Mục lục
Bắt đầu từ một cái giếng biến dị - Cổ Dục (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 466: Chuẩn bị ăn tết Trung Thu

Cứ như vậy, thời gian từng ngày trôi qua, Cổ Dục nhìn ngày tháng trên điện thoại di động của mình không ngừng biến hóa.

Mắt thấy sắp đến tháng 11 rồi, Trung thu năm nay cũng được nghỉ lễ mấy ngày.

Cho nên Cổ Dục cũng có một chút suy nghĩ, vì thế có một lần Tống Mính tới chỗ hắn ăn cơm, Cổ Dục chủ động nói với các cô.

"Mười một tháng này, cũng chính là Trung thu. Anh muốn dẫn các em về nhà gặp cha mẹ của anh." Nhìn những người bên cạnh, Cổ Dục cũng trực tiếp nói rõ ý định của mình.

"Bọn em… bọn em không đi được đâu, để cho chị Mính đi là được rồi.” Nghe được Cổ Dục nói muốn để các cô gặp cha mẹ hắn. Lâm Lôi và Lý Vân Vân bên này cũng khẽ rụt cổ lại, các cô kỳ thật có chút sợ sệt, do dự một chút rồi mới trả lời với Cổ Dục. Nhưng mà, anh cũng không thể để cho bọn em ở khách sạn được đâu nha.” Gắp lên một miếng tôm hùm đã được chiên giòn, Tống Mính bỏ vào miệng ăn ngon lành, đồng thời cũng cười nói.

“Lúc anh đến Cáp Nhĩ Tân vào tháng tư đã mua một căn chung cư 2 tầng rồi. Cha anh nói với anh tháng trước đã trang trí nó xong rồi, hiện tại đang thông gió cho bớt mùi sơn. Hơn nữa, trong nhà dùng loại sơn bảo vệ môi trường cho nên mùi cũng không quá nhiều. Với lại, anh cũng có biện pháp xử lý mấy cái mùi hôi kia. Nếu có thể, chúng ta cứ đi qua bên đó ở là được.” Vừa nghe Tống Mính nói như vậy, Cổ Dục ngay lập tức đáp lời.

Quả thật, người nhà hắn bây giờ thật sự là quá nhiều, trở về chỗ cha mẹ hắn đang ở khẳng định là không thể ở được. Cho nên, có lẽ phải sử dụng nhà mới trước thời hạn rồi.

Nhưng ngôi nhà mới cũng chỉ vừa trang trí xong, tuy rằng nói là dùng sơn bảo vệ môi trường. Thế nhưng formaldehyde vẫn còn vượt tiêu chuẩn một chút, do đó Cổ Dục cũng định vận dụng một chút công nghệ đen để xử lý chuyện này.

Mà công nghệ đen của hắn cũng rất đơn giản, chính là dùng nước giếng để trồng một số thực vật siêu cấp.

Ví dụ như hút mùi formaldehyde thì dùng cây nhện hoặc hoa huệ.

Lọc không khí có thể trồng cây thường xuân, cây trầu bà.

Hấp thụ triclosan cực kỳ lợi hại là cây nha đam, cây Tequila.

Cây bạc hà giúp diệt khuẩn các loại, mỗi thứ hắn đều có thể trồng một ít sau đó đưa về trước.

"Được! Có chỗ ở là được." Nghe Cổ Dục nói, Tống Mính cũng cười đáp.

Cửa ải này sớm muộn gì cũng phải đối mặt, cô đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi. Cho nên cũng không có gì để nói, đến lúc đó khi trở về nghe Cổ Dục an bài là được rồi.

Nghe được Tống Minh đều đồng ý, Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân ở bên kia cũng không có gì để đắn đo nữa, tiếp đó hai cô cúi đầu tỏ vẻ mình đã đồng ý.

Sau khi xác định ngày 11 sẽ trở về nhà ăn Trung Thu, Cổ Dục cũng bắt đầu trồng mấy loại cây này.

Mấy thứ này ở trong thành phố đều rất dễ tìm, huống hồ ở đây là nông thôn.

Giống như cây trầu bà hay nha đam thì ở bên nhà ông Hai cũng có, cũng là do ông Hai rãnh rỗi nên đi đào ở chân núi. Những thứ khác thì cũng dễ dàng tìm được ở trong thôn.

Hiện tại Cổ Dục ở trong thôn, chính là danh nhân đó nha. Mấy nhà có quan hệ tốt với Cổ Dục hiện tại đều đang được hưởng lợi, người trong thôn nhìn không đỏ mắt mới là lạ.

Đương nhiên, bọn họ đỏ mắt cũng vô dụng, bởi vì Cổ Dục từ bản chất mà nói, cũng không tính là người sinh ra và lớn lên trong thôn này. Hắn không cần nể mặt bất luận kẻ nào, thân thích gì hay không thân thích ở chỗ hắn cũng không dễ sử dụng, hắn cũng không quan tâm thanh danh của mình, muốn mắng hắn thì cứ việc mắng.

Cho nên người trong thôn cho dù là đỏ mắt, đối với Cổ Dục cũng chỉ có thể nịnh bợ, cũng không dám trừng mắt.

Cho nên Cổ Dục chỉ mất mấy giờ thì đã thu thập đủ số thực vật hắn muốn trồng, sau đó thì bỏ vào trong không gian tiến hành dùng nước giếng để tăng tốc độ sinh trưởng. Một ngày tương đương với ba mươi ngày, ba ngày chính là ba tháng đó nha.

Ba ngày sau, những cây này về cơ bản đã phát triển.

Sau đó, hắn cố ý chọn ra một ngày rồi thức sớm lái xe trở về nhà.

Buổi trưa thì cũng đã trở lại Cáp Nhĩ Tân.

Sau đó cùng với cha mẹ ăn cơm trưa, buổi chiều một nhà ba người bọn họ bắt đầu xếp đặt mấy cái cây này ở nhà mới. Sau khi chuẩn bị xong toàn bộ, Cổ Dục ở nhà nghỉ ngơi một đêm rồi mới trở về thôn Cổ gia, nhưng mà khi hắn trở về thì mới phát hiện, đường ở trong thôn cùng trang trại bò đều đã sửa lại gần xong rồi.

Có thể thấy hắn đã ở trong nhà quá lâu rồi, trang trại bò nhà hắn hay đường ở trong thôn đều không hề chú ý. Thế nhưng nhìn con đường bằng bê tông mới tinh, so với đường đất lúc trước đúng là tốt hơn nhiều. Lúc này, đi lên trấn hay đi huyện đều tiết kiệm rất nhiều thời gian. Trước kia phải mất hơn một giờ, hiện tại chỉ cần chưa đến một giờ là đã xong. Có thể có một số người không hiểu rõ cách phân loại các huyện, trấn, thị xã hay thôn.

Sẵn tiện giới thiệu một chút, lớn nhất khu vực thì được gọi là tỉnh, cái này mọi người đều biết, kế đến là thành phố. Dưới thành phố là huyện, huyện lẻ hay huyện cấp thành phố đều là cùng một cấp. Dưới huyện là thị trấn, dưới thị trấn là xã, mà xã với thị trấn là cùng một cấp. Nói cách khác thì có xã thì không có thôn.

Thôn Cổ Gia nằm ở khu vực vừa vặn nằm sát biên giới, cho nên đường đi lên thị trấn hay sang thôn bên cạnh đều tương đương nhau

Cho nên người thôn Cổ Gia cũng đều đi cả hai bên, nhưng từ giấy tờ hành chính phân chia thì lại có chút khác biệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK