Sau khi tắm xong, anh bế cô vào phòng, trên giường đã có sẵn một bộ váy thật đẹp. Anh đặt y xuống giường:
“Em không muốn mặc váy”
Anh hôn xuống mái tóc cô:
“Được thôi, đợi anh một lát”
Anh đến tủ quần áo lấy ra một bộ đồ nam cho cô mặc, nhìn đôi mắt lờ đờ buồn ngủ của y, anh biết y đã rất mệt nên nhanh chóng đến mặc quần áo vào cho y rồi ôm y chìm vào giấc ngủ. Đến xế chiều, anh và y thức dậy, hai người xuống phòng bếp, người làm trong nhà hâm lại đồ ăn, họ ăn với nhau rất vui vẻ. Y ngỏ ý muốn tối nay ra ngoài chơi:
“Diệp An, tối nay đến bar chơi nhé”
Anh cưng chiều đồng ý, y vui vẻ gọi thêm anh trai cùng với hội bạn. Lần này đi chơi y lại sửa soạn thành dáng vẻ đàn ông. Diệp An chỉ biết thở dài:
“Em mặc vậy ra ngoài lại thu hút ong bướm cho mà xem”
Thẩm Yên Nhi cười:
“Soái mà”
Hai người đi đến quán bar đã hẹn, đến cửa phòng VIP thì gặp Thẩm Minh Thiên, họ chào hỏi nhau rồi bước vào. An Trình Phong cảm thán:
“Hai anh em cậu giống nhau thật đấy, tôi suýt còn nhầm”
Họ cười nói vui vẻ, nhân viên lên tiếp rượu đến rót rượu, cô ta có ý với y, lúc rót rượu đã nhiều lần đụng chạm y. Chờ cô ta ra ngoài, Ngôn Trĩ Lâm nói:
“Thẩm Yên Nhi, cô gái vừa nãy có ý với em. Chơi một trò chơi không? Vào một phòng riêng với cô gái đó xem cô ta làm gì”
Y quay sang anh, thấy anh gật đầu, y biết anh tin tưởng y tuyệt đối mà, muốn y thoải mái vui chơi. Y chấp nhận:
“Được, em đồng ý”
Y bước ra ngoài còn họ ngồi trong phòng theo rõi camera. Nhân viên kia còn đứng ngoài cửa, y bước đến:
“Theo tôi vào phòng khác”
Ả bước theo, vào trong phòng, y ngồi xuống ghế nghiêng mặt nhìn ả. Ả nở nụ cười bước đến ngồi lên bàn rượu:
“Thẩm thiếu, ở với em đêm nay”
Ở phòng bên kia:
Cố Tuấn Ngôn: “Bạo quá, Tiểu Nhi chịu được không vậy?”
Diệp Phong An: “Em ấy biết chơi đùa lắm, cứ xem đi”
Ả nhìn y, đôi tay cởi hết quần áo trên người mình, chân ả vươn đến đặt lên ngã ba của y nhưng y đã kịp thời giữ lại, đặt lên đó thì lộ hết.
Y nói:
“Quy định của quán bar này chẳng phải là mấy cô sẽ quỳ sao? Sao lại khua chân linh tinh thế này?”
Ả vội vàng xuống đất quỳ, y luồn tay ra sau gáy, dật trong tóc cô ta ra một con dao:
“Chưa gϊếŧ người mà lộ vũ khí rồi. Tiếc thật”
Ả hoảng hốt:
“Xin anh hãy tha cho tôi”
Y nhìn vào camera:
“Việc đó còn phụ thuộc vào một người”
Thẩm Minh Thiên biết y đang nói anh, y trở về phòng, mọi người đều nói:
“Ngầu lắm”
Sau một đêm ăn chơi thì sáng hôm sau y mặc chiếc váy sang trọng đi đến công ti cùng Diệp Phong An. Các thợ chụp ảnh cùng nhà báo đã ngồi đợi dưới khán đài. Hôm nay anh tổ chức buổi họp báo để công khai hẹn hò với y. Anh bước lên bục nói:
“Chào mọi người, hôm nay tôi tổ chức buổi họp báo này là để giới thiệu với tất cả mọi người vị hôn thê của tôi - Thẩm Yên Nhi”
Y bước lên khán đài trên lối dải đầy cánh hoa, mỗi bước đi của y đều được chụp không bỏ lỡ một chi tiết nào. Bỗng nhiên ở dưới sàn nhô lên một dãy hoa hồng hình trái tim, trên cao thả xuống những cánh hoa thật lãng mạn. Diệp Phong An quỳ xuống, lấy ra hộp nhẫn:
“Làm phu nhân của anh nhé”
Y bất ngờ cảm động:
“Em đồng ý”
Vậy là buổi họp báo diễn ra thuận lợi, các bài báo được soạn liên tục, bài báo nào cũng chen chúc nhau đứng đầu bảng xã hội. Từ lúc buổi họp báo này phát ra đã làm bao nhiêu chàng trai cô gái tiếc nuối vì hai người đều là người có tài, có sắc, ai mà không thích chứ, đều là người tình trong mộng. Hai bên cha mẹ của hai người họ đều vui mừng, họ bắt đầu chọn ngày cưới, chuẩn bị mọi thứ rồi thông báo tin ba ngày sau họ sẽ khởi hành hôn lễ.
Trong ba ngày đó, ai cũng bận rộn, họ tổ chức lễ cưới ở một cánh đồng hoa thơ mộng, trang trí hoành tráng. Có lẽ là một trong những lễ cưới tuyệt vời nhất trong lịch sử. Đến ngày kết hôn, Thẩm Yên Nhi lo lắng, bồn chồn, cũng cảm thấy vui vẻ. Y dậy từ rất sớm được người hầu mặc lên người y bộ váy cưới đắt đỏ, chiếc váy cúp ngực, hoạ tiết uyển chuyển hợp mắt cùng với đường cong cơ thể của y thật hoàn hảo. Y búi tóc để xuông vài lọn khiến khuôn mặt thật thanh tú. Đến giờ theo thông báo, cha y nắm tay con gái dẫn vào lễ đường. Nhìn y như nàng thiên sứ ráng trần khiến ai ai cũng không thể dời mắt. Diệp Phong An nhìn y đến say đắm, anh hôm nay cũng thật là đẹp trai, có lẽ là có thể đẹp hơn cả ngày thường nữa. Đây là ngày hạnh phúc nhất trong đời của Diệp Phong An và Thẩm Yên Nhi. Còn gì tuyệt vời hơn khi kết hôn với người mình yêu, người cùng mình trải qua bao nhiêu biến cố. Họ trao nhau nhẫn cưới rồi hôn nhau thật đắm say đánh dấu một cột mốc mới trong tình yêu mật ngọt.
-END-
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong suốt thời gian viết truyện. Mình biết rằng kết truyện ở đây có lẽ là sẽ nhạt lắm nhưng cũng mong mọi người đón nhận vui vẻ.
“Em không muốn mặc váy”
Anh hôn xuống mái tóc cô:
“Được thôi, đợi anh một lát”
Anh đến tủ quần áo lấy ra một bộ đồ nam cho cô mặc, nhìn đôi mắt lờ đờ buồn ngủ của y, anh biết y đã rất mệt nên nhanh chóng đến mặc quần áo vào cho y rồi ôm y chìm vào giấc ngủ. Đến xế chiều, anh và y thức dậy, hai người xuống phòng bếp, người làm trong nhà hâm lại đồ ăn, họ ăn với nhau rất vui vẻ. Y ngỏ ý muốn tối nay ra ngoài chơi:
“Diệp An, tối nay đến bar chơi nhé”
Anh cưng chiều đồng ý, y vui vẻ gọi thêm anh trai cùng với hội bạn. Lần này đi chơi y lại sửa soạn thành dáng vẻ đàn ông. Diệp An chỉ biết thở dài:
“Em mặc vậy ra ngoài lại thu hút ong bướm cho mà xem”
Thẩm Yên Nhi cười:
“Soái mà”
Hai người đi đến quán bar đã hẹn, đến cửa phòng VIP thì gặp Thẩm Minh Thiên, họ chào hỏi nhau rồi bước vào. An Trình Phong cảm thán:
“Hai anh em cậu giống nhau thật đấy, tôi suýt còn nhầm”
Họ cười nói vui vẻ, nhân viên lên tiếp rượu đến rót rượu, cô ta có ý với y, lúc rót rượu đã nhiều lần đụng chạm y. Chờ cô ta ra ngoài, Ngôn Trĩ Lâm nói:
“Thẩm Yên Nhi, cô gái vừa nãy có ý với em. Chơi một trò chơi không? Vào một phòng riêng với cô gái đó xem cô ta làm gì”
Y quay sang anh, thấy anh gật đầu, y biết anh tin tưởng y tuyệt đối mà, muốn y thoải mái vui chơi. Y chấp nhận:
“Được, em đồng ý”
Y bước ra ngoài còn họ ngồi trong phòng theo rõi camera. Nhân viên kia còn đứng ngoài cửa, y bước đến:
“Theo tôi vào phòng khác”
Ả bước theo, vào trong phòng, y ngồi xuống ghế nghiêng mặt nhìn ả. Ả nở nụ cười bước đến ngồi lên bàn rượu:
“Thẩm thiếu, ở với em đêm nay”
Ở phòng bên kia:
Cố Tuấn Ngôn: “Bạo quá, Tiểu Nhi chịu được không vậy?”
Diệp Phong An: “Em ấy biết chơi đùa lắm, cứ xem đi”
Ả nhìn y, đôi tay cởi hết quần áo trên người mình, chân ả vươn đến đặt lên ngã ba của y nhưng y đã kịp thời giữ lại, đặt lên đó thì lộ hết.
Y nói:
“Quy định của quán bar này chẳng phải là mấy cô sẽ quỳ sao? Sao lại khua chân linh tinh thế này?”
Ả vội vàng xuống đất quỳ, y luồn tay ra sau gáy, dật trong tóc cô ta ra một con dao:
“Chưa gϊếŧ người mà lộ vũ khí rồi. Tiếc thật”
Ả hoảng hốt:
“Xin anh hãy tha cho tôi”
Y nhìn vào camera:
“Việc đó còn phụ thuộc vào một người”
Thẩm Minh Thiên biết y đang nói anh, y trở về phòng, mọi người đều nói:
“Ngầu lắm”
Sau một đêm ăn chơi thì sáng hôm sau y mặc chiếc váy sang trọng đi đến công ti cùng Diệp Phong An. Các thợ chụp ảnh cùng nhà báo đã ngồi đợi dưới khán đài. Hôm nay anh tổ chức buổi họp báo để công khai hẹn hò với y. Anh bước lên bục nói:
“Chào mọi người, hôm nay tôi tổ chức buổi họp báo này là để giới thiệu với tất cả mọi người vị hôn thê của tôi - Thẩm Yên Nhi”
Y bước lên khán đài trên lối dải đầy cánh hoa, mỗi bước đi của y đều được chụp không bỏ lỡ một chi tiết nào. Bỗng nhiên ở dưới sàn nhô lên một dãy hoa hồng hình trái tim, trên cao thả xuống những cánh hoa thật lãng mạn. Diệp Phong An quỳ xuống, lấy ra hộp nhẫn:
“Làm phu nhân của anh nhé”
Y bất ngờ cảm động:
“Em đồng ý”
Vậy là buổi họp báo diễn ra thuận lợi, các bài báo được soạn liên tục, bài báo nào cũng chen chúc nhau đứng đầu bảng xã hội. Từ lúc buổi họp báo này phát ra đã làm bao nhiêu chàng trai cô gái tiếc nuối vì hai người đều là người có tài, có sắc, ai mà không thích chứ, đều là người tình trong mộng. Hai bên cha mẹ của hai người họ đều vui mừng, họ bắt đầu chọn ngày cưới, chuẩn bị mọi thứ rồi thông báo tin ba ngày sau họ sẽ khởi hành hôn lễ.
Trong ba ngày đó, ai cũng bận rộn, họ tổ chức lễ cưới ở một cánh đồng hoa thơ mộng, trang trí hoành tráng. Có lẽ là một trong những lễ cưới tuyệt vời nhất trong lịch sử. Đến ngày kết hôn, Thẩm Yên Nhi lo lắng, bồn chồn, cũng cảm thấy vui vẻ. Y dậy từ rất sớm được người hầu mặc lên người y bộ váy cưới đắt đỏ, chiếc váy cúp ngực, hoạ tiết uyển chuyển hợp mắt cùng với đường cong cơ thể của y thật hoàn hảo. Y búi tóc để xuông vài lọn khiến khuôn mặt thật thanh tú. Đến giờ theo thông báo, cha y nắm tay con gái dẫn vào lễ đường. Nhìn y như nàng thiên sứ ráng trần khiến ai ai cũng không thể dời mắt. Diệp Phong An nhìn y đến say đắm, anh hôm nay cũng thật là đẹp trai, có lẽ là có thể đẹp hơn cả ngày thường nữa. Đây là ngày hạnh phúc nhất trong đời của Diệp Phong An và Thẩm Yên Nhi. Còn gì tuyệt vời hơn khi kết hôn với người mình yêu, người cùng mình trải qua bao nhiêu biến cố. Họ trao nhau nhẫn cưới rồi hôn nhau thật đắm say đánh dấu một cột mốc mới trong tình yêu mật ngọt.
-END-
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong suốt thời gian viết truyện. Mình biết rằng kết truyện ở đây có lẽ là sẽ nhạt lắm nhưng cũng mong mọi người đón nhận vui vẻ.