• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Đình Băng

Trans: Rin_026

Edit: Yu (Miu)

Khi Âu Dương Thiên Nhiên đang ở bệnh viện dưỡng thương, thì bên ngoài cũng vì sự việc cậu bị thương mà nổ tung.

"Nà ní? Nam thần bị thương hả? Thật sao?"

"Thật đó! Còn có hình ảnh luôn. Người ở bệnh viện cũng đã xác định, lúc đó là do Lương Kiến Văn tự mình đưa Âu Dương Thiên Nhiên đi bệnh viện. Qua nhiều lần thăm dò tin tức thì xác thực là Âu Dương Thiên Nhiên bị thương nha, còn là bị thương ở tay."

"Không thể nào! Người của đoàn phim 《 Giang Hồ 》rốt cuộc đang làm gì vậy chứ? Sao lại không cẩn thận như vậy? Nhiều người ở đó như thế, cố tình lại để nam thần của tui bị thương là sao?"

"Ai ai ai! Cũng không biết bị thương có nặng hay không nữa? Sốt ruột quá đi mà. Thực muốn bay đến kinh đô thăm nam thần quá đi."

"Gần đây đang đón xem 《 Tường Vi Hoa Khai 》, ban đầu còn không hiểu tại sao lại có nhiều người yêu thích Âu Dương Thiên Nhiên như vậy, bây giờ thì biết rồi, quả thực là đẹp trai muốn đòi mạng mà. Nghe được tin nam thần bị thương, trong lòng cảm giác rất khổ sở nha, chúc nam thần sớm ngày hồi phục."

"Không được rồi, tui hem yên tâm tí nào, phải nhanh chóng đến thăm nam thần. Anh chị em bạn dì, có muốn đi hay không?"

"Cho tui một vé nha."

"+1..."


"+10086..."

"Mấy lầu trên đều là fan não tàn. Đã giám định xong."

(Phần in đậm là cmt của fans:V)

......

Sau khi Lương Kiến Văn trở lại đoàn phim liền cùng Ngô Quốc Đống thuật lại tình trạng của Âu Dương Thiên Nhiên. Từ lời của Lương Kiến Văn, Ngô Quốc Đống biết được Âu dương Thiên Nhiên bị nứt xương, nhưng dưới tình huống như vậy lại có thể kiên trì hoàn thành xuất sắc cảnh diễn lúc trước, hảo cảm trong lòng ông đối với Âu dương Thiên Nhiên liền bay lên không ít. Giới giải trí bây giờ có được một diễn viên kiên trì chịu khó như vậy cũng hiếm lắm.

Vì vậy Ngô Quốc Đống lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Âu dương Thiên Nhiên, nói cậu trước tiên cứ an tâm chậm rãi dưỡng thương, suất diễn của cậu có thể từ từ bù lại cũng không sao, dù sao thì cảnh quay của Âu dương Thiên Nhiên cũng không còn lại bao nhiêu. Sự việc về sau Ngô Quốc Đống sẽ giúp Âu Dương Thiên Nhiên xử lý, bảo Âu Dương Thiên Nhiên không cần phải lo lắng.

Nhưng thật ra Âu Dương Thiên Nhiên cũng không mấy lo lắng, bởi vì cậu biết, vô luận như thế nào trong đoạn thời gian này Ngô Quốc Đống cũng sẽ không đem cậu đổi đi. Dù sao thì suất diễn của cậu cũng gần như sắp hoàn tất, hơn nữa Ngô Quốc Đống cũng biết thân phận của cậu, cho nên Ngô Quốc Đống biết sẽ làm như thế nào.

Ban đầu chuyện Âu dương Thiên Nhiên ở bệnh viện tư nhân kinh đô cũng không phải là bí mật gì, bởi vì cánh tay cậu bị thương, cho nên Âu dương Thiên Nhiên cũng không có tâm tình lên mạng xem, vì vậy liền bỏ lỡ tin tức fans của cậu đang ở kinh đô, tổ chức thành một nhóm đến bệnh viện thăm cậu.

Âu dương Dịch ở bệnh viện canh cho Âu dương Thiên Nhiên một buổi tối, sáng hôm sau đã bị Triệu Vân đuổi về nhà nghỉ ngơi. Thực ra thì Âu Dương Thiên Nhiên không cần có người ở lại canh, bởi vì cậu là bị thương ở tay đâu phải ở chân. Có điều bọn người Triệu Vân đều không yên tâm, dù sao thì thân phận của Âu dương Thiên Nhiên hiện tại không bình thường, cậu là nhân vật của công chúng. Nếu không thì tối hôm qua mấy phóng viên thu được tin tức đâu cần phải vào bệnh viện để phỏng vấn Âu Dương Thiên Nhiên. Cũng may Âu Dương Thiên Hùng đã sớm có phòng bị, cho nên đã đem bọn họ cản lại. Hơn nữa hắn còn di chuyển Âu dương Thiên Nhiên sang phòng bệnh VIP ở tầng cao nhất bệnh viện, phong toả tất cả tin tức. Không có sự cho phép của viện trưởng và Âu Dương Thiên Hùng, những người khác nhất định sẽ không có khả năng nhìn thấy được Âu Dương Thiên Nhiên.

Cho nên những phóng viên và một đoàn nhỏ do fans tổ chức đến xem Âu dương Thiên Nhiên liền chỉ thấy được một căn phòng trống rỗng, không hề thấy được Âu Dương Thiên Nhiên. Phóng viên không hề từ bỏ ý định vẫn luôn canh giữ trước cổng bệnh viện, còn các fans thì không ngừng tìm kiếm trong các phòng bệnh, có điều cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.

Âu Dương Thiên Nhiên an ổn ngủ một giấc, vừa dậy tinh thần liền tốt lên. Có điều chung quy cậu vẫn cảm thấy ở mãi trong phòng bệnh có chút nhàm chán. Tuy rằng Triệu Vân và Hạ Tuấn Quân đều ở lại chơi với cậu, nhưng đối với Âu dương Thiên Nhiên mà nói, kỳ thật cậu hy vọng chỉ có một mình cậu thôi, như vậy liền có thể đi vào không gian Hư Nghĩ, cũng sẽ không nhàm chán.

Âu Dương Thiên Nhiên cầm lấy di động, nguyên bản chỉ muốn xem một ít tin tức giải trí mấy ngày nay, không ngờ lại thấy di động đã hết pin, đành bất đắc dĩ buông xuống.

"Việc em bị thương bên ngoài đã biết? Chẳng những vậy các fans còn tổ chức thành nhóm đến thăm em?"

Âu Dương Thiên Nhiên sau khi nghe được Hạ Tuấn Quân nói một ít sự tình bên ngoài lập tức liền sửng sốt.

Hạ Tuấn Quân còn chưa mở miệng, Triệu Vân đã giành trước nói.

"Cũng không hẳn như vậy. Sáng hôm nay chị vừa mới đến bệnh viện, liền thấy một đám thiếu niên nam có nữ có đang ở bệnh viện không ngừng đi qua đi lại, trước cổng còn có không ít phóng viên ngồi canh. Cũng may chị phát hiện, kêu Tiểu Dịch từ cửa sau rời đi trước, nếu không thì bọn họ chưa tìm được em thì Tiểu Dịch đã bị tóm."

"Vâng. Vậy trước đừng để Tiểu Dịch đến bệnh viện."

Âu Dương Dịch hiện tại là diễn viên hạng một trong nước, danh khí so với Âu dương Thiên Nhiên lớn hơn nhiều. Nếu để người khác phát hiện y ở bệnh viện, bên cạnh lại không có người nào bảo vệ, bệnh viện nhất định sẽ bạo loạn.

Triệu Vân cười nói.

"Em yên tâm, tin tức em chuyển đến đây đã bị Thiên Hùng phong toả rồi, bọn họ sẽ không biết đâu. Hơn nữa, Thiên Hùng còn kêu người thả tin tức ra ngoài nói rằng em đã chuyển viện. Phóng viên và các fans sẽ nhanh chóng rời đi thôi."

"Vâng. Hy vọng vậy."

Âu Dương Thiên Nhiên nhìn đám mây trắng trên trời ngoài cửa sổ nghĩ, phóng viên thì không nói gì, khó có được dịp fans của cậu tới thăm cậu, kỳ thật Âu Dương Thiên Nhiên rất cao hứng. Nhưng cậu cũng biết, hiện tại cậu bị thương, quả thực không thích hợp cùng các fans gặp mặt. Dù sao thì có không ít fans khi gặp được thần tượng dễ dàng mất đi lý trí, đến lúc đó cũng không biết sẽ gây ra hậu quả gì nữa.

Đến giữa trưa, quả nhiên phóng viên và nhóm fans không tìm thấy được Âu dương Thiên Nhiên liền rời đi. Dù sao bệnh viện này có không ít người, với lại có tin tức Âu dương Thiên Nhiên đã chuyển viện, cho nên phóng viên và nhóm fans không thể không từ bỏ hy vọng.

Lại nói, hiện tại số fans của Âu dương Thiên Nhiên đã đạt mốc hơn hai trăm vạn ( 2 triệu) fans, so với lúc trước chỉ có chưa đến hai trăm vạn thì đã tăng không ít, hơn nữa con số này đang không ngừng tăng lên. Có được hơn một trăm vạn fans thì Âu Dương Thiên Nhiên đã có thể bước vào hạng ngũ diễn viên hạng ba, nhưng hiện tại bởi vì liên quan đến danh khí của 《 Tường Vi Hoa Khai 》, cậu đã bước thẳng lên diễn viên hạng hai. Về tin tức Âu Dương Thiên Nhiên bị thương, cũng tiến vào top mười hot search.

Ở bệnh viện ngây người ba ngày, Âu Dương Thiên Nhiên phải làm một loạt các loại kiểm tra, sau đó mời về Âu Dương gia. Dù sao thì ở bệnh viện làm sao thoải mái bằng ở nhà, cho nên Âu Dương Thiên Hùng liền trực tiếp làm giấy xuất viện cho Âu Dương Thiên Nhiên, cùng trở lại Âu Dương gia, cũng thuận tiện chăm sóc cậu.

Trong khoảng thời gian này, bởi vì liên quan đến vết thương của Âu dương Thiên Nhiên, cho nên Âu dương gia gần đây ăn nhiều nhất chính là món canh Xương heo hầm. theo ý của Triệu Vân thì là lấy độc trị độc nha. Tuy rằng món canh xương heo hầm này đã đặc biệt được xử lý qua, một chút cũng không có dầu mỡ, những mỗi ngày đều phải uống cũng sẽ ngán. Nhất là đối với đại thiếu gia hay bắt bẻ Âu Dương Dịch.

"Mẹ! Giữa trưa sao cũng phải uống canh xương heo thế này? Bây giờ mỗi lần con ngửi được mùi của món này đều muốn nôn rồi."

Lúc ăn cơm, Âu Dương Dịch thấy được trên bàn bày một tô canh xương heo hầm, cả người liền có chút không khoẻ.

Âu Dương Thiên Hùng trừng mắt nhìn Âu Dương Dịch.

"Có canh cho mày uống đã tốt quá rồi, không phải lúc mày ở nước ngoài mấy tháng liền đều ăn hamburger hay sao? Bây giờ ăn canh xương heo hầm chỉ một tuần thì tính là cái gì, hơn nữa món canh này so với hamburger và khoai chiên có dinh dưỡng hơn không biết bao nhiêu lần. Mày không thấy cậu nhỏ của mày mỗi ngày đều uống, một chén cũng không bỏ hay sao?"

"Làm sao mà giống nhau được? Cậu nhỏ là bị thương, cậu ấy đương nhiên muốn uống nhiều canh. Còn cánh tay con đâu có bị thương đâu, sao con cũng phải uống theo cơ chứ?"

Âu dương Dịch không phục nói.

"Con cái đứa nhỏ này, có ăn có uống còn kén cá chọn canh nữa. Mau lên, đem canh uống cho hết đi. Con chừng nào thì mới học được tính tự giác của cậu nhỏ con chứ, để mẹ yên tâm hơn một chút."

Triệu Vân bất đắc dĩ nói.

Âu Dương Dịch trộm nhìn Âu Dương Thiên Nhiên, quả nhiên thấy được Âu Dương Thiên Nhiên ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái đã đem chén canh uống hết. Sau khi uống xong, ngay cả một biểu tình cũng không có. Trong lòng Âu Dương Dịch không khỏi giơ lên ngón cái với Âu Dương Thiên Nhiên. Thiệt là bội phục cậu nhỏ a, mỗi ngày đều phải uống cùng một loại canh, không ngờ ngay cả phản ứng chán ghét cũng không có. (Nó xạo đấy:)))

Kỳ thật thì Âu Dương Dịch không biết hiện tại trong lòng Âu Dương Thiên Nhiên đang khổ sở a!

Trong một tuần, mỗi ngày hai lần canh xương heo, uống qua uống lại uống đến ngán rồi có được không? Có điều Âu Dương Thiên Nhiên vì không để cho hình tượng nam thần cao lãnh của mình tan biến, cho nên đành phải làm ra bộ dáng ngoan ngoãn làm ra bộ dáng không hề kén ăn mà thôi. Tuy nhiên, so với canh xương heo hầm, kỳ thật Âu Dương Thiên Nhiên càng kiêng kị một bát canh khác đang đặt trong phòng bếp a.

Thấy Âu Dương Dịch chậm chạp cầm chén canh xương heo hầm không hề muốn uống, trong mắt Âu Dương Thiên Nhiên liền hiện lên một đạo ánh sáng, sau đó nhìn Âu Dương Dịch nói.

"Trong phòng bếp vẫn còn hầm một phần canh khác, nếu con không thích canh xương heo, thì đưa cho cậu."

"Thật sao?"

Vẻ mặt Âu Dương Dịch hiện lên kinh hỉ, bất quá liền cảm thấy phản ứng hiện tại của mình hình như có chút không tốt, lập tức thu liễm lại, sau đó giả bộ ngượng ngùng ho khan vài tiếng nói.

"Như vậy hình như không tốt..."

Tuy rằng nói như vậy nhưng vẻ mặt của Âu Dương Dịch đầy vẻ chờ mong nhìn Âu Dương Thiên Nhiên.

"Không được! Cai đứa nhỏ này, phần canh trong bếp là cố ý hầm cho cậu nhỏ của con."

Triệu Vân lập tức phản đối. Bởi vì đầu của Âu Dương Thiên Nhiên lúc trước từng bị thương, cô liền sợ lần này Âu Dương Thiên Nhiên bị ngã, sẽ dẫn đến vết thương cũ tái phát, cho nên cố ý hầm một phần canh kia để Âu Dương Thiên Nhiên bồi bổ não.

"Cậu nhỏ..."

Âu Dương Dịch mới không để ý đến mẹ mình, vẻ mặt đầy cầu xin nhìn về phía Âu Dương Thiên Nhiên. Cậu nhỏ cầu giải cứu a!

Nhìn ánh mắt đáng thương hề hề của Âu Dương Dịch, Âu Dương Thiên Nhiên liền nhớ đến trước kia bản thân đã từng nhặt về nuôi một chú chó, lúc đó chú chó kia cũng dùng ánh mắt đáng thương hề hề y như Âu Dương Dịch hiện tại mà nhìn cậu. Chỉ tiếc sau này chú chó kia lại chết, bệnh chết. (:))) vl so Tiểu Dịch với chó)

"Đưa cho cậu."

Âu Dương Thiên Nhiên duỗi tay, lấy chén canh trên tay của Âu Dương Dịch.

"Cậu nhỏ, cảm ơn cậu."

Âu Dương Dịch vui vẻ chạy vào phòng bếp, chuẩn bị lấy phần canh cố ý hầm cho Âu Dương Thiên Nhiên để uống. Dù sao chỉ cần không phải là canh xương heo hầm là được, không cần biết trong phòng bếp là loại canh gì.

"Thiên Nhiên..."

Triệu Vân có chút ngượng ngùng nhìn Âu Dương Thiên Nhiên. Phần canh kia là cô cố tình hầm cho Âu Dương Thiên Nhiên, không ngờ lại bị tên nhóc Âu Dương Dịch chơi xấu giành uống.

"Không sao đâu, nó thích là được."

Âu Dương Thiên Nhiên nhếch nhếch khoé miệng. (:))) poor Dịch)

Có điều hình như Âu Dương Thiên Hùng có chút tức giận, cho nên khi Âu Dương Dịch đem canh từ phòng bếp ra liền bạo phát.

"Mày cái thằng tiểu tử thúi này, thật đúng là vô pháp vô thiên mà. Canh hầm cho cậu nhỏ mày, mày cũng dám lấy uống. Tao nói cho mày biết, phần canh này nếu mày uống không hết, tao nhất định sẽ đập chết mày."

"Vâng vâng vâng vâng. Biết rồi biết rồi mà. Đảm bảo uống hết được chưa?"

Âu Dương Dịch vừa nói vừa mở nắp, kết quả vừa nhìn thấy bên trong chén canh có gì, liền nhìn về phía Âu Dương Thiên Nhiên kêu rên.

"Cậu nhỏ! Cậu hãm hại con!"

"Kêu la cái gì? Tiểu tử thúi! Chính mày tự mình đòi uống canh, nên nhanh chóng uống hết cho tao, một chút cũng không sót nghe chưa?"

Âu Dương Thiên Hùng trừng mắt nhìn Âu Dương Dịch, bộ dáng 'mày uống không hết, liền chờ bị đánh đi'.

"Không muốn a..."

Âu Dương Dịch khóc không ra nước mắt nhìn chén canh trước mặt mình, quả thực sắp khóc rồi.


Nhìn bộ dáng sống không còn gì luyến tiếc của Âu Dương Dịch, trong lòng Âu Dương Thiên Nhiên không nhịn được liền cười trộm. Ha hả! So với canh xương heo hầm, kỳ thật cậu càng ghét uống canh não heo hầm hơn a!


-----
Editor:

:3 hello! Mọi người vào học chưa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK