Mục lục
Võ đạo tông sư - Trần Đức (Truyện full tác giả: Vũ Sinh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 179

Đột nhiên, sắc mặt của Trương Thiên Dương trở nên trắng bệch, giống như một tờ giấy trắng, con ngươi run lên.

“Rầm!”

Giây tiếp theo.

Trương Thiên Dương ngã thẳng xuống đất, trực tiếp ngất đi.

“Anh Dương, anh Dương!”, Quan Hổ ngồi xổm xuống hét lớn, hét mấy lần cũng không có phản ứng, ông ta lập tức cầm điều khiển từ xa ấn nút báo động màu đỏ.

Ngay sau đó, bên ngoài biệt thự, trong vườn nhanh chóng vang lên tiếng chuông báo động inh ỏi.

Không đến một phút sau.

Một nhóm các bác sĩ lần lượt đi vào.

Với cấp bậc của Trương Thiên Dương, mạng sống của ông ta tác động đến rất nhiều người.

Vì vậy, ngay cả đêm khuya, các bác sĩ trực ban cũng sẵn sàng ứng phó với những trường hợp khẩn cấp đột xuất.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”, Một bác sĩ già nói.

“Lúc nãy tâm trạng của chủ tịch Trương hơi kích động, đột nhiên ngất đi”, Quan Hổ đáp.

Vị bác sĩ già này là một thầy thuốc Đông y nổi tiếng, trong hai năm qua, ông ta vẫn luôn giúp Trương Thiên Dương điều dưỡng phục hồi sức khỏe.

Ông ta có rất nhiều thành tích trong lĩnh vực Đông y, được xem như là một nhân vật cao cấp, từng đạt được nhiều danh hiệu quốc gia.

Ông ta không chỉ am hiểu về trình độ Đông y, Tây y mà còn là là một giáo sư.

Trong lĩnh vực y tế của thành phố Tần, ông ta cũng là Thái Sơn Bắc Đẩu, năm nay đã ngoài 60 tuổi nhưng vẫn khỏe như rồng như hổ, tràn đầy năng lượng.

Trương Thiên Dương mời ông ta đến đây, đãi ngộ cực kỳ cao, lương năm hàng chục triệu tệ. Còn đặc biệt tặng thêm biệt thự, vệ sĩ, xe hơi sang trọng và mỹ nữ.

Một quyền này khiến mọi người sợ choáng váng.

“Đàm Thu điên rồi sao? Vậy mà dám đánh người của Trương Tử Đằng”.

“Tên nhóc này thật không biết trời cao đất rộng là gì!”

“Tiêu rồi, hôm nay chắc chắn cậu ta sẽ bị phế ở đây!”

Âm thanh xì xầm bàn tán vang lên, không ai ngờ Đàm Thu – người lúc trước vốn chỉ là một tên vô dụng, hễ gặp chuyện là run như cầy sấy lại vì một câu nói của tên Trần Bát Hoang kia mà đối nghịch với Trương Tử Đằng.

Việc này khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.

Ngay cả Trương Tử Đằng cũng cau mày, nhếch mép cười: “Thú vị!”

Gã đẩy đám vệ sĩ trước người ra, bước đến đối diện Đàm Thu: “Ai cũng bảo cậu là đồ vô dụng, không ngờ hôm nay gặp mặt lại không tệ như đã nghĩ!”

“Có gan, tôi thích!”

“Không bằng… về với tôi? Giống như tụi nó, cùng ở bên cạnh tôi!”

“Tôi có thể cho cậu tiền…”

Gã dừng lại vài giây rồi chậm rãi nói tiếp: “Mỗi tháng 100 ngàn tệ”.

Trương Tử Đằng lại muốn thu Đàm Thu làm đàn em của mình.

Chuyện này khiến rất nhiều người hâm mộ không thôi, tuy đối với bọn họ số tiền này rất ít, nhưng mối quan hệ có được lại vô cùng đáng giá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK