Mục lục
Cường Giả Đô Thị - Dương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, cô ta lại nhìn về phía Dương Thiên: “Ngại quá, để nhân viên Hạ Tiểu Vũ của chúng tôi đưa anh đi xem nhà được chứ?”

Dương Thiên gật đầu, hắn biết suy nghĩ của chị Lý, nhưng cũng không quan tâm.

“Chào... anh... Tôi là Hạ Tiểu Vũ, để tôi dẫn anh đi xem ngôi biệt thự đó. Anh cứ đi theo tôi là được.” Hạ Tiểu Vũ vừa nhìn đã biết là người không biết cách nói chuyện, cô và Dương Thiên gặp nhau lần đầu, lúc nói chuyện không tránh khỏi lắp bắp.

“Hừ! Quỷ nghèo mà còn giả vờ!” Chu Dật Phong thông qua Tần Ngữ Huyên biết được gia cảnh nhà Dương Thiên, cậu ta không tin Dương Thiên có thể mua được nhà. Nhìn thấy Dương Thiên đi theo Hạ Tiểu Vũ, Chu Dật Phong hừ lạnh, khinh thường nói.

“Dật Phong! Sao anh lại nói chuyện như thế? Dù sao Dương Thiên cũng là bạn học cũ của em, anh đừng nói chuyện khó nghe như vậy!” Tần Ngữ Huyên ở bên cạnh bất mãn nói.

“Được rồi, Ngữ Huyên, em đừng tức giận! Chẳng phải em cũng không thích Dương Thiên sao? Cậu ta rõ ràng nghèo muốn chết, thế mà còn giả vờ nhà mình có tiền!” Chu Dật Phong chạy theo sau Tần Ngữ Huyên, luôn miệng giải thích.

Cậu ta cũng không dám chọc giận Tần Ngữ Huyên. Cậu ta theo đuổi Tần Ngữ Huyên rất lâu thì cô mới đồng ý. Hơn nữa, gia thế của Tần Ngữ Huyên cũng không tầm thường, điều này có thể giúp ích rất nhiều cho địa vị của cậu ta trong gia đình.

“Ừm, lần sau không được nói như vậy nữa! Nhất là không được nói trước mặt Dương Thiên! Dù sao cậu ấy cũng là bạn cấp ba của em!” Tần Ngữ Huyên nhắc lại.

Mặc dù bên ngoài nói như vậy, nhưng trong lòng cô cũng cảm thấy Dương Thiên đúng là lúc nào cũng giả bộ giàu có.

Mọi người học với nhau ba năm, ai cũng hiểu rõ gia cảnh của nhau, việc gì phải giả vờ là người có tiền như vậy? Cô còn cảm thấy hình như Dương Thiên vẫn còn tình ý với mình, thế nên mới không muốn mất mặt trước Chu Dật Phong, nói dối để níu kéo chút thể diện.

Nhưng cô hoàn toàn không ngờ, trong lòng Dương Thiên, hai người bọn họ chỉ là người thường, Dương Thiên không hề để ý đến họ chút nào.

“Đi thôi Ngữ Huyên, không phải chúng ta tới đây xem nhà sao? Hay là chúng ta cũng đến khu biệt thự kia xem một chút?” Chu Dật Phong đột nhiên nói với Tần Ngữ Huyên.

“Ừm, cũng được.” Tần Ngữ Huyên suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Thực ra cô chỉ muốn mua căn hộ khoảng một triệu thôi. Mặc dù gia cảnh nhà cô không tồi, nhưng tiền riêng của cô thì không có nhiều như vậy, không mua nổi biệt thự.

Nhưng cho dù không mua nổi thì đi xem một chút cũng không vấn đề gì.

Hạ Tiểu Vũ đi ở phía trước, giới thiệu cho Dương Thiên mấy căn biệt thự. Cả khu này chỉ có ba căn biệt thự, được đánh số là số một, số hai, số ba. Mỗi biệt thự cách nhau hàng trăm mét, diện tích rất lớn.

“Anh Dương, căn biệt thự số một này có ánh sáng rất tốt. Buổi sáng ngủ dậy, chỉ cần kéo rèm ra thì ánh mặt trời sẽ tràn ngập căn phòng, soi sáng mọi nơi, thích hợp cho những người thích nhiều ánh sáng. Còn căn biệt thự số hai thì lại thoáng đãng râm mát. Còn căn biệt thự số ba là căn biệt thự có diện tích to nhất...” Hạ Tiểu Vũ không ngừng giới thiệu.

Ban đầu cô rất căng thẳng, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Dương Thiên vô cùng dễ gần, hơn nữa Dương Thiên cũng chủ động bắt chuyện trước với cô, thế nên cô cũng bắt đầu giảm bớt sự lo lắng lại.

Trên thực tế, hầu hết mọi người đều có tính cách giống như Hạ Tiểu Ngư, đối mặt với người mình quen thì nói mãi không hết chuyện, nhưng gặp phải người mình không quen biết thì lại vô cùng căng thẳng, không biết bắt đầu câu chuyện như thế nào.

Dương Thiên nhìn kết cấu căn biệt thự này, vô cùng hài lòng.

Cả ba căn biệt thự đều được trang bị đầy đủ tiện nghi, có phòng tập thể dục, có hồ bơi và những trang thiết bị khác. Mấu chốt là công tác phòng ngự ở biệt thự cũng rất tốt, cổng sắt cao lớn bao bọc lấy căn biệt thự, người ở bên ngoài rất khó nhìn thấy được tình hình bên trong. Không những vậy, bên ngoài còn có nhân viên bảo vệ túc trực 24/ 24, đảm bảo an toàn tuyệt đối.

Dương Thiên vừa ý nhất căn biệt thự số ba! Tất cả các phòng của biệt thự số ba đều rất lớn. Hắn chỉ cần sửa sang lại một chút thì biệt thự số ba có thể trở thành một nơi thích hợp để hắn tu luyện Luyện thể quyết!

Lúc này Chu Dật Phong và Tần Ngữ Huyên cũng đã đến nơi, hai người nhìn thấy mấy căn biệt thự xa hoa thì trong lòng cũng tràn đầy kinh ngạc.

Ngay cả Tần Ngữ Huyên giàu có như vậy mà cũng mê mẩn. Gia đình cô cũng không có mấy người có thể mua được những căn biệt thự đẹp như vậy! Nhất là môi trường nơi này cũng rất trong lành và yên tĩnh, khiến con người ta thư thái rất nhiều.

Nếu như có nhiều tiền, Tần Ngữ Huyên chắc chắn cũng sẽ mua một căn ở đây, sau đó cải tạo lại theo ý thích của mình.

Cô nhìn về phía Chu Dật Phong, Tần Ngữ Huyên biết nhà Chu Dật Phong rất giàu, có hàng chuỗi khách sạn năm sao. Khi Chu Dật Phong theo đuổi cô, ngoài tính cách và ngoại hình thì gia cảnh cũng là một trong những lý do khiến cô đồng ý.

Tần Ngữ Huyên từ nhỏ đã sống trong sự giàu có, cô cũng nhìn thấy rất nhiều người nghèo khổ. Cô không tin những người nghèo có thể sống một cuộc sống hạnh phúc, loại hạnh phúc đó chắc chắn chỉ có trong truyện cổ tích mà thôi!
Chương 107 Không mua nổi

Cuối cùng Hạ Tiểu Vũ cũng đã giới thiệu xong xuôi ba căn biệt thự cho Dương Thiên, cô nói khô cả miệng. Thực ra, trong lòng Tiểu Vũ cũng đoán là Dương Thiên không thể nào mua được những căn biệt thự như thế này.

Xét cho cùng thì những căn biệt thự ở đây có giá lên đến hàng trăm triệu, đây chính là ba căn biệt thự cao cấp nhất của công ty bọn họ, đã rao bán mấy tháng rồi mà chưa bán được.

“Anh Dương, anh cũng xem xong ba căn biệt thự rồi, anh cảm thấy thế nào?” Hạ Tiểu Vũ cười hỏi.

Chu Dật Phong và Tần Ngữ Huyên cũng đang đi lang thang xem xét, nghe thấy Hạ Tiểu Vũ hỏi vậy thì cũng vô thức dừng bước, chờ câu trả lời của Dương Thiên.

Chu Dật Phong đơn giản là muốn xem kịch hay, cậu ta biết chắc chắn Dương Thiên không mua nổi ba căn này, chỉ chờ để Dương Thiên trả lời thì cười nhạo hắn.

Còn Tần Ngữ Huyên lại lại ôm một tâm trạng vô cùng phức tạp.

“Được rồi, chọn biệt thự số ba đi.” Dương Thiên cười nói. Nếu như đã ưng ý thì hắn cũng không cần phải dây dưa chần chừ thêm nữa.

“Anh Dương, tôi biết biệt thự ở đây rất đắt, không mua nổi cũng không sao đâu...” Hạ Tiểu Vũ dường như không nghe thấy câu trả lời của Dương Thiên, nhỏ giọng nói.

Dương Thiên đành phải lặp lại lần nữa: “Tôi muốn mua căn biệt thự số ba!”

Hạ Tiểu Vũ giật mình nhìn Dương Thiên, vừa rồi cô cũng nghe thấy lời Dương Thiên nói, nhưng lại tưởng mình nghe nhầm. Bây giờ Dương Thiên lại lặp lại một lần nữa, cô không khỏi giật mình nhìn Dương Thiên: “Anh Dương, anh nói, anh muốn mua căn biệt thự số ba sao?”

Dương Thiên gật đầu.

“Được... Được!” Hạ Tiểu Vũ lập tức trở nên hưng phấn. Căn biệt thự số ba có giá một trăm triệu, ở công ty của cô, bán được ngôi nhà trên năm triệu thì nhân viên sẽ được trích 1% hoa hồng. Nếu như thế này thì cô đã có được một triệu tiền hoa hồng rồi!

Đối với Hạ Tiểu Vũ, một triệu là một con số khổng lồ!

“Anh Dương, anh trả góp hay trả một lần?” Hạ Tiểu Vũ hưng phấn hỏi.

“Trả một lần!” Dương Thiên cười nói. Trong tay hắn có tài khoản hơn hai tỷ, một trăm triệu đối với hắn mà nói không đáng nhắc đến.

“Không thể như thế được!” Chu Dật Phong đứng bên cạnh, sắc mặt âm trầm.

Cậu ta đã chuẩn bị sẵn sàng để cười nhạo Dương Thiên, không ngờ Dương Thiên lại thực sự mua căn biệt thự này. Dưới sự kích động, không màng đến sự ngăn cản của Tần Ngữ Huyên, Chu Dật Phong bước tới trước mặt Dương Thiên, lạnh lùng nói: “Đồ nhà quê như cậu làm gì có tiền mua nổi căn biệt thự này? Cô gái à, cẩn thận đừng để bị cậu ta lừa!”

Cậu ta muốn vạch trần bộ mặt thật của Dương Thiên.

Lúc trước Tần Ngữ Huyên đã nói gia cảnh Dương Thiên rất bình thường, cậu ta vẫn luôn cảm thấy tự hào về gia cảnh của mình. Hơn nữa, Chu Dật Phong cũng cảm thấy mối quan hệ giữa Dương Thiên và Tần Ngữ Huyên hơi kỳ lạ, trong lòng luôn có cảm giác nguy cơ, thế nên vẫn luôn có địch ý với Dương Thiên.

“Dật Phong! Anh làm gì thế?” Tần Ngữ Huyên nhìn thấy bạn trai mình nói năng thất thố thì cảm thấy vô cùng mất mặt. Cô vội vàng tiến lên ngăn cản, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên tràn đầy kinh ngạc.

Dương Thiên và cô đã học chung ba năm cấp ba, gia cảnh thế nào cô nắm rất rõ, thậm chí cô còn từng nhìn thấy nhà của Dương Thiên. Nhà hắn vô cùng lụp xụp và nghèo nàn, tất cả mọi người trong lớp đều có cuộc sống tốt hơn Dương Thiên.

Bây giờ mới đi đại học được mấy tháng, nếu như Dương Thiên thực sự có thể mua được nhà ở đây thì đúng là làm cho người ta không thể tin tưởng.

Nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ của Chu Dật Phong như thế này, trong lòng cô lại cảm thấy rất thất vọng. Cô coi trọng nhất là nhân phẩm của Chu Dật Phong.

Lúc trước, những biểu hiện của Chu Dật Phong khiến cô rất hài lòng, tính cách tốt, nhân phẩm tốt, hiền lành nho nhã, gia cảnh cũng không tồi. Thậm chí cha mẹ cô cũng đã gặp Chu Dật Phong, rất hài lòng với hắn, trước đây cũng chưa từng nghe tin đồn xấu nào về Chu Dật Phong cả. Không ngờ bây giờ Chu Dật Phong lại có những hành động mất lý trí như vậy.

Chu Dật Phong cũng nhận ra mình thất thố. Cậu ta nhanh chóng phục hồi tinh thần, vội vàng sửa sang lại dáng vẻ của mình một chút, khôi phục thành dáng vẻ ấm áp đẹp trai thường ngày.

Cậu ta nhìn Hạ Tiểu Vũ, mỉm cười nói: “Cô gái, cô đừng có tin, vị khách trước mắt của cô gia cảnh bình thường, không có khả năng mua nổi biệt thự ở nơi này đâu. Cô phải cẩn thận một chút, đừng để cậu ta lừa.”

Hạ Tiểu Vũ lập tức bất mãn nhìn Chu Dật Phong, cô vất vả lắm mới bán được thành công một căn biệt thự, đối phương còn đang chuẩn bị trả tiền, thế mà người thanh niên này cứ phải quấy rầy cho bằng được. Hơn nữa, nếu như giao dịch này thực sự bị hủy bỏ, vậy thì một triệu kia thực sự sẽ rời xa cô.

Nhưng mà, sau khi nghe những lời Chu Dật Phong nói, Hạ Tiểu Vũ cũng bắt đầu cảm thấy hơi lung lay một chút, anh Dương chắc không phải kẻ lừa đảo đâu chứ?

Dương Thiên lạnh lùng nhìn Chu Dật Phong, trong lòng vô cùng không vui.

Chu Dật Phong có phải đã đề cao bản thân mình quá rồi đúng không? Cậu ta cảm thấy chỉ có cậu ta có thể mua nhà, còn những người khác đều không mua nổi?

Nhìn Tần Ngữ Huyên bên cạnh một cái, Dương Thiên khẽ lắc đầu. Ba năm học chung với nhau, số người theo đuổi Tần Ngữ Huyên nhiều không kể xiết, không ít người có thành tích và nhân phẩm tốt, không ngờ Tần Ngữ Huyên lại chọn một kẻ như thế này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK