Tiếng ly rượu vỡ làm mọi người giật mình, Hoàng đế là người phản ứng nhanh nhất, vội cười: “A a, ra là nữ công tước, đúng là xứng đôi vừa lứa.” Bây giờ thì họ chẳng có lí do gì để tìm hiểu thêm hay bắt bẻ về nữ phù thủy S. Còn Ella, nàng đã vô cùng ngạc nhiên. Sau giây phút ấy, cô nàng đã hỏi mẹ mình: “Lúc trước anh ấy đã quang minh chính đại từ chối hôn sự với người ta, giờ làm vậy có ổn không ạ?”
“Chuyện người lớn!” Hoàng hậu nhắc. Cái đó thì có đôi chút khó xử, chỉ mong cố công tước sẽ không chấp nhặt quá.
Có được một vị hôn thê như thế quả thật là làm mát mặt hoàng gia. Nhưng dường như hoàng đế và hoàng hậu còn chưa thấy đủ. Vì thế vào cuối bữa tiệc, hoàng đế đã lệnh cho nàng tới làm phụ tá trong cung của hoàng thái tử, xem như học việc.
Buổi tiệc tàn rồi, Sienna được đưa về phòng nghỉ ngơi. Cha nàng ban nãy còn sốc hơn mọi người nữa, tới tận lúc được hoàng đế gọi tới cũng vẫn chưa hoàn hồn.
“Ta biết ngay là nàng mà.” Hoàng thái tử bước vào phòng với một mâm đồ ăn nóng hổi: “Ta thấy ban nãy nàng chưa ăn gì, vì thế bảo người hầu chuẩn bị cho nàng.”
“Sao ngài biết là em?” Sienna không từ chối ý tốt của hắn, ngồi xuống bàn ăn chén súp nóng.
“Không nhiều tiểu thư quý tộc trong đế quốc này có mái tóc màu đen dài như nàng đâu. Hơn nữa có rất nhiều sự trùng hợp giữa hai nàng. Ví dụ như lần nàng say rượu và hôm sau đã không thể tiếp đón hoàng thân một cách tỉnh táo. Cả lần nàng bị thương vì trước đó trong bữa tiệc đã bị đẩy ngã. Nàng quá vô tư hoặc ta có thể nghĩ rằng nàng không hề có ý muốn giấu.”
“Vậy ngài có còn ghét em như lần đó không?”
“Không! Ta chưa bao giờ ghét nàng.” Henry vuốt tóc rồi đặt một nụ hôn lên trán nàng. “Lúc ấy ta từ chối vì ta chưa thấy bản thân rung động, và nàng lúc ấy không có vẻ tình nguyện. Nhưng thật may rằng ta đã không bỏ lỡ.”
- ------
Mọi việc được sắp xếp xong xuôi, giờ thì nàng chỉ việc chờ cho tới hôn lễ và trong thời gian đó, nàng sẽ giúp Henry xử lí công vụ. Khả năng của nàng rất tốt, trong thời gian ngắn đã giúp hắn xử lí rất nhiều vấn đề. Vị trí của nàng càng được củng cố, được lòng hoàng đế, hoàng hậu và cả công chúa, Henry còn hứa rằng sẽ cho nàng một hôn lễ long trọng nhất.
Nhưng đó chính là vấn đề! Sienna đã bất chấp rủi ro để đẩy nhanh tiến độ, giờ cô không thể chờ đợi tới hơn nửa năm nữa. Vấn đề kế tiếp là làm sao hợp lí hóa chuyện nguyên chủ Valley Sienna không có ma thuật khi cô rời đi.
“Ở phía Bắc xuất hiện rất nhiều ma thú. Ta đoán rằng ta sẽ phải tự mình xuất chinh đi tiêu diệt chúng.” Hoàng thái tử cầm bản báo cáo của quý tộc phương Bắc, không khỏi lo lắng.
“Ma thú ở… phương Bắc sao?” Sienna lẩm bẩm. Rồi một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu nàng. Theo nguyên tác thì đó là một bầy ma thú hung hiểm có độc. Trận này cũng là một bước đệm đầu tiên để nữ chính có được lòng tin của nam chính, vì cô ấy đã nhận ra điểm yếu của ma thú. Tuy nhiên, nó cũng là một trở ngại vì đã ngăn cách Ma tháp với hoàng thất ra xa nhau thêm.
Độc của loài thú này muốn trị được thì phải sử dụng ma thuật của một phù thủy đắp vào. Tất nhiên sau đó phù thủy kia sẽ trở thành người bình thường, thậm chí còn khó sống được. Trong trận đó, khá nhiều binh sĩ tinh nhuệ bị thương, đều là những người cốt cán nhưng khi hoàng thất ngỏ ý, Ma tháp lại từ chối giúp.
“Đừng lo, em sẽ đi cùng ngài. Em là một phù thủy chín sao, em tin mình có thể giúp cho ngài rất nhiều.” Sienna vòng ra sau giúp Henry massage thư giãn đầu óc. Henry giữ tay nàng lại, lo lắng bảo: “Nhưng nơi ấy rất nguy hiểm, chuyến đi lại còn dài, sẽ rất thiếu thốn.”
“Không sao cả, em sẽ đồng hành cùng ngài với tư cách một người vợ tương lai, một người phụ tá và em chắc chắn mình sẽ an toàn.” Sienna nhỏ giọng. “Nếu ngài chỉ đi một mình thì em sẽ rất lo lắng.”
Henry bỗng cười: “Ta đoán dù ta không đồng ý thì nàng cũng sẽ lén tới đó phải không? Vậy cha nàng thì sao? Ông ấy sẽ không vui lắm đâu.”
“Không sao đâu mà, giờ ông ấy bận lắm.” Tuy đã tha thứ cho ông ấy vì không muốn sau này nguyên chủ quay lại sẽ thấy hối hận, nhưng nàng hoàn toàn không có nhiều tình cảm với người đàn ông này. Suy cho cùng, ông ta cũng đã từng đối xử không tốt với con gái mình.