Mục lục
Gả Thay Thành Vợ Đại Thiếu Gia Ngốc - Tạ Khả Nhi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ra Mắt

"Vâng ạ, vậy con về phòng trước, ba giải quyết xong công việc thì hãy mau nghỉ ngơi nhé." Tạ Khả Nhi tươi cười về phòng.

Trong căn phòng làm việc, màn khói lơ lửng bay nhẹ trên không trung, có giọt nước mắt bất chợt chảy xuống gò má của người đàn ông.

Tạ Khả Nhi bước về phòng của mình, cố gắng kiềm nén để không phát ra tiếng khóc, cô thương ba mẹ và chị cô, cô phải mạnh mẽ.

...

Thấm thoát đã một tháng trôi qua, hôm nay chính là ngày ra mắt của Khả Nhi và chồng tương lai, cô quyết định lựa cho bản thân một bộ váy thật xinh đẹp trẻ trung.

Chiếc váy hở vai dài tới mắt cá chân, lộ ra xương quai xanh hoàn hảo, chiếc váy có một màu xanh biển êm mắt, Khả Nhi trang điểm với một tông phù hợp, tóc đen dài mềm mại Khả Nhi giữ nguyên chứ không uốn hay làm gì khác, hương hoa oải hương phảng phất dễ chịu trên mái tóc.

Tạ Khả Nhi luôn thích tự nhiên nên mái tóc không bao giờ dính hoá chất, khác với chị gái Khả Linh tóc lúc nào cũng nhuộm những màu sáng, một hai tuần lại đổi màu.

Tạ Khả Nhi bước xuống dưới phòng khách thì Văn Khả Yến nhìn lên khen ngợi.

"Con gái, con rất xinh đẹp, đúng là con gái của mẹ."

"Xinh đẹp để làm gì, chẳng phải cũng là vợ của một tên ngốc thôi sao hahaha." Tạ Khả Linh vừa cười vừa nói với giọng đầy châm chọc.

"Con im ngay, không ai bắt con lên tiếng đâu, em gái con vì giữ thể diện cho dòng họ ta mà xin gả thay cho con, vậy mà con không nói được lời cảm ơn còn xỉa đều em à?" Tạ Hải Khánh liếc Tạ Khả Linh mà nói.

"Con ép nó sao? Là nó tự nguyện cơ mà, dù gì nó cũng sẽ bị người ngoài bàn tán thôi, cũng phải chịu vậy." Tạ Khả Linh ấm ức cãi lại.

"Con càng ngày càng không biết lí lẽ." Tạ Hải Khánh lắc đầu ngám ngẩm.

Tạ Khải Nhi thấy vậy thì lại gần Tạ Hải Khánh rồi nói:"Ba à, mình mau đi thôi ạ, sắp trễ giờ rồi ạ."

Sau đó quay sang nhìn Tạ Khải Linh nói tiếp:"Chị, em không biết từ khi nào hai chị em chúng ta lại xa cách đến vậy, nhưng em vẫn luôn thương chị, mong sau này chị có thể gặp được một người đàn ông tốt mà gửi gắm tình yêu của mình."

"Mày là đồ giả tạo, đừng có diễn người tốt trước mặt tao." Tạ Khả Linh đáp xong thì đi ngay lên lầu.

Văn Khả Yến ra tiễn con gái và chồng ra mắt thông gia, xoa đầu Tạ Khả Nhi rồi nịnh nọt con gái cưng.

"Con gái, cứ kệ chị con đi, hôm nay con rất xinh đẹp, mẹ rất thương con gái cưng của mẹ." Nói xong thì bà thơm Tạ Khả Nhi một cái chụt.

"Bà suốt ngày cứ kệ kệ, con Khả Linh càng ngày càng không ai dạy được nó tính tình hống hách, sau chỉ sợ cái miệng hại cái thân." Tạ Hải Khánh bước lên xe mà hậm hực.

"Không sao đâu ạ, con hiểu chị mà." Tạ Khả Nhi trấn an rồi lên xe theo Tạ Hải Khánh.

...

Cuộc hẹn giữa hai bên ngay tại nhà hàng 5 sao trung tâm thành phố S. Bước xuống xe Tạ Khả Nhi rất run, Tạ Hải Khánh thấy vậy thì nắm tay trấn an con gái.

"Con có muốn thay đổi quyết định không?"

"Ba à, đến mức này rồi con thay đổi còn kịp không ạ."Cô trêu ba rồi nói tiếp:" ba đừng lo con đã sẵn sàng ạ." Tạ Khả Nhi gượng cười nhìn về phía ba.

Cô biết nếu cô lựa chọn cưới một người chồng ngốc chắn chắn sẽ có nhiều chuyện cô phải bị thiệt thòi. Nhưng cô sẽ tập làm quen với điều đó.

Tạ Hải Khánh cố gắng kiềm nén cơn xúc động của bản thân rồi nắm tay con gái lên trên lầu.

Vừa bước tới phòng hẹn thì đã nghe tiếng khóc chói tai, không cần thấy cũng biết là chồng tương lai của cô.

Cô có tìm hiểu thì từ khi mà bố anh ta có vợ hai thì anh ta đã nhốt bản thân mình trong phòng tự hành hạ rồi bị ngốc, Vũ Vĩ Đại biết rằng lỗi của ông nên từ ngày đó ông rất cưng chiều đứa con trai cả này.

Cạch...

Cánh cửa mở ra Vũ Vĩ Đại đã quay ra nói to.

"Trời ơi, cuối cùng mọi người cũng đã đến, mau mau vào bàn ngồi."

Bên cạnh ông ta là một người con trai chạc tuổi 25 hay 26 gì đó nhưng ánh mắt anh ta ngây thơ vô đối, trái ngược với thân hình hoàn hảo mà rắn chắc đang mặc chiếc vest đen, nhìn gương mặt anh ta không khác con nít là mấy.

"Ba ba, Kiệt đói bụng, muốn ăn."

"Kiệt ngoan, đợi đồ ăn lên rồi chúng ta cùng ăn có được không?" Vũ Vĩ Đại dỗ Vũ Khải Kiệt ngon ngọt.

Có vẻ là anh ta rất nghe lời ba

Tạ Khả Nhi nhìn đối diện, cảm thấy sự đẹp trai trước mặt cũng có chút gì đó an ủi đi.

Phục vụ rót rượu cho ba và cô xong thì đi ra ngoài, lúc này Vũ Vĩ Đại đã lên tiếng trước.

"Giám đốc Tạ, đây là Tạ Khả Linh sao?" Vũ Vĩ Đại nhìn Tạ Khả Nhi với ánh mắt hứng khởi.

"À, đây là Tạ Khả Nhi, con gái thứ của tôi." Tạ Hải Khánh đáp lời, gương mặt có chút e dè.

Lông mày Vũ Vĩ Đại hơi nhíu lại sau đó nhanh chóng giãn ra, còn Vũ Khải Kiệt như có như không nhìn Tạ Khả Nhi với ánh mắt như thể dò xét gì đó ở cô.

Tạ Hải Khánh vội vàng giải thích thêm.

"Thật ra... con gái đầu của chúng tôi đã có tình yêu của nó rồi, nếu bắt ép nó chia tay, e rằng cũng là cái khó dành cho nó, mong chủ tịch thông cảm cho gia đình tôi vì chưa báo trước được vấn đề này."

"Chuyện này..." Vũ Vĩ Đại chưa kịp nói gì thì Vũ Khải Kiệt bất thình lình đứng lên chạy sang chỗ của Tạ Khả Nhi mà kéo tay cô.

"Đi chơi, đi chơi, đi chơi..."

"Kiệt, con làm gì vậy, mau về chỗ ngồi." Vũ Vĩ Đại nhắc nhở con trai.

"Con, con muốn chơi với người này." Vũ Khải Kiệt mếu máo.

Vũ Vĩ Đại có vẻ đã thoải mái hơn một chút khi thấy đứa con trai mình thích người trước mặt, cảm thấy cũng có thể chấp nhận được liền bảo.

"Con ngoan, đây là vợ tương lai của con, khi nào hai đứa con làm đám cưới xong thì con sẽ được chơi cùng vợ mỗi ngày, có được không?"

"Vợ con sao?" Vũ Khải Kiệt ngơ ngác hỏi.

"Đúng vậy, là vợ tương lai của con."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK