• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21: Cưỡng bức (1).

Có loại người, trời sinh đã có một loại thú vị như vậy, không cần cố ý chải chuốc, nhưng vô cùng đơn giản, quần áo chỉnh tề, quy cũ, lại có thể tản ra một hơi thể tao nhã làm cho người khác không thể bỏ qua.

Giống như Cảnh Hảo Hảo lúc này.

Cảnh Hảo Hảo đứng dưới ánh đèn đường cửa đông của tiểu khu, mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, tao nhã hào phóng, đang cuối đầu nhìn xuống chân, lộ ra cái cổ thon dài trắng mềm.

Máu sắc đèn đường mờ nhạt, chiếu vào mặt của cô, nó không làm cho mặt cô trắng như tuyết, màlúc này phiếm hồng có chút ấm áp vui vẻ, làm cho cả người, nhìn xinh đẹp hơn nhiều.

Vốn muốn lái xe rời đi, thần xui quỷ khiến liền chậm rãi dừng xe ở ven đường, tắt máy, nhìn qua cửa kính chiếu hậu, nhìn chằm chằm thưởng thức ảnh ngược xinh đẹp kia, một bên lấy một điếu thuốc.

Lương Thần càm điếu thuốc, lại thấy một chiếc xe quen thuộc từ đằng xa chậm rãi dừng lại, sau đó dừng bên cạnh Cảnh Hảo Hảo.

Bộ dạng Cảnh Hảo Hảo vẫn im lặng, lúc cửa xe mở ra, lập tức nở nụ cười xinh đẹp sáng lạng, cô bước nhẹ bước chân, đi lên trước, sau đó người bước xuống của xe là Trầm Lương Niên.

Cách có chút xa, Lương Thần không nghe rõ hai người đang nói chuyện những gì với nhau, nhưng Lương Thần có thể nhìn thấy, đó là một đôi tình nhân, đứng bên đường cũng không sốt ruột lên xe, ngược lại đứng một góc khuất hôn nhau một thời gian, sau đó Trầm Lương Niên nằm tay Cảnh Hảo Hảo dắt về ghế lái phụ.

Trầm Lương Niên thay Cảnh Hảo Hảo mở cửa, lúc Cảnh Hảo Hảo chuẩn bị lên xe, còn nghiêng đầuu không biết nói gì với Trầm Lương Niên mà nở nụ cười sáng lạng, thậm chí còn kiễng mũi chân hôn lướt lên gò má của Trầm Lương Niên, mới khom người vào trong xe Trầm Lương Niên.

Trầm Lương Niên tiếp tục thay Cảnh Hảo Hảo đóng của xe, mói vòng qua xe, lên xe, anh ta cũng không sốt ruột khởi động xe, ngược lại nghiêng người giúp Cảnh Hảo Hảo buộc dây an toàn, rồi mới chậm rãi lái xe, đi ra tiểu khu.

Lương Thần nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu, chiếc xe của Trầm Lương Niên sớm đã mất hút, cả người anh vẫn duy trì tư thế này.

Mãi cho tiếng điện thoại vang lên, Lương Thần mới hoàn hồn, nhìn thoáng qua điếu thuốc, giống như phiền mà nhíu nhíu mày, ấn hủy vào gạt tàn trong xe, liền cầm di động, nhìn đến báo là điện thoại của Trương Đạo diễn, liền nghe, hỏi một câu: “Chuyện tôi giao, đã làm xong?”

Chỉ cần Cảnh Hảo Hảo gặp Trương đạo diễn, coi như anh có thể lôi kéo Cảnh Hảo Hảo ở cùng một chỗ, thường xuyên gặp mặt, anh cũng không tin, cô có thể thoát được ?

Ở đầu bên kia Trương đạo dừng một lát, mới ấp úng cẩn thận nói: “Lương tổng, vốn dĩ tôi sắp xếp Cảnh tiểu thư sáng sớm hôm nay thử vai diễn, kết quả người phụ trách của công ty giải trí TS gọi điện tới nói, lúc Cảnh tiểu thư đến, không cẩn thận té xuống bật thang, bị thương ở chân, đưa đến bệnh viện bác sĩ nói, tốt nhất một tháng không cần dùng lực ở cố chân, mấy ngày nay sẽ chụp ảnh phim, cho nên…

Lương Thần càng nghe, mi tâm càng nhăn lợi hại, đến cuối cùng, anh cái gì cũng không nói, trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Chương 22: Cưỡng bức (2)

Lương Thần càng nghe, mi tâm càng nhăn, đến cuối cùng, rõ ràng anh chưa chưa nói gì liền trực tiếp tắt điện thoại.

Anh đối với cô gái kia càng ngày càng không an tâm.

Lương Thần đầu tư, Trương Đạo sản xuất, đội ngũ diễn viên người nào cũng là ngôi sao nổi tiếng, ai cũng muốn dành cơ hội này về phía mình.

Thế nhưng Cảnh Hảo Hảo lại làm ngược lại, chân bị bong gan……

Bong gân?

Thật đúng là một cái cớ hoàn hảo…… Nếu không phải lúc nãy anh thấy cô đi về phía Trầm Lương Niên, anh chắc cũng tin tưởng lời nói của đạo diễn, tất cả đều là ngoài ý muốn.

Lương Thần không ngốc, ở thương trường có thể làm người , không giám nói hỏa nhãn kim tinh nhưng cũng có thể nhìn thấy mẹo nhỏ như vậy.

Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo tính toán như thế nào, anh chỉ cần liếc mắt qua liền hiểu, bất quá chỉ là anh không nghĩ cùng Lương Thần tiến quan hệ thêm một bước.

Khó trách tuy diện mạo xuất chúng, kĩ thuật diễn xuất tốt, trà trộn ở vòng giải trí lâu như vậy, không có biến động gì.

Trong lòng cô, sợ là không hề nghĩ đến làm một ngôi sao nổi tiếng, tai to mặt lớn, vang danh khắp nơi.

Nữa nhân như vậy…… Mới là thông minh nhất, hiểu được cái gì mình yếu , có thể nuốt đi xuống , cái gì phải đổi mặt thì đối mặt.

Chẳng qua, nếu là người bên ngoài, khả năng chắc chắn sẽ bị cô lừa…… nhưng anh là Lương Thần, thứ anh muốn, không gì là không dành được.

Anh nhớ lúc nãy Tòng Dung có gọi điện cho anh, nói tối nay Trầm Lương Niên sẽ đến “Kim sắc niên hoa”, chắc bây giờ Trầm Lương Niên đã mang Cảnh Hảo Hảo đến đó rồi….

Lương Thần nghĩ đến đây, dưới chân liền hung hăng một cái dùng sức, lái xe vơi tốc độ tối đa xe cọ lập tức tránh sang hai bên.

Đáy mắt anh, như có mưa rền gió dữ, nhanh chóng lái xe đến “Kim sắc niên hoa”. ……

Trầm Lương Niên gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo, nói đêm nay mang theo cô đến “Kim sắc niên hoa” Cùng bạn bè gặp mặt nhau, Cảnh Hao Hảo không muốn đi.

Cô sợ mình làm mất mặt Lương .

Sáng nay cô vừa xin nghỉ, lấy lí do là chân bị thương, chắc là anh ta đã biết, nếu tối nay mình gặp anh ta, không phải nói rõ cho anh ta biết mình lừa anh ta sao?

Cảnh Hảo Hảo biết rõ, đắc tội Lương Thần, kết cục có bao nhiêu thảm.

Nhưng Trầm Lương Niên cứ liên tục gọi điện thoại khuyên can mãi, cô bất đắc dĩ hỏi: “Đêm nay có nhưng ai? Có ai em đã từng gặp chưa?”

Trầm Lương Niên vừa nghe lời này, đã biết Cảnh Hảo Hảo đồng ý :“Có Tòng Dung em đã từng gặp qua, còn mấy người khác đều chưa gặp.”

Cảnh Hảo Hảo nghe Lương Thần nói thế, thế này mới an tâm nói:“Vậy được rồi.”

“Anh đến đón em.”

……

Trầm Lương Niên một bên lái xe đến “Kim sắc niên hoa”, một bên nhìn Cảnh Hảo Hảo qua cửa kính, khẽ mỉm cười,

Cảnh Hảo Hảo thấy Trầm Lương Niên cười, liền mỉm cười theo, hỏi: “Cười cái gì vậy?”

Trầm Lương Niên không nói gì, với tay ra phía sau, đặt trên Cảnh Hảo Hảo đầu, xoa nhẹ, sau đó nói: “Hảo Hảo, còn bốn ngày nữa là đến sinh nhật của em.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK