• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khi đó, bên Diệp Hoài cũng gặp phải phiền phức.

Chỉ thấy viên đạn bắn ra được anh ấy điên cuồng tăng nhanh, khóa chặt kết giới sư ở chỗ đó và tung ra những đòn tấn công chí mạng vào hắn ta từ nhiều góc độ khác nhau.

Nhưng kết giới sư chỉ đưa tay lên.

“Quan tài đen!”

Kết giới năng lượng màu đen hình thành rào cản, hoàn toàn bao quanh hắn ta.

Tất cả viên đạn bắn vào kết giới quan tài đen đều bị bật ra.

Kết giới lại đưa tay lên, chỉ về phía Diệp Hoài.

“Đoạn không trảm!”

Một bức tường kết giới màu xám chém thẳng về phía Diệp Hoài.

Da đầu Diệp Hoài tê dại, anh ấy thay đổi hướng trên không trung đến cực hạn mới có thể tránh được một đòn, tuy nhiên bức tường kết giới lại liên tiếp chém về phía anh ấy, thậm chí còn để lại dấu vết trên mặt đất.

Anh ấy cũng chỉ có thể liên tục tìm kiếm cơ hội để tấn công.

Vân Tiểu lo lắng nói: “Giúp Diệp Hoài!”

Chỉ dựa vào cô ấy và Ngô Vân Thanh, hoàn toàn không thể câu giờ nhiều ác ma họa bì như vậy.

Diệp Hoài nghiến răng, vung tay.

Trong nhà máy hóa chất, vô số ống thép và thanh thép bẻ gãy điên cuồng tăng tốc lao nhanh về phía lũ ác ma họa bì như mưa rơi.

Lúc này tình hình mới hòa hoãn rất nhiều.

Vân Tiểu quay đầu lại nói: “Cậu tránh đi, đừng… Ấy… người đâu rồi?”

Chỉ thấy Nhậm Kiệt chạy đi với tốc độ nhanh nhất đời này, lao thẳng ra ngoài chiến trường, khói bụi cuồn cuộn phía sau.

Chỉ có kẻ ngốc mới thật thà ở lại nơi này, rõ ràng tiểu đội của tổ chức Trấn Ma đã bị kìm hãm, mà cho dù là Lý Trản hay Trần Họa đều là người có khế ước với ma quỷ, còn có thủ đoạn ma hóa vô dụng.

Tình hình ngược chiều gió này ai sẽ đánh thắng đây?

Mà Nhậm Kiệt đang chạy trong cuồng phong lại đụng vào một bức tường vô hình, và bị vẹo mũi.

Mà trên bức tường đó đột nhiên truyền đến một sức giật cực mạnh, trực tiếp đẩy Nhậm Kiệt lộn nhào về phía sau hai lần.

“Cái quỷ gì vậy?”

Vân Tiểu gấp gáp nói: “Đó là kết giới! Không thể thoát ra được đâu! Cẩn thận, chúng đang lao về phía cậu đấy!”

Một số ác ma họa bì như phát điên lao về phía Nhậm Kiệt.

“Thằng nhóc, cuối cùng cũng bắt được mày! Tao sẽ lột da mày!”

Vô số xúc tu lưỡi kiếm hung hăng chém về phía Nhậm Kiệt.

Nhậm Kiệt trừng mắt, sau lưng chính là kết giới, mình không có cách nào để thoát ra.

Đối mặt với lũ ác ma họa bì đang lao tới, Nhậm Kiệt không nói một lời, đưa tay lên nhắm vào mục tiêu.

“Đốt cháy!”

“Bùm!”

Ngọn lửa cuồng nộ thắp sáng bầu trời đêm, ngọn lửa màu đỏ bùng lên như đuôi lửa của động cơ tên lửa.

Ba con ác ma họa bì trong nháy mắt bị nhấn chìm trong ánh lửa, gần như bị đốt cháy thành tro ngay lập tức

Lần này, không sống lại nữa.

Một đòn bất ngờ này của Nhậm Kiệt đã khiến cho Vân Tiểu và Ngô Vân Thanh trợn to mắt.

Điều này làm sao có thể?

Sở dĩ ác quỷ khó giết chính là vì bọn chúng có khả năng sống lại cực mạnh, chỉ có đòn tấn công của người được thần thánh ưu ái mới có sức mạnh hủy diệt cực lớn đối với ác quỷ!

Nhậm Kiệt không phải là người có khế ước với ma quỷ sao?

Tại sao đòn tấn công của anh có thể dễ dàng giết chết ác ma họa bì như vậy?

“Thằng nhãi! Mày muốn tìm chết!”

Trần Họa cầm dao găm, đâm Nhậm Kiệt từ một bên.

Adrenaline của Nhậm Kiệt tăng vọt, chĩa thẳng bàn tay còn lại vào Trần Họa!

“Bùm!”

Lại một ngọn lửa bùng lên, ngọn lửa nóng rực lập tức nuốt chửng Trần Hoa, da người trên người cô ta biến thành tro bay trong nháy mắt.

“A a a, tao giết mày!”

Nhưng Nhậm Kiệt đạp chân thì phát ra một tiếng vang cực lớn, ngọn lửa bùng lên, cả người Nhậm Kiệt giống như một tên lửa nhỏ, dùng sức đẩy này nhảy lên cao hơn mười mét.

Nhảy ra khỏi lũ ác ma họa bì.

“Kinh khủng, kinh khủng…”

Nhậm Kiệt đã tê dại, không hề do dự, trực tiếp huy động cây ác quỷ, sương mù cảm xúc bị tiêu hao điên cuồng.

Một lượng lớn linh khí được Nhậm Kiệt kéo tới, chuyển hóa thành ma khí, mạnh mẽ rót vào trong cơ thể.

Cấp độ của anh bắt đầu đột phá với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Giai đoạn bốn, thậm chí vọt thẳng lên giai đoạn năm!

Mặc dù nói cấp một khá dễ thăng cấp, nhưng loại tốc độ đột phá như Nhậm Kiệt đây cũng cực kỳ đáng sợ.

Anh bây giờ hoàn toàn không quan tâm đến việc tiêu hao sương mù cảm xúc gì nữa, sức mạnh có thể tăng mạnh một chút là được.

Điều quan trọng là phải bảo toàn sinh mệnh!

Một ngọn lửa chầm chậm rơi xuống đất, còn chưa đợi Nhậm Kiệt đứng vững.

Lý Trản từ bỏ Dạ Nguyệt, lao thẳng về phía Nhậm Kiệt, Dạ Nguyệt vừa định đuổi theo lại bị kết giới sư nhốt vào trong quan tài đen.

Ngô Vân Thanh và Vân Tiểu bị ác ma họa bì chặn lại.

Chỉ thấy trong mắt Lý Trản đầy vẻ dữ tợn:

“Thằng nhóc, đường là do chính mày chọn, đừng hối hận!”

“Trước tiên hãy để ông đây phế bỏ mày rồi hẵng nói, bớt cho mày không thành thật nữa!”

Hắn ta giơ cánh tay thanh khiếm lên, chém thẳng vào vai Nhậm Kiệt.

Cảm giác áp bức cực lớn ập đến.

Đồng tử của Nhậm Kiệt co rút lại, ý thức trong không gian Kính Hồ trực tiếp chạm vào cây ác quỷ.

Mình bây giờ đang thức tỉnh ở giai đoạn thứ năm, giai đoạn một và giai đoạn năm của mỗi cấp có thể thức tỉnh một kỹ năng.

Hoàn toàn không có thời gian cho Nhậm Kiệt chọn, anh không nói lời nào trực tiếp chọn một nhánh phụ trên nhánh Viêm Ma.

Nhánh phụ được thắp sáng ngay lập tức và bốc cháy, đồng thời trên đó cũng mọc ra một chiếc lá bằng lửa.

Lời thì thầm của ác quỷ vang vọng trong lòng anh.

“Kích hoạt kỹ năng trời ban của Viêm Ma!”

“Kỹ năng: Ngọn lửa rực cháy, rút kiếm và chém!”

“Kiếm dài đốt lửa, khoảnh khắc của tuổi trẻ, bất cứ nơi nào lưỡi kiếm chạm đến, tất cả các vì sao đều im lặng, gửi đến ngọn lửa bất diệt!”

Chỉ nghe một tiếng “Bùm”, trên người Nhậm Kiệt bốc lên ngọn lửa ngút trời, bóp méo đốt cháy không khí.

Đường vân ma quỷ lan rộng, sừng của Viêm Ma cao ngất.

“Kích hoạt ma hóa!”

Đôi mắt của anh như ánh mặt trời thiêu đốt!

“Lưỡi kiếm rực lửa!”

Khoảnh khắc sau, chỉ thấy một chuôi kiếm được hình thành hoàn toàn từ ngọn lửa, hiện ra từ trái tim của Nhậm Kiệt.

Chỉ thấy một tay anh cầm chuôi kiếm, nghiến chặt răng thép

“Chém!”

Nhậm Kiệt

Lưỡi kiếm rực lửa lập tức được Nhậm Kiệt rút ra khỏi tim, thân kiếm thẳng tắp, trên đó là ngọn lửa uốn lượn, chém mạnh vào lưỡi kiếm khổng lồ bị chặt đứt của Lý Trản.

Từ dưới lên trên, đẩy lên!

Khoảnh khắc rút lưỡi kiếm rực lửa ra, tất cả ngọn lửa trên người Nhậm Kiệt đều bị dập tắt, thậm chí ngay cả sừng của Viêm Ma cũng nhạt đi.

Toàn bộ hỏa lực trong cơ thể đều tập trung trên lưỡi kiếm!

Khoảnh khắc lưỡi kiếm thép khổng lồ va chạm với lưỡi kiếm lửa, không có âm thanh va chạm.

Trong ánh mắt không thể tin được của Lý Trản, lưỡi kiếm thép mà cánh tay hắn ta biến thành trực tiếp bị lưỡi kiếm lửa cắt đứt, dễ dàng như cắt đậu phụ.

Trong khoảnh khắc tiếp xúc ngắn ngủi, lưỡi kiếm thép của hắn ta đã bị cháy đỏ!

“Xoẹt”, lưỡi kiếm lửa lướt qua trong nháy mắt!

Lưỡi kiếm thép của Lý Trản gãy, lưỡi kiếm lửa cứ vậy chém lên ngực của hắn ta, đẩy lên trên.

Trên người hắn ta có một vết thương rất lớn, máu tươi tuôn ra.

Phút chốc sau, máu bắn tung tóe giống như đốt xăng, mà cơ thể của Lý Trản cũng bốc cháy ngùn ngụt.

Biến thành ngọn đuốc hình người.

“Không thể nào? Điều này tuyệt đối không thể nào! A a a!”

Mọi người, có ai hiểu chứ!

Hôm nay ông đây bị một kẻ yếu đuối thức tỉnh ở cấp một, chém gãy kiếm?

Thật vô lý!

Ngọn lửa trên người liên tục đốt cháy xác thịt hắn ta, dập hồi lâu cũng không thể tắt.

Nhưng Nhậm Kiệt lại không ngu ngốc đứng im tại chỗ, cánh tay robot sử dụng một móng vuốt hình móc câu, nắm được một dầm thép, kéo Nhậm Kiệt chuyển vị trí.

Người này quá nguy hiểm, vẫn nên cách xa một chút.

Một đòn vừa rồi đã là toàn bộ sức mạnh của mình.

Mà ba người Ngô Vân Thanh, Vân Tiểu và Diệp Hoài đều sững sờ, ngơ ngác nhìn thanh kiếm khủng khiếp mà Nhậm Kiệt vừa chém và Lý Trản bị đốt thành ngọn đuốc.

Mẹ nó đây là cấp một mà cậu nói với tôi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK