• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rồi sẽ có một ngày cô ta sẽ vùi dập hết tất cả những người ở đây xuống dưới chân.

Trần Đức Chính mắng Đoàn Tố Tố gần một tiếng đồng hồ thì phó đạo diễn không biết từ khi nào đã tới nơi, thấy tình hình không ổn, ông ta liền đi đến can ngăn Trần Đức Chính đồng thời di tản những nhân viên đang đứng xem kịch vui: "Thôi được rồi, mắng thì mắng cũng đã đủ rồi, mọi người mau chuẩn bị thiết bị để tiếp tục làm việc đi."

"Dựa vào khả năng của cô ta, cho dù có quay xong bộ phim này tôi cũng không dám nhận là của mình. Loại người chỉ biết ham vui hưởng lạc không có một chút nguyên tắc nào hết. Nếu như cô chỉ dự định đến đây vài tháng rồi đi thì tôi khuyên cô tốt nhất là nhân lúc còn sớm thì nên tự mình rút lui đi."


Đoàn Tố Tố im lặng cúi đầu, cô ta không ngờ Trần Đức Chính trông có vẻ không quan tâm nhưng thực tế lại nắm rõ mọi chuyện xảy ra trong đoàn. Vậy những chuyện khi đó... Chẳng lẽ hắn cũng biết?

Thảo nào ở kiếp trước khi cô ta muốn hợp tác một lần nữa với Trần Đức Chính, thì Trần Đức Chính liền từ chối thẳng thừng không chừa cho cô ta một chút mặt mũi nào.

"Cô mau chóng đi ra một góc khuất nào đó mà suy nghĩ xem bản thân cô đã diễn sai ở đầu đi. Nghĩ xong rồi thì quay lại nói cho tôi biết. Hừ, nhìn thấy mặt cô là tôi lại thấy bực mình." Trần Đức Chính mắng xong rồi liền lập tức quay về phía những nhân viên đoàn phim thúc giục học chuẩn bị máy móc, thiết bị sẵn sàng để quay những phân cảnh không có mặt Đoàn Tố Tố trước.

Sở dĩ vừa rồi, Trần Đức Chính có thái độ gay gắt với Đoàn Tố Tố là vì cô ta không chịu cố gắng. Ngày hôm qua, trước khi trở về khách sạn, ông ra đã dặn trước với Đoàn Tố Tố là suy nghĩ cho kĩ về nhân vật. Nhưng đến khi vừa về tới khách sạn, Đoàn Tố Tố lại rủ rê những nhân viên trong đoàn đi ăn uống tụ tập. Mà Trần Đức Chính lại mà một người ghét cay ghét đắng những người làm việc không nghiêm túc. Đối với thái độ làm việc của Đoàn Tố Tố, Trần Đức Chính tất nhiên không vui, hôm nay vừa thấy cô ta diễn không tốt, hắn liền muốn giáo huấn một phen.

Không những vậy,Trần Đức Chính cũng muốn thông qua chuyện lần này nhắc nhở, cảnh báo tất cả những diễn viên cùng nhân viên trong đoàn rằng, làm việc trong đoàn phim không dễ, phải biết kiềm chế bản thân một chút.

Đoàn Tố Tố sau khi bị mắng xong cũng nhanh chóng đi về một góc, cô ta đưa lưng về phía mọi người để che giấu đi đáy mắt chưa đầy cảm xúc căm giận, bất mãn cưa mình. Nhưng khi thấy có người đến gần liền bụm mặt khóc nức nở.

"Tố Tố, chuyện vừa rồi em cũng đừng để bụng, đạo diễn Trần vốn là người như vậy."

"Em hiểu mà." Đoàn Tố Tố nói rồi nở nụ cười gượng gạo, bờ vai mỏng manh khẽ run rẩy vì khóc khiến cho ai cũng cảm thấy có chút không đành lòng.

Trong một đoàn phim, đạo diễn là người có quyền khống chế toàn bộ hoạt động của mọi người, quyền hạng của đạo diễn cũng rất lớn. Mà quyền hạng lớn đồng nghĩa với việc phải gánh trên vai một trách nhiệm, áp lực lớn hơn.

Chính vì vậy mà không ít người bình thường tính tình rất ôn hòa, nhưng khi lên làm đạo diễn và bắt đầu quá trình quay một bộ phim, tính tình liền trở lên dễ nổi nóng, cáu gắt. Mà loại cảm xúc tiêu cực này khi đạt đến giới hạn chịu đựng thì họ thường đem diễn viên hoặc nhân viên làm sai ra để xả giận.

Nhìn một màn này, Vân Mộng Dao có chút mù mịt. Cô nhớ rõ kiếp trước Đoàn Tố Tố chính là một nữ diễn viên tài năng, nhưng hiện tại khi tiếp xúc với Đoàn Tố Tố cô lại cảm giác có gì đó không đúng. Có lẽ là do hiện tại Đoàn Tố Tố là người mới cho nên vẫn chưa quen với việc đứng trước ống kính quay chụp.

Mà lúc này, Mộc Cẩm Chi từ đâu đi đến đứng cạnh Vân Mộng Dao nói: "Cô ta đúng thật là biết cách lấy lòng người khác. Thật không hiểu nổi kĩ thuật dở tệ như thế sao lại có thể vào được đoàn phim này nhỉ?"

"Tuyển chọn diễn viên như thế nào là việc của đạo diễn, chúng ta không có quyền can thiệp vào."

Thấy Vân Mộng Dao không quan tâm đến chuyện này cho lắm Mộc Cẩm Chi cũng không nhiều lời nữa, hai người cứ giữ im lặng cho đến khi Vân Mộng Dao đột nhiên nói: "Không phải chị rất ghét tôi sao?"

"Ghét sao? Khi nào?" Mộc Cẩm Chi có chút không hiểu, cô nhớ bản thân chưa có làm chuyện bất lợi đối với Vân Mộng Dao.


"Lúc ở sân bay, chị có khiêu chiến với tôi."


Nghe Vân Mộng Dao nói, Mộc Cẩm Chi mới sực nhớ ra chuyện xảy ra ở sân bay. Dưới cái nhìn chăm chú của Vân Mộng Dao, Mộc Cẩm Chi cũng chỉ biết cười trừ giải thích. "Đúng là ban đầu tôi rất bất mãn với quyết định của đạo diễn. Nhưng hiện tại tôi lại cảm thấy cô thích hợp với vai diễn này hơn bất cứ ai."


"Vậy thì phải cảm ơn lời khen của chị." Vân Mộng Dao cười nhẹ rồi tập trung vào đọc kịch bản.


Tác giả có lời muốn nói: Tự dưng thấy rối quá @@

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK