Vân Tiếu Thiên nói:
- Thiên Kiếm môn đột nhiên tham gia e rằng nhóm Lan Lăng sơn trang đưa ra điều kiện mà Thiên Kiếm môn không thể bỏ qua.
Ánh mắt Lữ Chính Cường lười biếng nói:
- Dựa theo tin tức ta có được thì đêm đó đám người Lan Lăng sơn trang chạy ngay đến tìm Cổ Kiếm Phong bàn bạc hai canh giờ, có lẽ lúc đó đã bàn xong điều kiện.
Lục Thiếu Du không nói chuyện, nghe đám người Lạc Kiến Hồng, Kỷ Diệu Tông nói chuyện. Trong đầu Lục Thiếu Du suy nghĩ lời nói của Vân Tiếu Thiên, Lữ Chính Cường. Rốt cuộc Lan Lăng sơn trang đưa ra điều kiện gì cho Thiên Kiếm môn, Vạn Thú tông mà khiến hai sơn môn tham gia? Chức minh chủ mà Thiên Kiếm môn đang giữ tuyệt đối không đủ sức nặng đó.
Lữ Chính Cường hỏi Lục Thiếu Du:
- Thiếu Du. Bây giờ ngươi có tính toán gì không?
Lục Thiếu Du ngước đầu lên, mới rồi nghe nhạc phụ Lữ Chính Cường nói tìm được tin tức trong Vạn Thú tông chắc có thám tử Linh Thiên môn ở Vạn Thú tông.
Lục Thiếu Du ngước lên thấy mọi người nhìn mình chằm chằm, hắn nói:
- Việc đã đến nước này chúng ta có nghĩ nhiều cũng vô dụng. Bọn họ kết minh, trong thời gian ngắn sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn cho chúng ta.
Đạm Thai Tuyết Vi ngước mắt đẹp nhìn Lục Thiếu Du:
- Ý của Lục chưởng môn là không cần quan tâm bọn họ?
Lục Thiếu Du cười cười, giọng điệu bất đắc dĩ nói:
- Thời gian là con dao giết heo, bọn họ kết minh thì sao? Mỗi người một ý tưởng, muốn thật sự đoàn kết một chỗ là rất khó khăn.
- Xì.
Nghe Lục Thiếu Du nói làm Đạm Thai Tuyết Vi, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Kính Hoa Thủy Nguyệt, Lư Khâu Mỹ Vi phì cười. Lục Thiếu Du nói chuyện nghe tếu thật.
Vân Tiếu Thiên nói:
- Nói cũng đúng, kết minh thì kết minh, ai biết sẽ có biến cố gì không?
Ô Chấn Vũ nói:
- Bây giờ chỉ đành vậy, nhưng không ngờ Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn có thực lực cường đại đến mức khủng bố thế này.
Trong đảo Thiên Vân, một lão nhân Tôn cấp áo vàng nói:
- Nguyên Nhược Lan được truyền thừa Kiếm Tổ của Thiên Kiếm môn, tu vi Vũ Tôn ngũ trọng. Nếu không đoán sai chắc là lấy thân nhập ma, được Kiếm Tổ quán đính truyền thừa, nếu không thực lực đã chẳng đột phá mau vậy.
Ánh mắt Thiên Phong Tôn Giả lộ tia rung động:
- Quán đỉnh truyền thừa, có lẽ Nguyên Nhược Lan được Kiếm Tổ Đế Giả Chi Nguyên trong trong truyền thuyết Thiên Kiếm môn.
Báu vật trong Đế Giả Chi Nguyên là thứ mà mọi người có mặt tại đây đều sẽ rung động.
Lục Thiếu Du hỏi mọi người:
- Kiếm Tổ rốt cuộc là ai? Lấy thân nhập ma là gì?
Lục Thiếu Du hoàn toàn không biết gì, hắn rất tò mò tại sao thực lực của Nguyên Nhược Lan trở nên mạnh như vậy.
Thiên Phong Tôn Giả nhìn Lục Thiếu Du:
- Kiếm Tổ là tổ sáng tạo Thiên Kiếm môn, là nhân vật phong hoa tuyệt đại vạn năm trước. Ta không rõ cụ thể bao nhiêu năm, Thiên Kiếm môn là sơn môn đã tồn tại trên vạn năm. Ngày xưa Kiếm Tổ tu luyện kiếm đạo tự mình lĩnh ngộ, bởi vì người này vừa chính vừa tà, nhưng tà nhiều hơn chính. Nghe đồn Kiếm Tổ rất thích giết chóc, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma cơ duyên tình cờ thành tựu Ma Kiếm, thậm chí đột phá đến đế giai trong truyền thuyết, từ đó dùng Ma Kiếm tung hoành đại lục. Ngay cả cường giả lục đại hoàng tộc gặp phải Kiếm Tổ cũng cần chú ý. Ma Kiếm đến đâu là phong vân biến sắc, cuối cùng Kiếm Tổ sáng lập Thiên Kiếm môn.
Lục Thiếu Du cảm thán rằng:
- Cũng xem như một thế hệ nhân vật phong hoa tuyệt đại.
Không ngờ Thiên Kiếm môn còn có nhân vật như vậy. Tự sáng tạo kiếm đạo, thành tựu Ma Kiếm, đột phá đế giai, đúng là phong hoa tuyệt đại.
Thiên Phong Tôn Giả tạm dừng một lúc:
- Sau này không biết tại sao Kiếm Tổ chết, để lại truyền thừa trong tông. Muốn có được truyền thừa của Kiếm Tổ phải có đại nghị lực, đại hằng tâm, đại thiên phú, lấy thân nhập ma triệu hoán ra Ma Kiếm mới nhận được truyền thừa. Nguyên Nhược Lan có được truyền thừa Kiếm Tổ đủ chứng minh nàng là người có đại nghị lực, đại hằng tâm, đại thiên phú, sau này tiền đồ không thể đo lường.
Nhắc đến Nguyên Nhược Lan thì mọi người đều gật gù, hiện tại nàng cũng thuộc hàng thiên tài yêu nghiệt.
Lục Thiếu Du cảm thán, nhưng là về Kiếm Tổ. Nguyên Nhược Lan mạnh thật, tuy nhiên nàng có được truyền thừa Kiếm Tổ, chính Kiếm Tổ mới là phong hoa tuyệt đại, tự sáng tạo kiếm đạo thành đế, Ma Kiếm ra là phong vân biến sắc, lục đại hoàng tộc gặp cũng phải thận trọng. Kiếm Tổ bá đạo không gì sánh được, đây mới là con đường hiện tại Lục Thiếu Du cần đi.
Lục Thiếu Du hầm nghĩ hèn gì Nguyên Nhược Lan cho hắn linh cảm, có lẽ vì liên quan đến kiếm đạo này. Nguyên Nhược Lan lĩnh ngộ kiếm ý chắc đến từ kiếm đạo, kiếm đạo ít thấy. Vì Lục Thiếu Du thấy nên giúp hắn bừng tỉnh lĩnh ngộ chút ít.
Mọi người tàn gẫu một lúc, Lục Thiếu Du cùng đám người hỏi về tin tức Nghịch Mệnh Hồn quả, tiếc rằng không ai biết đến.
Lục Thiếu Du nói với mọi người là hắn phải đi một thời gian, chuyện phải đi Tổ Yêu Lâm thì từ lâu hắn đã dặn Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh giữ kín bí mật.
Lục Thiếu Du tự biết hiện tại hắn có kẻ thù khắp thiên hạ, toàn là quái vật khổng lồ. Trong Cổ Vực có sư phụ Nam thúc, việc lớn có thể chấn nhiếp một số người. Nếu có người biết Lục Thiếu Du một mình đi Tổ Yêu Lâm, hắn dám chắc không biết bao nhiêu cường giả sẽ đổ xô ra lấy mạng hắn.
Lục Thiếu Du sắp đi, Đế Đạo Minh không thể thiếu thủ lĩnh, thế là đề cử hai vị phó minh chủ. Sau một loạt đề cử, cuối cùng rơi vào người Vân Tiếu Thiên, Lạc Kiến Hồng. Chuyện Thiên Địa Minh sẽ do hai vị phó minh chủ bàn bạc rồi quyết định.
Trong lòng Lục Thiếu Du sáng như gương, tạm thời sẽ không sao, sau lưng chủ các đại sơn môn đều có một sơn môn, có vài chuyện cần lo nghĩ cho sơn môn của mình. Trừ phi liên quan đến an toàn của sơn môn, nếu không các đại sơn môn đoàn kết chỉ là cho có.
Mọi người bàn bạc xong định rời đi, bọn họ đã rời khỏi sơn môn của mình một thời gian, không thể kéo dài lâu hơn nữa. Bọn họ kéo nhau đi từ biệt Doãn Ngạc.
Doãn Ngạc khách sáo giữ lại mọi người, tuy Vạn Thú tông đã tham gia Thiên Địa Minh nhưng hiện tại đơn độc tính ra hai minh không có thù hận gì.
Mọi người từ chối lời giữ lại, rời đi. Lục Thiếu Du không gặp Lam Linh trong Vạn Thú tông, hắn cũng không tiện mở miệng hỏi.
Cách Vạn Thú tông mấy trăm dặm, Vân Hồng Lăng và Lữ Tiểu Linh từ biệt Lục Thiếu Du. Hai nữ nhân lưu luyến không rời, đòi đi theo hắn. Lục Thiếu Du dỗ ngon dỗ ngọt mãi hai nàng mới chịu thôi.
Lần này đi Tổ Yêu Lâm, Lục Thiếu Du tự biết sẽ gặp nhiều nguy hiểm, hắn không dám mang Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh theo mạo hiểm. Thực lực của Lục Tâm Đồng, Dương Quá mạnh hơn rất nhiều nên Lục Thiếu Du yên tâm.
Vân Tiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Lư Khâu Mỹ Vi dặn dò, Lục Thiếu Du từ biệt mọi người, chia tay hai nữ nhân. Trong lòng Lục Thiếu Du cũng không nỡ nhưng hành trình đi Tổ Yêu Lâm cực kỳ quan trọng, hắn không thể không đi.
Vù vù vù!
Lục Thiếu Du nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh, đôi cánh kéo theo sóng không gian, biến mất phía trời xa.
- Thiên Kiếm môn đột nhiên tham gia e rằng nhóm Lan Lăng sơn trang đưa ra điều kiện mà Thiên Kiếm môn không thể bỏ qua.
Ánh mắt Lữ Chính Cường lười biếng nói:
- Dựa theo tin tức ta có được thì đêm đó đám người Lan Lăng sơn trang chạy ngay đến tìm Cổ Kiếm Phong bàn bạc hai canh giờ, có lẽ lúc đó đã bàn xong điều kiện.
Lục Thiếu Du không nói chuyện, nghe đám người Lạc Kiến Hồng, Kỷ Diệu Tông nói chuyện. Trong đầu Lục Thiếu Du suy nghĩ lời nói của Vân Tiếu Thiên, Lữ Chính Cường. Rốt cuộc Lan Lăng sơn trang đưa ra điều kiện gì cho Thiên Kiếm môn, Vạn Thú tông mà khiến hai sơn môn tham gia? Chức minh chủ mà Thiên Kiếm môn đang giữ tuyệt đối không đủ sức nặng đó.
Lữ Chính Cường hỏi Lục Thiếu Du:
- Thiếu Du. Bây giờ ngươi có tính toán gì không?
Lục Thiếu Du ngước đầu lên, mới rồi nghe nhạc phụ Lữ Chính Cường nói tìm được tin tức trong Vạn Thú tông chắc có thám tử Linh Thiên môn ở Vạn Thú tông.
Lục Thiếu Du ngước lên thấy mọi người nhìn mình chằm chằm, hắn nói:
- Việc đã đến nước này chúng ta có nghĩ nhiều cũng vô dụng. Bọn họ kết minh, trong thời gian ngắn sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn cho chúng ta.
Đạm Thai Tuyết Vi ngước mắt đẹp nhìn Lục Thiếu Du:
- Ý của Lục chưởng môn là không cần quan tâm bọn họ?
Lục Thiếu Du cười cười, giọng điệu bất đắc dĩ nói:
- Thời gian là con dao giết heo, bọn họ kết minh thì sao? Mỗi người một ý tưởng, muốn thật sự đoàn kết một chỗ là rất khó khăn.
- Xì.
Nghe Lục Thiếu Du nói làm Đạm Thai Tuyết Vi, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Kính Hoa Thủy Nguyệt, Lư Khâu Mỹ Vi phì cười. Lục Thiếu Du nói chuyện nghe tếu thật.
Vân Tiếu Thiên nói:
- Nói cũng đúng, kết minh thì kết minh, ai biết sẽ có biến cố gì không?
Ô Chấn Vũ nói:
- Bây giờ chỉ đành vậy, nhưng không ngờ Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn có thực lực cường đại đến mức khủng bố thế này.
Trong đảo Thiên Vân, một lão nhân Tôn cấp áo vàng nói:
- Nguyên Nhược Lan được truyền thừa Kiếm Tổ của Thiên Kiếm môn, tu vi Vũ Tôn ngũ trọng. Nếu không đoán sai chắc là lấy thân nhập ma, được Kiếm Tổ quán đính truyền thừa, nếu không thực lực đã chẳng đột phá mau vậy.
Ánh mắt Thiên Phong Tôn Giả lộ tia rung động:
- Quán đỉnh truyền thừa, có lẽ Nguyên Nhược Lan được Kiếm Tổ Đế Giả Chi Nguyên trong trong truyền thuyết Thiên Kiếm môn.
Báu vật trong Đế Giả Chi Nguyên là thứ mà mọi người có mặt tại đây đều sẽ rung động.
Lục Thiếu Du hỏi mọi người:
- Kiếm Tổ rốt cuộc là ai? Lấy thân nhập ma là gì?
Lục Thiếu Du hoàn toàn không biết gì, hắn rất tò mò tại sao thực lực của Nguyên Nhược Lan trở nên mạnh như vậy.
Thiên Phong Tôn Giả nhìn Lục Thiếu Du:
- Kiếm Tổ là tổ sáng tạo Thiên Kiếm môn, là nhân vật phong hoa tuyệt đại vạn năm trước. Ta không rõ cụ thể bao nhiêu năm, Thiên Kiếm môn là sơn môn đã tồn tại trên vạn năm. Ngày xưa Kiếm Tổ tu luyện kiếm đạo tự mình lĩnh ngộ, bởi vì người này vừa chính vừa tà, nhưng tà nhiều hơn chính. Nghe đồn Kiếm Tổ rất thích giết chóc, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma cơ duyên tình cờ thành tựu Ma Kiếm, thậm chí đột phá đến đế giai trong truyền thuyết, từ đó dùng Ma Kiếm tung hoành đại lục. Ngay cả cường giả lục đại hoàng tộc gặp phải Kiếm Tổ cũng cần chú ý. Ma Kiếm đến đâu là phong vân biến sắc, cuối cùng Kiếm Tổ sáng lập Thiên Kiếm môn.
Lục Thiếu Du cảm thán rằng:
- Cũng xem như một thế hệ nhân vật phong hoa tuyệt đại.
Không ngờ Thiên Kiếm môn còn có nhân vật như vậy. Tự sáng tạo kiếm đạo, thành tựu Ma Kiếm, đột phá đế giai, đúng là phong hoa tuyệt đại.
Thiên Phong Tôn Giả tạm dừng một lúc:
- Sau này không biết tại sao Kiếm Tổ chết, để lại truyền thừa trong tông. Muốn có được truyền thừa của Kiếm Tổ phải có đại nghị lực, đại hằng tâm, đại thiên phú, lấy thân nhập ma triệu hoán ra Ma Kiếm mới nhận được truyền thừa. Nguyên Nhược Lan có được truyền thừa Kiếm Tổ đủ chứng minh nàng là người có đại nghị lực, đại hằng tâm, đại thiên phú, sau này tiền đồ không thể đo lường.
Nhắc đến Nguyên Nhược Lan thì mọi người đều gật gù, hiện tại nàng cũng thuộc hàng thiên tài yêu nghiệt.
Lục Thiếu Du cảm thán, nhưng là về Kiếm Tổ. Nguyên Nhược Lan mạnh thật, tuy nhiên nàng có được truyền thừa Kiếm Tổ, chính Kiếm Tổ mới là phong hoa tuyệt đại, tự sáng tạo kiếm đạo thành đế, Ma Kiếm ra là phong vân biến sắc, lục đại hoàng tộc gặp cũng phải thận trọng. Kiếm Tổ bá đạo không gì sánh được, đây mới là con đường hiện tại Lục Thiếu Du cần đi.
Lục Thiếu Du hầm nghĩ hèn gì Nguyên Nhược Lan cho hắn linh cảm, có lẽ vì liên quan đến kiếm đạo này. Nguyên Nhược Lan lĩnh ngộ kiếm ý chắc đến từ kiếm đạo, kiếm đạo ít thấy. Vì Lục Thiếu Du thấy nên giúp hắn bừng tỉnh lĩnh ngộ chút ít.
Mọi người tàn gẫu một lúc, Lục Thiếu Du cùng đám người hỏi về tin tức Nghịch Mệnh Hồn quả, tiếc rằng không ai biết đến.
Lục Thiếu Du nói với mọi người là hắn phải đi một thời gian, chuyện phải đi Tổ Yêu Lâm thì từ lâu hắn đã dặn Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh giữ kín bí mật.
Lục Thiếu Du tự biết hiện tại hắn có kẻ thù khắp thiên hạ, toàn là quái vật khổng lồ. Trong Cổ Vực có sư phụ Nam thúc, việc lớn có thể chấn nhiếp một số người. Nếu có người biết Lục Thiếu Du một mình đi Tổ Yêu Lâm, hắn dám chắc không biết bao nhiêu cường giả sẽ đổ xô ra lấy mạng hắn.
Lục Thiếu Du sắp đi, Đế Đạo Minh không thể thiếu thủ lĩnh, thế là đề cử hai vị phó minh chủ. Sau một loạt đề cử, cuối cùng rơi vào người Vân Tiếu Thiên, Lạc Kiến Hồng. Chuyện Thiên Địa Minh sẽ do hai vị phó minh chủ bàn bạc rồi quyết định.
Trong lòng Lục Thiếu Du sáng như gương, tạm thời sẽ không sao, sau lưng chủ các đại sơn môn đều có một sơn môn, có vài chuyện cần lo nghĩ cho sơn môn của mình. Trừ phi liên quan đến an toàn của sơn môn, nếu không các đại sơn môn đoàn kết chỉ là cho có.
Mọi người bàn bạc xong định rời đi, bọn họ đã rời khỏi sơn môn của mình một thời gian, không thể kéo dài lâu hơn nữa. Bọn họ kéo nhau đi từ biệt Doãn Ngạc.
Doãn Ngạc khách sáo giữ lại mọi người, tuy Vạn Thú tông đã tham gia Thiên Địa Minh nhưng hiện tại đơn độc tính ra hai minh không có thù hận gì.
Mọi người từ chối lời giữ lại, rời đi. Lục Thiếu Du không gặp Lam Linh trong Vạn Thú tông, hắn cũng không tiện mở miệng hỏi.
Cách Vạn Thú tông mấy trăm dặm, Vân Hồng Lăng và Lữ Tiểu Linh từ biệt Lục Thiếu Du. Hai nữ nhân lưu luyến không rời, đòi đi theo hắn. Lục Thiếu Du dỗ ngon dỗ ngọt mãi hai nàng mới chịu thôi.
Lần này đi Tổ Yêu Lâm, Lục Thiếu Du tự biết sẽ gặp nhiều nguy hiểm, hắn không dám mang Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh theo mạo hiểm. Thực lực của Lục Tâm Đồng, Dương Quá mạnh hơn rất nhiều nên Lục Thiếu Du yên tâm.
Vân Tiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Lư Khâu Mỹ Vi dặn dò, Lục Thiếu Du từ biệt mọi người, chia tay hai nữ nhân. Trong lòng Lục Thiếu Du cũng không nỡ nhưng hành trình đi Tổ Yêu Lâm cực kỳ quan trọng, hắn không thể không đi.
Vù vù vù!
Lục Thiếu Du nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh, đôi cánh kéo theo sóng không gian, biến mất phía trời xa.