• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 25: cưỡng bức [5]

“Lương tổng, hôm nay không phải nói không đến đây sao? như thế nào hiện tại lại tới?” Trầm Lương Niên ngồi vào chỗ của mình, liền rót cho Cảnh Hảo Hảo ly nước trái cây, thời điểm đưa cho Cảnh Hảo Hảo, liền hướng về phía Lương Thần hỏi một câu.

“Không có gì, tiện đường liền tới đây .” Lương Thần tùy ý đáp một câu.

Lương Thần ngồi đối diện Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo cầm ly nước trái cây Trầm Lương Niên đưa, vừa mới thấy được Lương Thần, trên mặt Lương Thần vẫn không có thái độ gì, chính là ánh mắt của anh khi nhìn cô, nhẹ nhàng nhìn theo gương mặt cô, từ từ hạ xuống, cuối cùng dừng ở cổ chân của cô.

Anh cái gì cũng không nói, cái gì cũng không làm, chính là một ánh mắt như vậy, Cảnh Hảo Hảo liền cảm thấy cổ chân mình truyền đến một hồi đau đớn, cô theo bản năng đem cổ chân dấu sau chân Trầm Lương Niên.

Lương Thần bên kia, liền truyền đến tiếng cười khẽ.

Thực trầm thấp, thực ngắn ngủi.

Một bên uống rượu tán gẫu nhân, làm như không phát giác.

Nhưng Cảnh Hảo Hảo lại cảm thấy, sau lưng mình đổ đầy mồ hôi lạnh.

Mấy người đàn ông tụ tập cùng một chỗ, bàn chuyện làm ăn, nói chuyện hợp tác, phụ nữ ngược lại thành làm nền.

Nhưng mà, từ đầu đến cuối, Lương Thần đều không nói lời nào, nghiêm mặt ngồi một chỗ, không cười cũng không nói lời nào.

Đến cuối cùng, thời điểm mấy người đàn ông trò chuyện, Lương Thần mới đột nhiên nhẹ nhàng mở miệng nói:“Trầm tổng, anh đây là hướng Cảnh tiểu thư cầu hôn sao? nhẫn đều đã đeo.”

Nghe Lương Thần nhắc tới, người trong phòng mới chú ý tới tay Cảnh Hảo Hảo, mang theo một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh.

Trầm Lương Niên cười nói:“Hôn lễ sắp tới, tôi gửi thiệp mời, mọi người nhớ đến.”

“Đó là tất nhiên .” Tòng Dung nhiệt tình trả lời, sau đó nhìn Trầm Lương Niên hỏi:“Lương Niên, hai người như thế nào quen nhau?”

“Chúng tôi sao?” Trầm Lương Niên quay đầu, nhìn liếc mắt một cái Cảnh Hảo Hảo, mới không nhanh không chậm mở miệng nói:“Tôi cùng Hảo Hảo quen biết, Hảo Hảo lúc ấy mới mười tuổi.”

“A, như vậy được coi là thanh mai trúc mã , sẽ không phải lúc ấy anh đem người ta bắt đi chứ? Thực không nhìn ra, Lương Niên có khẩu vị này.”

“Tòng Dung, anh nói bừa cái gì. Tôi và Hảo Hảo thời điểm ở cùng một chỗ, Hảo Hảo đã mười sáu tuổi .”

“Anh đây là nuôi vợ từ nhỏ a! Tôi như thế nào lại không tốt số như anh, gặp được bé gái mười tuổi, có thể trổ mã động lòng người như vậy.”

“Cho dù là anh gặp, cũng chưa chắc như Hảo hảo tốt a.”

“Trầm Lương Niên, anh không cần dọa người, người ta Hảo Hảo tốt, mắc mớ gì anh bày ra biểu tình tự hào kiêu ngạo.”

“Cô dâu của tôi, tôi vui!”

……

Lương Thần ngồi ở đối diện, nghe Trầm Lương Niên cùng Tòng Dung từng câu từng chữ trong lời nói, nhìn tay Cảnh Hảo Hảo, đeo chiếc nhẫn, nhịn không được nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Mười năm, thanh mai trúc mã, cô dâu của tôi tôi vui……

Nhiều như vậy từ ngữ diễn đạt, như thế nào nghe được đáy lòng anh liền đau?

Trầm Lương Niên tâm tình tốt, uống không ít rượu, lúc tiếp tục uống, Cảnh Hảo Hảo nâng tay, ngăn cản một chút, thấp giọng nói nhỏ nói bên tai:“Anh uống ít thôi.”

Trầm Lương Niên thuận thế hôn lên tóc cô, cùng Tòng Dung cụng ly chỉ uống một nửa.

 

Chương 26: Cưỡng bức (6)

Lương Thần nhìn đến nơi này, có chút nhịn không được buông ly rượu xuống.

Thực sự anh không rõ, rốt cuộc Trầm Lương Niên tốt hơn anh ở chỗ nào? Nhiều tiền hơn anh, hay địa vị cao hơn anh? Như thế nào Trầm Lương Niên có thể có được lòng của Cảnh Hảo Hảo, mà anh giới thiệu Trương đạo diễn cho cô, cô lại trốn tránh?

Phải biết rằng, đây chính là lần đầu tiên trong cuộc đời anh đối đãi tốt với một người phụ nữ như vậy, cô không cảm kích thì thôi, còn lừa anh!

Hiện tại cô còn đi theo Trầm Lương Niên, ở trước mặt anh tình nùng mật ý…

Cho tới bây giờ, cũng chưa có người nào dám không để anh vào mắt, trước kia anh đi đến đâu, giống như vầng hào quang tỏa sáng?

Lương Thần càng nghĩ càng cảm thấy chính mình nuốt không trôi cục tức này, anh thật không tin, người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo này, là người anh không có được!

Tức thì, Lương Thần nhìn trong túi của mình, lấy điện thoại ra, tìm số di động của Cảnh Hảo Hảo, sau đó viết một tin ngắn, gửi qua…

….

Cảnh Hảo Hảo nhìn cũng không dám nhìn đến chỗ của Lương Thần.

Cô chính là nhìn chằm chằm Trầm Lương Niên, thường thường uống một ngụm nước trái cây.

Đột nhiên, điện thoại trong ví cầm trên tay rung động một chút.

Cảnh Hảo Hảo một tay cầm ly nước trái cây, một tay mở ví, lấy điện thoại di động ra.

Mở khóa mang hình, Cảnh Hảo Hảo liền nhìn thấy một tin nhắn ngắn đập vào mi mắt: [Tôi nghĩ, Trầm Lương Niên vẫn còn chưa biết người phụ nữ của anh ta, đã không còn trong sạch nhỉ?]

Cảnh Hảo Hảo nhìn đến câu này, tay run mạnh một cái, nước trái cây trong tay vảy ra một ít, dừng ở trên cổ tay của Trầm Lương Niên.

Trầm Lương Niên quay đầu:”Làm sao vậy? Hảo Hảo?”

Cảnh Hảo Hảo sợ tới mức vội vàng tắt màn hình, một bên, nói dối với Trầm Lương Niên: “Vừa rồi em không khỏe, không được cẩn thận.”

Nói xong, Cảnh Hảo Hảo vươn tay đến bàn cẩm thạch, rút khăn giấy, lau cổ tay cho Trầm Lương Niên.

Cảnh Hảo Hảo vừa lau một nửa, liền cảm giác di động rung một chút, cô sợ tới mức ngón tay run mạnh lên.

Trầm Lương Niên cảm thấy Cảnh Hảo Hảo có chút kì quái, liền vươn tay, nắm lấy tay đang cầm cổ tay của mình, phát hiện tay cô lạnh lẽo, nhịn không được lên tiếng hỏi: “Hảo Hảo, ngón tay của em sao lại lạnh thế? Có phải thân thể không khỏe hay không?”

Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, nói:”Nước trái cây có chút lạnh.”

“Vậy đừng uống, anh đổi cho em một ly nước nhiệt độ bình thường.” Trầm Lương Niên nói xong, liền đưa cho Cảnh Hảo Hảo một ly nước trái cây không lạnh.

Cảnh Hảo Hảo nhận lấy, nhợt nhạt cười với Trầm Lương Niên, ý bảo mình không có việc gì.

Cảnh Hảo Hảo chờ Trầm Lương Niên lần nữa bắt đầu nói chuyện, thế mới chậm rãi vò đầu, lấy điện thoại di động ra, mở khóa màn hình, nhìn đến tin nhắn cùng số di động kia,bây giờ lại gửi một đoạn tin nhắn nữa: [ Quên nói với em, xin tự giới thiệu, tôi là Lương Thân.]

Chỉ đơn giản vài từ, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy hơi thể cường thế ùn ụt thổi quét về phía mình, theo bản năng cô nhìn thoáng qua chỗ Lương Thần, phát hiện anh đang lười biếng dựa vào ghế sô pha, giống như không có việc gì, nhắm mắt lại dưỡng thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK