Chỉ thấy cung tên trong tay phải của Diêm Mục rơi xuống.
"Cái gì?"
"Minh Vương cũng đỡ không nổi?"
Khuôn mặt Diêm Mục tái nhợt, có một dự cảm không tốt.
Vèo!
Một giây sau, mũi tên thứ hai bị Sở Ninh vung ra theo sát tới, Diêm Mục chỉ cảm thấy cổ họng đau nhói, trong phút chốc ánh mắt đã quy về bóng tối.
Thi thể Diêm Mục bay ngược ra mấy chục mét, bị một mũi tên xuyên qua yết hầu!
Đại Hạ Đệ Nhất Tiễn chết bởi mũi tên của mình.
Ở giữa sự yên lặng.
Vẻ mặt của Minh Vương cũng ngưng kết.
Sở Ninh được phong vương từ khi chưa đến hai mươi tuổi.
Sau khi giết Phạm Huyền Cơ ở Liệt Dương Tông, các quận của Đại Hạ đều đồn rằng Bắc Vương đã vào Trung Tuyệt Siêu Phàm.
Ông ta đau buồn bởi mất đi con trai nên mới lơ đễnh.
Vương giả của Đại Hạ, có ai không phải trải qua mấy năm thậm chí hơn mười năm lắng đọng mới vào được Trung Tuyệt Siêu Phàm đâu.
Một tên nhóc mới xưng vương nửa năm sao có thể ở cùng cảnh giới với ông ta được?
Bây giờ đứng từ xa đánh nhau đã khiến ông ta hiểu được lời đồn không giả.
Tên vương mười chín tuổi này thật sự bước vào Trung Tuyệt Siêu Phàm cảnh!
"Minh Vương, ngươi và ta hãy đánh một trận giải quyết hết ân oán đi!"
Tiếng bước chân nặng nề đã đánh thức Minh Vương.
Chỉ thấy Sở Ninh quát lui Nhân Đồ, Dương Diệp, Yến Tử Lăng, một mình đi về hướng hai ngàn cận vệ Minh Vương.
"Nhãi con, dám ra tay với Minh Vương, ngươi xứng sao?"
Trong chớp mắt yên lặng, mười chín vị thống lĩnh cận vệ vượt qua đám người đi ra.
Bọn họ đều là Vũ Cảnh, khí tức trong cơ thể bành trướng, như đại bàng giương cánh muốn phóng tới chỗ Sở Ninh.
"Lui về!"
Minh Vương quát khẽ, nhưng lúc này đã muộn.
Vèo! Vèo! Vèo!
Sở Ninh lại vung tay lên, bốn mũi tên còn lại trong tay bị quăng ra.
Không có tiễn pháp chuẩn xác như Diêm Mục, chỉ có lực lượng cường đại ban cho tính xuyên thấu.
Mấy tiếng phập phập vang lên.
Có bốn vị thống lĩnh cận vệ trúng tên, thân thể bị mũi tên ném ra đi thật xa, toàn bộ đều chết.
"Thật đáng sợ!"
Mười lăm vị thống lĩnh cận vệ còn lại đều sợ hãi chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Nếu Bắc Vương nâng tên lên với bọn họ, bọn họ cũng sẽ trở thành vong hồn.
Bắc Vương mới hai mươi tuổi nhưng căn bản không phải là người mà bọn họ có thể địch nổi.
Vẻ mặt Sở Ninh lạnh lùng, từng tiếng bước chân quanh quẩn, đánh thẳng vào lòng người: "Đại Hạ Minh Vương đúng là có uy thế, hai ngàn cận vệ dưới trướng đều là cao thủ, nếu có thể đi lên chiến trường, có thể giết được bao nhiêu địch cho Đại Hạ chứ..."
"Nếu Minh Vương đã không gánh nổi trách nhiệm vương giả của Đại Hạ, vậy ngươi cũng không cần ngồi vương vị này nữa!"
Sở Ninh vừa dứt lời liền hóa thành tàn ảnh lao thẳng vào giữa hai ngàn cận vệ Minh Vương: "Hôm nay, ta sẽ giết vương vì Đại Hạ!"
"Bày trận!"
Mười lăm vị thống lĩnh cận vệ lui về.
Ngay lập tức.
Hai ngàn cận vệ bộc phát huyết khí như sóng triều đang cuồn cuộn, tạo ra vô số bụi bặm.
Bọn họ khoác giáp trụ nặng đến mấy trăm cân, được đúc từ huyền thiết tinh khiết, bày trận vô cùng dũng mãnh.
Bọn họ cực kỳ tự tin, cho dù là cường giả Siêu Phàm cảnh cũng có thể bao vây được.
Ầm!
Lúc này, mặt đất chấn động, giống như có một cái chuông lớn đang bị đánh vang, nổ ra một cái hố sâu.
Đó là nguyên hải của Sở Ninh đang sôi trào, chân nguyên từ bàn chân rót vào mặt đất, tạo ra cảnh tượng đất đai nứt nẻ.
Một sự dao động mãnh liệt xuyên qua mặt đất lan tràn tới.
Chỉ một thoáng, trăm vị cận vệ Minh Vương đứng đầu đều chịu xung kích, mặt đất dao động thuận theo bàn chân của bọn họ chấn động đến nội tạng, áo giáp căn bản không thể phòng ngự được.
Đây là võ kỹ Siêu Phàm mà Sở Ninh tu luyện được trong Hạ Lăng, Thập Bộ Đoạt Mệnh.