách không gần thế nhưng trong tâm thần Lục Thiếu Du cũng có thể cảm nhận được một cỗ khí tức cường hãn. Vũ Linh khí không phải là thứ mà binh khí bình thường có khả năng so sánh. Mà giá trị của một kiện Vũ Linh khí, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ không dưới hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Đương nhiên, Huyết Lục khi trước còn là Vũ Linh khí Hoàng cấp, so với Hỏa Viêm Kiếm này còn mạnh hơn nhiều.