• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vương Tịnh Nhi, Hẹn nàng Nại Hà Tương ngộ,....hẹn kiếp sau nối tiếp tơ duyên!"

Nói rồi Hắc Y Dạ ôm chặt lấy xác Vương Tịnh Nhi cùng đắm mình xuống hồ sen lạnh giá...

Hai người bọn họ thà chết chứ chẳng chia lìa....

____________________________

Giữ lời hẹn ước tam sinh với Tịnh Nhi nên sau khi chịu xong những tội nghiệp ở Âm Phủ , Hắc Y Dạ một mình đi đến cầu nại hà.

Khi đến nơi, chàng ta đưa mắt tìm kiếm Tịnh Nhi trong vô số những oan hồn đang chờ để được qua cầu.

Nhưng Y Dạ cứ tìm mãi chờ mãi mà không thấy đâu, lúc này đã đến lượt Y Dạ phải uống canh mạnh bà để qua cầu chuyển luân, Hắc Y Dạ không thể nào uống thứ canh đó được, vì Y Dạ biết nếu uống canh vào chàng sẽ quên hết những ký ức về Tịnh Nhi .

"Thưa Mạnh Bà tôi đây xin không uống canh có được không?". Y Dạ đưa tay đổ lại chén canh vào nồi.

"Không được! nếu ngươi không uống mà bước qua cầu , ngươi sẽ bị 2 con chó Ngao ở cuối cầu ăn mất linh hồn.!". Miệng thì nói còn tay Mạnh Bà thì múc lại một chén canh khác đưa cho Y Dạ.

"Vậy không còn cách nào sao?" Hắc Y Dạ cầm chén canh trên tay sầu não.

"Không phải là không! ". bà ta nói với gương mặt lạnh lùng không có chút thần sắc, Y Dạ nghe được lời này thì lòng mừng vui vô hạn liền chấp tay khẩn cầu.

"Nếu có thì xin bà hãy thương tình chỉ dậy cho, tôi đây biết ơn vô cùng "_

"Nhưng ta khuyên ngươi không nên thử, ngươi đứng qua một bên mà suy nghĩ cho kĩ... người tiếp theo!"

Manh bà tuy đã có ý cang ngăn nhưng Y Dạ một lòng kiên định với ý muốn của mình.

Sẽ ra sao nếu như Tịnh Nhi biết chàng đã không giữ lời mà uống canh Mạng bà để quên đi nàng?!

Không thể làm cho Tịnh Nhi đau lòng được.

"Tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, mong bà giúp cho!". Nghe Y Dạ nói vậy Mạnh Bà thở dài ngao ngán, bà ta kéo Y Dạ ra thành cầu rồi chỉ tay xuống dòng Vong Xuyên hà đang chảy siết.

"Ngươi có thấy cái gì dưới đó không?". Y Dạ quan sát một lúc rồi trả lời "Dưới đó có cá sâu, thuồng luồng, rắn nước, trùng độc và cả quỷ ma da"

"Đúng! có đáng sợ không ?"

"Đáng sợ chứ!" Sau câu trả lời này của Y Dạ bà ta liền đẩy chàng ta một cái rất mạnh, làm cho Y Dạ chao đảo xuýt chút nữa đã rơi xuống Vong Xuyên.

"Bà làm như vậy là có ý gì? " Y Dạ tỏ thái độ với bà ta, mặc kệ câu hỏi của Y Dạ Mạnh Bà quay lại nồi canh to lớn và liên tục khoáy đều...

"Bà nói đi, sao bà lại muốn đẩy tôi xuống đó?". Mạnh Bà đưa đôi mắt hung hăng nhìn Y Dạ.

"Chẳng phải ngươi muốn như thế sao?... nếu muốn chuyển luân mà không uống canh của ta thì phải trầm mình xuống đáy Vong xuyên một ngàn năm, những thứ mà ngươi vừa cho là đáng sợ đó sẽ ngày qua ngày rút rỉa , dày vò hồn phách của ngươi, đau đớn triền miên... nhiều vong hồn đã thử nhưng vì không chịu nổi đã phải hồn phách tiêu tan.. . Ta hỏi ngươi, bây giờ ngươi có uống canh không?"

Hiểu rõ mọi chuyện, Hắc Y Dạ sợ hãi quay mặt nhìn xuống Vong xuyên một lần nữa.

Hắc Y Dạ hai tay bóp chặt nắm thành quyền run rẩy, Hình ảnh đêm Vương Tịnh Nhi quyên sinh trước mặt chàng lại tái hiện .

Y Dạ nghĩ, sẽ không sao đâu, rồi Tịnh Nhi cũng sẽ đến bên chàng, sẽ lại cùng chàng đồng cam cộng khổ để được mãi mãi bên nhau.

"Tôi đồng ý". Hắc Y Dạ nhìn Mạnh Bà với ánh mắt quật cường .

Nói rồi Hắc Y Dạ tự mình đi xuống cầu rồi từng bước đắm mình xuống Vong xuyên, những làng gió tanh hôi lần lượt bạt vào mặt Y Dạ, những thứ kinh tởm dưới Vong xuyên cứ nháo nhào như vui mừng vì sắp được có mồi ngon.

Thế là Y Dạ đã chìm hẳn xuống dòng Vong xuyên đó.

(...........)

Sau mười năm không ngừng ngóng về Cầu Nại Hà, thì hôm nay chàng đã thấy được Tịnh Nhi, trong lòng chàng hoan hỷ...Mọi chuyện xảy ra giống như lần chàng xin không uống cang Mạnh Bà, Mạnh Bà cũng dẫn Tịnh Nhi ra thành cầu rồi chỉ xuống Vong xuyên, rồi nàng nhìn Mạnh Bà khóc....

Lòng Y Dạ lúc này chợt đau nhói, nữa muốn Tịnh Nhi cùng chàng nhớ lời thề ước, nữa lại chẳng muốn nàng phải chịu cảnh trầm luân như thế này, vì hơn ai hết, chàng hiểu rõ sự thống khổ và đau đớn của Vong xuyên.

Nhưng rồi quyết định vẫn là ở Tịnh Nhi, có lẽ nàng đã quá sợ hãi mà đã đưa tay nhận lấy canh Mạnh Bà uống sạch....

Vậy là nàng chọn cách quên đi...nước mắt của Y Dạ hòa vào nước của Vong xuyên đỏ thẳm.

Cứ thế hết kiếp này rồi đến kiếp khác chàng lặng lẽ nhìn Tịnh Nhi đi qua Nại Hà mà không thể réo gọi ...

Đến lần kiếp thứ chín Tịnh Nhi đi qua là Hắc Y Dạ đã không còn chịu nổi nữa, chàng ta thả lỏng hồn phách mặc cho nó tiêu tan...vậy là uổng công chừng đó năm thống khổ ...

"Hắc Y Dạ ngươi tỉnh chưa?". câu hỏi lớn làm Y Dạ bừng tỉnh, chàng ngơ ngác nhìn ngó xung quanh, đây là đâu sao chàng lại ở đây, đáng lý chàng phải bị tiêu tán rồi chứ?

" Hắc Y Dạ nghe lệnh, vì thương cảm cho tấm chân tình của ngươi, Tần Quảng Vương không đành để ngươi bị tiêu tán nên đã kịp thời đưa ngươi ra khỏi Vong xuyên, nay ban cho ngươi chức Quản Âm Quân để ngươi trông coi những quỷ hồn đang bị hành ty tại Mười tám tầng địa ngục, mong ngươi làm tốt nhiệm vụ được giao ...Hắc Y Dạ mau nhận lệnh !"

Kể từ đó chàng chẳng thể chuyển sinh mà đời đời kiếp kiếp làm quỷ quan nơi địa ngục, nhưng vì vẫn còn thương nhớ Tịnh Nhi mà chàng đã nhiều lần lên dương gian tìm kiếm, nhưng Tịnh Nhi đâu còn là Tịnh Nhi của ngày xưa, nàng ta khiếp sợ chàng, gọi chàng là quỷ, kiếm mọi cách láng xa chàng.

Nhưng chàng vẫn không bỏ cuộc, vẫn âm thầm bảo vệ nàng che chở nàng, mong một kiếp nào đó nàng có thể yêu hắn lại từ đầu....

_____________________________

***Phòng bệnh ***

"Huhu sao mà người anh em của tôi lại khổ thế này, đau lòng chết mất thôi". Tôi đưa tay choàng vai Y Dạ tỏ vẻ đồng cảm...

"Đợi khi nào chân tôi lành rồi ý tôi sẽ dẫn anh đi nhậu một trận cho quên sầu!". Lúc này Y Dạ thoát ra khỏi tâm lý nặng nề, nhíu mày hỏi tôi.

"Nhậu?". ủa... là anh ta không hiểu nhậu là gì á hả?, tôi nhớ lại câu chuyện... à...anh ta là cổ nhân thật sự mà haha ...làm sao biết nhậu là gì!

" Là như vầy nè!...nó giống như là yến tiệc vậy đó, có rượu , có thức ăn ngon...kể cả mỹ nữ cũng có luôn haha!" tôi nhìn Y Dạ cười biến thái.

BỐP!!!

Tưởng hắn sẽ thích ái ngờ đâu hắn tán đầu tôi một cái rượu ngon gái đẹp trong đầu tôi liền bay mất...huhu mấy đứa ơi...quay lại đi ...lâu rồi chị chưa có nhậu.!!!

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang