Mục lục
Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"GRÀOOOO"

Cự Trùng Chúa Tể hai con mắt kép vàng rực nhìn lướt qua phía Trần Ngọc Lâm, một cánh tay giơ lên. Trần Ngọc Lâm ẩn ẩn nhận ra được một loại cảm giác nó đang nhắm vào hắn, rất rõ ràng Cự Trùng Chúa Tể đã xác định Trần Ngọc Lâm là mục tiêu.



Một cánh tay của nó rít gào xé gió mà lao thẳng tới hướng hắn, Trần Ngọc Lâm giơ lên một cánh tay mang theo Âm Ảnh Lôi cầu sét, hai cánh tay va chạm thẳng hướng nhau.



Cánh tay của Cự Trùng Chúa Tể giống như thể nặng hàng tấn, gần như đè áp hắn xuống. Nếu như không phải sở hữu gần như bất bại chi thân Vritria Pháp Thân hoàn toàn có thể hắn giờ phút này cánh tay đã đứt đoạn thành 3-4 khối.



Lực tay này dù là lực lượng của hắn đã đề thăng 5 lần nhưng vẫn vô pháp kháng cự. Thậm chí nếu đem so với bình thường Ngũ Phẩm Đạp Luân còn mạnh hơn nhiều lần.



Trần Ngọc Lâm nhanh chóng vung mạnh Phệ Huyết Ma Đao, một luồng huyết khí dày đặc phát ra từ Phệ Huyết Ma Đao, trực tiếp để lại một đạo vết chém thật dài phía trên cơ thể của Cự Trùng Chúa Tể.



Cự Trùng Chúa Tể gào rú, một chân giơ lên đá ra, tuy nhiên Trần Ngọc Lâm nhanh chóng lấy chân nó làm bàn đạp, trên lưng hắn đột nhiên xuất hiện lấy một cái thân hình tím nhạt, tràn đầy quỷ dị. Thân hình này hai tay vung lên hai cây gậy, nhắm thẳng vào đầu Cự Trùng Chúa Tể mà đập.



Cự Trùng Chúa Tể rít lên từng tràng, Quỷ Linh Thể một phen này đã đem Song Quân Trấn đẩy lên mức cao nhất, một phát đập vào đầu đem toàn bộ phiến giáp tử trên đầu nó đập nát vụn, thậm chí dập nửa đầu nó.



"OÀNH!!!"

Một cú quạt ngang của cánh tay Cự Trùng Chúa Tể đến từ bên trái, trực tiếp gạt hắn sang một bên, hất văng đi mười mấy mét.



Đồng thời, đầu của Cự Trùng Chúa Tể phát ra một đạo hào quang xanh lục, trong nháy mắt đã phồng lên, hồi phục lại như cũ.



"Rống!!!!"

Cự Trùng Chúa Tể rống lên một tiếng, ánh mắt hơi biến đổi, thay đổi lại cái nhìn với Trần Ngọc Lâm. Rõ ràng nó kinh ngạc với việc Trần Ngọc Lâm có thể đối kháng lại với nó, thậm chí mơ hồ chiếm thượng phong. Tuy nhiên dường như sự kinh ngạc cũng không kéo dài - dù sao nó cũng có nhận thức qua việc này khi một cái đòn công kích bất ngờ bị chặn lại lúc nãy.



Hơn nữa, lực công kích của Trần Ngọc Lâm không thực sự tạo ra được tổn thương chí tử đến cho nó.



Đồng thời, các con mắt kép của nó bao quát toàn bộ tứ phương tám hướng, thậm chí lúc này nếu như Slender Man có từ dưới đất lao lên nó cũng có thể kịp thời phản ứng.



"Mở ra!"

Trần Ngọc Lâm tiếp đất từ cú quạt tay của Cự Trùng Chúa Tể, giơ tay ra lệnh. Lập tức từ vị trí ngay trước mặt Cự Trùng Chúa Tể, một đạo cánh cổng không gian hình tròn mở ra, bên trong là một mảnh thế ngoại đào nguyên.



Đương nhiên thế ngoại đào nguyên không thành vấn đề. Vấn đề tựu là từ bên trong ẩn hiện vài cái thân ảnh, một cái là một con khôi lỗi khổng lồ, một cái khác là một con thú dị hình dị dạng, miệng của nó há ra để lộ bên trong một cái lưỡi đã bị thủy tinh hóa giống một lưỡi dao.



Mặt của con khôi lỗi kia đột nhiên nở bung ra giống một bông hoa, còn con thú kì dị cái lưỡi kia cũng đồng dạng phát sáng.



Hai tia nhiệt nóng bỏng cực độ phát ra từ Bách Diện Thú cùng với Hắc Linh, xuyên qua làn tửu vụ bắn thẳng vào ngực của Cự Trùng Chúa Tể.



Chuyện Trần Ngọc Lâm lo lắng cũng không có xảy ra, làn tửu vụ không có bị hai tia nhiệt này đem đốt rụi. Mà Cự Trùng Chúa Tể cũng đã chịu phải trọng thương : Một vết bỏng sâu vào tận bên trong cả gang tay, ẩn hiện có thể nhận ra những cấu trúc gần giống xương động vật bên trong người nó.





Đột nhiên, một luồng lực lượng trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng lao tới, xung quanh vốn nên bị bao phủ bởi hoàng kim tửu vụ nay đột nhiên lại bắt đầu lấp lánh sắc vàng nhạt. Cự Trùng Chúa Tể đang rít gào bởi cơn đau kinh ngạc nhìn xung quanh không biết từ khi nào đã bao vây hắn .. vô số những sợi tóc.



Không sai, là tóc, tuy nhiên những sợi tóc này không có màu đen mà là màu vàng nhạt.



Những sợi tóc này giống như một cái bẫy đã được kích hoạt, chợt úp lên người nó.



Cự Trùng Chúa Tể toàn thân chấn động mạnh, hàng ngàn hàng vạn sợi tóc đã quấn quanh người hắn khi hắn giẫy dụa liên tục. Những sợi tóc này bắn tóe ra vô số tia lửa điện khi bị những cái gai cưa trên người Cự Trùng Chúa Tể chạm vào.



Không khác gì một cái lồng giam tạo nên từ vô số sợi tóc.



"Tên khốn kiếp!"

Cự Trùng Chúa Tể rít gào, các con mắt đảo loạn qua lại để tìm kiếm đầu nguồn, để rồi tập trung lại vào người thân ảnh đang đứng trước mặt hắn, chẳng biết từ khi nào mái tóc hắn đã dài ra, mái tóc không có màu đen như lúc trước mà là màu đồng, cùng màu với làn da hắn. Những sợi tóc này trực tiếp kéo dài ra xung quanh.



Lợi dụng màu sắc cùng với tửu vụ xung quanh tương đồng, ẩn mình trong tửu vụ.



Tủy Dịch Mộng Tưởng. Điều khiển vô số sợi tóc, đem chúng hóa thành một tấm lưới khổng lồ trói chặt Cự Trùng Chúa Tể vào.



Càng khiến hắn không ngờ là những sợi tóc tạo thành từ Tủy Dịch Mộng Tưởng có thể thừa hưởng hiệu ứng đến từ Vritria Pháp Thân, đơn giản là hoàn toàn bất kể sát thương. Này khiến cho hắn bớt đi được một đống lớn việc.



Tuy nhiên điều này cũng khiến Trần Ngọc Lâm suy nghĩ... thời xa xưa gã ma thần gọi Vritria có phải mỗi khi cắt tóc, nhổ răng, cắt móng tay đều phải lựa thời điểm thiên thời địa lợi nhân hòa theo nghĩa đen mới có thể... Nói chung vệ sinh cá nhân hẳn phải cực kém.



Hệ Thống:

...........

Này là thời điểm quan tâm mấy cái đó?



Một tia sáng lóe lên từ trong màn tửu vụ, đột nhiên từ ngay phía sau Cự Trùng Chúa Tể, Shuten Douji xuất hiện, thanh gươm của nàng mang theo một uy áp khổng lồ đâm xuyên qua cần cổ của Cự Trùng Chúa Tể, máu tươi xanh nhạt văng ra tung tóe.



Kế đó nàng xoay dọc thanh gươm, một trảm chẻ làm đôi con Cự Trùng ra dọc theo chiều dài thân thể nó.



"Vét máng tốt lắm."

Trần Ngọc Lâm cười khổ, tuy nhiên rất nhanh hắn tựu nhận ra một vấn đề:



Hắn không nhận được bất cứ cái gì cả. Không có điểm kinh nghiệm (dù thực tế thứ này khá vô dụng), không điểm Vận Mệnh, không đồ rơi ra khi đánh Boss, không có pháo hoa phun ra đón chào vương giả khải hoàn.. được rồi cái cuối có thể bỏ qua.



"Nó còn chưa có chết."

Trần Ngọc Lâm nghiêm giọng nói, Shuten Douji kinh ngạc, tuy nhiên ngay kế đấy toàn thân Cự Trùng Chúa Tể phát sáng, những vầng sáng xanh nhạt đảo qua đảo lại toàn thân hắn, rồi .... nổ tung.



Một vòng sáng có những hình vẽ hình cây liễu đột nhiên xuất hiện, bao phủ lên trên Cự Trùng Chúa Tể khi hắn tự bạo mang theo uy lực kinh thiên. Vòng sáng này không trực tiếp chặn đứng sát thương từ vụ bạo tạc, nhưng lại giảm uy lực của nó tới hơn nửa.



Đầy đủ để dù là Shuten Douji vẫn là Trần Ngọc Lâm trốn được một kiếp. Đương nhiên Trần Ngọc Lâm vô lo, nhưng Shuten Douji cũng không có bất bại chi thân a.



"Khụ khụ."

Shuten Douji đã kịp thời lui ra một bên, ho khù khụ, giơ tay dập tắt một đám cháy lửa Plasma trên áo nàng:

"Tên khốn kiếp. Không thể chết yên ổn một chút à?"



Tự bạo uy lực, cộng thêm uy lực từ lửa Plasma, sát thương có thể so với một kích toàn lực của Ngũ Phẩm Đại Viên Mãn. Còn tốt có Liễu Mộc Toàn Phong từ Hoa Điểu giơ ra chặn đứng 50% sát thương, bằng không thực là khó chơi.



"Hừm. Đây chắc chắn là một bí pháp tự bạo."

Trần Ngọc Lâm bực bội chui ra khỏi bụi cây:

"Ngũ Phẩm Đạp Luân không có tự bạo được. Chỉ có thể thông qua một số bí pháp đặc thù đem bản thân linh lực bạo tạc. Trần đời có ma nào đủ rảnh học cái bí pháp này à?"



Ngũ Phẩm Đạp Luân đan điền chưa chính thức hóa thành Linh Hồ, chưa có khả năng tự bạo. Dù thông qua cách này hay cách khác đạt tới hiệu quả tự bạo thì thân thể của bọn họ cũng sẽ là rào chắn đầu tiên ngăn cản sát thương tự bạo lan ra, giảm mạnh sát thương, căn bản chỉ nên gọi là một bí pháp trợ tử.



Chân chính tự bạo không chỉ là bạo tạc đan điền, còn bạo tạc cả thân thể. Bằng không thân thể là lớp khiên đầu tiên chống chịu sát thương, còn tự bạo cái rắm.



Dù thế vẫn có vài bí pháp giúp tự bạo, nhưng cơ bản rất hiếm người học tập. Không nghĩ tới ở đây lại có một cái, còn tốt Vritria Pháp Thân giúp hắn miễn nhiễm sát thương, dù thế đầu óc vẫn liên tục quay quay quay quay liên tục.



Chỉ thấy chỗ mà Cự Trùng Chúa Tể tự bạo đã có một cái hố sâu, rộng. Bên trong tràn đầy một loại chất lỏng trắng, mờ đục sệt, trong thứ chất lỏng này lại lưu chuyển lấy cái gì đó.



"Àooo"

Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua, Quỷ Linh Thể giơ tay lên, Devil Bringer bắn vào trong vũng "máu" kia, một luồng khói bốc lên kêu lên từng tiếng ken két, rõ ràng thứ "máu" này là một loại axit đặc có tính ăn mòn cực mạnh.



Lôi ra từ bên trong hồ máu là một con vật giống con đỉa, lại nửa giống quả trứng. Thứ này ngay sau khi bị tay quỷ bắt được liền kêu lên từng tiếng kêu trầm đục, giống như tìm đường trốn thoát.



Bên trong hồ còn rất nhiều.



"Hừ."

Trần Ngọc Lâm điều khiển Quỷ Linh Thể bóp mạnh thứ nửa đỉa nửa trứng này, đây hẳn chính là thủ đoạn bảo mệnh của Cự Trùng Chúa Tể. Bạo tạc, lưu lại một vũng máu, bên trong chính là vật bảo mệnh tái sinh của hắn.

"Giả chết bản thân thật hay."



Theo hắn phỏng đoán, dù là Cự Trùng Chúa Tể tại tình huống một địch ba vẫn là vừa què vừa chột, lại đi tong cái mạng. Hẳn là nó tự bạo tạc bản thân nhằm che mắt hắn, tự tạo ra một cái chết của chính mình.



Hơn nữa, vụ nổ là vật che mắt, bản thân cái vũng máu vẫn là con đỉa này cũng là vật che mắt. Chân chính bảo mệnh đồ vật hẳn là đã từ sớm chui rúc xuống bên dưới nền đất, che dấu bản thân sự hiện diện để phòng thân.



Nếu không phải hắn còn nhìn thấy từ trên Bản Đồ Đạo Tặc ra được một khối [Không Rõ] đồ vật bên dưới, hẳn là cũng bị lừa gạt qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK