Mục lục
Võ đạo tông sư - Trần Đức (Truyện full tác giả: Vũ Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 312

Tương đương với việc đuổi cô ấy khỏi nhà họ Tống.

Sau khi đám tang kết thúc thì đã có ít người để ý đến nhà họ Tống hơn, Tống Thiên Long và Tống Thiên Hổ cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, tính chọn hôm nay ngả bài với Tống Ngữ Yên luôn.

Có thể nói bản hợp đồng kia cực kỳ ác độc, không những cướp đi tài sản mà còn lấy đi một số quyền tự do của Tống Ngữ Yên.

Diệp Khánh Ngôn nhìn những điều khoản trên bản hợp đồng mà sắc mặt hết sức khó coi, rồi đưa nó cho Trịnh Bân ở bên cạnh: “Luật sư Trịnh, anh nhìn thử xem, những điều khoản trên bản hợp đồng này có hợp pháp không?”

Trịnh Bân nhận lấy, đọc vài lượt rồi bĩu môi.

Thật là độc ác!

Từ khi làm luật sư tới nay, đây là bản hợp đồng quá quắt, tham lam nhất mà anh ta từng gặp!

Tống Thiên Hổ và Tống Thiên Long hoàn toàn định nuốt chửng nhà họ Tống và coi tập đoàn Dược Thiên Vũ như là của riêng.

“Chỉ cần cô chủ ký tên vào bản hợp đồng này thì coi như là hợp pháp!”, Trịnh Bân đáp.

Rõ ràng bản hợp đồng này đã qua tay của luật sư chuyên nghiệp, chỉ cần Tống Ngữ Yên ký tên là sẽ có hiệu lực.

“Có điều, tôi chỉ muốn hỏi một câu, giám đốc Long và giám đốc Hổ ép người như thế mà coi được sao?”

Trịnh Bân cũng không chịu nổi, bố anh ta cũng là dân chuyên trong ngành luật, từng làm cho Tống Thiên Vũ nên có giải quyết một số tranh chấp trong nhà họ Tống, nên anh ta cũng biết đôi chút.

“Hồi đó, chủ tịch Tống tiếp nhận nhà họ Tống cũng chưa dồn hai người đến đường cùng, còn cho các ông tiếng nói và cổ phần trong công ty. Giờ các ông không để ý đến cô chủ, lẽ nào cũng không nể mặt chủ tịch ư? Nếu ông ấy ở dưới suối vàng mà biết được thì sẽ nghĩ thế nào?”

“Câm miệng”, Tống Thiên Hổ lạnh lùng quát: “Cậu không có tư cách mở miệng ở đây, Diệp Khánh Ngôn, còn không mau đi gọi Ngữ Yên đến ký tên?”

“Khánh Ngôn, hy vọng cô hiểu, chúng tôi cũng vì tốt cho Ngữ Yên, cho tập đoàn dược Thiên Vũ và nhà họ Tống thôi. Giờ tập đoàn gặp phải rất nhiều rắc rối, mà con bé lại như vậy thì không thích hợp để quản lý cho lắm”.

Tống Thiên Long cũng mở miệng, tuy câu ấy của ông ta không có trực tiếp như Tống Thiên Hổ, nhưng lại rất lạnh nhạt và thờ ơ, chẳng thèm để ý đến cái gọi là quan hệ ruột thịt.

“Tôi sẽ không để cô chủ ký cái bản hợp đồng này”, Diệp Khánh Ngôn để hợp đồng qua bên cạnh, nghiêm túc nhìn hai người kia nói.

Trước khi Tống Thiên Vũ mất đã tin tưởng giao Tống Ngữ Yên cho cô ấy, thậm chí còn để lại một ít cổ phần công ty cho mình.

Chỉ với công ơn ấy thôi thì cô ấy sẽ không cho phép hai người này bắt nạt Tống Ngữ Yên.

“Ha ha, cô không đi thì chúng tôi đành tự đi vậy”, Tống Thiên Hổ cười lạnh nói.

Ông ta cầm lấy hợp đồng, dẫn theo người đi lên phòng của Tống Ngữ Yên ở trên lầu.

Diệp Khánh Ngôn đứng chắn đằng trước bị vệ sĩ của ông ta giơ tay đẩy ra.

“Đứng lại!”

Diệp Khánh Ngôn bắt lấy tên vệ sĩ kia, tính ra tay, đáng tiếc vết thương trên người cô ấy chưa khỏi hẳn, rồi bản thân cũng không phải đối thủ của người ta nên chưa đến vài chiêu đã bị đè xuống đất.

“Chỉ với cái công phu mèo quào ấy, cũng không biết sao lúc trước Tống Thiên Vũ lại nhìn trúng cô nữa”, Tống Thiên Hổ đi ngang qua Diệp Khánh Ngôn, khinh bỉ nói.

Lương một năm của vệ sĩ nhà ông ta cả triệu đấy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK