Mục lục
Cường Giả Đô Thị - Dương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếp tục lật xem, đột nhiên Dương Thiên vui mừng.

Trên quyển bí tịch Long Kinh Thiên đưa không chỉ tâm đắc ghi lại quá trình đột phá của ông, còn có một số cách liên quan đến tu luyện.

Ông còn tạo ra rất nhiều chiêu thức, cơ hồ đưa dị năng hệ Kim của ông phát triển đến cực đại. Thậm chí trên đó còn ghi lại quá trình Long Kinh Thiên đột phá cấp S.

"Ha ha, thiên địa vận hành đều có quy luật của riêng nó, chỉ cần lĩnh hội chúng, liền có thể vận dụng một tia ảo diệu trong nó, đến lúc đó thực lực gia tăng rất cường đại". Huyền Hư đạo nhân nói.

Dương Thiên rất khó hiểu.

"Ha ha, bây giờ ngươi không cần quan tâm những thứ này, chỉ cần nguơi chăm chỉ tu luyện, đưa Luyện huyết cảnh và Luyện xương cảnh đạt đến viên mãn, lúc đó liền dễ dàng lĩnh ngộ phác tắc này". Huyền Hư đạo nhân nói.

"Sư phụ, pháp tắc này có lẽ không dễ lĩnh ngộ như vậy?" Dương Thiên bất lực nói.

"Đó là đối với người khác, ngươi không giống vậy, nguyên tố hải dương hệ Thủy trong Long phượng nguyên châu, đó là hình thức cụ thể của pháp tắc hệ Thủy. Chỉ cần Luyện xương cảnh viên mãn, lúc đó cái ngươi bắt đầu tu luyện chính là linh hồn, mà linh hồn lại là chất môi giới cảm ngộ những pháp tắc này. Nguyên tố hải dương hệ Thủy sẽ hiện thị rõ ràng cấu tạo của những pháp tắc này trước mặt ngươi, ngươi càng dễ dàng nghiên cứu chúng hơn người bình thường! Lúc đó vượt qua Long Kinh Thiên cũng chỉ là vấn đề thời gian". Huyền Hư đại nhân hờ hững nói.

Khuôn mặt Dương Thiên lộ vẻ kinh ngạc. Trước đây hắn vẫn cho rằng lĩnh ngộ pháp tắc rất khó, nhưng bây giờ đối với hắn mà nói, lại đơn giản hơn người thường gấp trăm lần!

Thế nhưng, bây giờ nói những thứ này còn quá sớm, Dương Thiên kiềm chế kích động trong lòng, tiếp tục xem.

Ngoài việc Long Kinh Thiên đưa pháp tắc hệ Kim dung hòa trong kiếm, am hiểu kiếm pháp ra, các loại quyền pháp, thoái pháp khác cũng biết, hơn nữa ông còn đặc biệt đúc kết thành một bộ tuyệt đỉnh công phu Hoa Hạ.

Dương Thiên bắt đầu tu luyện theo những thứ trên bí tịch, không chỉ học những chiêu thức công phu này, còn đột phá dị năng hệ Thủy, mô phỏng Long Kinh Thiên, muốn dị năng hệ Thủy phát huy công dụng mạnh nhất.

Trong biệt thự số ba khổng lồ, một bóng người chuyển động không ngừng, thậm chí không nhìn thấy bóng dáng. Mấy khối đá khổng lồ bên cạnh lập tức chia năm xẻ bảy khi bị bóng người chạm vào.

Bóng người dừng lại, sau đó trong tay xuất hiện một cây đao lớn dài gần hai thước, dùng sức bổ tới, mặt đất lại bị chẻ ra thành một đường dài mười mấy mét, sâu ba mét.

Nắm đấm vung về trước, trong không khí cơ hồ có một tiếng nổ truyền tới. Làm người khác kinh sợ!

Sau nửa ngày, bóng người này cuối cùng dừng lại.

Dương Thiên nắm chặt nắm đấm, rất hưng phấn, qua thời gian một tháng, hắn cảm thấy thực lực bản thân gia tăng không nhỏ.

Vẫn thiết kim đao trải qua tôi luyện, bây giờ đã dài gần hai thước, uy lực cũng gia tăng mạnh mẽ.

Hơn nữa hắn dựa theo chiêu thức tu luyện mà Long Kinh Thiên đúc kết lại trong quyển bí tịch, bây giờ công phu trên tay cũng thành thạo hơn, cho dù không sử dụng sức mạnh của bản thân, cũng có thể dễ dàng chống lại mười mấy người bình thường!

Hơn nữa sức mạnh tăng nhanh của hắn đã được khống chế toàn bộ, cú đấm kép tung ra, một lúc bộc phát toàn bộ sức mạnh, khống chế hoàn hảo.

Hơn nữa, điều làm Dương Thiên tự hào chính là hắn bắt chước theo Long Kinh Thiên, liên tục thử nghiệm, đưa tác dụng dị năng hệ Thủy vào trên Kim sắc khải giáp của mình, lại gia tăng mạnh mẽ lực phòng ngự của Kim sắc khải giáp.

Bây giờ, phòng ngự nhân đôi của Kim sắc khải giáp và dị năng hệ Thủy, hắn đã có thể khống chế hoàn toàn đòn tấn công cường giả cấp A trung kì.

"Sư phụ, bây giờ con đã hoàn toàn củng cố thực lực của mình, bây giờ có thể đi tìm Địa tâm thối nhũ rồi phải không?" Dương Thiên cười nói.

"Ừm, được!" Huyền Hư đạo nhân gật đầu. Rõ ràng rất hài lòng với biểu hiện trong thời gian này của Dương Thiên.

"Ngươi thu dọn đi, chúng ta đi tìm Địa tâm thối nhũ!" Huyền Hư đạo nhân nói: "Lần này ra ngoài ước chừng rất lâu mới có thể quay về đây, ngươi phải chuẩn bị nhiều đồ vật như thức ăn nước uống".

Dương Thiên gật đầu.

Trong lòng hắn sớm rất mong đợi Luyện huyết cảnh, hắn đi bộ trên đường trực tiếp mua sắm thực phẩm các loại, may mà không gian trong Long phượng nguyên châu vô cùng lớn, đủ để hắn sắp xếp toàn bộ đồ đạc.

Đột nhiên, Dương Thiên hơi nheo mắt lại, hắn nhìn thấy một bóng người quen thuộc trong một khách sạn lớn, đó là Vương Nhã Lộ.

Sắc mặt Vương Nhã Lộ lúc này lại hơi tái nhợt, mặc đồng phục khách sạn, đôi mắt thẫn thờ, bưng mấy món đồ ăn trên tay, còn có cảm giác lung lay sắp đổ.

"Bịch!"

Đột nhiên, tay Vương Nhã Lộ run run, khay thức ăn rơi khỏi tay, toàn bộ thức ăn trong mâm rơi ra ngoài, sau đó rơi vào giày của người đàn ông mặc đồ vest.

"Má! Cô lại dám làm bẩn giày của tôi? Cô biết đôi giày này mua bao nhiêu tiền không?" Người đàn ông mặc đồ vest lại nổi cơn tan bành ngay tại chỗ, muốn đánh Vương Nhã Lộ, lại bị người bên cạnh giữ lại.
Chương 230 Phẫn nộ

"Xin lỗi, xin lỗi!" Vương Nhã Lộ lấy lại tinh thần, vội vàng nói.

"Hừ! Cô biết đôi giày của tôi quý giá thế nào không? Bị cô đổ thức ăn lên giày, sao tôi có thể mang?" Người đàn ông mặc vest phẫn nộ.

"Sao vậy?" Lúc này, giám đốc lễ tân của khách sạn chạy lại, vội hỏi.

"Giám đốc Đinh, ông xem nhân viên tốt của ông làm bẩn đôi giày của tôi thế này! Nhất định phải bồi thường!" Người đàn ông mặc vest tức giận nói.

"Xin lỗi! Ông chủ Lý, toàn bộ chi phí tiêu dùng ở đây của ông đều miễn phí. Tôi cũng chắc chắn cho ông một câu trả lời hài lòng!" Giám đốc lễ tân Đinh Nguyên nói với vẻ cung kính, ông chủ Lý trước mặt chính là người đàn ông có tài sản bạc triệu, hoàn toàn không phải loại người ông ta có thể trêu chọc.

Ánh mắt nhìn Vương Nhã Lộ, Đinh Nguyên tức giận nói: "Vương Nhã Lộ, đây là lần thứ mấy cô phạm lỗi ở đây rồi! Trừ nửa tháng lương này, toàn bộ tiền thưởng cũng không có! Lập tức xin lỗi ông chủ Lý cho tôi! Sau này cô cũng không cần làm việc ở đây nữa!"

Vương Nhã Lộ hiện vẻ hoang mang, van nài: "Giám đốc, xin...xin lỗi, tôi không cố ý. Xin ông đừng đuổi tôi, tôi lập tức giúp ông ấy lau sạch, được không?"

"Ông chủ Lý, ông thấy sao?" Giám đốc lễ tân nhìn ông chủ Lý, cung kính nói.

"Hừ! Lau sạch cho tôi!" Ông chủ Lý tức giận hừ một tiếng, sau đó đưa giày da bị làm bẩn ra.

Vương Nhã Lộ rơi nước mắt, chầm chậm sắp ngồi xổm xuống, giúp ông chủ Lý lau sạch giày.

Thế nhưng, đột nhiên cô cảm thấy vai mình bị giữ lại, một lực mạnh đưa người cô đứng dậy.

"Nhã Lộ, em đang làm gì vậy!" Ánh mắt Dương Thiên bây giờ hơi tức giận.

Hắn không ngờ rằng Vương Nhã Lộ trở nên dáng vẻ như bây giờ, đáng lẽ cô nên vô tư đi học ở trường, bây giờ không những làm thêm ở trong khách sạn, hơn nữa đối phương có yêu cầu quá đáng, cô còn không biết từ chối.

"Thằng nhóc cậu từ đâu ra, mau cút đi! Giày da của tôi vẫn chưa được lau sạch!" Ông chủ Lý thấy sự xuất hiện của Dương Thiên, hơi bất mãn nói.

"Bốp!"

Dương Thiên đột nhiên giơ chân đá. Bây giờ hắn đang tức giận, người đàn ông mặc vest này không biết sống chết lại gần.

Cơ thể người đàn ông mặc vest kia liền bị đá bay ra, đập mạnh vào tường của khách sạn, té ngã rất thảm, rên lên đau đớn.

Dương Thiên vẫn khống chế sức mạnh, không thì dựa vào sức mạnh của hắn, một cước có thể đá nát người đàn ông mặc vest này!

"Cậu lại đánh tôi! Cậu...cậu đợi đó cho tôi! Tôi chắc chắn sẽ không tha cho cậu!" Người đàn ông mặc vest nhịn đau, sắc mặt tức giận nhìn Dương Thiên. Ông ta cảm thấy lục phủ ngũ tạng mình giống như bị nứt ra, một cơn cuồn cuộn trong bụng, nôn ra hết những đồ ăn lúc trước, khóe miệng rớm máu, trông cực kỳ đau khổ.

"Ông chủ Lý, ông không sao chứ? Bảo vệ. Bảo vệ đâu? Ở đây có gây rối, có người đánh người vô cớ!" Đinh Nguyên vội vàng chạy đến trước mặt ông chủ Lý, dìu ông chủ Lý, lớn tiếng gọi bảo vệ.

"Anh Tiểu Thiên!" Vương Nhã Lộ hơi sợ kéo một góc áo của Dương Thiên.

Dương Thiên lại không quan tâm cô, mà lấy điện thoại ra, gọi cho Trương Đại Hổ!

"Alo, thiếu gia!" Giọng Trương Đại Hổ vui mừng truyền qua.

"Đại Hổ! Người phụ trách khách sạn Bố Nặc là ai? Tôi đang ở đại sảnh, ông nói anh ta lập tức đến gặp tôi!" Dương Thiên liền nói.

Trương Đại Hổ nghe thấy ngữ khí lạnh lùng của Dương Thiên, không dám nhiều lời, vội nói: "Thiếu gia, khách sạn Bố Nặc do Thiên 9 phụ trách, tôi lập tức gọi điện cho anh ta!"

Dương Thiên liền cúp điện thoại.

"Bảo vệ, chính là người này gây rối bên trong khách sạn, đánh ông chủ Lý bị thương, mau bắt hắn ta lại! Đưa đến đồn cảnh sát!" Đinh Nguyên chỉ tay vào Dương Thiên nói.

Nhóm bảo vệ nghe xong vội vàng xông tới, muốn chế ngự Dương Thiên.

"Hừ!" Dương Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, liền giơ chân đá mấy cái, mười mấy người bảo vệ bị đá ngã xuống đất.

"Cậu, có gan nói tên ra, Lý Đại Tí tôi tuyệt đối không tha cho cậu!" Ông chủ Lý hơi e ngại thân thủ của Dương Thiên, nhưng vẫn tức giận nói.

"Cậu lại dám đánh nhiều bảo vệ chúng tôi bị thương, cậu chết chắc rồi!" Đinh Nguyên nhìn Dương Thiên đánh bại mười mấy người bảo vệ trong nháy mắt, trong mắt có phần sợ hãi. Nhưng hơn nữa là sự hưng phấn.

Ông ta biết bối cảnh của khách sạn này, trong thành phố Hải dường như không có ai dám trêu chọc tới. Người đến gây rối ở khách sạn mấy lần trước, cho dù giá trị bản thân bạc triệu, nhưng cuối cùng vẫn bị đưa đến bệnh viện, còn khách sạn này lại không hề bị gì.

"Tôi không biết tôi có chết không, nhưng tôi biết ông chắc chắn sẽ xảy ra chuyện!" Dương Thiên lạnh lùng nói.

Đinh Nguyên nghe xong, khuôn mặt nhìn Dương Thiên như nhìn kẻ ngốc, người thanh niên này không phải đầu óc có vấn đề chứ?

Đột nhiên, trong nhóm người truyền đến một trận náo loạn, một người trung niên dáng người mập mạp mặt đẫm mồ hôi chạy đến, sau lưng ông ta, còn có một thanh niên khuôn mặt lãnh khốc, nét mặt lạnh như tiền.

"Tổng giám đốc!" Đinh Nguyên nhìn thấy người đàn ông mập đi đến, vội vàng chạy qua, cung kính nói, khuôn mặt nở nụ cười.

Thế nhưng, Tổng giám đốc mập kia cơ bản không quan tâm ông ta, mà chạy chầm chậm đến bên cạnh Dương Thiên, nét mặt kính cẩn nói: "Chủ tịch!"

Ầm!

Đinh Nguyên như có tiếng nổ đùng đoàng trong đầu.

Người thanh niên trước mặt chẳng qua chưa đến hai mươi lại là chủ tịch khách sạn lớn của họ, mồ hôi lạnh trên đầu lập tức chảy ra.

Người đàn ông trung niên mập kính cẩn đứng bên cạnh Dương Thiên, đợi chỉ thị của Dương Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK