[Ting. Điều kiện đã đủ, tặng thưởng Kí Chủ Vật Phẩm:
Nửa con gà quay.]
Trần Ngọc Lâm:
- ....................
Nà ní?
[Ban Bố nhiệm vụ: Trải nghiệm Địa Giới.
Mô tả Nhiệm vụ: Nằm nhà nhàn nhức đầu, lại thêm không muốn ban bố vài cái nhiệm vụ vớ vẩn nên ta rảnh rỗi suy tính đầu độc kết hợp dụ dỗ Kí Chủ chạy tới nơi này, quả nhiên thành công.
Oh Yeah.
Cho nên ta đặc biệt tự chiêu đãi ta một con gà quay, nhưng phát hiện ăn một mình không ngon nên tặng thưởng Kí Chủ nửa con gà quay.
Nhiệm vụ: Hoàn thành 4 khu vực thí luyện Hệ Thống bầu ra.
Hiện tại: 0/4.
Mô tả sơ lược: Tại sao không phải đột phá kí lục ghi lại? Ha ha nói đùa, Kí Chủ là cái duy nhất Tam Phẩm từng tiến vào đây, nếu là đột phá Kí lục ghi lại há không phải quá dễ dàng.
Map 01: Vô Lượng Sơn: Sống sót 5 giây đồng hồ (lưu ý: Không sử dụng Pháp Thân Vritria)
Map 02: Thâm Ảnh Uyên: Sống sót 10 giây đồng hồ. (lưu ý: Không sử dụng Pháp Thân Vritria)
Map 03: Vạn Thú Chiến Trường: Giết 1000 hung thú.
Map 05: Thất Chủng Sơn Mạch: Thành công thu phục một đạo Dị Lôi cấp 3.
Phần thưởng: Đã cấp trước.
]
Trần Ngọc Lâm:
- ...............
Vậy ra phần thưởng là 1/2 con gà quay?
[Đùa đó.]
Hệ Thống ha ha cười:
[Xét trên độ khó, phần thưởng chính là 1 thẻ bài triệu hoán ngẫu nhiên dị năng cùng với 1000 điểm Vận Mệnh. Tuy nhiên ta sẽ thông báo mốc thưởng:
Hoàn thành trong 10 ngày: 1 thẻ bài triệu hoán ngẫu nhiên dị năng + 1000 điểm Vận Mệnh.
Hoàn thành trong 20 ngày: 1 thẻ bài triệu hoán ngẫu nhiên dị năng.
Hoàn thành trong 30 ngày: 1000 điểm Vận Mệnh.]
Phần thưởng rất thơm ngon.. nhưng Trần Ngọc Lâm vừa nhìn qua cái Mô Tả, mặt đen lại. Bất quá cái này cũng là hắn dự định ban đầu sẽ đi, hiện tại chỉ là đi so ra sớm 2 tuần nên cũng không hề hà gì.
Dù cũng có hơi bực tức, nghe giống kiểu Hệ Thống hố hắn thêm 1 lần nữa vậy.
Đồng thời Hệ Thống cũng tại thông báo cho hắn biết, sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ này sẽ đạt được đủ cấp bậc lên cấp 25. Đến lúc đó sẽ có kinh hỉ ngồi chờ hắn.
Chắc là một quả bom hạt nhân đi? Đến lúc đó quả bom vừa được "tặng", nó rơi vèo cái hắn không kịp bắt, thế là "Pòm pòm péo péo", hôm sau Trần Ngọc Lâm lên trang nhất Tu Chân Nhật Báo.
Hệ Thống:
[................]
*Ting*
Trần Ngọc Lâm đang ảo tưởng Hệ Thống thông báo cái gì, hóa ra chỉ là cái thang máy thông báo chạm đất.
Trần Ngọc Lâm đi ra, nhìn qua cửa, chỉ thấy Địa giới vẫn như hắn nhớ, đá đen, trời đen, có một loại ánh sáng da cam không rõ nguồn gốc làm nguồn sáng.
Trần Ngọc Lâm bước qua, hắn hơi hiếu kì về tính năng của Địa giới, liền sau đó hắn rút ra lệnh bài thân phận, đã thấy bên trên lệnh bài thân phận nhiều ra 2-30 đạo đề mục tập luyện : Tăng trọng lực, giảm trọng lực, tăng độ cản linh lực, tăng ánh sáng, giảm ánh sáng ...v..v
Trần Ngọc Lâm tiến về Vô Lượng Sơn, cũng không khó lắm vì Địa Giới cũng rất rộng cho nên có vài trạm truyền tống trung chuyển giữa các vị trí.
Nghe nói giữa các khu thi thoảng sẽ có vài chỗ ẩn chứa truyền thừa, hoặc có thể là lưu lại cảm ngộ của tiền nhân. Chỗ này những người sáng lập ra Vĩnh Hằng đảo chủ động bỏ ra truyền thừa, hoặc những truyền thừa cổ xưa, chiếm được mà không dùng cũng để ở đây.
Từ đó về sau, mỗi người chiếm được truyền thừa tại đây sau khi đạt cảnh giới nhất định cũng sẽ kế tục truyền thống, để lại một truyền thừa tương xứng, cho nên số truyền thừa trong này không chỉ không giảm đi mà còn tăng nhẹ.
Hệ Thống nói:
[Chỗ này có sở hữu một cái Hắc Sắc Ngự Tọa truyền thừa, nếu Kí Chủ muốn hãy đợi đến khi đạt tới Lục Phẩm Linh Hồ lại tới đây, bỏ ra thêm 200 điểm Vận Mệnh là có được 1 bản đồ tới đó.]
"Hắc Sắc Nhựa Tọa?"
Trần Ngọc Lâm nghi hoặc:
"Cũng là Hắc Sắc Ghế Nhựa? Ta cần một cái ghế nhựa màu đen để làm gì?"
[Đồ ngu. Là Hắc Sắc Ngự Tọa, không phải Hắc Sắc Nhựa Tọa.]
"........"
Trần Ngọc Lâm thông qua truyền tống trận tiến vào bên ngoài Vô Lượng Sơn.
Vô Lượng Sơn là một ngọn núi cao, rất cao, cụ thể cao bao nhiêu Trần Ngọc Lâm không biết, chắc chắn là cao hơn hắn (chiều cao của hắn : 3 mét chẻ đôi).
Trên Vô Lượng Sơn có lần lượt (bao nhiêu đó) bậc thang, mỗi bậc thang cao chừng bằng một tòa nhà cao tầng. Dường như lên mỗi bậc thang sẽ tăng 1 bậc độ khó.
Bên ngoài và bên trong Vô Lương Sơn ngăn cách bởi một cái lồng bàn màu xanh nhạt trong suốt. Trần Ngọc Lâm đứng ngoài cũng nhìn xuyên qua được.
Phía bên trái hắn là hai tấm Vô Lượng Bia, một tấm bia đầu tiên có 100 dòng, một tấm bia khác có chừng 20 dòng 4 cột. Cái đầu tiên dường như là ghi lại tiến độ 100 người đứng đầu, cái thứ hai liền chính là người đứng đầu của mỗi một cảnh giới, mỗi một hệ tu luyện.
Cái bia đá 100 tên hàng đầu tiên chính là : Bậc 1291: 62.12 giây. Bỏ xa hàng thứ hai: Bậc 1199: 192.31 giây.
Trần Ngọc Lâm im lặng nhìn qua cái Tam Phẩm Hư Khí Đan - Tu Chân Hệ đang để trống, lại nhìn vào nhiệm vụ. Xem ra bản thân chính là [Đệ Nhất Tam Phẩm Mấy Ngàn Năm] trên cơ bản chính là cái thuận lý thành chương ư?
Có lẽ lúc Mộ Dung Nguyệt sáng tạo ra Vĩnh Hằng đảo nàng cũng không nghĩ có ngày sẽ có một thằng Tam Phẩm thành công tiến nhập Nội Đảo đâu? Dù sao thử thách Địa Giới đầu tiên cũng đâu phải hạng thường?
Thực ra mà nói, không có Tiêu Dao Thánh Nhân chỉ dẫn lại bỏ ra hơn 1 tháng đặc biệt hướng dẫn huấn luyện hắn, kể cả hắn có thành công hiểu ra ý nghĩa của Địa Giới thì có qua được trong thời gian quy định hay không còn rất khó nói. Nghĩ lại cũng không thế nào tốt đẹp, dù sao lần đó hắn lần đầu tiên bỏ qua 1 nhiệm vụ, đạt được danh hiệu [Lười thối thây chảy nước] đâu!
Nhân tiện, danh hiệu này cho phép trong thời gian hắn đang ăn không ngồi rồi, tăng gấp 10 lần các chỉ số : Chây lười, lười biếng, làm biếng, mệt mỏi, ham chơi, lười làm ...v..v
Bất quá nhìn phần nhiệm vụ Trần Ngọc Lâm ngược lại là nghi hoặc, Vô Lượng Sơn thực sự khó khăn vậy sao? Hắn nghe qua ngược lại cảm giác cũng khá đơn giản. Kỳ thực chỉ không ngừng di chuyển là cũng có thể mà?
Rất nhanh hắn liền hiểu mình sai rồi.
Trần Ngọc Lâm một lòng muốn thử nghiệm tư vị Vô Lượng Sơn xem lợi hại ra sao, hắn lò mò tiến về phía bên trong Vô Lượng Sơn. Kết quả vừa tiến vào, lập tức hắn nghe thấy bên tai vang lên một tiếng rít dài bén nhọn, kế đó trong thoáng chốc hắn cảm thấy trái tim lạnh buốt.
Cảm giác này không giống cảm giác khi mà hắn bị sát ý nhằm vào, ngược lại mà nói cảm giác lạnh buốt này là về mặt vật lý, giống như có cái gì đó lạnh buốt sờ vào tim hắn.
Trần Ngọc Lâm lúc này mới hiểu được rốt cuộc cái gì gọi là vô thanh vô tức. Thậm chí lúc này hắn chỉ mới trong một cái nháy mắt sơ bộ thấy qua hình dáng sinh vật này, trông nó hơi giống cá mập đầu búa, thân nó dài như con trăn và có vảy to như vảy rồng. Tay nó giống hệt người ngoại trừ có 3 ngón tay và gày gò lạ thường.
Thậm chí hình dáng của nó chỉ xuất hiện một chút và vẫn giữ nguyên trạng thái trong suốt, như có có một khối nước hình thú xuất hiện trong không trung vậy.
Trong nháy mắt hắn lạnh toát mồ hôi xuất hiện lại ở vị trí ngay trước Vô Lượng Sơn, tim gần như đã ngưng đập.
"Cái này..."
[Chúc mừng Kí Chủ..]
Hệ Thống tuyên bố:
[Lần đầu tiên trải nghiệm qua cảm giác cận kề cái chết. Đừng lo, bất kỳ ai tới đây cũng đều đã trải qua một lần này.]
Trần Ngọc Lâm bĩu môi, "bất kì ai tới đây" theo lời tối thiểu là cái Kim Đan, thậm chí Ngũ Phẩm, Lục Phẩm cũng là số hơi ít. Tam, Tứ Phẩm hoàn toàn không có còn đang ngồi chờ hắn ghi danh phá kỉ lục đây này.
Không đúng, hắn "đã" phá kỉ lục rồi đi?
Kinh nghiệm của họ, hắn sánh bằng sao? Mỗi người ít nhất chắc cũng từng thất bại thảm hại thiếu chút chết hụt một lần rồi đi?
Đột nhiên lúc này Vô Lượng Song Bia rung lên từng tràng, phát sáng rực, Trần Ngọc Lâm mặt đen lại, thời điểm ảo não tới rồi.
Chỉ thấy tại trên Tam Phẩm Hư Khí Đan - Tu Chân Hệ bỗng dưng phát ra ánh sáng màu đỏ, kế đó xuất hiện một cái tên : Trần Ngọc Lâm, kèm theo đó là thành tích : 0.01s.
Trần Ngọc Lâm:
- ............
Được rồi, hắn thừa biết là hắn chết nhanh rồi. Phải gọi là chết ngay tắp lự thì đúng hơn.
Kế đó, Trần Ngọc Lâm nhanh chóng nhận một tin nhắn từ "Chân Linh":
"Chúc mừng nhóc đạt được thành tích trên kỉ lục bia, đồng thời ấn định bản thân là "chết nhanh nhất giả" ha ha ha..."
Trần Ngọc Lâm:
- ..................
Hả?
Cái thứ này còn có tính năng thông báo?
Cùng lúc này, trong Địa giới, và cả ngoại giới nữa, cũng có rất nhiều người cùng lúc nhận được tin tức: "Tam Phẩm Hư Khí Đan Tu Chân Hệ Kỉ Lục Đột Phá: Trần Ngọc Lâm đạt kỷ lục với thành tích đáng kinh ngạc là sống sót trong 0.01s."
Tất cả mọi người:
- ..................
0.01s có cái gì đáng kinh ngạc mà nói? Chết nhanh nhất ư?
Kế đó bọn hắn để ý đến Tam Phẩm Hư Khí đan tu vi... Vĩnh Hằng đảo từ lúc nào móc ra được một cái Tam Phẩm Hư Khí Đan Điền rồi?
Rất nhiều trong số bọn hắn tùy ý điểm mục [Chúc Mừng (Auto)], kế đó bọn hắn suy một ra ba, thông thường bảng này là mỗi khi có đột phá kỉ lục sẽ tự động thông báo tất cả những người từng tham gia và bật chế độ tự động nhận tin nhắn...
Cho nên, bọn hắn toàn bộ lựa chọn tính năng tắt thông báo tạm thời, không khó để suy ra kế đó sẽ xuất hiện rất nhiều lần "Phá Kỉ Lục", tỉ như 0.02s, 0.03s cái gì đó.
Cùng một lúc, có một vị Hợp Thể Kỳ tu vi, gọi là Liêu Ảnh Mạn ở trong một quán lẩu trên đỉnh Everest đang dở khóc dở cười.
Tam Phẩm Tu Vi.. chính là xưa nay chưa bao giờ có kỉ lục gì, đồng nghĩa tên này sẽ là người thứ hai có Kỉ Lục Đệ Nhất 5 hạng mục trong lịch sử Vĩnh Hằng đảo, không quản kỉ lục là bao nhiêu. Về phần người đầu tiên?
Chính là hắn. Đệ Nhất Thần Anh Cảnh 5 mục.
Mà thôi mà thôi, coi như đi. Không lẽ hắn phá hạ tu vi, đi tranh với một tên Tam Phẩm?
Dù sao, người ta chính là Đệ Nhất trong các Tam Phẩm Hư Khí Đan của Vĩnh Hằng đảo đâu. Người ta đường đường đứng hạng đệ nhất cơ mà, hắn không dám đi tranh.
Mỗi tội trong danh sách tất cả những Tam Phẩm cũng chỉ có một người, chính là vị trí 1/1....
Trong lúc ngoại giới nhiều người không biết nên bàn tán cái gì, Trần Ngọc Lâm đang lăn lộn với một đống tin nhắn...
Đùa nhau à? Thế này tương đương với thông cáo toàn dân thiên hạ : "Nhìn nè nhìn nè, ta chết nhanh không? 0.01 giây nhé. Prồ chưa?"
Hắn còn mặt mũi nào gặp người?
Hơn nữa, khẳng định là hắn chết nhanh hơn ghi lại nhiều, vì 0.01 giây là vì Vô Lượng Bia chỉ hiển thị 2 chữ số sau dấu phẩy. Nói cách khác thời gian hắn chết nhanh tới mức 0.01 giây chỉ là sau khi làm tròn.[Ting. Điều kiện đã đủ, tặng thưởng Kí Chủ Vật Phẩm:
Nửa con gà quay.]
Trần Ngọc Lâm:
- ....................
Nà ní?
[Ban Bố nhiệm vụ: Trải nghiệm Địa Giới.
Mô tả Nhiệm vụ: Nằm nhà nhàn nhức đầu, lại thêm không muốn ban bố vài cái nhiệm vụ vớ vẩn nên ta rảnh rỗi suy tính đầu độc kết hợp dụ dỗ Kí Chủ chạy tới nơi này, quả nhiên thành công.
Oh Yeah.
Cho nên ta đặc biệt tự chiêu đãi ta một con gà quay, nhưng phát hiện ăn một mình không ngon nên tặng thưởng Kí Chủ nửa con gà quay.
Nhiệm vụ: Hoàn thành 4 khu vực thí luyện Hệ Thống bầu ra.
Hiện tại: 0/4.
Mô tả sơ lược: Tại sao không phải đột phá kí lục ghi lại? Ha ha nói đùa, Kí Chủ là cái duy nhất Tam Phẩm từng tiến vào đây, nếu là đột phá Kí lục ghi lại há không phải quá dễ dàng.
Map 01: Vô Lượng Sơn: Sống sót 5 giây đồng hồ (lưu ý: Không sử dụng Pháp Thân Vritria)
Map 02: Thâm Ảnh Uyên: Sống sót 10 giây đồng hồ. (lưu ý: Không sử dụng Pháp Thân Vritria)
Map 03: Vạn Thú Chiến Trường: Giết 1000 hung thú.
Map 05: Thất Chủng Sơn Mạch: Thành công thu phục một đạo Dị Lôi cấp 3.
Phần thưởng: Đã cấp trước.
]
Trần Ngọc Lâm:
- ...............
Vậy ra phần thưởng là 1/2 con gà quay?
[Đùa đó.]
Hệ Thống ha ha cười:
[Xét trên độ khó, phần thưởng chính là 1 thẻ bài triệu hoán ngẫu nhiên dị năng cùng với 1000 điểm Vận Mệnh. Tuy nhiên ta sẽ thông báo mốc thưởng:
Hoàn thành trong 10 ngày: 1 thẻ bài triệu hoán ngẫu nhiên dị năng + 1000 điểm Vận Mệnh.
Hoàn thành trong 20 ngày: 1 thẻ bài triệu hoán ngẫu nhiên dị năng.
Hoàn thành trong 30 ngày: 1000 điểm Vận Mệnh.]
Phần thưởng rất thơm ngon.. nhưng Trần Ngọc Lâm vừa nhìn qua cái Mô Tả, mặt đen lại. Bất quá cái này cũng là hắn dự định ban đầu sẽ đi, hiện tại chỉ là đi so ra sớm 2 tuần nên cũng không hề hà gì.
Dù cũng có hơi bực tức, nghe giống kiểu Hệ Thống hố hắn thêm 1 lần nữa vậy.
Đồng thời Hệ Thống cũng tại thông báo cho hắn biết, sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ này sẽ đạt được đủ cấp bậc lên cấp 25. Đến lúc đó sẽ có kinh hỉ ngồi chờ hắn.
Chắc là một quả bom hạt nhân đi? Đến lúc đó quả bom vừa được "tặng", nó rơi vèo cái hắn không kịp bắt, thế là "Pòm pòm péo péo", hôm sau Trần Ngọc Lâm lên trang nhất Tu Chân Nhật Báo.
Hệ Thống:
[................]
*Ting*
Trần Ngọc Lâm đang ảo tưởng Hệ Thống thông báo cái gì, hóa ra chỉ là cái thang máy thông báo chạm đất.
Trần Ngọc Lâm đi ra, nhìn qua cửa, chỉ thấy Địa giới vẫn như hắn nhớ, đá đen, trời đen, có một loại ánh sáng da cam không rõ nguồn gốc làm nguồn sáng.
Trần Ngọc Lâm bước qua, hắn hơi hiếu kì về tính năng của Địa giới, liền sau đó hắn rút ra lệnh bài thân phận, đã thấy bên trên lệnh bài thân phận nhiều ra 2-30 đạo đề mục tập luyện : Tăng trọng lực, giảm trọng lực, tăng độ cản linh lực, tăng ánh sáng, giảm ánh sáng ...v..v
Trần Ngọc Lâm tiến về Vô Lượng Sơn, cũng không khó lắm vì Địa Giới cũng rất rộng cho nên có vài trạm truyền tống trung chuyển giữa các vị trí.
Nghe nói giữa các khu thi thoảng sẽ có vài chỗ ẩn chứa truyền thừa, hoặc có thể là lưu lại cảm ngộ của tiền nhân. Chỗ này những người sáng lập ra Vĩnh Hằng đảo chủ động bỏ ra truyền thừa, hoặc những truyền thừa cổ xưa, chiếm được mà không dùng cũng để ở đây.
Từ đó về sau, mỗi người chiếm được truyền thừa tại đây sau khi đạt cảnh giới nhất định cũng sẽ kế tục truyền thống, để lại một truyền thừa tương xứng, cho nên số truyền thừa trong này không chỉ không giảm đi mà còn tăng nhẹ.
Hệ Thống nói:
[Chỗ này có sở hữu một cái Hắc Sắc Ngự Tọa truyền thừa, nếu Kí Chủ muốn hãy đợi đến khi đạt tới Lục Phẩm Linh Hồ lại tới đây, bỏ ra thêm 200 điểm Vận Mệnh là có được 1 bản đồ tới đó.]
"Hắc Sắc Nhựa Tọa?"
Trần Ngọc Lâm nghi hoặc:
"Cũng là Hắc Sắc Ghế Nhựa? Ta cần một cái ghế nhựa màu đen để làm gì?"
[Đồ ngu. Là Hắc Sắc Ngự Tọa, không phải Hắc Sắc Nhựa Tọa.]
"........"
Trần Ngọc Lâm thông qua truyền tống trận tiến vào bên ngoài Vô Lượng Sơn.
Vô Lượng Sơn là một ngọn núi cao, rất cao, cụ thể cao bao nhiêu Trần Ngọc Lâm không biết, chắc chắn là cao hơn hắn (chiều cao của hắn : 3 mét chẻ đôi).
Trên Vô Lượng Sơn có lần lượt (bao nhiêu đó) bậc thang, mỗi bậc thang cao chừng bằng một tòa nhà cao tầng. Dường như lên mỗi bậc thang sẽ tăng 1 bậc độ khó.
Bên ngoài và bên trong Vô Lương Sơn ngăn cách bởi một cái lồng bàn màu xanh nhạt trong suốt. Trần Ngọc Lâm đứng ngoài cũng nhìn xuyên qua được.
Phía bên trái hắn là hai tấm Vô Lượng Bia, một tấm bia đầu tiên có 100 dòng, một tấm bia khác có chừng 20 dòng 4 cột. Cái đầu tiên dường như là ghi lại tiến độ 100 người đứng đầu, cái thứ hai liền chính là người đứng đầu của mỗi một cảnh giới, mỗi một hệ tu luyện.
Cái bia đá 100 tên hàng đầu tiên chính là : Bậc 1291: 62.12 giây. Bỏ xa hàng thứ hai: Bậc 1199: 192.31 giây.
Trần Ngọc Lâm im lặng nhìn qua cái Tam Phẩm Hư Khí Đan - Tu Chân Hệ đang để trống, lại nhìn vào nhiệm vụ. Xem ra bản thân chính là [Đệ Nhất Tam Phẩm Mấy Ngàn Năm] trên cơ bản chính là cái thuận lý thành chương ư?
Có lẽ lúc Mộ Dung Nguyệt sáng tạo ra Vĩnh Hằng đảo nàng cũng không nghĩ có ngày sẽ có một thằng Tam Phẩm thành công tiến nhập Nội Đảo đâu? Dù sao thử thách Địa Giới đầu tiên cũng đâu phải hạng thường?
Thực ra mà nói, không có Tiêu Dao Thánh Nhân chỉ dẫn lại bỏ ra hơn 1 tháng đặc biệt hướng dẫn huấn luyện hắn, kể cả hắn có thành công hiểu ra ý nghĩa của Địa Giới thì có qua được trong thời gian quy định hay không còn rất khó nói. Nghĩ lại cũng không thế nào tốt đẹp, dù sao lần đó hắn lần đầu tiên bỏ qua 1 nhiệm vụ, đạt được danh hiệu [Lười thối thây chảy nước] đâu!
Nhân tiện, danh hiệu này cho phép trong thời gian hắn đang ăn không ngồi rồi, tăng gấp 10 lần các chỉ số : Chây lười, lười biếng, làm biếng, mệt mỏi, ham chơi, lười làm ...v..v
Bất quá nhìn phần nhiệm vụ Trần Ngọc Lâm ngược lại là nghi hoặc, Vô Lượng Sơn thực sự khó khăn vậy sao? Hắn nghe qua ngược lại cảm giác cũng khá đơn giản. Kỳ thực chỉ không ngừng di chuyển là cũng có thể mà?
Rất nhanh hắn liền hiểu mình sai rồi.
Trần Ngọc Lâm một lòng muốn thử nghiệm tư vị Vô Lượng Sơn xem lợi hại ra sao, hắn lò mò tiến về phía bên trong Vô Lượng Sơn. Kết quả vừa tiến vào, lập tức hắn nghe thấy bên tai vang lên một tiếng rít dài bén nhọn, kế đó trong thoáng chốc hắn cảm thấy trái tim lạnh buốt.
Cảm giác này không giống cảm giác khi mà hắn bị sát ý nhằm vào, ngược lại mà nói cảm giác lạnh buốt này là về mặt vật lý, giống như có cái gì đó lạnh buốt sờ vào tim hắn.
Trần Ngọc Lâm lúc này mới hiểu được rốt cuộc cái gì gọi là vô thanh vô tức. Thậm chí lúc này hắn chỉ mới trong một cái nháy mắt sơ bộ thấy qua hình dáng sinh vật này, trông nó hơi giống cá mập đầu búa, thân nó dài như con trăn và có vảy to như vảy rồng. Tay nó giống hệt người ngoại trừ có 3 ngón tay và gày gò lạ thường.
Thậm chí hình dáng của nó chỉ xuất hiện một chút và vẫn giữ nguyên trạng thái trong suốt, như có có một khối nước hình thú xuất hiện trong không trung vậy.
Trong nháy mắt hắn lạnh toát mồ hôi xuất hiện lại ở vị trí ngay trước Vô Lượng Sơn, tim gần như đã ngưng đập.
"Cái này..."
[Chúc mừng Kí Chủ..]
Hệ Thống tuyên bố:
[Lần đầu tiên trải nghiệm qua cảm giác cận kề cái chết. Đừng lo, bất kỳ ai tới đây cũng đều đã trải qua một lần này.]
Trần Ngọc Lâm bĩu môi, "bất kì ai tới đây" theo lời tối thiểu là cái Kim Đan, thậm chí Ngũ Phẩm, Lục Phẩm cũng là số hơi ít. Tam, Tứ Phẩm hoàn toàn không có còn đang ngồi chờ hắn ghi danh phá kỉ lục đây này.
Không đúng, hắn "đã" phá kỉ lục rồi đi?
Kinh nghiệm của họ, hắn sánh bằng sao? Mỗi người ít nhất chắc cũng từng thất bại thảm hại thiếu chút chết hụt một lần rồi đi?
Đột nhiên lúc này Vô Lượng Song Bia rung lên từng tràng, phát sáng rực, Trần Ngọc Lâm mặt đen lại, thời điểm ảo não tới rồi.
Chỉ thấy tại trên Tam Phẩm Hư Khí Đan - Tu Chân Hệ bỗng dưng phát ra ánh sáng màu đỏ, kế đó xuất hiện một cái tên : Trần Ngọc Lâm, kèm theo đó là thành tích : 0.01s.
Trần Ngọc Lâm:
- ............
Được rồi, hắn thừa biết là hắn chết nhanh rồi. Phải gọi là chết ngay tắp lự thì đúng hơn.
Kế đó, Trần Ngọc Lâm nhanh chóng nhận một tin nhắn từ "Chân Linh":
"Chúc mừng nhóc đạt được thành tích trên kỉ lục bia, đồng thời ấn định bản thân là "chết nhanh nhất giả" ha ha ha..."
Trần Ngọc Lâm:
- ..................
Hả?
Cái thứ này còn có tính năng thông báo?
Cùng lúc này, trong Địa giới, và cả ngoại giới nữa, cũng có rất nhiều người cùng lúc nhận được tin tức: "Tam Phẩm Hư Khí Đan Tu Chân Hệ Kỉ Lục Đột Phá: Trần Ngọc Lâm đạt kỷ lục với thành tích đáng kinh ngạc là sống sót trong 0.01s."
Tất cả mọi người:
- ..................
0.01s có cái gì đáng kinh ngạc mà nói? Chết nhanh nhất ư?
Kế đó bọn hắn để ý đến Tam Phẩm Hư Khí đan tu vi... Vĩnh Hằng đảo từ lúc nào móc ra được một cái Tam Phẩm Hư Khí Đan Điền rồi?
Rất nhiều trong số bọn hắn tùy ý điểm mục [Chúc Mừng (Auto)], kế đó bọn hắn suy một ra ba, thông thường bảng này là mỗi khi có đột phá kỉ lục sẽ tự động thông báo tất cả những người từng tham gia và bật chế độ tự động nhận tin nhắn...
Cho nên, bọn hắn toàn bộ lựa chọn tính năng tắt thông báo tạm thời, không khó để suy ra kế đó sẽ xuất hiện rất nhiều lần "Phá Kỉ Lục", tỉ như 0.02s, 0.03s cái gì đó.
Cùng một lúc, có một vị Hợp Thể Kỳ tu vi, gọi là Liêu Ảnh Mạn ở trong một quán lẩu trên đỉnh Everest đang dở khóc dở cười.
Tam Phẩm Tu Vi.. chính là xưa nay chưa bao giờ có kỉ lục gì, đồng nghĩa tên này sẽ là người thứ hai có Kỉ Lục Đệ Nhất 5 hạng mục trong lịch sử Vĩnh Hằng đảo, không quản kỉ lục là bao nhiêu. Về phần người đầu tiên?
Chính là hắn. Đệ Nhất Thần Anh Cảnh 5 mục.
Mà thôi mà thôi, coi như đi. Không lẽ hắn phá hạ tu vi, đi tranh với một tên Tam Phẩm?
Dù sao, người ta chính là Đệ Nhất trong các Tam Phẩm Hư Khí Đan của Vĩnh Hằng đảo đâu. Người ta đường đường đứng hạng đệ nhất cơ mà, hắn không dám đi tranh.
Mỗi tội trong danh sách tất cả những Tam Phẩm cũng chỉ có một người, chính là vị trí 1/1....
Trong lúc ngoại giới nhiều người không biết nên bàn tán cái gì, Trần Ngọc Lâm đang lăn lộn với một đống tin nhắn...
Đùa nhau à? Thế này tương đương với thông cáo toàn dân thiên hạ : "Nhìn nè nhìn nè, ta chết nhanh không? 0.01 giây nhé. Prồ chưa?"
Hắn còn mặt mũi nào gặp người?
Hơn nữa, khẳng định là hắn chết nhanh hơn ghi lại nhiều, vì 0.01 giây là vì Vô Lượng Bia chỉ hiển thị 2 chữ số sau dấu phẩy. Nói cách khác thời gian hắn chết nhanh tới mức 0.01 giây chỉ là sau khi làm tròn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK