Người khổng lồ chiến sĩ đang bị bao vây lại, cảm thấy áp lực từ trên đỉnh đầu truyền xuống, giơ cao cây búa lớn hướng tới sáu người Bàn Nhược Tông chém tới. Bỗng dưng, thiền trượng phát ra từng đạo năng lượng màu vàng quang kích trụ lấy họ. “ Oanh! Oanh” ngay sau đó vang lên mười tiếng nổ. Cây búa lớn của người khổng lồ bổ ra nhất thời bị phản chấn, như lưỡi dao sắc bén, như những mũi tên kình khí màu vàng, hướng tới trên thân thể người khổng lồ mà cắt xuống, thanh âm đinh đinh đương đương không dứt, đó là người khổng lồ chiến sĩ dùng búa kháng cự kình khí mà sinh ra.
Phạm âm trong miệng sáu người Liễu Phàm không ngừng vang lên, một đám phù tự màu vàng từ trong miệng bọn họ bay ra, lại rơi vào trên thiền trượng. Bỗng nhiên, một đạo kim mang hung hăng từ trên bầu trời rơi xuống, như những ngọn núi nhập vào trong búa ảnh. Ầm ầm một tiếng nổ tận trời, kim mang chàng nhập vào trong hàn quang thanh mông mông, và kính lưu nhô cao đồng thời tuôn ra khắp bốn phương. Hơn mười người khổng lồ chiến sĩ liền ngã chết ngay, bị đánh bay đồng thời tạt ngã những người khổng lồ chiến sĩ đứng phía sau một tảng lớn.
Người khổng lồ chiến sĩ bị trực tiếp công kích, ngã xuống đất cũng không có đứng lên, trên ngực che kín rậm rạp những lỗ máu.
Hiên Viên Phách cầm Hiên Viên Kiếm trong tay, nhanh như điện chớp huy chém ra vô số đạo kiếm khí phách liệt chí cực, kiếm khí hình thành cơn lốc, trong nháy mắt làm cho hơn năm mươi người khổng lồ chiến sĩ bị cuốn vào giữa không trung. Đám người khổng lồ hoảng sợ phát ra tiếng kêu sợ hãi điên cuồng, nhưng lúc này không có ai nổi lên lòng liên mẫn đối với bọn họ. Một đạo bóng kiếm khổng lồ trống rỗng chém tới, bản năng của những người khổng lồ liền vung cây búa lớn trong tay ngăn cản bóng kiếm. Trong tiếng thảm hào còn hòa lẫn “ hoa hoa” tiếng vang, những cây búa lớn này làm sao có thể ngăn trở kiếm khí do Hiên Viên kiếm phát ra. Trên bầu trời rơi xuống vô số những cây búa bị cắt ra làm hai. Ngay sau đó trên không trung hạ xuống một từng đoạn từng đoạn tay chân bị chặt cụt, Thục Sơn chưởng môn bay lên quát lớn: “ Kiếm Chi Cộng Vũ”. Theo thanh âm của hắn, kiếm trận của Thục Sơn phái liền phát động, mấy trăm đạo hàn quang, từ hư vô không trung bổ thẳng tới đám người khổng lồ chiến sĩ.
Đám người khổng lồ chiến sĩ chưa thấy rõ bóng kiếm, thì phi kiếm mang theo hơi thở lạnh lẽo đã ập tới. Bọn họ sợ hãi vội vàng nhảy ra xa nhưng phi kiếm như là quỷ vô thường đòi mạng, dây dưa không tha hướng tới con mắt yếu ớt của bọn họ. Một làn hàn quang mà mắt thường không nhìn thấy được nhất thời bắn thủng con mắt từ sau ót bay ra, Phanh! Phanh! Tiếng vang không ngừng.
Người khổng lồ chiến sĩ bị bắn thủng đầu giống như những tòa núi nhỏ ngã xuống đất bỏ mình.
“ Chư vị, con mắt là tử huyệt của đám khổng lồ này đó.” Thục Sơn chưởng môn lớn tiếng truyền âm, hắn nghĩ không ra chỉ một lần vô ý truy kích, lại mang đến hiệu quả tốt đến như thế. Vốn hắn còn lo lắng môn nhân của mình tu vi quá thấp, không cách nào bắn thủng được da thịt của đám người khổng lồ chiến sĩ này.
Nghe được tiếng truyền âm của hắn, tất cả những người đang đối phó người khổng lồ, nhất thời thay đổi kế sách, vận dụng phi kiếm tự mình tùy tâm sở dục, hướng tới con mắt của đám người khổng lồ bắn nhanh đi. Da thịt của đám người khổng lồ này thô cứng, phi kiếm có uy lực không lớn còn thật sự không làm bị thương được bọn họ. Nhược điểm duy nhất là con mắt yếu ớt, mà người bình thường căn bản là không cách nào làm bị thương con mắt của bọn họ. Chỉ tiếc rằng người tu chân mỗi người đều có phi kiếm, có thể tùy tâm sở dục chỉ huy, có thể chính thức tấn công. Đám người khổng lồ bị nắm trúng tử huyệt, nhất thời không sao tránh thoát. Một lưu lưu, một mạt hàn quang vô số bắn nhanh tới hai mắt. Vóc người của người khổng lồ hạn chế sự nhanh nhẹn của bọn họ, chậm chạp di động muốn tránh đi hàn quang đòi mạng này, nhưng hết thảy đều là vô ích. Cứ một mạt hàn quang lại mang đi một tánh mạng của một người khổng lồ, tiếng thê lương tuyệt vọng giữa sân vang lên như muốn làm điếc cả tai người khác. Hơn trăm người khổng lồ phỏng chừng còn không đủ mạng để chết, từng người một ngã xuống, còn làm chậm cả tốc độ của những người khổng lồ đứng phía sau. Kết quả này mặc dù không ai nghĩ không ra, Duy Khắc Đa từng nhiều lần cùng người khổng lồ giao thủ, hắn có hao hết khí lực cũng không chiếm được tiện nghi từ người khổng lồ. Người khổng lồ sức mạnh vô cùng, hơn nữa vốn không sợ bị đánh, hắn không ngờ nhược điểm của họ lại nằm ở mắt.
Nhìn thương vong của người khổng lồ lớn như vậy, Đức Lỗ Y đại trưởng lão lập tức trách hỏi Bảo La: “ Minh hữu Âu Châu, vì sao các ngươi còn không ra tay, bộ định chờ cho đến khi chúng ta chết hết thì mới quyết đấu với họ hay sao?”
“ Đại trưởng lão, cũng không phải giống như ngươi suy nghĩ, trước mắt chúng ta còn chưa nên động thủ, các ngươi nhìn xem người của Hắc Ám Nghị đoàn còn chưa xuất hiện hay sao?” Bảo La dùng nụ cười mười phần quý tộc trả lời.
Bọn họ chưa có được mệnh lệnh của Duy Khắc Da nên không dám tự tiện ra tay.
Nghe nói như thế, Đại trưởng lão tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu mà chết.
Sở Uyển Tĩnh sau khi tiêu diệt tám Oán Linh Vương, vừa vặn đụng với lần công kích thứ hai của người khổng lồ chiến sĩ. Mười nữ tử hướng theo mười phương hướng tản ra, không biết từ lúc nào trên tay đã cầm một thanh trường kiếm hào quang năm màu, hoảng chuyển thân mình, đột nhiên huy kiếm chém ra vô số đạo kiếm khí hữu hình.
Ngay trong lúc hơn ba mươi người khổng lồ huy búa đến các nàng, kiếm khí và búa ảnh chạm vào nhau, vô số đạo kiếm khí đột nhiên nổ tung, khói lửa tạc trắng bệch cả bầu trời. Theo tiếng sắt thép giao nhau, vô số người khổng lồ kêu lên té ngã. Phía chân trời trong xanh lại hạ xuống vô số kiếm khí càng hung hiểm hơn, kiếm khí tung hoành lần lượt thay đổi, thẳng tắp lao vào trước ngực đám người khổng lồ. Hơn ba mươi người khổng lồ phát ra tiếng điên cuồng gào thét cuối cùng, trên ngực mỗi người phủ đầy hơn mười đạo kiếm khí, vết thương máu tươi lâm ly. Kinh khủng nhất là ở mỗi một đạo vết thương đều tan nát da thịt, máu tuôn như suối. Nếu không phải là người khổng lồ, thì bọn họ sớm đã bị kiếm khí lợi hại phân thây, mà không chỉ là được toàn thây như vậy.
Tam Thanh Giáo bên kia đã ngăn được mấy lần tiến công của mấy ngàn Đức Lỗ Y. Ngoại trừ mấy trăm môn nhân của Tinh Nguyệt Cung, còn phải đề phòng sự tập kích đột ngột của phương tây giáo đình. Còn những phái khác đều ra tay đối phó Đức Lỗ Y giáo chúng, trên bầu trời đỉnh đầu của Đức Lỗ Y nhất thời xuất hiện vô số đá bay, cây gỗ, phi kiếm, phù chú và một chút pháp bảo hình dáng cổ quái. Những vật phẩm này vừa xuất hiện, liền tráo tới hướng mấy ngàn Đức Lỗ Y. Dưới tình thế cấp bách, đám Đức Lỗ Y ở trên đỉnh đầu bày ra tầng tầng ma pháp ngăn trở, trên đỉnh đầu mỗi người đều cũng có một màn hào quang, hai tay huy ra vô số ma pháp. Lần này ma pháp công kích, so với vài lần trước cũng mạnh hơn mấy cấp bậc. Rồng lửa rít gào, băng trùy kêu rít, gió lốc như rồng cuốn hướng lên không trung quyện tới. Trong đó ẩn ước còn có tiếng gầm gừ, kình khí, ma pháp, lẫn nhau dây dưa, lẫn nhau giao tiếp, lẫn nhau chống cự.
Oanh! Oanh! Mặt đất bằng phẳng vang lên tiếng lôi động, âm thanh nổ vang không ngừng, Đức Lỗ Y phía dưới rõ ràng bị vây hoàn toàn, khi ma pháp của bọn hắn bị triệt tiêu, trong miệng niệm chú không kịp, pháp bảo trên đỉnh đầu đã nện xuống trên đỉnh đầu đám người vang lên âm thanh thảm hào, làm cho người ta không lạnh mà run. Ngay sau đó vô số sóng lớn kinh phong, tạo thành một đạo cự lưu mãnh liệt, đem đám Đức Lỗ Y trên mặt đất cuốn vào không trung, kình khí trung tâm trên bầu trời còn bị mưa đá nện xuống, lại có vô số kình khí giao nhau quấn quanh, đem những Đức Lỗ Y bị cuốn vào không trung cắn thành phấn mạt. Kình phong kích động như biển cả bạo nộ, trên bầu trời hạ xuống vô số máu tươi, bay vụt như mưa rưới đầy xuống đất, trong đó có rất nhiều thi thể bị cắt thành bùn thịt, tất cả đều rơi vào trên người đám Đức Lỗ Y, nhiễm cả thân thể bọn họ thành người máu.
Mùi máu tươi tràn ngập cả không gian, trên mặt đất thi thể lớp lớp, tình trạng thảm thiết vô cùng. Song đám Đức Lỗ Y này còn không sợ chết, vẫn đang mãnh liệt công kích không ngớt, chỉ là dưới sự thương vong quá nhiều, đã mất đi khí thế như lúc đầu.
Bên kia, người khổng lồ đột nhiên ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, hơn một ngàn người khổng lồ đồng thời vải ra cây búa lớn trong tay, từ trên tinh không, hạ xuống như một màn mưa búa. Mục tiêu của bọn họ không phải là chưởng môn các đại phái, mà là đệ tử các phái đang giết hại Đức Lỗ Y giáo chúng. Lập tức búa ảnh như núi phủ xuống dày đặc, đệ tử các phái không tự chủ được cảm thấy một cỗ áp lực vô hình, như núi sụp xuống, đang hướng từ trên đầu mình đè xuống. Chỉ trong tích tắc, nếu người của mình mà bị đánh trúng thì tình thế sẽ hoàn toàn đột biến. Vì vậy các phái đệ tử lập tức tự cứu, đem pháp bảo của mình thu lại đỉnh đầu, lại phối hợp thành trận pháp, hướng những búa lớn đang lăng không đánh xuống bắn nhanh đi.
Một ngàn cây búa lớn huyễn khởi thành tầng tầng ảo ảnh cùng va chạm vào pháp bảo đang phóng lên cao, phi kiếm đủ loại vũ khí, đụng chạm vào cùng một chỗ, lại có mấy người phát ra long quyển phong hướng tới búa lớn cuốn lấy, trong mây mù như chớp, hoàn toàn mê hồ, cát bay đá chạy, điên cuồng gào thét.
Bỗng dưng, kình khí của song phương tiếp xúc, như đất bằng bạo khai ra một âm thanh như thiên lôi đánh xuống, vô số búa lớn bị hất bay trở về, nhưng vẫn có bộ phận nhỏ xuyên qua kình khí, bổ về trong đám người tu chân.
Trên hư không, trong các phái truyền đến hơn mười tiếng thảm hào, trừ bỏ mấy người bị thương rơi xuống đất, còn những người khác thân thể bị chấn nát ngay đương trường, trong cơ thể nguyên anh xẹt qua từng đạo tinh quang bỏ chạy về hướng quốc nội.
Bên kia chưởng môn các phái nhìn thấy môn nhân của mình bị hại, nhất thời tức giận. Nhất là mười người Sở Uyển Tĩnh, các nàng đã cảm thấy trên mặt đất có người ở không nên đã lôi kéo đám người khổng lồ xúc phạm tới đám vãn bối tu vi thấp, nàng làm ra một thủ thế, trong hư không Bổ Thiên Tâm Quyết trong đó có một loại tên là Thiên Kim Quyết được triển khai.
Trên bầu trời trong kim quang tự huyễn bắn ra, một chút tinh mang lạnh băng giống như những cây kim châm nhỏ xíu chuyên tấn công vào hai mắt của người khổng lồ chiến sĩ.
Người khổng lồ chiến sĩ mặc dù cường hãn không sợ chết, nhưng con mắt là nhược điểm trời sanh, bọn họ chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu một mảnh kim quang lóng lánh, kình khí nhè nhẹ xuyên qua, làm cho bọn họ cảm nhận được tử thần đang gọi về. Búa lớn trong tay đã mất, không biết từ nơi nào xuất ra một cây búa chẳng khác gì cây búa của họ, hướng tới đỉnh đầu họ một trận huy vũ, một mảnh ánh sáng màu đen xuất hiện tại trên đầu, kim mang dày đặc mạnh mẽ đã xuyên tốc mà đến, tiếp xúc vào ánh sáng màu đen lập tức dẫn phát âm thanh xuyên thấu chói tai.
Người khổng lồ chiến sĩ phát ra ánh sáng màu đen không cách nào ngăn cản kim mang nhè nhẹ nọ, bị kim mang xuyên thấu, kim mang vẫn không vì vậy mà chậm lại, trong nháy mắt ẩn trong ánh mắt người khổng lồ. Một trận tiếng bi thanh thảm lệ khiến người ta dựng đứng cả lông tóc vang lên, trên mặt đất đã ngã xuống vô số thi thể của người khổng lồ chiến sĩ, hai mắt bọn họ phun máu tươi nằm dài trên đất.
Chương 120
Đang ở lúc này Duy Khắc Đa, Thước Gia Lặc đang ở trên bầu trời đồng thời truyền thanh, ra lệnh cho Bảo La bọn họ lập tức ra tay. Bọn họ sợ nếu tiếp tục chậm trễ, thì người khổng lồ chiến sĩ cùng với Đức Lỗ Y giáo chúng cũng sẽ bị người tu chân giết hết sạch sẽ. Người của phương tây giáo đình đã sớm chuẩn bị tùy lúc ra tay, chỉ là đợi lệnh của Duy Khắc Đa. Theo Bảo La và và Đạt Ni Nhĩ đồng thời quát: “ Phương đông dị giáo đồ! Ta đại biểu “ Chủ” nghiêm trị các ngươi.”
“ Thánh Quang Trảm”
“ Quang Bạo Viêm”
“ Liệt Viêm Trảm” Các thức các dạng trụ ánh sáng màu trắng, hình chữ thập giá thuần quang mang màu trắng hướng các phái trong sân ném tới. Bốn ngàn người đồng thời ra tay, uy lực bá đạo tuyệt mãnh, cột sáng màu trắng như lưỡi dao sắc bén, như những mũi tên bắn tới.
Mọi người của Tinh Nguyệt Cung đã sớm có chuẩn bị, Ẩn Nguyệt đại trận lập tức phát động, kình khí di thiên cuồn cuộn nổi lên, pháp bảo trong trận pháp phát ra âm thanh ô ô, hướng tới những người của giáo đình bổ tới cột sáng, quang cầu, hình chữ thập quyện tới.
Từng đạo kình khí mạnh mẽ tuyệt luân hình thành khí lưu, càng lộ vẻ hấp dẫn lực, quang trụ màu trắng dụng chạm vào khí lưu, lập tức dẫn tới một trận tiếng sấm oanh long.
Trên không trụng tạc mở một đoàn quang mang chói mắt, như sóng xô bốn phía tản ra.
Ẩn Nguyệt đại trận mặc dù rất lợi hại, nhưng do bốn ngàn người đối phương liên thủ công kích, đều bị tan rã.
Đệ tử Tinh Nguyệt Cung bị cường chấn, vượt hơn một nửa đệ tử phun ra máu tươi, từ trên bầu trời rơi xuống, hoàn hảo những người này đều là bị chấn thương, không có xuất hiện tình huống thân thể bị hủy. Đồng thời vì sự phản kích của các phái mà đã tạo ra đủ thời gian.
Nhìn thấy người của giáo đình đã ra tay công kích Trung Quốc tu sĩ, người của Đức Lỗ Y còn sót lại càng thêm điên cuồng hướng tới người tu chân phát khởi công kích.
Sở Uyển Tĩnh dịu dàng nói: “ Hiên Viên đạo hữu, Liễu Phàm đại sư, các ngươi mau đi đối phó đám phương tây man di, đám khổng lồ này giao cho chúng ta đối phó, vì lần sau để không xuất hiện thêm trăm năm chi ước, các vị hãy hạ độc thủ đi thôi, đừng quên sau lưng bọn họ còn có kẻ giúp tay càng mạnh.”
Tam đại gia tộc, Tam Thanh Giáo, Tinh Nguyệt Cung, hàn quang bao phủ, lập tức bay lên trên đỉnh đầu của những người giáo đình, mà Thục Sơn kiếm phái vẫn như trước ở lại trợ giúp mười nữ nhân của Bổ Thiên Cung đối phó với người khổng lồ chiến sĩ.
Bảo La, Đạt Ni Nhĩ nhìn thấy mình tập hợp mấy ngàn người công kích, chỉ tạo cho đối phương một chút thương tổn, trong lòng không phục cao giọng rống giận: “ Phát động Thần Chi Tài Quyết.”
“ Tranh Thế Chi Quang”
Mấy ngàn người đồng thanh ngâm xướng cầu khẩn, trong tiếng cầu khẩn Chữ Thập kiếm trên tay bọn họ bộc phát ra quang mang chói mắt, vừa mới bắt đầu thì chỉ là một đạo bạch quang thật nhỏ, theo âm thanh ngâm xướng, từ từ hội tụ thành một cột sáng chữ thập thật lớn, Đông Chánh giáo đồ bên này “ Tịnh Thế Chi Quang” cũng đã chuẩn bị thỏa đáng.
Bảo La, Đạt Ni Nhĩ cộng đồng một tiếng rống giận: “ Thần Chi Tài Quyết, Tịnh Thế Chi Quang”
Người tu chân ở đây, đại bộ phận đều từng kiến thức qua hai pháp thuật lợi hại này, trăm năm trước chính vì đối với bọn họ không hiểu rõ ràng, không biết đã có bao nhiêu người bị hai pháp thuật này đoạt đi tánh mạng.
Tịnh Thế Chi Quang trên bầu trời hình thành mưa ánh sáng, chậm rãi hạ xuống, nhìn như chỉ có một giọt quang điểm, nhưng uy lực tuyệt đối không thua gì đại hình công kích pháp thuật.
Tu sĩ trong hư không, vừa mới đi đến trên đỉnh đầu của đối phương, pháp thuật của bọn họ đã hoàn thành áp dụng, dưới tình thế cấp bách đã không kịp phản kích, Phật môn đệ tử cộng đồng chợt quát: “ Phật Quang Phổ Chiếu.”