Cuối cùng, Trần Ngọc Lâm cũng được cưỡi rồng. Hoàng Thiếu Minh chở hắn về nhà.
Sau đây là Trần Ngọc Lâm cho cảm giác về lần cưỡi rồng này:
Đánh Giá : 0 sao (0/5)
Mô tả: Thảm hại.
Bình Luận: Tạm không nói đến việc con rồng rung lắc, chủ động va đầu vào cây, thậm chí thi thoảng lộn nhào vài vòng, chỉ riêng việc gió rít cộng với cả việc toàn thân con rồng thi thoảng nghiêng ngả cũng đủ khiến hắn đầu váng mắt hoa.
Ý Kiến Bổ Sung Dịch Vụ: Nướng dùm con rồng cái.
Hoàng Thiếu Minh vừa cưỡi rồng, chở hắn đằng sau cười ha ha, nhìn Trần Ngọc Lâm đang bụm miệng cố không nôn ra:
" Buồn nôn đúng không? Lần đầu tiên cưỡi rồng ta còn thảm hơn ngươi nhiều. Thế này đã là rất tốt rồi."
Chỉ có một người một rồng là sảng khoái, còn Trần Ngọc Lâm thì thiếu chút trào ra cuống họng mấy lần. Hắn thề đám người Long Kỵ Sĩ đầu phải điên rồ như thế nào mới nghĩ đến chuyện cưỡi cái lũ này.
Chợt con rồng như thể cảm giác được Trần Ngọc Lâm đang nghĩ xấu về nó, nghiêng lườn một cái bắt đầu phi tốc xuống dưới, còn có xoay vòng....
Nếu có đánh giá âm điểm, hắn sẽ cho âm vô cực. Thà tự bay còn hơn.
Trần Ngọc Lâm ngồi trên băng ghế đá, một tay cầm lon Bò Húc, mặt trắng bệch nửa vàng, hai mắt trợn trắng, nhìn qua không khác gì thằng chết trôi.
Trần Ngọc lâm vuốt vuốt ngực, run rẩy nhìn Hoàng Thiếu Minh , lão già này đang cười ha hả bên cạnh. Lão gia hỏa này dựa vào một thân Tam Phẩm Hư Khí Đan, lại thêm cưỡi rồng lão luyện hơn bốn mươi năm nay, tự nhiên là cười đến thư thái.
Cái gì gọi là cười trên nỗi khổ của người khác, cái này gọi cười trên nỗi khổ của người khác. Trần Ngọc Lâm đau khổ hỏi:
" Long Kỵ Sĩ nào cũng như thế à?"
Hoàng Thiếu Minh lắc đầu, tay cầm một cái Ipad đang chat tin nhắn riêng. Miệng hắn nói:
"Có những Long Kỵ Sĩ kĩ năng đỉnh cao, thậm chí không tạo ra chút hư động nào. Cá nhân ta thì còn chưa được như thế. Ta tu luyện theo hướng ẩn nặc, nên tự nhiên sẽ phải hi sinh một chút thoải mái."
Long Kỵ Sĩ cùng với Long chính là một thể, mỗi người tuy có thể có vài ba con rồng, nhưng họ lại chỉ có duy nhất một con dùng khi đi ra chiến trường. Những con còn lại chủ yếu là vận chuyển, đi lại, không dùng để chiến đấu.
Trần Ngọc Lâm hồi trước còn muốn làm Long Kỵ Sĩ, nhưng sau vụ này hắn thấy hắn tuyệt không có một chút thiên phú nào. Vẫn là từ bỏ thì hay hơn.
Hoàng Thiếu Minh tay loay hoay trên cái Ipad một hồi, kế đó đưa cho Trần Ngọc Lâm:
"Đây là tin tức nhóc muốn biết. Có điều đây chỉ là một số mà thôi. Thông tin cấp cao hơn, không phải bọn ta có thể nắm giữ được."
Trần Ngọc Lâm gật đầu, trên đường hắn có nhờ một chút trợ giúp về mặt thông tin về thú triều lần này. Hắn xem lướt qua thông tin trên cái Ipad.
Đại để như sau: Thú triều lần này như Mộ Dung Nguyệt đã nói, là hệ lụy của lần Hải Triều sắp tới. Hải Triều cứ ba năm trăm năm sẽ xuất hiện một lần, theo lý mà nói lần tới là trong khoảng trăm năm sau.
Do Hải Thú số lượng xuất hiện quá nhiều, hơn nữa ngẫu nhiên sẽ phát sinh biến dị kết quả là một số tộc đàn do bị ruồng bỏ, hoặc một số tộc đàn bắt đầu ảo giác có thể thách thức đất liền dẫn quân xâm lấn ngược các dòng hải lưu tiến vào sông ngòi ao suối.
Lần này tương đối khác, hình như có một hậu duệ của một chi tộc Ma Thú cường đại nào đó vô cùng có thiên phú bị con người bắt đem đi làm đồ nhậu. Kết quả Hải Ma Thú gia tộc đó trực tiếp nổi khùng, dẫn quân tiến đánh gia tộc Nhân Loại. Sau đó là hai tộc gần như dẫn phát đại chiến, kéo theo hiệu ứng Domino khiến cho một nửa vùng biển Thái Bình Dương loạn lên.
Ma Thú mà, trí tuệ của chúng không bằng được Yêu Thú, đây là thường thức. Khi gặp chuyện cũng sẽ không bình tĩnh suy xét, mà sẽ theo bản năng mà hành sự. "Cân nhắc hậu hoạn", đây là sự khác biệt cơ bản của Ma Thú và Yêu Thú.
Tạm bỏ qua vụ Hải Triều, vụ này chủ yếu là dẫn phát ở quanh đảo Hải Nam tới vùng biển cận Bắc Kinh và xung quanh Hàn Quốc. Nhưng một chi nhỏ lần ngược vào trong đất liền, gây động tới những sinh vật sống ở cạnh khu vực đó khiến cho chúng phải bỏ chạy.
Kèm theo đó là ảnh của một con cá sấu, đã chết, toàn thân chẳng chịt vết thương con này to phải biết. Nhìn một cái xe ô tô ở cạnh nó còn không bằng một cái răng, chí ít cũng dài bảy mươi mét có hơn, thậm chí trên trăm mét.
Đây chỉ là một vài ví dụ của Hải Triều.
[Ma Thú Cấp 5 - Xuyên Sơn Cự Ngạc - Cá sấu nước mặn/ lưỡng cư.
Giám Định: - Không thể giám định.]
Trong hốc mắt Trần Ngọc Lâm hiện ra một chút ít ỏi thông tin, có lẽ là không giám định thông qua ảnh được, không đủ tư liệu. Hoặc cũng có thể cảnh giới hắn quá mức yếu kém.
Có vẻ trong quá trình vài thành viên Ma Thú xâm chiếm đất liền, cùng lúc những Ma Thú hoặc Yêu Thú, Yêu Vật trong rừng đã bị kinh động dẫn đến hình thành một lần thú triều hướng về các thành phố. Lúc này hơi rắc rối, cũng không rõ vài vị Chúa Tể của Rừng đã bị kinh động chưa.
Chúa Tể của Rừng ít nhất là Ngũ Phẩm Ma Thú. Ví dụ Chúa Tể của Rừng ở rừng Cúc Phương hình như là một con Á Long. Không phải cái loại rồng phương Tây cũng như rồng Trung Quốc mà là rồng nhà Lý, mặc dù hơi khác một chút so với mô tả nhưng kém không nhiều.
Rừng Cúc Phương là nơi cư trú chủ yếu của Ma Thú cùng Yêu Vật (Yêu Vật khá giống mấy con ma rừng), cả khu rừng đó rộng bao nhiêu? Ước tính hiện tại thú triều có ít nhất hai ngàn con, chưa rõ thực lực từng con. Không tính đám lắt chắt lít nhít một hai phẩm, chỉ tính Tam Phẩm trở lên. Nếu tính cả lũ Ma Vật cùng Yêu Vật chưa biết rõ lắm, có khi vào chừng vạn con.
Trận thế như vậy, có lẽ Nguyên Anh xông vào cũng sẽ sống sờ sờ bị cắn xé cả thân thể lẫn linh hồn đi. Dù sao nếu Ngũ Phẩm Ma Thú xuất động, Kim Đan không nói chơi, Nguyên Anh mà để cho bất cẩn có khi cũng bị làm thịt.
Tóm lại vụ này tương đối phiền hà. Ngũ Phẩm Ma Thú không phải hắn đối phó được. Trước cứ xem xét hoàn thành nhiệm vụ cái đã. Lúc này hắn mới chỉ tìm hiểu được 59% lượng thông tin. Mà hạn mức tối thiểu để hoàn thành nhiệm vụ là 90% lượng thông tin cơ. Theo Trần Ngọc Lâm phán đoán, một là thông tin còn lại là tối mật, hai là chưa ai phát hiện ra.
Dù là cái quỷ gì, thì lần này vẫn thật là cần phải truy. Nhiệm vụ 2000 điểm Vận Mệnh, mỗi đầu là 500 điểm nha.
Trần Ngọc Lâm im lặng gật đầu, đưa trả Ipad lại cho Hoàng Thiếu Minh. Hoàng Thiếu Minh nhận lại, hai người chào tạm biệt ra về. Trần Ngọc Lâm thì ngồi lại trên ghế đá, vuốt vuốt ngực cho nôn ọe khỏi trào lên cuống họng. Bắt đầu tiến vào phần cửa hàng xem Võ Kỹ.
Hiện tại có hai loại lựa chọn, một là mua Kiếm Kỹ, dùng tạm. Hai là quyền cước. Dù sao cái hắn thiếu là công kích cận chiến mà không phải khả năng né tránh.
Cuối cùng hắn lựa chọn Quyền Cước, vừa vặn, Chiến Y mà hắn đạt được trong hộp quà Cấp 10 là Chiến Y toàn thân trong đó bao gồm cả hai nắm tay cùng với hai chân. Mỗi phần đều là bọc Mythrill, một loại kim loại cứng như kim cương nhưng lại mềm dẻo như sắt.
Nói cách khác, cũng coi như một loại trang bị kiểu nắm đấm sắt vậy. Tuy rằng cứng, nhưng lại cùng lắm cũng chỉ thế mà thôi, không phải là Linh khí. Có lẽ lên cấp 20 sẽ có Linh Khí Chiến Y không chừng.
Trần Ngọc Lâm nhìn lại giao diện Hệ Thống, chợt thấy một cái chữ [New] nhỏ nhấp nháy trên phụ mục Phó Bản. Hắn mở ra thì phát hiện ngoài cái Edra ra đã nhiều hơn 1 Phó Bản gọi là [Tận Thế - DOOM]. Hắn phỏng đoán cái này là thông qua việc hắn triệu hoán được Arch Ville, hay còn gọi là Summoner trong trò chơi gọi DOOM 2016 đây.
Dường như mỗi lần triệu hoán một sinh mạng từ trong 1 thế giới nào đó sẽ có thể liên kết với thế giới đó. Nhưng không giống cái Dị Giới Edra kia, đây chỉ là Phó Bản, tức là vào nhận nhiệm vụ.
Chắc không bị Truck-kun húc đâu nhỉ?
Cơ mà Hắc Linh hình như không xuất phát từ bất cứ trò chơi hoặc phim ảnh nào nhỉ? Nếu không thì hẳn phải mở ra một cái phó bản rồi chứ?
Trần Ngọc Lâm kiểm tra [Phó Bản: Tận Thế- DOOM] kĩ hơn, quả nhiên không ngoài mấy nhiệm vụ kiểu săn giết bao nhiêu con Quỷ, cứu người các loại. Tổng cộng có 7 nhiệm vụ, có vẻ làm một cái là thiếu đi một cái. Có điều, nếu đã có súng thì còn sợ gì? Hắn cũng không tin là 1 đám quỷ lại mạnh hơn một khẩu súng, cộng thêm hắn, cộng thêm một Arch Ville và một Hắc Linh.
Hệ Thống đột nhiên phát ra tiếng nói:
[Cảnh báo: Thực lực của Kí Chủ và Đồng đội sẽ bị hạ thấp dựa theo chuẩn mực của Nhiệm Vụ. Trong Nhiệm Vụ này, tối đa có thể tồn tại là Tam Phẩm Sơ Kỳ. Vũ khí cũng sẽ bị hạ xuống tạm thời.]
Trần Ngọc Lâm gật đầu. Thế cũng được. Có điều hiện tại tốt nhất là về chuẩn chỉnh lại trạng thái đã, rồi mới đi đánh quái được. Dù gì hắn cũng đang trong tình trạng mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần (chủ yếu do con rồng điên), đợi nửa ngày cái nhiệm vụ cũng có mọc chân chạy đi đâu mà sợ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK