“Cô đến đây làm gì?”
Thấy y không thoải mái cô ta nũng nịu:
“Em nhớ anh quá nên đến thăm thôi mà”
Tiếng điện thoại vang lên, y cầm lên xem, hoá ra là Diệp Phong An add cô, y lập tức chấp nhận. Thấy y không ngó ngàng gì đến, Mãng Hoa liền nói:
“Thẩm thiếu à”
Y nhìn thấy chán ghét mà vẫn nở nụ cười chuyên nghiệp: “Sao?”
Mãng Hoa nhìn y thấy thoải mái hơn liền đắc ý nũng nịu: “Lên phòng anh chơi được không?”
“Được”
Y dẫn cô ta lên phòng, ả ta chẳng hề ái ngại trực tiếp ngồi lên đùi y ưỡn ngực vào mặt y rồi nói:
" Cảm ơn Thẩm thiếu hôm qua đã giúp em"
Y cũng chẳng ngần ngại hôn lên đôi gò bồng đảo của ả:
" Sao còn đeo giày cao?"
Ả được y làm cho kíƈɦ ŧɦíƈɦ rên nhẹ:
“ưm…chẳng phải người ta muốn đẹp trước mặt anh sao”
Nhìn bàn tay ả định cởi đồ y ra, cô lập tức nhấc ả ngồi lên ghế rồi nghĩ thầm:" Phương diện đấy của tôi không giúp cô thoả mãn được đâu, haizz mình sơ xuất rồi".
Nhìn dấu hôn để lại trên ngực ả, y tiến lại gần ve vãn hôn lên mái tóc ả:" Cha em muốn hợp tác gì đây?"
Cô ta lập tức nói:" Dạ, muốn tỉ lệ tiêu thụ nhanh hết mức, bên cha em sẽ phụ trách sản xuất còn bên anh sẽ là tiêu thụ"
Y tinh ý có thể biết được, lão ta muốn làm giảm uy tín của Thẩm thị khi cho ra thị trường những mặt hàng kém chất lượng, nếu không cho lô hàng ra thị trường thì cũng lỗ vốn rồi cổ phần cũng sẽ tụt xuống và tất nhiên lãi lời sẽ luôn về lão. Nhưng y nào có muốn hợp tác, trong tay y nắm giữ mọi bằng chứng làm ăn bất chính của Mãng Lạng, muốn làm cho Mãng thị phá sản thì dễ dàng thôi, chỉ là y chưa muốn.
Y cười nhạt, nhìn cô ta nói:
“Em về đi”
Ả bất ngờ khi y lật mặt quá nhanh, vừa lúc nãy còn dịu dàng mà giờ lại lạnh nhạt đuổi ả về. Cô ta không cam tâm:
“Tiễn em một đoạn được không?”
Y gật đầu đi cùng cô ta, vừa ra đến cửa ả giả vờ hụt chân ngã vào người y nhưng y lại né làm cô ta ngã xuống sàn nhà, ả ấm ức nhìn y nước mắt lưng tròng.
Y thở dài, dù sao cũng không để ả đi khắp nơi kể linh tinh rồi mọi người mang ấn tượng xấu về anh trai mình nên bế cô ta lên ngồi trên ghế, ả nắm lấy tay y lại trực tiếp đưa tay y sờ vào âm hộ đang chảy nước của cô ta mà nhét vào, y kinh tởm rút tay ra kêu bảo vệ lôi ả ra ngoài và dặn dò quản gia không cho cô ta vào nhà thêm một lần nào nữa.
Y vào phòng tắm, tắm rửa thật sạch, nhìn xuống ngực mình thấy nó đang dần to lên nhưng y không để ý, đeo nịt ngực là được dù sao cũng quen rồi, yết hầu nhỏ lại từ lúc nào khiến y băn khoăn, y nghĩ:
“Chắc cũng không ai nhận ra đâu”
Dù sao y cũng không muốn tiêm mấy loại thuốc đó nữa. Mặc quần áo hẳn hoi, y chỉnh lại dây truyền, nó là một mô hình có thể thay đổi hình dạng, y lại đổi thành hình Trái Đất rồi đi đến chỗ hẹn với hội bạn.
Diệp Phong An ở nhà làm việc, nhìn vào đồng hồ thấy điểm 9h, muốn nhắn tin cho y nhưng không biết nói gì:
" Chẳng phải nhắn tin hỏi con trai đang làm gì vào giờ này rất kì cục hay sao?"
Trong lúc đó, Thẩm Yên Nhi đang cùng bạn bè uống rượu trong phòng VIP. Ngôn Trĩ Lâm lên tiếng:
“Yô, Thẩm Minh Thiên cậu hôm nọ nói là về mà sao lại vào phòng với con gái Mãng tổng”
Y ho nhẹ: “Khụ, sao cậu biết?”
" Ông đây thì gì chẳng biết, thấy cậu lạ nên lo lắng đi theo rồi nhìn thấy cảnh đấy"
Lam Mĩ Hạnh bất ngờ: " Gu cậu nặng thật đấy, vớ phải ả điên rồi haha"
“Các cậu có đôi có cặp hết rồi nhỉ, trong nhóm có mỗi tôi độc thân” Ngôn Trĩ Lâm thở dài
Thật ra trong nhóm cậu có Lam Mĩ Hạnh - An Trình Phong và Cố Tuấn Ngôn-Lan Hồng Dương là hai cặp yêu nhau.
Lan Hồng Dương cười: “Chẳng phải cậu cứ đi trêu hoa nghẹo bướm không nghiêm túc với một cô gái nào sao?”
Nghe vậy Cố Tuấn Ngôn phản bác: “Em quên rồi hả bảo bối, cậu ta còn bận chăm em gái nhỏ ở nhà, không để ý đến ai khác đâu”
Đúng vậy, Cố Tuấn Ngôn có một người em gái nuôi là Cố Mị Nguyệt kém cậu ta 7 tuổi, thực chất cậu ta đã yêu em gái mình, bạn cậu nhìn đều nhận ra. Y ngà ngà say:
“Không đâu hiểu lầm rồi, tôi không hề có tình cảm với cô ta”
Diệp Phong An sau một hồi đấu tranh tư tưởng lập tức gửi tin nhắn cho y:
“Cậu đang làm gì đấy?” , nhìn thấy tin nhắn y liền trả lời:
“Đang ở bar”
“Ừm, vậy cậu chơi tiếp đi, tuần sau gặp lại”
Y cảm thấy bồn chồn, Diệp tổng lại rảnh dỗi nhắn tin cho y, cô nhìn điện thoại là thứ 5 liền cảm thấy thời gian trôi thật chậm, bỗng nhiên muốn gặp anh.