• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 35: Progesterone [5]

Sau khi Lương Thần chờ Cảnh Hảo Hảo ngồi xuống, chính mình mới tiện tay kéo cái ghế ra, ngồi ở đối diện cô.

Lương Thần nhìn thấy trên mặt Cảnh Hảo Hảo lộ ra nước mắt chưa khô, liền vươn tay, sờ lên mặt của cô, muốn lau khô nước mắt thay cô.

Trong nháy mắt ngón tay anh đụng vào trên da thịt của mình, Cảnh Hảo Hảo chợt dời đầu đi.

Tay Lương Thần rơi xuống khoảng không, vẻ mặt thật vất vả mới hơi dịu đi của anh dần dần lại trở nên trầm thấp lên.

Cảnh Hảo Hảo ý thức được không khí chung quanh có chút ngưng trệ, cô thật cẩn thận nâng mí mắt lên, vụng trộm nhìn thoáng qua Lương Thần, tay theo bản năng liền nắm chặt làn váy của mình.

Mặt Lương Thần không chút thay đổi nhìn chằm chằm hành động bất an của Cảnh Hảo Hảo, mắt không nháy một chút.

Cảnh Hảo Hảo sợ tới mức không dám ra thở mạnh ra chút nào.

Thời gian trôi qua một giây lại một giây, trong phòng im lặng có chút khủng bố, có chút như là khúc nhạc dạo trước khi bão táp tiến đến, ngay tại lúc Cảnh Hảo Hảo nghĩ tại sao chính mình không nói gì nhưng lại chọc giận Lương Thần, khi cô nghĩ không biết anh sẽ đổi dùng biện pháp gì sửa trị chính mình, Lương Thần lại đột nhiên dời tầm mắt từ trên mặt Cảnh Hảo Hảo đi, trực tiếp nhìn phía ngoài cửa sổ.

Qua một hồi lâu, Lương Thần mới quay đầu, nhìn đến nước mắt đã khô trên mặt Cảnh Hảo Hảo, chỉ để lại nước mắt không nhìn kỹ sẽ không dễ phát giác, lúc này mới mở miệng, hỏi: “Năm em mười một tuổi kia, quen biết Thẩm Lương Niên như thế nào?”

Vừa rồi Cảnh Hảo Hảo né tránh tay Lương Thần, cũng đã lo lắng hãi hùng một trận, hiện tại sợ chính mình lại chọc giận anh, cho nên liền ngoan ngoãn mở miệng, nói: “Lúc đến trường, tôi không có học phí, là ba Lương Niên nộp cho tôi.”

Lương Thần nghe nói như thế, mi tâm hơi hơi cau lại, ánh mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, nhìn trong chốc lát, lại hỏi: “Qua bốn ngày nữa, chính là sinh nhật 20 tuổi của em?”

“Ừ.” Giọng Cảnh Hảo Hảo đáp lại có chút nhỏ, sau đó lại gật gật đầu.

“Sau đó các người chuẩn bị ngày nào đó sẽ kết hôn?” Lương Thần nói xong, tầm mắt liền dừng ở nhẫn trên tay Cảnh Hảo Hảo.

Lúc Cảnh Hảo Hảo theo bản năng nâng tay lên, che giấu nhẫn của mình, cúi đầu, lắc lắc đầu, sau đó nghĩ đến chính mình không thể nói cho anh biết, cô và Lương Niên ước định đêm kia giao phó nhau cho đối phương, cho nên liền gật gật đầu.

Tầm mắt Lương Thần lập tức trở nên càng thêm lạnh lùng: “Cho em thời gian một ngày, xử lý sạch sẽ chút chuyện rối ren giữa em và Thẩm Lương Niên.”

Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, nhìn về phía Lương Thần.

Ánh mắt Lương Thần nhìn chằm chằm cô, nói: “Nói đơn giản một chút, chính là chia tay, cho em thời gian một ngày, chia tay với Thẩm Lương Niên.”

“Lương Niên với ngài là bạn bè, hai người còn là bạn hợp tác, sao ngài có thể cướp bạn gái của anh ấy……” Cảnh Hảo Hảo nói tới đây, hoàn toàn không có co quắp bất an vừa rồi, cô lắc lắc đầu với Lương Thần, ngữ khí có chút kiên định nói: “Không có khả năng……”

Không có khả năng?

Hay cho một câu không có khả năng!

Lương Thần phốc một tiếng, cười ra tiếng, nhìn Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, em thật đúng là ngây thơ, có thể hay không là do em định đoạt sao? Hiện tại tôi với em ngồi ở chỗ này nói những chuyện này, là tôi cho em mặt mũi, em đừng làm bộ làm tịch với tôi, em hẳn là biết, đừng nói ở thành phố Giang Sơn, cho dù là đến đế đô, cũng không có mấy người dám gây khó dễ Lương Thần tôi, cho nên càng miễn bàn chuyện em dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, dựa vào tiền của em mở công ty cho bạn trai. Nói thật với em, tòa nhà công ty của Thẩm Lương Niên là đất của tôi, chỉ trong vài phút tôi liền có thể khiến cho công ty anh ta không có văn phòng, cho nên, khuyên em đừng hại người hại mình, đến lúc đó chọc giận tôi, khổ sở không phải là em?”

 

Chương 36

“Lương tổng, ngài muốn tôi làm gì đều có thể, nhưng muốn tôi cùng Lương Niên chia tay, tôi làm không được…”

Cảnh Hảo Hảo mười ba tuổi, dựa vào việc Trầm Lương Niên bán màu mà có học phí của ba tháng đầu, lúc đó cô, tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện yêu đương, nhưng mà, cũng đã chia tim của mình ra làm ba ngăn, thứ tự là cha, mẹ và Trầm Lương Niên.

Mối tình đầu, giống như một cơn gió xuân, chỉ trong một đêm, có hàng ngàn hàng vạn cây hoa lê nở rộ.

Cụ thể Cảnh Hảo Hỏa đã không nhớ rõ, bản thân như thể nào hiểu được tình cảm nam nữ, cô chỉ nhớ rõ, bản thân tự biết có tình thân, tình bạn bè ở bên ngoài, còn tồn tại một thứ tình yêu, cô bắt đầu là một cô gái ôm ấp tình yêu.

Cái thời điểm đó, phim thần tượng vừa mới đột phả toàn bộ đại lục Hoa Hạ, các cô gái đều yêu thích, yêu thích Tạ Đình Phong, yêu thích Chu Kiệt Luân, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, cũng có một loại nam thần thuộc về mình, đó chính là Trầm Lương Niên.

Lúc cô tiến vào vòng giải trí, mới mười bốn tuổi, tuy rằng không phải một cô gái nhỏ, nhưng lại xinh đẹp làm cho người khác nhịn không được nhìn nhiều hơn, ở trọng tổ phim rất ít người, khó trách muốn ăn đậu hủ của cô.

Thậm chí, còn có đạo diễn cũng người sản xuất, càm tiền mê hoặc cô, chỉ cần cô đi theo bọn họ, bọn học sẽ bao nuôi cô sung sướng.

Đáy lòng cô có Lương Niên, làm sao có thể theo họ được, khó trách bị người mắng là không biết phân biệt, có đôi khi gặp kẻ ngang ngược bạo lực, cô liều chết giãy giuộc, không thiếu bị đánh, cô cũng có trông mong, phí xuất hiện tại màn hình ít đến đáng thương, thậm chí vai diễn bị người khác thay thế, sau đó bị đuổi khỏi tổ làm phim, làm cho giai đoạn trước lãng phí thời gian ở tổ kịch chạy lên chạy xuống, bỏ tất cả công sức đều không công.

Thậm chí, từng có đạo diễn bởi vì không chiếm được cô, tẩy chay cô suốt bảy tháng, cô cũng khong có chút khuất phục.

Hiện tại nhớ lại, ở thời điểm đó, cô thực sự khổ, nhưng mà, trên thế giới này, rất nhiều người đều không phải sinh ra đã giàu sang phú quý, trong cuộc sống tàn nhẫn này, phải dần đần học cách bảo vệ chính mình, đời người luôn có một lần vấp ngã, cũng với bị người khinh dễ, Cảnh Hảo Hảo cũng học như thế nào bảo vệ mình, như thế nào vừa không đắc tội với người khác mà có thể bảo vệ mình.

Đương nhiên, mục đích cuối cùng mà cô làm như vậy, chính là mất đi cơ hội phát triển nhất ở ngành giải trí, dù sao trên thế giới này, cũng không thiếu yêu thương nhung nhớ, dựa vào khuôn mặt thân thể mà lên nữ thần.

Thực ra có người hỏi qua Cảnh Hảo Hảo, cô lớn lên xinh đẹp, có người không bằng cô mà đóng nhân vật chính, mà cô chỉ là đứng phía sau làm nàng hầu, cô không cảm thất không công bằng sao?

Thực ra, đối với Cảnh Hảo Hảo mà nói, cô không cảm thấy không công bằng, cô cùng người khác khác nhau, cô chỉ cần bảo vệ bản thân thật tốt, hoàn hoàn chỉnh chỉnh giữ mình cho Trầm Lương Niên, cô cảm thấy tất cả đều rất công bằng.

Cô nhẫn nhịn sáu năm…Năm thứ sáu, cô chưa từng tỏa hiệp với số mệnh của mình như vậy.

Nhưng mà ngay tại thời điểm cuối cùng, thân thể trong sạch của cô bị hủy…Hiện tại còn muốn cô mất đi Trầm Lương Niên sao?

Cảnh Hảo Hảo thật làm không được.

“Làm không được?” Lương Thần “Chậc chậc” hai tiếng, tiếp tục nói:”Hảo Hảo, trí nhớ của em sao lại quên mau như thế? Tôi vừa mới nói những lời nào, em cũng chưa nghe được phải không? Chẳng lẽ còn muốn tôi nói lại cho em nữa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK