Đông Phương Kiệt mang theo mấy thành viên gia tộc đi rồi, Lưu Lôi bọn họ cũng trở vào công ty. Trong bóng đêm, chợt có một người toàn thân bao phủ trong khói đen tựa như u linh xuất hiện cách Tây Vũ công ty khoảng mười thước, tự nhủ: “ Tiểu oa nhi thật là lợi hại, không được mười sáu tuổi thì đã có tu vi Nguyên Anh kỳ, dùng ngự kiếm quyết cũng thâm ảo vô cùng, nếu không phải pháp quyết Thánh Môn chúng ta thật tốt, có lẽ đã bị bọn họ phát hiện được. Đám tiểu oa nhi này thật không biết do quái vật nào bồi dưỡng ra được đây. Có thể sử dụng loại phi kiếm nọ, thật sự là uy lực mười phần, với tu vi Nguyên Anh kỳ của bọn họ, phối hợp với loại phi kiếm đó, đủ để đối kháng với người tu chân đạt tới Phân Thần sơ kỳ. Nếu lão tử cũng có một thanh như thế, thì bây giờ lão tử cũng đã là Tuần Ma sử, trận pháp thủ hộ của bọn họ cũng thật dị thường. Lão tử cũng chưa từng thấy qua loại trận pháp huyền ảo như thế, lão tử quan sát cả buổi cũng không cách nào tìm ra sơ hở, không biết ba đại gia tộc muốn tìm linh dược gì, điều này cũng cần phải điều tra, có thể làm cho ba gia tộc nếm cái khổ lớn như vậy, lão tử thật sự là bội phục mấy tiểu oa nhi này, xem ra ta phải tra ra trước ý đồ của ba gia tộc rồi trở về báo cáo với Ma Quân.” Nói xong hắn lại biến mất trong màn đêm.
Tộc trưởng ba gia tộc nhìn thấy mấy nguyên anh chạy trốn trở về gia tộc thì vẻ mặt tất cả như sương lạnh. Người của ba đại gia tộc, trừ khi bị thương trên tay Ma Tông, còn chưa nghe qua có môn phái tu chân nào dám đả thương người của bọn họ đừng nói chi đến việc hủy diệt thân thể. Không nghĩ tới hôm nay chỉ một lúc mà bị người ta tiêu diệt đến ba thân thể. Mặt khác sáu người còn lại không biết tình huống bây giờ thế nào. Ba người bị hủy thân thể này, trong đó người có tu vi tới Nguyên Anh kỳ còn dễ tính toán, nếu mời mấy trưởng lão trong gia tộc có tu vi thì muốn tu bổ lại thân thể cho họ cũng không phải là việc khó, mặt khác còn hai nguyên thần còn lại cũng không biết làm sao giải quyết, trừ phi có cao thủ Độ Kiếp kỳ đến hỗ trợ, nếu không cả đời bọn họ cũng phải trốn trong pháp khí mà thôi. Nhưng người đạt đến Độ Kiếp kỳ, đã ít còn ít hơn, dù trong ba gia tộc của bọn họ, suốt cả ba trăm năm thời gian cũng không có được người đạt tới tu vi Độ Kiếp kỳ. Nếu không phải bị thiên kiếp làm cho phân thân toái cốt( thịt xương tan nát), còn bằng không thì phi thăng tiên giới. Nhưng suốt mấy trăm năm nay, còn chưa ai có thể vượt qua thiên kiếp phi thăng tiên giới.
Bởi vì còn chưa nhận được tin tức truyền đến từ bên ngoài, ba đại tộc trưởng cũng không biết nên ứng phó như thế nào. Đông Phương Kiệt mang theo mấy người bị trọng thương về tới tổng bộ của Đông Phương tập đoàn. Tư Mã Phong và Âu Dương Thiên đều kinh hãi thất sắc, bọn họ nghĩ không ra lần này xuất động nhiều cao thủ như vậy, nhưng bọn họ đều bị thương mà về. Còn có mấy người bị hủy thân thể, bọn họ không khỏi đối với thực lực ẩn giấu của Tây Vũ công ty âm thầm khiếp sợ.
Đông Phương Kiệt bọn họ an bài thỏa đáng cho mấy người bị thương xong, lúc này hắn mới nhớ tới mình quay về mà vẫn chưa báo cáo tình huống về gia tộc. Nên vội vàng phát ra một ngọc phù nói rõ tin tức cho gia tộc, hết thảy tình huống của nơi này.
Lưu Vũ Phi sau khi trở về Bắc Kinh cũng không có gặp mặt Triệu Nhược Băng, hắn cũng không biết nàng sớm đã thông qua Tô Thiến, lấy được sự đồng tình của Tô Thiến. Tin tức Lưu Vũ Phi trở lại Bắc Kinh truyền tới trong tai Triệu Nhược Băng thì nàng cao hứng đến nỗi nhảy dựng lên. Nhưng bây giờ nàng còn chưa dám đi gặp mặt Lưu Vũ Phi, theo nàng nghĩ thời cơ còn chưa tới, đợi đến khi nào Lưu Vũ Phi chịu tha thứ cho nàng, vậy thì nàng có thể trở về bên cạnh hắn.
Lưu Vũ Phi quay lại trước hết đến Long Tổ cảm ơn Long Ba, dù sao một tháng qua Long Ba an bài một chiếc xe chuyên môn dùng để đưa đón Tô Thiến. Khi Long Ba nhìn thấy Lưu Vũ Phi thì rất cao hứng. Đối với Lưu Vũ Phi, Long Ba bây giờ cảm kích vạn phần. Long Tổ bây giờ mới chính thức được xem là Long Tổ, những người đã bỏ Long Tổ ra đi bây giờ đã hối hận muốn chết, bọn họ suy nghĩ nếu lúc đầu chọn lựa ở lại Long Tổ thì không phải bây giờ bọn họ cũng đã là một cao thủ rồi sao.
Các gia tộc võ thuật kia, một tháng này cũng trải qua những chuyện không tốt lắm, từ khi quốc gia không cần những gia tộc này ủng hộ, thì lập tức thu hồi những tiện lợi trước kia dành cho họ. Mấy gia tộc đối với việc này cũng không có phương pháp, bọn họ bây giờ cũng cảm thấy kỳ quái, không biết quốc gia dùng phương pháp gì mà chỉ trong một đêm có thể làm cho những thành viên Long Tổ trở thành người có thực lực cao thủ. Bây giờ thực lực của Long Tổ so với các đại thế gia cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều. Kỳ quái hơn nữa là họ cũng từng đến Bắc Kinh điều tra qua, bọn họ cũng chỉ có thể từ những thành viên Long Tổ mà tìm hiểu tin tức nhưng kết quả cũng không được như ý. Biết rõ những người chủ yếu của Long Tổ thì họ không có khả năng tiếp xúc được. Cuối cùng mấy thế gia võ thuật không còn cách nào khác đành để cho chính phủ thu hồi hết những ưu tiên dành cho họ. Điều này cũng có thể nói, người vì ích lợi mới kết hợp, nhưng chỉ cần một chuyện nhỏ thì cũng tan đàn xẻ nghé.
Lưu Vũ Phi trở về Bắc Kinh cũng đã được nửa tháng, mỗi ngày đều nhận được điện thoại từ Thượng Hải gọi tới, đành phải mỗi ngày đều rút thời gian ra xử lý việc này. Một ngày hắn nhận được điện thoại của Lưu Lôi, Lưu Lôi hồi báo hành động lần này của ba đại gia tộc, cùng với mục đích chính thức của họ. Lưu Vũ Phi nghe xong trong lòng cười lạnh, hắn nghĩ không ra tự xưng là cao nhân nhất đẳng, người tu chân không hề có dục vọng dĩ nhiên cũng có chủ ý truy cướp Vận Mệnh Thủy của công ty Tây Vũ.
Hắn dặn dò Lưu Lôi, bắt đầu từ hôm nay, phàm là ai muốn cướp Vận Mệnh Thủy thì không cần hỏi tới lai lịch thì cứ bắt hết, còn hậu quả thì không cần lo tới. Lưu Vũ Phi biết là ba đại gia tộc để ý tới linh dược điều chế Vận Mệnh Thủy mà thôi. Khi hắn nghe được Lưu Lôi bị thương nhẹ, trong lòng càng thêm tức giận ba đại gia tộc. Đối với việc Lưu Lôi đã hủy diệt ba thân thể của người trong ba gia tộc, hắn một chút cũng không để ý. Lưu Vũ Phi cho rằng, những người trong tâm có quỷ thì cũng đáng bị trừng phạt.
Hắn thấy người của tu chân giới cũng nổi lên lòng tham với Tây Vũ công ty, sợ những cô nhi ở lại Thượng Hải sẽ gặp nguy hiểm, ai biết hay không người của ba gia tộc sẽ tới đây gây hấn. Lần sau họ tới thì chắc sẽ không chỉ có người mang tu vi tới Kim Đan kỳ hay Nguyên Anh kỳ mà thôi. Rất có thể chính là Phân Thần kỳ, Hợp Thể kỳ.
Hắn quyết định tự mình đi tới Thượng Hải giải quyết chuyện của ba đại gia tộc. Đối với việc Lưu Vũ Phi lại muốn đi Thượng Hải, Tô Thiến không đồng ý, cuối cùng hắn phải hứa, chỉ cần vài ngày hắn sẽ mang Tô Thiến đi cùng. Lần này hắn trực tiếp đi làm thủ tục tạm ngưng học tập, hắn không biết lần này phải ở lại Thượng Hải bao lâu, xin nghỉ phép cũng không phải là biện pháp.
Lưu Vũ Phi đi tới Thượng Hải trước tiên đi thăm Lý Hưởng. Bây giờ Lý Hưởng đúng là xuân phong đắc ý, nếu muốn gặp hắn thì còn phải hẹn trước. Lưu Vũ Phi hiện gương mặt của tổng giám đi tới phòng làm việc của Lý Hưởng, công nhân viên chức của công ty nhìn thấy hắn đều có ánh mắt ngạc nhiên, dù sao từ sau khi công ty khai trương hắn xuất hiện một lần, thì cũng không nhìn thấy nữa. Hôm nay gặp hắn đột nhiên xuất hiện tại công ty làm cho mọi người đều suy đoán là do mục đích gì.
Lưu Vũ Phi đẩy cửa phòng làm việc của Lý Hưởng, thấy hắn đang nhàn nhã uống rượu, không khỏi thú vị nói: “ Yêu! Lý đại ca ngươi thật là thanh nhàn, ta xem người bên ngoài đều cũng bề bộn công việc, tưởng rằng ngươi cũng vậy, không nghĩ ngươi đẩy hết chuyện cho người khác làm a.”
Lý Hưởng nhìn thấy Lưu Vũ Phi đi vào, a a cười nói: “ Vũ Phi, cậu đến rồi, lần này đến có chuyện gì không, lần trước thật là cảm ơn cậu, nếu không có người của cậu lưu lại thì chị dâu và cháu đã bị người ta bắt đi rồi.”
Cô nhi đang âm thầm bảo vệ Lý Hưởng cũng hiện thân ra, chào Lưu Vũ Phi một tiếng: “ Chào thiếu gia.”
Hắn gật đầu chào rồi cũng khen vài câu. Sau đó hắn mới cười nói: “ Lý đại ca, người của mình thì không cần nói chuyện này nữa, lần này ta đến Thượng Hải là vì muốn giải quyết những người đã xâm nhập công ty chúng ta, Lưu Lôi đã hồi báo bọn họ đã bắt được rất nhiều gián điệp ngoại quốc, ta muốn hỏi Lý đại ca có ý kiền gì, lần trước ta đã để cho Lưu Lôi xử lý một nhóm, lần này có thể nhiều hơn.”
Lưu Vũ Phi không muốn cho Lý Hưởng biết nhiều về chuyện có liên quan tới tu chân giới, chuyện này hắn cũng không biết làm sao để giải thích. Lý Hưởng suy nghĩ một chút nói: “ Mấy gián điệp này theo ta nghĩ hay là giao cho chính phủ xử lý, lần trước không phải chúng ta cũng làm như vậy hay sao? Lại nói không phải trong chính phủ cũng có bộ phận chuyên môn làm việc này hay sao?”
Lưu Vũ Phi rõ ràng, lần trước để cho Lưu Lôi xử tử nhóm gián điệp, Lý Hưởng cũng không biết, cho nên Lý Hưởng mới có thể đề nghị như vậy. Việc này hắn muốn tự mình làm, không để cho Lý Hưởng quan tâm, vì vậy đổi chuyện khác nói: “ Lý đại ca, bọn ngoại quốc lần trước bắt cóc anh thế nào, họ là ai?”
Lý Hưởng trả lời: “ Bọn họ đều là dong binh của nước ngoài, nghe nói tiếp nhận ủy thác của những công ty dược phẩm muốn cướp lấy Vận Mệnh Thủy của công ty chúng ta. Lần này bọn họ bị bắt tại Trung Quốc chúng ta, với tội cất giấu vũ khí, bắt cóc, nguy hại an toàn xã hội, trộm cướp toàn là tội lớn, nghe luật sư nói nghiêm trọng đến mức có thể phán tử hình.”
Lưu Vũ Phi cười nói: “ Cũng nên như vậy mới tốt. Ta chỉ sợ quốc gia đối với họ xử tội nhẹ, chỉ tùy tiện phán mấy người thôi, đến lúc đó bọn họ lại tìm đến gây phiền toái.”
Nói chuyện với Lý Hưởng nửa ngày Lưu Vũ Phi mới đi tới chỗ sản xuất dược phẩm. Lưu Lôi đã sớm ở nơi này chờ hắn đến.