Chưởng ấn tàn ảnh xé gió bay ra, gần trong gang tấc vỗ mạnh vào người Hử trưởng lão. Năng lượng linh hồn bàng bạc trút vào người Hử trưởng lão.
- Công kích thuộc tính thủy ẩn chứa công kích linh hồn!
- Chẳng lẽ đây là thiên phú của Linh Vũ song tu sao?
Trong khoảnh khắc này Giản trưởng lão, Khúc trưởng lão ở bên cạnh bật thốt kinh thán. Công kích vật chất cộng thêm công kích linh hồn, cả hai hoàn toàn dung hợp lại cực kỳ khủng bố. Quan trọng nhất là công kích linh hồn khiến mọi người vô cùng e ngại.
Linh hồn lực trút xuống, Hử trưởng lão hoàn toàn biến sắc mặt, lảo đảo lùi mấy bước. Không biết cuối cùng Hử trưởng lão dùng cách gì mà vừa bị đẩy lùi chân đạp hư không, ở giữa không trung kéo ra một chuỗi tàn ảnh rồi ổn định thân hình. Ánh mắt Hử trưởng lão phục hồi lại bình tĩnh, dường như đã tiêu trừ linh hồn công kích.
Lục Thiếu Du cũng ổn định thân hình, áo xanh bay phần phật, lảo đảo thụt lùi lại, không bị vấn đề gì lớn. Tuy thực lực của lão giả này là Vũ Tôn bát trọng nhưng xét ra thì một năm trước trong Độc Cô gia tộc, Bắc Cung Ngọc và Độc Cô Trường Phàm hợp sức với nhau, so sánh thì Vũ Tôn bát trọng này chỉ có nước né tránh.
Hử trưởng lão lại nhìn Lục Thiếu Du chăm chú, biểu tình cực kỳ khó xem. Hử trưởng lão không ngờ lão biết rõ Lục Thiếu Du có tu vi Vũ Tôn lục trọng nhưng thực lực cường đại đến thế, Linh Vũ song tu vô cùng kỳ dị. Mới rồi trong công kích vật chất ẩn chứa công kích linh hồn khó thể đề phòng, Hử trưởng lão suýt gặp họa.
- Chó già, là tự các ngươi tìm tới cửa. Các ngươi đã muốn chết thì ta sẽ chơi với các ngươi, chỉ sợ các ngươi không chịu nổi!
Lục Thiếu Du dứt lời, sắc mặt âm trầm, sát ý dâng lên trong mắt. Hắn và đảo Khôn Dương đã là không chết không ngừng, hôm nay không cần kiêng dè gì nữa.
Cùng lúc đó, Giản trưởng lão quát to:
- Dốc sức đánh chết, tốc chiến tốc thắng, miễn trừ tai họa ngầm.
Giản trưởng lão lao lên, không gian xung quanh dao động không dứt.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Hử trưởng lão, Khúc trưởng lão ánh mắt âm trầm, mắt lóe tia sát ý cùng lao lên. Bốn phía gió nổi mây phun, không gian run rẩy.
Dương Quá hét to:
- Tâm Đồng, cẩn thận chút!
Áo xám bay phần phật, ánh sáng vàng chợt lóe. Một quyền ấn ánh sáng vàng trong tay Dương Quá oanh kích cùng Giản trưởng lão Vũ Tôn bát trọng. Tu vi của Dương Quá đã đến Vũ Tôn thất trọng đỉnh phong, đối diện Tôn cấp bát trọng thì không thèm để bụng.
- Chó già, sợ ngươi chắc?
Lục Tâm Đồng không dễ ăn hiếp, nếu ai xem thường nàng đó là tự tìm chết. Váy tím phấp phới, thân hình thướt tha bay ra. Tay Lục Tâm Đồng bắn ra linh lực thất luyện khói độc bao phủ Khúc trưởng lão Linh Tôn thất trọng. Tiểu độc ma Lục Tâm Đồng làm sao để mắt tu vi Linh Tôn thất trọng?
Bùm bùm bùm!
Bốn người va chạm với nhau, không trung run rẩy, sóng không gian bị chấn vỡ khuếch tán.
Lục Thiếu Du khẽ quát:
- Tuyết Sư, giết không tha!
Lục Thiếu Du dứt lời áo xanh phần phật, ngăn trước mặt Hử trưởng lão.
Tuyết Sư quát to:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Trong khoảnh khắc Tuyết Sư biến to hơn tám trăm thước, uy thế kinh người khuếch tán. Bốn con yêu thú phi hành của đảo Khôn Dương run bần bật.
Tuyết Sư rống to:
- Grao!
Thân hình to lớn vỗ đôi cánh xuyên thấu không gian, cơ thể khổng lồ đụng vào đám người đảo Khôn Dương. Tu vi Tuyết Sư là Bát giai trung kỳ gần hậu kỳ, Vũ Tôn ngũ trọng bình thường gặp phải Thiên Sí Tuyết Sư tuyệt đối không thoải mái gì, uy thế không nhỏ.
Hử trưởng lão nét mặt sa sầm quát:
- Nghiệt súc!
Hử trưởng lão vốn định đánh với Lục Thiếu Du nhưng cảm nhận khí thế từ Thiên Sí Tuyết Sư, tuy có bốn Tôn cấp đảo Khôn Dương đi cùng nhưng hai người Tôn cấp nhất trọng, một người Tôn cấp tam trọng, một người Tôn cấp tứ trọng, không làm gì nghiệt súc này được. Hử trưởng lão quát xong lao thẳng vào Thiên Sí Tuyết Sư.
Lục Thiếu Du lắc người xuất hiện trước mặt Hử trưởng lão, nhếch môi cười ta, trong mắt tràn đầy giễu cợt:
- Chó già, đối thủ của lão là ta.
- Khốn kiếp!
Không biết bị tiếng chó già của Lục Thiếu Du chọc hay vì hắn cản đường mà mắt Hử trưởng lão long lên lòng sọc, chưởng ấn vỗ hướng hắn.
Răng rắc!
Một chưởng đánh ra xé gió đập xuống người Lục Thiếu Du, thoáng chốc thân hình hắn bị cắt nhỏ vụn. Sóng không gian tan vỡ nhưng không chút máu vẩy ra.
Hử trưởng lão biến sắc mặt nói:
- Tàn ảnh!
Mới rồi Hử trưởng lão không phát hiện, tốc độ của Lục Thiếu Du quá nhanh.
- Long Ảnh Tí!
Khi Lục Thiếu Du lại xuất hiện thì quanh thân phủ áo giáp Thanh Linh, chân khí thuộc tính thổ ồ ạt khuấy động năng lượng thiên địa. Cánh tay phải vung, bàn tay co thành nắm đấm, ánh sáng vàng tụ tập, một con rồng vàng ảo bay ra.
Rồng vàng to lớn gầm rống, cơ thể khổng lồ oanh kích vào Hử trưởng lão.
- Grao!
Cùng lúc đó, Thiên Sí Tuyết Sư đã xuất hiện giữa không trung trước mặt đám người đảo Khôn Dương.
- Grao!
Đôi cánh vỗ, mép không gian lộ ra khe nứt đen ngòm.
Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên hét to một tiếng:
- Hợp sức giết nghiệt súc này đi!
Bốn cường giả Tôn cấp đột nhiên lao ra, ba Vũ Tôn một linh lực chân khí phô thiên cái địa tuôn ra, khí thế kinh người.
Vù vù vù!
Bốn Tôn Giả, một tứ trọng Vũ Tôn, một tam trọng Linh Tôn, bao gồm Dương Tề Thiên là hai Vũ Tôn nhất trọng. Bốn người, bốn cột sáng bắn ra va chạm vào Thiên Sí Tuyết Sư.
Một bóng người đột nhiên đến bên cạnh Thiên Sí Tuyết Sư:
- Tuyết Sư, ngươi đối phó người khác đi!
Ánh sáng tử kim chợt lóe, đoàn sáng màu đỏ xuất hiện trong tay.
- Grao!
Là Đại Hồn Anh đến bên cạnh Thiên Sí Tuyết Sư. Huyết quang chợt lóe, Huyết Lục ánh sáng tràn ngập màu đỏ tịnh mịch nằm trong tay Đại Hồn Anh. Huyết Lục xẹt qua mang theo tiếng đao rung rồng ngâm.
Bốn cường giả Tôn cấp đảo Khôn Dương bắn ra cột cột sáng oanh kích tới, khoảnh khắc đánh vào người Đại Hồn Anh. Bốn lực công kích chấn vỡ không gian nhưng khựng lại cách Đại Hồn Anh mấy thước, không thể tiến tới nửa phần.
Phập!
Không chút cản trở, thoáng chốc đao quang từ Huyết Lục trong tay Đại Hồn Anh như xé rách tờ giây cắt vỡ sóng không gian trước mặt thành một khe hở lớn.
Tiếng đao ngân rồng ngâm vang vọng, một Vũ Tôn nhất trọng không kịp né tránh. Không gian bị đông lại, Vũ Tôn nhất trọng bị nhát đao của Đại Hồn Anh xẹt qua đầu, cái đầu từ giữa không trung rơi xuống.
Đầu mình hai nơi, một đao hai khúc, tốc độ nhanh làm người ta không kịp lấy lại tinh thần.
Thiên Sí Tuyết Sư rống to:
- Grao!
Trong cái miệng dữ tợn phun ra phong nhận ngập trời. Hai cánh trầm xuống, cuồng phong nổi lên, phong vân biến sắc. Bốn con yêu thú phi hành run rẩy, cơ thể to lớn va chạm. Không gian phía trước đông lại, nhiều cường giả Vương cấp của đảo Khôn Dương bị cuốn vào trong.
- A!
Vang tiếng hét thảm, đáng sợ là mười mấy cường giả Vương cấp bị thương nặng, chết. Một con yêu thú phi hành biến thành mảnh nhỏ.
Hử trưởng lão, Giản trưởng lão, Khúc trưởng lão thấy hết cảnh tượng đó, tức điên gầm rú:
- Khốn kiếp!
Nhưng Giản trưởng lão, Khúc trưởng lão bị Lục Tâm Đồng, Dương Quá công kích không thoát ra được. Hai cường giả đảo Khôn Dương này đánh nhau mới biết hai đối thủ trẻ tuổi khủng bố cỡ nào, chật vật khổ không thể tả.
- Công kích thuộc tính thủy ẩn chứa công kích linh hồn!
- Chẳng lẽ đây là thiên phú của Linh Vũ song tu sao?
Trong khoảnh khắc này Giản trưởng lão, Khúc trưởng lão ở bên cạnh bật thốt kinh thán. Công kích vật chất cộng thêm công kích linh hồn, cả hai hoàn toàn dung hợp lại cực kỳ khủng bố. Quan trọng nhất là công kích linh hồn khiến mọi người vô cùng e ngại.
Linh hồn lực trút xuống, Hử trưởng lão hoàn toàn biến sắc mặt, lảo đảo lùi mấy bước. Không biết cuối cùng Hử trưởng lão dùng cách gì mà vừa bị đẩy lùi chân đạp hư không, ở giữa không trung kéo ra một chuỗi tàn ảnh rồi ổn định thân hình. Ánh mắt Hử trưởng lão phục hồi lại bình tĩnh, dường như đã tiêu trừ linh hồn công kích.
Lục Thiếu Du cũng ổn định thân hình, áo xanh bay phần phật, lảo đảo thụt lùi lại, không bị vấn đề gì lớn. Tuy thực lực của lão giả này là Vũ Tôn bát trọng nhưng xét ra thì một năm trước trong Độc Cô gia tộc, Bắc Cung Ngọc và Độc Cô Trường Phàm hợp sức với nhau, so sánh thì Vũ Tôn bát trọng này chỉ có nước né tránh.
Hử trưởng lão lại nhìn Lục Thiếu Du chăm chú, biểu tình cực kỳ khó xem. Hử trưởng lão không ngờ lão biết rõ Lục Thiếu Du có tu vi Vũ Tôn lục trọng nhưng thực lực cường đại đến thế, Linh Vũ song tu vô cùng kỳ dị. Mới rồi trong công kích vật chất ẩn chứa công kích linh hồn khó thể đề phòng, Hử trưởng lão suýt gặp họa.
- Chó già, là tự các ngươi tìm tới cửa. Các ngươi đã muốn chết thì ta sẽ chơi với các ngươi, chỉ sợ các ngươi không chịu nổi!
Lục Thiếu Du dứt lời, sắc mặt âm trầm, sát ý dâng lên trong mắt. Hắn và đảo Khôn Dương đã là không chết không ngừng, hôm nay không cần kiêng dè gì nữa.
Cùng lúc đó, Giản trưởng lão quát to:
- Dốc sức đánh chết, tốc chiến tốc thắng, miễn trừ tai họa ngầm.
Giản trưởng lão lao lên, không gian xung quanh dao động không dứt.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Hử trưởng lão, Khúc trưởng lão ánh mắt âm trầm, mắt lóe tia sát ý cùng lao lên. Bốn phía gió nổi mây phun, không gian run rẩy.
Dương Quá hét to:
- Tâm Đồng, cẩn thận chút!
Áo xám bay phần phật, ánh sáng vàng chợt lóe. Một quyền ấn ánh sáng vàng trong tay Dương Quá oanh kích cùng Giản trưởng lão Vũ Tôn bát trọng. Tu vi của Dương Quá đã đến Vũ Tôn thất trọng đỉnh phong, đối diện Tôn cấp bát trọng thì không thèm để bụng.
- Chó già, sợ ngươi chắc?
Lục Tâm Đồng không dễ ăn hiếp, nếu ai xem thường nàng đó là tự tìm chết. Váy tím phấp phới, thân hình thướt tha bay ra. Tay Lục Tâm Đồng bắn ra linh lực thất luyện khói độc bao phủ Khúc trưởng lão Linh Tôn thất trọng. Tiểu độc ma Lục Tâm Đồng làm sao để mắt tu vi Linh Tôn thất trọng?
Bùm bùm bùm!
Bốn người va chạm với nhau, không trung run rẩy, sóng không gian bị chấn vỡ khuếch tán.
Lục Thiếu Du khẽ quát:
- Tuyết Sư, giết không tha!
Lục Thiếu Du dứt lời áo xanh phần phật, ngăn trước mặt Hử trưởng lão.
Tuyết Sư quát to:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Trong khoảnh khắc Tuyết Sư biến to hơn tám trăm thước, uy thế kinh người khuếch tán. Bốn con yêu thú phi hành của đảo Khôn Dương run bần bật.
Tuyết Sư rống to:
- Grao!
Thân hình to lớn vỗ đôi cánh xuyên thấu không gian, cơ thể khổng lồ đụng vào đám người đảo Khôn Dương. Tu vi Tuyết Sư là Bát giai trung kỳ gần hậu kỳ, Vũ Tôn ngũ trọng bình thường gặp phải Thiên Sí Tuyết Sư tuyệt đối không thoải mái gì, uy thế không nhỏ.
Hử trưởng lão nét mặt sa sầm quát:
- Nghiệt súc!
Hử trưởng lão vốn định đánh với Lục Thiếu Du nhưng cảm nhận khí thế từ Thiên Sí Tuyết Sư, tuy có bốn Tôn cấp đảo Khôn Dương đi cùng nhưng hai người Tôn cấp nhất trọng, một người Tôn cấp tam trọng, một người Tôn cấp tứ trọng, không làm gì nghiệt súc này được. Hử trưởng lão quát xong lao thẳng vào Thiên Sí Tuyết Sư.
Lục Thiếu Du lắc người xuất hiện trước mặt Hử trưởng lão, nhếch môi cười ta, trong mắt tràn đầy giễu cợt:
- Chó già, đối thủ của lão là ta.
- Khốn kiếp!
Không biết bị tiếng chó già của Lục Thiếu Du chọc hay vì hắn cản đường mà mắt Hử trưởng lão long lên lòng sọc, chưởng ấn vỗ hướng hắn.
Răng rắc!
Một chưởng đánh ra xé gió đập xuống người Lục Thiếu Du, thoáng chốc thân hình hắn bị cắt nhỏ vụn. Sóng không gian tan vỡ nhưng không chút máu vẩy ra.
Hử trưởng lão biến sắc mặt nói:
- Tàn ảnh!
Mới rồi Hử trưởng lão không phát hiện, tốc độ của Lục Thiếu Du quá nhanh.
- Long Ảnh Tí!
Khi Lục Thiếu Du lại xuất hiện thì quanh thân phủ áo giáp Thanh Linh, chân khí thuộc tính thổ ồ ạt khuấy động năng lượng thiên địa. Cánh tay phải vung, bàn tay co thành nắm đấm, ánh sáng vàng tụ tập, một con rồng vàng ảo bay ra.
Rồng vàng to lớn gầm rống, cơ thể khổng lồ oanh kích vào Hử trưởng lão.
- Grao!
Cùng lúc đó, Thiên Sí Tuyết Sư đã xuất hiện giữa không trung trước mặt đám người đảo Khôn Dương.
- Grao!
Đôi cánh vỗ, mép không gian lộ ra khe nứt đen ngòm.
Dương Vũ Tôn Giả Dương Tề Thiên hét to một tiếng:
- Hợp sức giết nghiệt súc này đi!
Bốn cường giả Tôn cấp đột nhiên lao ra, ba Vũ Tôn một linh lực chân khí phô thiên cái địa tuôn ra, khí thế kinh người.
Vù vù vù!
Bốn Tôn Giả, một tứ trọng Vũ Tôn, một tam trọng Linh Tôn, bao gồm Dương Tề Thiên là hai Vũ Tôn nhất trọng. Bốn người, bốn cột sáng bắn ra va chạm vào Thiên Sí Tuyết Sư.
Một bóng người đột nhiên đến bên cạnh Thiên Sí Tuyết Sư:
- Tuyết Sư, ngươi đối phó người khác đi!
Ánh sáng tử kim chợt lóe, đoàn sáng màu đỏ xuất hiện trong tay.
- Grao!
Là Đại Hồn Anh đến bên cạnh Thiên Sí Tuyết Sư. Huyết quang chợt lóe, Huyết Lục ánh sáng tràn ngập màu đỏ tịnh mịch nằm trong tay Đại Hồn Anh. Huyết Lục xẹt qua mang theo tiếng đao rung rồng ngâm.
Bốn cường giả Tôn cấp đảo Khôn Dương bắn ra cột cột sáng oanh kích tới, khoảnh khắc đánh vào người Đại Hồn Anh. Bốn lực công kích chấn vỡ không gian nhưng khựng lại cách Đại Hồn Anh mấy thước, không thể tiến tới nửa phần.
Phập!
Không chút cản trở, thoáng chốc đao quang từ Huyết Lục trong tay Đại Hồn Anh như xé rách tờ giây cắt vỡ sóng không gian trước mặt thành một khe hở lớn.
Tiếng đao ngân rồng ngâm vang vọng, một Vũ Tôn nhất trọng không kịp né tránh. Không gian bị đông lại, Vũ Tôn nhất trọng bị nhát đao của Đại Hồn Anh xẹt qua đầu, cái đầu từ giữa không trung rơi xuống.
Đầu mình hai nơi, một đao hai khúc, tốc độ nhanh làm người ta không kịp lấy lại tinh thần.
Thiên Sí Tuyết Sư rống to:
- Grao!
Trong cái miệng dữ tợn phun ra phong nhận ngập trời. Hai cánh trầm xuống, cuồng phong nổi lên, phong vân biến sắc. Bốn con yêu thú phi hành run rẩy, cơ thể to lớn va chạm. Không gian phía trước đông lại, nhiều cường giả Vương cấp của đảo Khôn Dương bị cuốn vào trong.
- A!
Vang tiếng hét thảm, đáng sợ là mười mấy cường giả Vương cấp bị thương nặng, chết. Một con yêu thú phi hành biến thành mảnh nhỏ.
Hử trưởng lão, Giản trưởng lão, Khúc trưởng lão thấy hết cảnh tượng đó, tức điên gầm rú:
- Khốn kiếp!
Nhưng Giản trưởng lão, Khúc trưởng lão bị Lục Tâm Đồng, Dương Quá công kích không thoát ra được. Hai cường giả đảo Khôn Dương này đánh nhau mới biết hai đối thủ trẻ tuổi khủng bố cỡ nào, chật vật khổ không thể tả.