Nụ hôn của cô không lưu loát, thậm chí còn cắn trúng bờ môi của hắn, nhưng lại có thể khơi lên một cỗ lửa dục khó nhịn trong cơ thể hắn.
Cô hôn một lát, thấy hắn dường như không có phản ứng gì, sau đó bắt đầu từ từ hôn xuống phía dưới, dọc theo gáy của hắn đến lồng ngực rộng mở. Cảm thấy thân thể hắn bỗng chốc cứng đờ, cô biết hắn đã có phản ứng, vì vậy càng thêm ra sức, đôi tay cũng không yên phận, cởi từng nút áo sơ mi của hắn.
Du Thần Ích cúi đầu nhìn cô cố gắng muốn khơi lên dục vọng của hắn, mà hắn cũng cảm nhận được dục vọng đang thiêu đốt mãnh liệt trong cơ thể mình này, con ngươi thâm trầm không khỏi xẹt qua một ánh sáng phức tạp.
Đột nhiên, hắn dùng sức đẩy cô từ trên người mình ra, Văn Hinh không kịp chuẩn bị, lập tức té trên đất, sau đó, vẻ mặt không hiểu nhìn Du Thần Ích đang tức giận.
Du Thần Ích đứng trước mặt cô, cúi đầu quan sát thân thể cô, sau đó lộ ra vẻ mặt chán ghét, lạnh lùng nói:
“Nếu như cô muốn quyến rũ tôi lên giường, còn phải rèn luyện thêm kỹ xảo mới được. Còn nữa, tôi thích phụ nữ đầy đặn, như vậy mới hợp khẩu vị. Thân thể cô giống như con cá mặn, khiến tôi mất hết khẩu vị”
Hắn nói rồi móc ví tiền ra, rút ra mấy tờ mệnh giá lớn, ném vào trên người Văn Hinh, “Đây là tiền boa cho cô, chờ cô luyện rành kỹ xảo thì tới tìm tôi, đến lúc đó, tôi có thể suy nghĩ xem có nên giúp cô hoàn thành cái khế ước buồn cười đó”. Nói xong, nghênh ngang rời đi.
Nghe tiếng cửa phòng nặng nề đóng lại, Văn Hinh không nhịn được nữa, khóc ngã xuống đất, uất ức cùng khuất nhục dường như muốn mượn cơ hội này tuôn chảy ra ngoài.
Thì ra là, hắn mang cô đến đây, mục đích là muốn nhục nhã cô!
Mà cô, còn ngây ngốc nghĩ mình sắp thành công rồi, lúc cô đang âm thầm ăn mừng hắn lại đánh đòn cảnh cáo với cô, đem tất cả hi vọng đánh tan không còn bóng dáng.
Tại sao?
Cô cũng chỉ muốn cứu vãn công ty của gia đình cô, chỉ muốn để ba có thể bình yên lúc tuổi già, chỉ muốn em trai có thể hoàn thành việc học, chỉ muốn gia đình mình có thể trở lại cuộc sống trước kia.
Tất cả chuyện đó chỉ cần có năm trăm vạn là có thể giải quyết, nhưng tại sao, hắn lại cố tình làm vậy với cô, chẳng những không giúp một tay, ngược lại tìm mọi cách nhục nhã cô.
Ba, Văn Hoa, con thật sự sắp chịu không nổi nữa, phải làm thế nào đây?
Nghĩ lại trước lúc cô tới Du gia, ba cùng em trai tiễn cô với ánh mắt tràn đầy hi vọng cùng chờ đợi, cô không khỏi cắn răng, nuốt nước mắt trở lại.
Để cô luyện rành kỹ xảo rồi tới tìm hắn sao?
Được, cô có thể học!
Thích phụ nữ đầy đặn?
Có thể, cô có thể làm cho mình có thêm chút da thịt!
Đến lúc đó, hắn sẽ không có lý do đẩy cô ra nữa.
Nghĩ đến đó, khuôn mặt thanh lệ bi thương đột nhiên chuyển thành thần thái kiên định, cô âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải thành công!
Dù thế nào đi nữa, cô nhất định phải có khoản tiền kia!
Sau đó, không biết do đâu, trước đó, ban đêm Du Thần Ích không về ngủ nay lại trở về, mà Văn Hinh không bước chân ra khỏi nhà, lại mỗi ngày đến đêm khuya yên tĩnh mới về nhà, hơn nữa, mỗi lần trở lại, khắp người đều có mùi rượu.
Dần dần, tất cả mọi người giúp việc trên dưới Du gia cũng biết, người phụ nữ vì tiền bán thân thể mình bởi vì không lấy được một phân tiền của Du gia, cho nên ra ngoài làm phục vụ quầy bar.
=======
Chương 12: Khi nào luyện rành kỹ xảo thì tới tìm tôi! (6)Nghe thấy mấy lời đồn đãi này, Diêu Phương cũng không nói gì, thật ra, trong lòng bà cũng rất bội phục Văn Hinh, vì cứu người nhà cùng công ty, không tiếc bán thân thể của mình.
Nghĩ kỹ mới thấy, cha cùng em trai Văn Hinh lại đem toàn bộ hi vọng đặt trên người cô, bà lại cảm thấy thật đáng khinh thường.
Hai người đàn ông, xảy ra chuyện chỉ biết núp sau lưng phụ nữ, cái gì cũng không làm, chỉ chờ phụ nữ tới cứu bọn họ ra khỏi khốn cảnh, hơn nữa, người phụ nữ này lại là con gái và chị gái của bọn hắn.
Điều đó khiến bà đột nhiên đau lòng thay Văn Hinh, hơn nữa, cảm thấy cô hy sinh như vậy là không đáng giá.
Nhưng Lạc Tinh lại không nghĩ vậy, ban ngày, lúc Văn Hinh ở nhà, cô không chê cười thì cũng kể khổ châm chọc, đã hoàn toàn xem Văn Hinh như kỹ nữ bán mình.
Buổi tối, lúc Du Thần Ích trở lại, cô lại xoay bên cạnh hắn nói đủ chuyện về Văn Hinh, nói đi nói lại, chính là nói cho Du Thần Ích biết, Văn Hinh là một người phụ nữ phóng đãng, không đáng giá để đàn ông yêu, cũng không xứng có được tình yêu.
Đối với những chuyện này, Văn Hinh không nghe cũng đoán được bọn họ nói gì sau lưng cô, nhưng cô chưa bao giờ để trong lòng, chỉ cười nhạt mà thôi.
Kể từ khi cô tới Du gia, tôn nghiêm cùng tự ái của cô đã bị người chà đạp dưới chân, ở Du gia, cô chính là một chủ đề để người ta tiêu khiển, cô đã không quan tâm đến những gì mà người khác nói nữa rồi.
Nếu cái gì cũng không để ý, sao lại phải quan tâm người khác sẽ nói cô cái gì đây?
Tối hôm đó, cô theo thường lệ mang thân thể đầy mùi rượu trở lại Du gia, mới vừa vào cửa, liền thấy khuôn mặt âm trầm của Du Thần Ích đang ngồi trên ghế sa lon chờ cô. Nhìn thấy bộ dạng say rượu của cô, ánh mắt hắn trầm xuống vài phần, lộ ra sự tức giận.
“A, sao hôm nay anh trở về sớm vậy?”
Thấy Du Thần Ích, Văn Hinh đột nhiên nở nụ cười vui vẻ, sau đó, nhếch nhác đi tới bên cạnh hắn, làm như khoe khoang nói với hắn: “Tôi cho anh biết, gần đây tôi học tập rất nghiêm túc, hơn nữa, mỗi ngày tôi cũng ăn được rất nhiều, anh xem, tôi mập hơn trước kia một chút phải không?”. Nói xong, quay một vòng trước mặt Du Thần Ích, nở nụ cười vui vẻ.
“Thời gian này cô học cái gì?”. Du Thần Ích chăm chú nhìn cô, trong mắt có một tia nghi ngờ. Nhưng hắn thấy cô mập hơn trước kia, vóc người cũng đầy đặn hơn một chút.
“Học cách làm thế nào làm đàn ông vui vẻ!”. Văn Hinh trừng mắt nhìn hắn, thể hiện bộ dạng đương nhiên, xém chút nữa làm Du Thần Ích giận đến mức bị sặc nước miếng của mình mà chết.
“Cô nói cô học cái gì?”. Quả thật, Du Thần Ích có chút không dám tin tưởng, người phụ nữ này điên rồi, vì muốn cùng hắn lên giường, lại nghĩ lời giễu cợt của hắn đối với cô là thật.
Nếu như nguyên nhân những ngày qua cô đều về muộn là chạy đi học kỹ xảo với đàn ông, như vậy, mấy ngày nay, cô đã lên giường với bao nhiêu đàn ông rồi?
Nghĩ tới đây, ngực hắn đột nhiên trở nên khó chịu.
“Học cách lên giường với đàn ông, học cách làm đàn ông vui vẻ!”. Văn Hinh không sợ chết lại lặp một lần nữa, vừa mới dứt lời, liền cảm giác miệng đau xót, sau đó, một sức mạnh kéo cô về phía hắn. Mà tối nay cô uống không ít rượu, chính lúc này, đầu đau như búa bổ, vừa đúng lúc có thể mượn bả vai hắn mà dựa vào.
Cô nghĩ vậy, cũng lập tức làm y như vậy, xem Du Thần Ích như gối dựa, bình thản tựa vào đầu vai hắn, cũng phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.