Tôi không đi guốc trong bụng ông Lang, tôi nào biết được nhiều như vậy?
Lang Hiếu hừm lạnh một tiếng, người phụ nữ của Lục Thừa Tiêu quả nhiên không giống những người phụ nữ bình thường!
Mấy người đàn ông lực lưỡng liền từ nhà vệ sinh chạy ra, người dẫn đầu liền hướng về phía Lang Hiệu lắc đầu.
Phế vật
Lang Hiệu tức hét lên một tiếng:
Đưa người đi theo tôi! Trông chừng người phụ nữ này cho tôi!
Vâng.
Mấy người đàn ông ở lại khống chế Diệp Vãn Ninh.
Diệp Vãn Ninh không vùng vẫy cũng không phản kháng, cô chỉ bị họ đưa đến phòng nghỉ, ngồi một bên trên ghế sofa, mấy người đàn ông ở đó không xa luôn nhìn cô, theo dõi từng hành động của cô!
Cô cắn chặt môi, không biết bọn họ có tìm được trang sức quý không?
Đôi tay Diệp Vãn Ninh nắm chặt, tim đập thình thịch liên hồi...
Phía sau sảnh tiệc trong phòng tổng thống trên đỉnh một tòa nhà đồ sộ, Ki Trình Tân đang mở két sắt với tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc mở được kết ra, trong hành lang truyền đến tiếng bước chân nhẹ
Mùi hương nhất định rất ngọt ngào
Lục Thừa Tiêu liền mở chiếc hộp trong két, xác nhận trang sức quý trong hộp không có sai sót xong, giây phút cửa phòng tổng thống bị mở ra, anh nổ một tiếng súng
Cả tòa nhà đều chìm trong ồn ào và náo loạn....
Sau tiếng súng đầu tiên của Lục Thừa Tiêu, nhân lúc hoảng loạn, Kỉ Trình Tần đem số trang sức quý ấy vứt từ đỉnh tòa nhà xuống! Trọng lượng của hộp trang sức quý rất nặng, nặng đến mức khiến anh không thể không ném xuống! Hy vọng Thủ Hắc ở dưới sẽ tiếp ứng!
Lập tức, Kỉ Trình Tân liền lấy ra rồi xông vào cuộc đấu...
Lục Thừa Tiêu cậu giỏi lắm, lại dám bảo một người phụ nữ lấy trộm con chip của tôi!
Lang Hiếu không ngờ người phụ nữ đó được chuẩn bị sẵn mà đến, Lục Thừa Tiêu lại dám phối hợp với vợ mình!
Lời này vừa thốt ra, Lục Thành Tiêu liền nhận ra có chuyện không hay, xem ra, Diệp Vãn Ninh đang ở trong tay ông ta!
Lục Thừa Tiêu nhếch môi, lạnh lùng lên tiếng:
Chỉ có phụ nữ mới có thể mê hoặc được ông, chỉ có người phụ nữ có tính thách thức mới có thể hấp dẫn sự chú ý của ông.
Xem ra thú vui này của tôi phải thay đổi rồi, nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, người phụ nữ của Lục Thừa Tiêu cậu, mùi vị rất ngọt ngào
Lục Thừa Tiêu biết rõ rằng Lang Hiếu đang chú ý đến từng hành động của mình, thậm chí cả biểu cảm
Anh không để lộ chút tức giận nào, ngược lại.... vô cùng bình thản! Anh chỉ cười nhẹ, kinh thường thổi mũi súng:
Ông cảm thấy Lục Thừa Tiêu tôi sẽ quan tâm đến một người phụ nữ? Hay là một người phụ nữ không quan trọng.
Ông ta bây giờ không dám kết luận là phải, Diệp Văn Ninh nhất định đang ở trong tay Lang Hiệu, nếu không thì làm sao ông ta có thể bình tĩnh như vậy, không chút bối rối?
Người phụ nữ xinh đẹp như vậy cậu cũng không thèm, thật là phí phạm của trời
Lục Thừa Tiêu tỉnh bơ như không, chỉ ngước con mắt chăm chú nhìn từng hành động của Lang Hiếu.
Lục Thừa Tiêu, tôi để cậu có mạng đến, mà không có mạng để rời đi!
Vậy phải xem bản lĩnh của ông rồi.
Kèm theo mấy tiếng súng vang lên, đám người lão luyện thoắt ẩn thoắt hiện đánh nhau trong căn phòng tổng thống rộng lớn này, xem ra bữa tiệc ở tòa nhà phía trước đã bị quấy rối đến gà bay chó chạy rồi?!
Không chỉ có trong căn phòng tổng thống, ngay cả sảnh bữa tiệc cũng bị cuộc chiến làm cho trở thành một cạnh tượng vô cũng hỗn loạn!
Diệp Vãn Ninh bị mấy người đàn ông lực lưỡng trông chừng nghiêm ngặt, khó mà thoát khỏi, nhưng cô vẫn bình tĩnh ngồi trên sofa, không phải cô không nghe thấy tiếng súng, mà là tiếng súng liên tiếp nối nhau khiến cô không tránh được lo cho Lục Thừa Tiêu.
Đưa tay xoa xoa chiếc bụng nhỏ của mình, mím chặt môi, sao cô lại quan tâm đến anh ta? Người đàn ông tàn nhẫn, không coi ai ra gì thậm chí còn lạnh lùng làm cô tổn thương đó vậy mà cô lại đang lo lắng cho anh ta l
Ngay cả cô cũng cảm thấy bản thân vô lít