• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21: Nửa đêm dụ tình! (3)

Nói xong, hắn hất tay cô ra, sau đó đi thẳng lên lầu.

Văn Hinh xoay người đưa mắt nhìn hắn lên lầu, sau khi hắn vào phòng của mình, cô mới xoay người đi vào nhà bếp. Một lát sau lại đi ra, trong tay có thêm một cái cốc.

Hít sâu một hơi, cô nhẹ nhàng gõ cửa phòng Du Thần Ích, cửa được mở ra rất nhanh, nửa người Du Thần Ích để trần, đứng bên cửa nhìn Văn Hinh ngoài cửa, cùng với hai chén cà phê nóng hổi trong tay cô, chân mày khẽ nhíu lại, “Cô làm cái gì vậy?”

Văn Hinh không nhìn vẻ mặt âm trầm của hắn, cô hơi thất vọng nhưng lại nở nụ cười vui vẻ, nói: “Tôi tới nói tạm biệt anh!”

“Cô sẽ đi?”. Mắt Du Thần Ích lộ ra một tia hoài nghi, trước đây, hắn làm nhục cô như vậy, cô vẫn không chịu rời đi, lần này lại dứt khoát như thế, chẳng lẽ cô đã nghĩ thông suốt?

Tất nhiên Văn Hinh nhìn thấu hoài nghi trong mắt hắn, vì vậy, cô cười chua xót, nói: “Đúng như anh nói, nếu tôi tiếp tục ở đây cũng không phải là biện pháp, chẳng những làm chậm trễ mọi chuyện, còn lãng phí tình cảm của mình, cho nên, tôi quyết định rời đi. Người đàn ông hôm qua đã đồng ý với tôi, chỉ cần tôi đáp ứng hắn, hắn sẽ thỏa mãn bất kỳ yêu cầu nào của tôi”

Cô chưa nói xong đã bị Du Thần Ích cắt đứt.

“Người đàn ông kia?”. Du Thần Ích cười lạnh, trên mặt đều là vẻ kinh thường, “Hôm nay hắn đã bị tôi đuổi việc, hắn cũng chỉ là một quản lý phòng thị trường, cô cho rằng, hắn có tiền trả nợ thay cô sao? Hơn nữa, tôi nghe nói, vợ hắn là một người đàn bà đanh đá, đã có nhiều phụ nữ bị cô ta hủy dung, như vậy cô vẫn ở cùng hắn?”

Chẳng biết tại sao, vừa nghe thấy cô muốn đi tìm người đàn ông khác, trong lòng hắn đột nhiên khó chịu, hơn nữa, còn có vài tia tức giận lẫn trong đó.

“Không sao”. Văn Hinh lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng, “Chỉ cần hắn có thể giúp tôi trả nợ, tôi thế nào cũng không sao cả”

Hôm nay, cô đã không còn tôn nghiêm nữa, còn để ý những thứ đó làm gì.

Thấy cô có thái độ tiêu cực như vậy, Du Thần Ích đột nhiên không khỏi nổi giận, “Có phải dù đối phương là ai đi nữa, chỉ cần có thể giúp cô trả nợ, cô làm gì cũng được?”

Hắn giận thật sự, lúc này hắn chỉ muốn mở não người phụ nữ này ra, xem trong óc cô chứa đựng những thứ gì, tại sao có thể có ý tưởng hoang đường như vậy.

Cô là kẻ ngu sao, dù vì tiền chăng nữa, chẳng lẽ một chút tôn nghiêm cùng danh dự cũng không chú ý tới sao?

“Phải, chỉ cần có thể cho tôi tiền, muốn tôi làm gì cũng được”. Văn Hinh khẽ gật đầu một cái, đột nhiên đem ly cà phê trong tay tới trước mặt hắn, vừa cười nói: “Tôi quyết định kiêng rượu, cho nên sẽ dùng cà phê thay thế rượu”

Du Thần Ích kinh ngạc nhìn cô hồi lâu, sau đó mới nhận ly cà phê của cô, cũng không uống.

Văn Hinh thấy thế, giơ ly cà phê trong tay mình đụng nhẹ vào ly hắn một cái, sau đó cười nói với hắn: “Một ly này, coi như tôi với anh đã nói lời từ biệt rồi, hi vọng về sau chúng ta cũng không cần gặp nhau. Còn nữa, cám ơn anh đã nhắc nhở tôi, để tôi không đến nỗi phải chui vào ngõ cụt, tôi uống trước”

Nói xong, Văn Hinh bưng cà phê uống một hơi cạn sạch, sau đó đem chén cà phê úp sấp cho Du Thần Ích nhìn, cùng ánh mắt bảo hắn cũng làm như cô.

Nhưng Du Thần Ích vẫn không uống, chỉ nhìn khuôn mặt đang mỉm cười của cô chằm chằm, không nói năng gì. Hắn nhìn cô, cô cũng nhìn hắn, trước cửa, hai người cứ đứng nhìn nhau như vậy, trong không khí dường như mang theo không khí khác thường.

=======

Chương 22: Nửa đêm dụ tình! (4)

Một lúc sau, Du Thần Ích cũng làm như Văn Hinh, bưng cà phê lên uống một hơi cạn sạch, sau đó xoay người đóng cửa phòng lại.

Nhìn cánh cửa bị đóng lại, Văn Hinh đột nhiên nở nụ cười, nụ cười kia, nhìn qua giống một con hồ ly đã thực hiện được gian kế, cực kỳ giảo hoạt.

Du Thần Ích, tôi xem anh còn chạy đi đâu được!

Sau đó, cô cũng xoay người về phòng mình, bình thản tựa vào giường, cầm một quyển tạp chí giải trí lên xem, biểu tình khoan thai tự đắc mà chờ đợi.

Quả nhiên, khoảng một giờ sau, cửa phòng cô đột nhiên bị một lực lớn phá vỡ, ngoài cửa, Du Thần Ích mang bộ mặt tức giận đứng đó.

Nhìn thấy hắn, Văn Hinh rốt cuộc nở nụ cười, “Có việc gì thế?”

Du Thần Ích từng bước đi vào, sắc mặt âm trầm cực điểm, trong mắt tỏa ra lửa giận hừng hực, dường như đang cố nén điều gì. Cuối cùng, hắn đi tới bên giường của cô, giận dữ hỏi: “Cô bỏ gì vào trong cà phê?”

Tại sao sau khi hắn mới uống được một lát, lại cảm thấy toàn thân nóng ran khó chịu, loại cảm giác đó, giống như đã trúng xuân dược.

Văn Hinh để quyển sách trên tay xuống, đứng dậy trước mặt hắn, trên mặt gợi lên nụ cười quyến rũ, hời hợt nói: “Thật ra cũng không có gì, chỉ tăng thêm khoái cảm thôi, anh không cần lo lắng, không phải độc dược đâu!”

Không sai, ban ngày cô vào tiệm thuốc mua cái này, nghe nói có công hiệu rất mạnh.

Nỗi khổ của cô chính là không có cơ hội leo lên giường của Du Thần Ích, cho nên, cô tính toán để hắn chủ động tới tìm cô, nhưng nếu muốn cho hắn chủ động tìm cô, điều đó tuyệt đối không thể, cho nên, cô chỉ có thể làm như vậy, không phải rất thành công sao!

“Cô…..”, hắn giận không kềm được, người phụ nữ này, lại dám hạ thuốc với hắn, được, thật sự là rất được, xem ra, những khuất nhục trước đây đối với cô ta vẫn chưa đủ.

Hắn sinh giận, trong lòng Văn Hinh lại âm thầm cười trộm, sau khi Du Thần Ích thấy trong mắt cô cố nén nụ cười, hắn tức giận đến xanh mặt, càng nhìn cô chằm chằm, ánh mắt kia dường như hận không thể chặt cô làm trăm mảnh mới giải được mối hận.

Nhưng sau khi mắt hắn nhìn thấy bầu ngực ngạo nghễ dưới áo ngủ trong suốt của cô, cơ thể xôn xao càng hung mãnh, sau đó, lửa dục nhanh chóng chiếm cứ mắt hắn, ánh mắt bỗng chốc trầm xuống.

Văn Hinh không quan tâm tới cơn giận của hắn, cánh tay quấn lên cổ hắn, sau đó lộ ra nụ cười lúm đồng tiền, “Anh không chịu chủ động muốn tôi, cho nên, tôi chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp, anh xem, không phải đã thành công sao?”

“Cô thành công rồi sao?”. Du Thần Ích cắn răng hỏi, trên trán đã từ từ rịn ra một tầng mồ hôi.

Bởi vì cô đụng vào, dược tính trong thân thể hắn bị khơi lên càng thêm mãnh liệt, dục vọng chạy chồm, gầm thét trong cơ thể như muốn phá ra mà buông thả.

“Anh đến là tôi đã thành công một nửa”. Văn Hinh nhìn thấu hắn đang cố nén dục vọng, vì vậy, kề thân thể mình sát vào hắn, phát hiện da thịt hắn nóng rực, khiến tim cô cũng đập nhanh hơn.

Thấy hắn không đẩy mình ra, cô bắt đầu dùng thân thể mình cọ sát cơ thể hắn , trêu chọc cực hạn của hắn, đôi tay cũng bắt đầu không thành thật vuốt ve qua lại trên người hắn, những nơi cô lướt qua, như lửa cháy lan trên đồng cỏ, trong nháy mắt, thiêu đốt dục vọng nguyên thủy nhất của hắn, sau đó càng không thể thu lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK