• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19: Gặp chiêu phá chiêu [4]

Cô mang một đôi giày cao gót cao mười li, giẫm lên thảm đỏ trên bậc thang, từng bước một đi xuống, chỉ là khiđi đến bậc thang cuối cùng, đột nhiên chân của cô run nhè nhẹ một chút, sau đó cả người không hề có dấu hiệu liền ngã xuống ngay bên cạnh.

“Chị Hảo Hảo!”

Cảnh Hảo Hảo té xuống không hề dấu hiệu báo trước nào, Tiên nhi đi theo phía sau cô thét chói tai một tiêng, vội vàng cúi người ngồi xổm xuống:“Chị Hảo Hảo, chị làm sao vậy?”

Sắc mặt của Cảnh Hảo Hảo tái nhợt, răng của cô cắn chặt, một chữ cũng không nói, chỉ lấy tay ôm lấy cổ chân của mình.

Lái xe và bảo vệ chạy lại đây.

“Chị Hảo Hảo, rốt cuộc chị bị đau ở đâu? Té bị thương sao?” Tiên Nhi sốt ruột hoang mang lo sợ.

Cảnh Hảo Hảo miễn cưỡng nâng tay lên, chỉ chỉ cổ chân của mình, thanh âm có chút run rẩy nói:“Chân của chị…… Cổ chân hình như bị trật.”

“Hả……” Tiên nhi hô nhỏ một câu, vội vàng nhìn về phía cổ chân của Cảnh Hảo Hảo, phát hiện nơi đó quả nhiên đã sưng đỏ lên, cô lập tức phân phó lái xe ở bên cạnh nói:“Còn thất thần làm gì, chạy nhanh đưa chị Hảo Hảo đi bệnh viện.”

Bệnh viện, cho tới bây giờ đều là kín người hết chỗ.

Tiên Nhi để bác sĩ chẩn đoán Cảnh Hảo Hảo, người phía trước cũng không nhiều, lúc đến phiên Cảnh Hảo Hảo đi vào, Cảnh Hảo Hảo mới đột nhiên mở miệng nói với Tiên nhi:“Em đi gọi điện thoại cho quản lý đi, để cho anh ấy báo với Trương đạo diễn, có thể sẽ phải chậm trễ một chút.”

“Đã biết, chị Hảo Hảo.” Tiên nhi cầm lấy di động, đi về phía chỗ tương đối im lặng trên hành lang của bệnh viện.

Cảnh Hảo Hảo đứng lên, đi vào cho bác sĩ khám, cô cũng không có chờ bác sĩ xem cổ chân, liền trực tiếp từ trong túi lấy một xấp tiền mặt ra, nói với bác sĩ ở trước mặt:“Khi bạn tôi trở về, tôi hy vọng ông nói cổ chân của ta bị thương đến gân cốt, cần phải nghỉ ngơi một tháng.”

……

“Chị Hảo Hảo, thật là tiếc, thật vất vả Trương Đạo mới chọn ngài làm nữ chính, kết quả lại xuất hiện việc này.” Tiên Nhi một tay đỡ Cảnh Hảo Hảo, một tay cầm giấy chẩn đoán, oán giận từ trong bệnh viện đi ra.

Cảnh Hảo Hảo rũ mắt, cũng không có nói nhiều, chỉ là đợi đến khi một chiếc xe taxi đến cô mới nói:“Em về công ty trước đi, mang giấy chẩn đoán của bác sĩ cho quản lý xem, chị về nhà nghỉ ngơi trước, nhìn thấy quản lý, nhớ rõ nói cho quản lý chuyển lời cho Trương đạo diễn, nói ta thật tiếc, đợi sau này có cơ hội, hy vọng có thể hợp tác.”

Tiên nhi cứ việc trong lòng tiếc nuối, vẫn là có chút quan tâm Cảnh Hảo Hảo:“Chị Hảo Hảo, chân chị bị thương, em đưa chị về.”

“Không có gì lớn, không sao đâu, bác sĩ cũng nói rồi, để cho Hảo Hảo nghỉ ngơi, tận lực đừng để cổ chân dùng nhiều lực, nếu không phải lần này phim của Trương đạo diễm là đánh võ, kỳ thật chị còn có thể quay.”

“Được rồi chị Hảo Hảo, chị về nhà nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, liền lên xe taxi, trực tiếp trở về nhà.

Chỉ 20 phút, xe taxi liền đến dưới lầu nhà trọ của Cảnh Hảo Hảo, cô trả tiền xe, đẩy cửa xe taxi ra, bước chân, hướng về phía tiểu khu đi đến.

Cổ chân của cô, thoạt nhìn, dáng vẻ hoàn toàn không giống như là bị thương.

Cô là trời sinh diễn viên, cái giỏi nhất chính là diễn kịch, tất cả lúc nãy, chỉ là màn do cô bày ra.

Giả bộ té bị thương chân, kỳ thật chỉ là nắm được độ mạnh yếu, xoay chân mạnh một cái, căn bản không phải bị thương đến xương cốt.

Cô trời sinh làn da mềm mại, chỉ chịu chút tổn thương, sẽ sưng đỏ lên, cho nên vừa nãy cô vô cùng sưng đỏ, chẳng qua là do thể chất trời sinh.

 

Chương 20: Gặp chiêu tiếp chiêu. (5)

Lúc nhỏ, cố rất ghét việc mình biết Phu Chất, không nghĩ qua có một ngày, Phu Chất lại giúp cô một lần.

Cố chân bị thương, tiếc nuốc là đã lỡ hẹn với Trượng đạo điễn.

Vừa đắc tội với Trương đạo diễn, lại ở bên ngoài gặp chuyện, tất cả đều do cô trời sinh mạng không tốt, đây là thời cơ tốt, lại xuất hiện đều ngoài ý muốn.

Không có ai trách cô, nhiều nhất chỉ thổn thức một câu, người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo này, trời sinh vô duyên làm người nổi tiếng.

Không có duyên thì không có duyên đi…Cô đã không muốn tại tình huống không phòng bị, bị người khác cướp mất trong sạch, vấp ngã một lần, cô không muốn có lần thứ hai.

Người đàn ông Lương Thần kia, là người không có thận phận cũng có địa vị, nhất định sẽ không quan tâm một người phụ nữ như cô, chỉ là hiện tại anh mới mẻ, chỉ cần cô ngoan ngoãn trong một tháng này, không tham gia hoạt động giải trí của công ty TS, cô nghĩ, anh sẽ quên cô!

Nghĩ đến đây, Cảnh Hảo Hảo vì mình một mình đỡ chiêu tiếp chiêu, môi dương lên một chút.

Hai ngày nay, Lương Thần bị Cảnh Hảo Hảo cắn trúng đầu lưỡi, ăn toàn là cháo.

Vất vả hôm nay đến buổi chiều của ngày thứ ba đầu lưỡi đã bớt đau nhiều, công ty vừa mới có bữa tiệc, liền tham gia.

Trong bữa tiệc không thể thiếu rượu, Lương Thần chọn là loại rượu nhẹ, lúc uống vào, trên đầu lưỡi vẫn truyện đến một trận đau đớn, anh nhịn không được động động lưỡi, hút một ngụm khí lạnh.

Vả lại hai ngày nay toàn ăn cháo, bụng trống trơn, nhất thời không có khẩu vị.

Lúc tiệc đến một nửa, Lương Thần nhận được điện thoại của Tòng Dung, nói đêm nay nay ở”Golden Age” mời khách uống rượu, hỏi anh có tới không, anh nói không đi.

Gác điện thoại của Tòng Dung, Lương Thần tìm lấy một cớ, rời khỏi bữa tiệc, ngồi trên xe, lấy một điếu thuốc ngậm vào môi, ngẩng đầu nhìn bầu trời sao xinh đẹp của thành phố Giang Sơn, không biết như thế nào, lại đột nhiên nhớ tới gương mặt sạch sẽ không nhiễm tạp chất của Cảnh Hảo Hảo.

Hai ngày nay, anh cho người điều tra Cảnh Hảo Hảo, biết Cảnh Hảo Hảo sinh ra ở một thị trấn nhỏ dưới thành phố Giang Sơn, cha mẹ đều mất, lúc mười bốn tuổi tới thành phố Giang Sơn, ở công trí giải trí TS ngây người sáu năm, kiếm tiền cũng không nhiều, nhưng đa số công việc đều là Trầm Lương Niên mở công tuyển dụng. Lúc điều tra Cảnh Hảo Hảo, anh cũng thuận đường đều tra một chút về Trầm Lương Niên, phát hiện Cảnh Hảo Hảo luôn toàn tâm toàn ý yêu và nhớ người bạn tra này, thế nhưng anh ta lại cùng một nữ minh tinh cùng công ty giải trí TS Kiều Ôn Noãn chơi bời hai năm.

Thật ra bên người Lương Thần cũng có không ít phụ nữ, nhưng không biết tại sao, lúc anh biết được tin tức này, toàn bộ tâm trạng giống như bị một tảng đá đè ép, nặng trịch khó chịu.

Lương Thần phiền chán lắc đầu, dập tắt điếu thuốc, sau đó lái xe, dọc theo ngã tư đường không có mục đích mà lái xe đi, kết quả không biết lúc nào mà chạy đến dưới lầu tiểu khu của Cảnh Hảo Hảo.

Đợi cho đến lúc Lương Thần tỉnh táo lại, nhịn không được mở miệng mắng một câu.

Thực sự gặp quỷ, anh thế nào vừa biết địa điểm nhà cô, lại chạy xe đến nơi này?

Lương Thần chuyển tay lái, một bên chuẩn bị rời đi, kết qua nhìn qua kính chiếu hậu, thấy được người quen thuộc….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK