Mục lục
Gả Thay Thành Vợ Đại Thiếu Gia Ngốc - Tạ Khả Nhi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ba, tại sao phải là con, tại sao ba lại muốn gả con cho kẻ ngốc?"

Ở phòng khách tiếng của Tạ Khả Linh vừa khóc vừa gào lên oán trách.

"Khả Linh, thật sự ba không còn cách nào khác." Tạ Hải Khánh lên tiếng ngọt ngào dỗ con gái cưng.

"Nhưng ba, tại sao lại phải là đại thiếu gia nhà họ Vũ? Tại sao không phải là anh em của anh ta?"

"Đại thiếu gia nhà họ Vũ hiện tại đã đến tuổi kết hôn, nhị thiếu gia và tam thiếu gia thì ham công việc nên vẫn chưa muốn lập gia đình, tứ thiếu gia thì mới sang tuổi 19 đang ở bên nước ngoài lo học chưa nghĩ đến việc yêu đương, còn đứa con trai út thì..." Tạ Hải Khánh ngập ngừng.

"Thì sao ạ?" Tạ Khả Linh giương mắt lên nhìn Tạ Hải Khánh chờ ông nói tiếp.

"Cậu ta là con của vợ hai, tính tình ham chơi đua đòi, gái gú lại còn hay rượu chè cờ bạc, sẽ làm khổ con."

"Nhưng sao không phải Tạ Khả Nhi cưới tên ngốc kia mà là con? Ba thương nó hơn con đúng không?"

Tạ Khả Linh nước mắt ngắn dài nhìn ông mà than thở.

"Con biết mà, đó giờ ba mẹ luôn thương nó hơn con, luôn nói nhỏ nhẹ với nó. Còn con? Ba mẹ ghét con nên mới muốn đẩy con đi, rồi gả cho nó một người chồng tốt hơn đúng không?"

"Khả Linh, con đừng nghĩ như vậy, tình cảm ba mẹ dành cho con và em đều như nhau, chỉ là em con còn nhỏ nên..." Văn Khả Yến chưa kịp nói thay chồng hết câu thì Tạ Khả Linh gào to.

"Còn nhỏ còn nhỏ, lúc nào cũng còn nhỏ, nó cũng đã 18 tuổi rồi, đã đủ tuổi lấy chồng rồi, ba mẹ gả nó đi cũng được mà?"

Tạ Khả Nhi đang ngồi im thì bị réo tên. Cô đứng dậy lại gần và cầm tay Tạ Khả Linh rồi nói.

"Chị à, chị cứ bình tĩnh đi, từ từ chúng ta giải quyết được không ạ."

Lời nói vừa dứt thì cô cảm thấy bên má trái có gì đó rát rát mà đau nhói.

Tạ Khả Linh giáng cho cô một cái tát sau đó lên giọng chửi cô.

"Bình tĩnh? Chắc mày đang rất vui đúng không? Mày đang cười trong lòng đúng không? Con chó này, mày đã làm gì ba mẹ để ba mẹ thương mày hơn tao?"

Tạ Khả Linh nắm tóc của Tạ Khả Nhi sau đó dùng sức để kéo.

Tạ Khả Nhi bị chị gái nắm tóc mà không biết làm gì chỉ có thể giữ tay chị và nói lại giọng yếu ớt:"Chị, chị nghĩ oan cho em rồi, em không có."

"Đồ giả tạo, hôm nay tao đánh chết mày, tao đánh chết mày."

Tạ Khả Linh đang dơ tay định đánh thêm một cái tát vào mặt Tạ Khả Nhi thì có bàn tay kéo tay cô ta lại sau đó giáng vào mặt của cô ta hai cái tát.

Tạ Khả Linh buông tay khỏi tóc Tạ Khả Nhi ra rồi ôm mặt ngơ ngác.

"Ba... ba làm gì vậy?" Tạ Khả Linh hỏi Tạ Hải Khánh bằng giọng run run.

"Khả Nhi làm gì mày mà mày đánh nó, làm chị mà lại hơn thua với em như vậy à, mày làm tao quá thất vọng... Thử xem có người chị nào như mày hay không? Mày nói em mày là chó thì chẳng phải mày chửi tao với mẹ mày là chó nên mới đẻ ra em mày đúng không?" Tạ Hải Khánh chỉ tay vào mặt Tạ Khả Linh nói.

Văn Khả Yến thấy mọi chuyện đã đi quá xa liền lại gần Tạ Hải Khánh vỗ nhẹ vào lưng chồng sau đó nói nhỏ.

"Mình, mình à bình tĩnh đi, con nó hư thì chúng ta dạy từ từ, mình đừng chửi con, nó tổn thương."

Sau đó Văn Khả Yến quay sang nói Tạ Khả Linh

"Con gái, chúng ta đẻ ra hai chị em con, tình thương chia đều cho cả hai, con đừng nghĩ oan cho em, mau xin lỗi em đi con."

Tạ Khả Linh lấy tay gạt nước mắt cãi lại.

"Tại sao con phải xin lỗi? Nó chả là cái thá gì cả, con ghét nó."

"Mày..." Tạ Hải Khánh đang định chửi tiếp thì Tạ Khả Linh nhìn ông nói.

"Vậy ba nhìn xem, có ai như ba bắt ép con gái lấy một tên chồng ngốc hay không?"

Tạ Hải Khánh nghe vậy bất lực ngồi xuống nhỏ giọng hơn với Tạ Khả Linh.

"Đó đã là hôn ước đã được định sẵn từ bà nội các con và gia đình nhà họ Vũ rồi. Nếu bên chúng ta huỷ bỏ, chắc chắn sẽ rất mất thể diện đối với bên kia, truyền thông sẽ có việc bàn tán... thêm nữa bên công ty của chúng ta cũng có nguy cơ không được hợp tác với bên tập đoàn nhà họ Vũ nữa."

Tạ Hải Khánh thở dài sau đó nói thêm.

"Bây giờ không phải chỉ là chuyện gả hay không gả, mà còn liên quan đến công ty Khả Thiên nhà chúng ta, thêm nữa bà nội tụi con và ông nội tên ngốc kia cũng là bạn thân, chắc chắn cả hai sẽ không đồng ý huỷ bỏ hôn ước này."

Tạ Khả Linh vẫn không phục quyết định này, cô ta cảm thấy cuộc đời của cô ta chỉ có cô ta được lựa chọn.

"Không, con không muốn, nếu có gả thì gả Tạ Khả Nhi đi."

Văn Khả Yến đang định dỗ dành con thì một tiếng đập bàn cái rầm làm bà giật cả mình.

"Không nói nhiều nữa, ba nói sao thì làm vậy, tháng sau sẽ ra mắt với nhà thông gia." Tạ Hải Khánh nói xong thì bước đi lên lầu để lại Tạ Khả Linh hai cái má đỏ bừng kêu gào.

"Ba... ba tàn nhẫn tới vậy sao, con sẽ đi chết cho ba vừa lòng." Tạ Khả Linh gào lên như muốn long trời lở đất.

Văn Khả Yến chạy sang rồi dỗ dỗ ngọt con gái: "Ngoan ngoan, có gì để mẹ từ từ nói với ba được không? Con đừng la nữa khàn giọng mất."

Sau đó bà cũng với lấy tay Tạ Khả Nhi mà nói: "Khả Nhi, con lên phòng nghỉ trước, lát mẹ lên nói chuyện với con."

Tạ Khả Nhi gật đầu với mẹ rồi thưa: "Vâng ạ."

Tạ Khả Nhi bước lên lầu tay thì xoa xoa cổ, vừa nãy chắc khi cô bị chị đánh có lẽ đã bị trật cổ mất rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang