Từ biệt với Trần Lăng, Tiêu Trần chạy thẳng về hướng Đông Kiếm Các, những năm tháng tu luyện ở Vạn Yêu Sơn Mạch, có thể nói Tiêu Trần đã cực kỳ quen thuộc với nơi này, yêu thú có thực lực mạnh ở chỗ nào, nơi nào an toàn, Tiêu Trần đều nắm rõ, cho nên xuyên qua Vạn Yêu Sơn Mạch bây giờ đối với Tiêu Trần mà nói đã không phải việc gì khó.
Một mạch đi thẳng về Đông Kiếm Các, ngày Tiêu Trần lên đường trở về, quỷ dạ xoa Tề Nghiên cũng cưỡi Thanh Vũ Ưng để trở về Đông Kiếm Các.
Chỉ có một mình Tề Nghiên trở về, chuyện này Thương Huyền đương nhiên sẽ hỏi, nhưng câu trả lời của Tề Nghiên, nếu Tiêu Trần ở đây, tuyệt đối sẽ không nhịn được tức giận mà mắng ma nữ này, chỉ nghe Tề Nghiên nói như vậy.
“Sư đệ nói hắn phải tu luyện trong Vạn Yêu Sơn Mạch một thời gian nữa, sau đó sẽ tự trở về.”
Ta tu luyện cái em gái nhà ngươi, rõ ràng là bị ma nữ nhà ngươi ép vào, sao lại thành ta muốn tu luyện...
Trong mắt Tiêu Trần, một năm nay hắn ra ngoài tu luyện, Tề Nghiên có thể nói là phóng khoáng tột cùng, nửa năm trước hắn bán đến Tử Đấu Tràng, nửa năm sau cũng ném hắn vào Vạn Yêu Sơn Mạch, có thể nói, Tề Nghiên vốn dĩ không hao tổn một chút sức lực nào, ngược lại Tiêu Trần vào sinh ra tử vô số lần, chết đi sống lại không biết qua bao nhiêu lần.
Đối với câu trả lời của Tề Nghiên, đương nhiên Thương Huyền cũng không hoàn toàn tin tưởng, nhưng nếu lúc trước đã quyết định giao Tiêu Trần cho Tề Nghiên, Thương Huyền cũng đã có sự chuẩn bị tốt, hơn nữa, sở dĩ bây giờ Tề Nghiên mới trở về là vì nàng ta vẫn luôn ở Vạn Yêu Sơn Mạch âm thầm bảo vệ Tiêu Trần, cho đến khi Tiêu Trần chuẩn bị trở về, Tề Nghiên mới trở lại Đông Kiếm Các trước một bước.
Nhìn như không quan tâm đến Tiêu Trần nhưng trong lòng Tề Nghiên lại vô cùng quan tâm đến hắn, một mình Tề Nghiên âm thầm bảo vệ Tiêu Trần, mọi người có thể nhìn ra được điểm này. Hơn nữa, cho dù là Tiêu Trần bị bán đến Tử Đấu Tràng hay là bị đẩy vào Vạn Yêu Sơn Mạch, xem như nguy hiểm, nhìn bề ngoài thì nói không có tình cảm nhưng Tề Nghiên luôn âm thầm bảo đảm an toàn cho Tiêu Trần, chẳng qua không nói cho Tiêu Trần biết mà thôi.
Không giống như bề ngoài Tề Nghiên nhìn rất phóng khoáng, dáng vẻ không quan tâm đến Tiêu Trần, nhưng lại âm thầm hành động, vì lần tu luyện này của Tiêu Trần, nàng ta đã hao tổn rất nhiều tâm huyết, thậm chí là còn nợ ân tình của Lâm Uyển Nhi.
Thời gian khảo sát cuối năm chỉ còn ba ngày, khảo sát này không chỉ có ngoại môn nội môn mà ngay cả đệ tử hạch tâm cũng phải tham gia, mục đích là để kiểm tra kết quả tu luyện trong một năm qua của mọi người, đồng thời đốc thúc những đệ tử có ý nghĩ lười biếng.
Khảo sát cuối năm đến làm cho không khí của Đông Kiếm Các trở nên vô cùng khẩn trương, rất nhiều đệ tử ngày thường không xuất đầu lộ diện, nhưng vào lúc này lại có thể tỏa sáng rực rỡ, như vậy có thể sẽ được người đứng đầu Đông Kiếm Các nhìn trúng, một bước lên trời giống như Tiêu Trần, cho nên khảo sát cuối năm đối với tất cả đệ tử Đông Kiếm Các đều vô cùng quan trọng.
“Chết tiệt, tiểu tử Tiêu Trần này ra ngoài tu luyện như thế nào đến bây giờ vẫn chưa trở về...”
Ngoại môn đệ nhất viện, chỗ ở của Vương Hổ, lần trước bị Tiêu Trần đánh bại trước mặt mọi người, trong lòng Vương Hổ đã ghi hận Tiêu Trần, vốn muốn hung hăng làm cho Tiêu Trần bị nhục nhã trước mặt mọi người trong kỳ khảo sát cuối năm nay, nhưng cách ngày khảo sát còn có ba ngày, Tiêu Trần vẫn chưa trở về, điều này khiến Vương Hổ vô cùng buồn bực. Mặc dù bại dưới tay Tiêu Trần một lần nhưng Vương Hổ luôn cho rằng hắn ta còn có cơ hội có thể đánh bại Tiêu Trần, dù sao lần trước hắn ta đã áp chế tu vi chiến đấu cùng Tiêu Trần, khảo sát cuối năm thì không có áp chế tu vi như lần đó, chỉ cần như vậy, Vương Hổ có lòng tin mãnh liệt sẽ đánh bại đượcTiêu Trần.
Thiên phú có mạnh hơn nữa thì thế nào, nếu như không biến nó thành thực lực thì cuối cùng cũng chỉ là thiên phú mà thôi.
Vương Hổ đã coi Tiêu Trần là kẻ địch, vì sự xuất hiện của Tiêu Trần, Vương Hổ cảm giác địa vị của hắn ta bị uy hiếp, cho tới nay, Vương Hổ được ngoại môn công nhận là đệ nhất, nhưng bây giờ bởi vì Tiêu Trần, có rất nhiều người đều cảm thấy đệ nhất ngoại môn đã đổi chủ, không phải bây giờ thì trong vòng ba năm nữa nhất định sẽ đổi chủ, hoặc là Vương Hổ hắn ta đột phá Huyền Nguyên Cảnh tiến vào nội môn, hoặc là bị Tiêu Trần đánh bại, thẳng thừng đẩy hắn ta xuống.
Chính bởi vì vị trí đệ nhất ngoại môn của hắn ta bị Tiêu Trần uy hiếp, cho nên Vương Hổ luôn muốn đánh bại Tiêu Trần trước mặt mọi người, vì điều này, Vương Hổ vốn đã có thể đột phá Huyền Nguyên Cảnh lại áp chế tu vi chờ khảo sát cuối năm, nguyên nhân là do khảo sát cuối năm là cơ hội thích hợp nhất để đánh bại Tiêu Trần.
Muốn báo thù, trong lúc Vương Hổ chờ đợi, hận ý của hắn ta ngày càng sâu đậm, thời gian ba ngày thoáng cái trôi qua, khảo sát cuối năm rốt cục cũng bắt đầu.
Dựa theo thứ tự những năm trước, đầu tiên là tiến hành khảo sát cuối năm của đệ tử hạch tâm, sau đó là nội môn, cuối cùng mới đến ngoại môn. Trong vòng hai ngày, khảo sát cuối năm của đệ tử hạch tâm cùng đệ tử nội môn chấm dứt, ngày thứ ba đến khảo sát của đệ tử ngoại môn.
Một ngày này, dưới chân một ngọn núi của Đông Kiếm Các, ngọn núi này tên Vạn Kiếm Phong, là nơi chuyên dùng để tổ chức khảo sát cuối năm.
Bắt đầu leo từ chân núi tới đỉnh núi, cả Vạn Kiếm Phong đều đặt ra cấm chế, người tiến vào trong đó sẽ phải chống đỡ áp bách từ cấm chế, đồng thời khi đi tới vị trí sườn núi còn có thể bộc phát ra kiếm ý cùng kiếm khí, chỉ có vượt qua được những thứ này, người cuối cùng leo lên đến vị trí sườn núi, mới xem như là người có đủ tư cách, đương nhiên, người leo lên càng cao đương nhiên thành tích càng cao, chẳng qua đã hơn trăm năm không ai có thể lên đến đỉnh, cho dù là đệ tử hạch tâm hay là đệ tử nội môn, kể cả đệ tử ngoại môn cũng không ai có thể làm được.
Đương nhiên, có một chút phải nói, chính là khi khảo sát đệ tử của ba cấp bậc, bọn họ phải đối mặt với áp bức của kiếm ý không giống nhau, giống như đệ tử ngoại môn, bọn họ khi tiếp nhận áp lực khảo sát, so với đệ tử nội môn thì ít nhất cũng yếu hơn gấp đôi, đồng thời cũng sẽ không xuất hiện kiếm ý mà chỉ có kiếm khí.
Bởi vì là khảo sát ngoại môn, Thương Huyền tự mình chủ trì, dựa theo lệnh của hắn ta, đông đảo đệ tử ngoại môn nhao nhao đi về hướng Vạn Kiếm Phong.
“Đáng chết, tên này vậy mà không trở về...”
Trước khi leo lên, Vương Hổ nhìn xung quanh, vẫn không tìm được bóng dáng của Tiêu Trần, trong miệng thầm mắng một tiếng rồi bắt đầu leo lên. Cho rằng Tiêu Trần không thể trở về kịp, nhưng ngay lúc khảo sát ngoại môn bắt đầu, bên ngoài sơn môn Đông Kiếm Các, một chàng thanh niên tuấn tú mặc y phục màu trắng chậm rãi đi tới, cặp lông mày thanh tú, chàng thanh niên này chính là Tiêu Trần.
Cuối cùng cũng trở về Đông Kiếm Các, đứng ở sơn môn Đông Kiếm Các, Tiêu Trần khẽ cười nói.
“Cuối cùng cũng trở về kịp...”
Đi một mạch từ Vạn Yêu Sơn Mạch, cuối cùng đã đến kịp buổi khảo sát cuối năm của Đông Kiếm Các.