Mục lục
Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Crezzzk,....."



Con nhện rất-có-thể-là Nhện Chỉ Huy phát ra một tiếng kêu quái đản khi bị một viên đạn đâm thấu đầu, đồng thời rơi bịch xuống đất. Con nhện này khá kì quái, mặt nó nhìn như mặt người, trên lưng lại mọc ra một cái cục u to bự chảng. Cục u này có vô số lỗ khí, phập phà phập phồng, mấy người bị hội chứng sợ lỗ nhìn thấy chắc cũng đủ ngất bởi số lượng lỗ ở đây.



Cùng lúc Trần Ngọc Lâm nổ súng, hắn giơ thanh kiếm lên, đâm xuyên qua một con nhện đang lao thẳng về phía hắn. Trần Ngọc Lâm liếc nhìn về phía con nhện này, rất nhỏ, rất mảnh khảnh, đem so với kích thước của lũ nhện bự chảng kia thì quả là một trời một vực. Và hơn nữa, nó gần-như-tàng-hình. Chính xác là giống như lũ tắc kè hoa vậy.



Có điều trong mắt hắn, nó vẫn to hơn một con Tuarantla và vẫn nổi trội. Hơn nữa, thủ pháp ẩn thân quá kém cỏi, chỉ ngang con tắc kè hoa, lúc đứng im thì vô cùng hòa nhập vào quang nhưng nếu để ý kĩ lúc nó di chuyển, nó sẽ vô tình giữ lại họa tiết lúc trước trong nửa giây tạo nên những khối màu di chuyển nổi bật.



Đương nhiên, đó là do Trần Ngọc Lâm mắt sắc, nếu là lũ mãnh thú, hoặc con gì đó kém cỏi thì có khi cũng không để ý nhiều như vậy.



Trần Ngọc Lâm đâm xuyên qua con nhện Sát Thủ, nhưng dường như thế vẫn chưa đủ làm nó chết mà những cái chân của nó vẫn vung vẩy.



Một trong số mấy cái chân vung qua cánh tay của hắn, xẹt cho hắn một vết rách dài thấu xương. Trần Ngọc Lâm hoàn toàn không nghĩ ra cái gì lại có thể khiến cho một sinh vật bị xiên từ đầu đến đít mà vẫn còn sống nhăn răng như trong Tom & Jerry được, vứt thanh kiếm ra một bên.



Kế đó, hắn xách súng lên và nã cho con nhện thành cái dép tổ ong. Ngay sau khi nã xong, hắn giương súng lên và xả thêm một tràng nữa, từ trên trần hang tiếp tục rớt xuống hai con nhện khác, cũng y như con vừa rồi.



Trần Ngọc Lâm thay băng đạn, lầm bầm:

"Không nghĩ lũ này sống dai như vậy đấy."



Bởi vì, kể cả khi tụi nó đã rách như cái sàng, hắn vẫn thấy được cơ thể lũ đó cử động. Quả là đáng kinh ngạc. Tụi nó sống còn dai hơn cả gián nữa.



Trần Ngọc Lâm quan sát chiến trận này, càng lúc bên phía hắn càng chiếm lợi thế hơn. Từ lúc con nhện chỉ huy kia "ra đi oanh liệt", lũ nhện bắt đầu loạn như ong vỡ tổ.



Nếu ban đầu lũ nhện còn chiến đấu theo thế đánh trận, giờ đây tụi nó chiến đấu không có một tiết tấu gì hết, dễ dàng để cho bầy Quỷ Địa Ngục bâu vào xé xác. Cả hai bên phía Hắc Linh lẫn Ngân Nguyệt Lang đều vậy. Ngân Nguyệt Lang thì có một đống chất lỏng (tơ nhện) bám dính trên người, nhưng có vẻ nó không thèm quan tâm nhiều.



Hắc Linh càng kinh dị hơn, trên người nó bao phủ 3 con nhện Hiệp Sĩ, mỗi con đều bị Hắc Linh nuốt chửng vào trong, vài phần vẫn còn nhô ra ngoài cử động được. Còn bên phía Arch Ville đang giằng co, không bên nào chiếm lợi thế cả, mặc dù nó đã thành công triệt hạ được 3 con nhện Phi Hành.



Còn lũ triệu hoán quái của hắn? Đã chết chừng 1/4. Trần Ngọc Lâm đang hưởng thụ thành quả, thì chợt hắn thấy toàn bộ bọn nhện hết thảy chạy tứ tán đi, bỏ chuồng mà chạy. Rồi kế đó, là một tiếng rống khổng lồ như tiếng gầm của gấu vậy trừ việc to hơn hắn, chắc là một con gấu rất to.



Trần Ngọc Lâm lui lại vài bước, chính hắn cũng bị cái khí thế kinh khủng này chấn trụ. Rồi, từ trong cái hang sâu đen ngòm kia, một sinh vật phá vỡ cái cửa hang mà chui ra.



Chính xác, là phá vỡ cửa hang mà chui ra. Cái cửa hang đã rất to, to chừng khoảng kích cỡ cái sân trường trung học của hắn, nhưng có vẻ độ to của nó còn chưa dung nổi sinh vật này, nó to hơn cái cửa hang chừng khoảng gấp rưỡi. Cũng không biết bên trong đó như thế nào?



Trần Ngọc Lâm kinh dị nhìn sinh vật đang chui ra, một con nhện khổng lồ to chừng cái sân bóng. Con vật này mười bốn con mắt, mỗi con to như một cái xe gắn máy, còn cái miệng nó chí ít cũng to ngang cái xe hút bể phốt (và hôi không kém, đứng từ đây hắn cũng ngửi được).



Trần Ngọc Lâm nhìn con nhện, lúc này mới chui một nửa thân thể của nó ra, trong mắt hắn hiện ra đánh giá mục tiêu:

[Xích Ma Chu - Rank B - HP/Khống Chế

Hệ: Ma Thú hệ Tu Luyện

Level: 12/100 (4 sao)

HP: 2400/2400.(+30/s).

MP : 900/900.

Strength: 934.

DEF : 734.

Agi : 120.

Điểm Vận Mệnh: 200 điểm.

Kĩ Năng: [Cường Hóa] [Hỏa Viêm Ma Trụ] [U Minh Nhãn Pháp] [Vạn Quân Võng] [Dạ Vũ] [Đặc Ân Của Ma Thần Vương] [Đản Sinh Đồng Tộc]

]



4 sao tương đương Tứ Phẩm, Level 12 có lẽ là Tứ Phẩm cấp 1 đỉnh phong, tương đương Tứ Phẩm Tu Chân giả Sơ Kỳ của nhân loại.Thậm chí còn cường đại hơn cả con sói trước đó. Hơn nữa... kích cỡ của nó là gấp 50 lần con sói kia, to ngang một con tàu lớn.



Hơn nữa, [Đặc Ân Của Ma Thần Vương] là cái của khỉ gì? Tăng 50% toàn bộ chỉ số trong trạng thái chiến đấu? Đùa nhau đấy à?



"Rầm...."



COn nhện bước một bước ra khỏi cái hang, lúc chân nó chạm đất đánh cái Rầm một phát vang vọng trong hang. Trần Ngọc Lâm hít một hơi sâu khi chứng kiến kích cỡ của cái con này.



200 điểm Vận Mệnh? Đùa nhau à? Kể cả có là 400 điểm Vận Mệnh thì cũng vẫn cứ là thấp hơn so với hạn mức trung bình quân của Tứ Phẩm.



Hệ Thống lúc này chợt nói:

[Không thấp một tí nào. Xin cân nhắc lại việc hiện tại Kí Chủ đang sở hữu một thú nô cảnh giới Tứ Phẩm cấp 1.]



Trần Ngọc Lâm gầm gừ:

"Nhưng mà con kia nhìn kích cỡ của nó đi. Nó to chí ít ngang với cái tàu... uhm, kích cỡ à."



Trần Ngọc Lâm sực tỉnh. Kích cỡ là mấu chốt của vấn đề. Càng to, thì càng chậm chạp, điểm này kể cả ở trong đây cũng không sai, nhìn Agi của nó mà xem?!



Tuy rằng nhìn ra một khuyết điểm, nhưng Trần Ngọc Lâm vẫn cứ là cảm thấy không công bằng. Có điều lúc bắt đầu, Hệ Thống từng nói qua về phó bản như sau: [Kể cả có chết thì Kí Chủ vẫn sẽ được quay trở lại Trái Đất, và tính là không hoàn thành nhiệm vụ. Triệu Hoán Thú chết sẽ cần một thời gian cooldown trước khi sử dụng được lại.]



Nói cách khác, chẳng có gì để mất cả. Trần Ngọc Lâm thu Ngân Nguyệt Lang cùng Hắc Linh lại, chờ thời điểm thích hợp để phóng ra. Thứ nhất, đội hình chợt mất đi một Ma Thú Tứ Phẩm dễ dàng khiến cho nó buông lỏng, thứ hai, Ngân Nguyệt Lang là thú nô của Arch Ville, chết đi là chết luôn không có hồi sinh gì cả. Điểm này lúc hắn hỏi, Hệ THống đã xác nhận rồi.



Cho nên, không thể để mất một Tứ Phẩm Thú Nô được.



Kế đó, hắn ra lệnh cho Arch Ville cõng lấy hắn, phi hành lên không trung. Lũ Quỷ mà Arch Ville triệu hồi lúc trước chợt có tác dụng như một mồi nhử, thu hút sự chú ý của Xích Ma Chu. Quả đúng như dự tính của hắn, XÍch Ma Chu nhìn về phía hơn mười con Quỷ đang gào rú, ngược lại bỏ qua bọn hắn.



Kế đó Xích Ma Chu há to cái miệng, một vòng phép hiện lên trên mặt đất chỗ lũ Quỷ đang thu hút sự chú ý của nó, rồi một cột lửa khổng lồ bắn thẳng lên tận trời. Cột lửa nóng rẫy đến mức dù là chỉ trong thoáng chốc nhưng chỗ mà nó bắn lên đã tan chảy thành dung nham rồi.



Trần Ngọc Lâm mí mắt giật giật khi thấy cảnh đó, mí mắt hắn còn nháy ác liệt hơn khi nhìn thấy con nhện tiếp tục quay sang hướng hắn, cái vòng phép lúc trước nhấp nháy trên bờ môi của nó.





Trần Ngọc Lâm cấp tốc tìm kiếm biện pháp, để rồi cuối cùng hắn quay lại với một lựa chọn khá ức chế. Lúc mà Hệ Thống giới thiệu cho hắn môn "Fú Kè", nó có tặng kèm luôn cho hắn một cái Kim Cang Cô. Lúc đấy hắn ức chế quá cho nên chẳng thèm nhìn mà vứt vô hòm Item luôn. Có điều giờ đây phải giở ra xem:



[Kim Cang Cô - Vật Phẩm dùng 1 lần - Quà Tặng Đặc Biệt Của Hệ THống Đáng Yêu Vô Song Bá Đạo:



=> Trói chặt và gây đau đớn đến não bộ cho mọi sinh vật sống thỏa mãn hai điều kiện sau: Dưới Kim Đan Cảnh và Không Quá Kí Chủ 2 Đại Cảnh Giới.



Hai biện pháp:

- Thao Tác Bằng Tay : Tăng 100% Sát Thương.

- Thao Tác Từ Xa : Khả dụng trong bán kính 100 mét.

]



Trần Ngọc Lâm hỏi:

"Hệ Thống, thao tác từ xa như thế nào?"



Hệ Thống nhàm chán đáp:

[Niệm Kinh là có thể. Kinh nào cũng được, miễn là Kinh Phật, không bắt buộc chính Kí Chủ phải niệm, dùng bản ghi âm cũng được. Đây cũng không phải Kim Cang Cô chân chính.]



"Chỉ cần là Kinh Phật à?"

Trần Ngọc Lâm nghe thấy Kinh nào cũng được, cười mỉm. Kế đó hắn rút Kim Cang Cô ra khỏi túi Item, ném nó về phía con nhện. Quả không hổ là vật phẩm cấp bậc Hệ Thống, KIm Cang Cô mới rời khỏi tay hắn đã biến mất, kèm theo đó lập tức xuất hiện trên đầu con Xích Ma Chu kia.



Xích Ma Chu thấy có biến, bắt đầu gầm tú lên, cọ cọ đầu vào trần hang hòng gỡ cái vòng ra. Nhưng cái vòng này hiển nhiên làm sao mà dễ dàng gỡ được? Trần Ngọc Lâm ban đầu dự tính bay lên mình con nhện, nhưng lúc này cảm thấy hơi nguy hiểm nên vẫn lơ lửng trên không cùng Arch Ville, hắn rút điện thoại ra.



Trần Ngọc Lâm lẩm bẩm:

"Xem nào... hình như mình có tải nó hồi cách đây nửa năm... ừm... Zing MP3? Không phải? Kho dữ liệu cá nhân? Hình như không? À nhớ rồi, kho Video. Hệ Thống, có thiết bị khuếch đại âm thanh không? Bán ta cái."



Trần Ngọc Lâm thao tác một vài giây... Ngay sau đó, tiếng tụng kinh chợt vang vọng khắp cả hang động, con nhện lúc này càng cọ sát dữ dội hơn nữa, thậm chí có xu thế rung bần bật rồi. Rõ ràng lúc này cái vòng co rút mạnh mẽ tới mức kinh khủng, đứng ngoài cũng có thể nghe thấy những tiếng "ong...ong" phát ra từ Kim Cang Cô cơ mà.



"Xem ra là dùng được.. hớ hớ..."

Trần Ngọc Lâm ha ha cười, giơ ngón giữa vô mặt con nhện:



" Quá đen cho thí chủ. Ta không biết ai khác thì như thế nào, nhưng mà nói cho mà biết nhé, thằng này luôn có một mục [Nhạc Phật Remix] dài 10 tiếng đồng hồ trong điện thoại. Tận hưởng tình yêu của Phật qua giai điệu [Mix-Chú Đại Bi] đi bé con. "



[......]

Hệ Thống:

[Mịa, Nhạc Phật Remix thật dùng được? Đùa bố à?]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK