Xong bữa trưa, các ban giám khảo lại cử ra một đại diện để lên bốc thăm. Xong việc thì MC liền công bố lá thăm như ban sáng.
"Lá thăm bữa sáng có vẻ khó nhằn đối với các bạn thí sinh nhỉ? Nhưng buổi chiều thì các bạn yên tâm, may mắn đã mỉm cười. Nhưng là mỉm cười với người giỏi như những thí sinh dành giải mấy năm liền như trường Nhất Quang. Lại một đề đỏ nữa nhưng môn thi buổi chiều là....là....là môn Sinh. Bây giờ xin mời các bạn thí sinh thi môn này nhanh chóng ổn định vị trí nào. Với bài thi Sinh các bạn có 50 phút để hoàn thành bài của mình"
Mọi người nghe xong ai nấy cũng bị rớt từ hi vọng xuống tuyệt vọng, tưởng đâu là đề xanh hay đề vàng nhưng đây lại là đề đỏ. Là may mắn dữ dằn luôn rồi á. Cam chịu số phận các thí sinh nhanh chóng ổn định ở chỗ ngồi mang số báo danh của trường mình.
"Thi tốt nhé Thành Thành"-Thư Khoa
"Ừm, cứ tin ở tao"-Chúc Thành
"Haha, mày sẽ ổn thôi"-Lê Khiết
"Cố lên nhé bác sĩ tương lai"-Bối Nguyệt
"Dành điểm tuyệt đối về cho tụi này đấy"-Danh Quỳnh
"Đừng áp lực quá"-Khiết Băng
"Cứ nhớ là thất bại là Hạ Hạ cạo đầu mày"-Hàn Vũ
"Mày báo nữa Vũ, coi bị thằng Phong tẩn cho đấy"-Trương Nguyên
"Thôi, Thành thi tốt."-Hàn Phong
"Đề không khó đâu, cố lên nhé!"-Mộc Hạ
Chúc Thành gật đầu thay cho cậu trả lời sau đó nhanh chóng chạy đi, ổn định chỗ ngồi xong. Chúc Thành mới quan sát các thí sinh xung quanh, có vẻ như hơi xui khi Chúc Thành phải ngồi với thí sinh bên trường Nhất Quang.
"Làm bài tốt nhé đối thủ"-Nam Thương Diệu
Chúc Thành không trả lời câu chúc này vì y biết đây chỉ là một câu chúc mang tính châm biến. Cô nàng Nam Thương Diệu thấy người kia không trả lời mình thì cũng chẳng nói gì nữa, nếu người ta đã không quan tâm còn bơ luôn lời nói của mình thì mắc gì bản thân phải mặt dày mà nói tiếp cơ chứ.
Đề thi nhanh chóng được phát xuống, Chúc Thành tranh thủ 5 phút đọc đề dò qua một lượt câu hỏi. Thấy đề không có gì là đánh đố hay quá khó nên Chúc Thành yên tâm mà làm bài. Nam Thương Diệu thấy thế cũng không thể thua bên cũng đua theo y.
Mọi người quan sát Chúc Thành qua màn hình lớn cũng không lấy gì mà quá lo lắng cho y, vì bọn họ biết khi y đã nhanh chóng đặt bút trước thời gian đọc đề thì là do đề quá dễ.
"Gặp đề dễ sao"-Lê Khiết
"Thành đặt bút rồi kia, chắc là đề dễ rồi đấy"-Bối Nguyệt
"Vậy không cần phải lo nữa rồi"-Danh Quỳnh
"Chắc gần một tiếng là thằng Thành làm xong"-Khiết Băng
"Mà đám Quỳnh với Khoa coi răng chơ vòng loại mà làm hơn một tiếng là có điềm nha"-Hàn Vũ
"Đề Văn thì phải viết dài chơ làm như hai mẻ đó giống Mộc Hạ vậy, xoẹt qua một cái là xong ngay được à"-Trương Nguyên
"Có gì tối về ôn thêm, Quỳnh với tao cũng đạt điểm tuyệt đối rồi. Mày đợi đi Vũ, mày mà thi trên một tiếng tao cười vô mặt mày"-Thư Khoa
"Được rồi Khoa, nói nhiều với nó làm gì. Trực tiếp đấm nó luôn. Không ai bảo kê nó được đâu"-Hàn Phong
"Haizz, tôi đi mua chút đồ ăn đây"
Mộc Hạ xoay người rời đi, để lại đám bạn mình làm trò con bò trong lều. Vì cái tính ăn nói thích cà khịa của Hàn Vũ mà cậu ta bị Danh Quỳnh và Thư Khoa đấm không trượt phát lào. Những người còn lại thì chỉ đứng xem kịch mà cười khinh Hàn Vũ.
Lúc này Hàn Phong liền chạy theo Mộc Hạ, hắn không yên tâm khi để cậu đi một mình chút nào.
"Hạ Hạ sao vậy? Em giận tôi à?"
"Không có, chỉ là tôi thấy có chút mệt trong người thôi".
Truyện đề cử: Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
"Em bị sao, nói tôi nghe xem nào"
"Tôi có chút chóng mặt với lại hơi buồn nôn"
"Em lại gần đây nào"
Mộc Hạ nghe lời liền kề sát lại gần Hàn Phong, hắn vươn tay áp vào má Mộc Hạ. Quả thật cậu rất nóng, ngay cả trán cũng vậy. Hàn Phong thấy vậy liền cuốn cuồng hết cả lên, hắn bế phắt cậu ôm vào người sau đó chạy thẳng một mạch ra ngoài.
Hàn Phong nhanh chóng bắt một chiếc taxi tới bệnh viện, Mộc Hạ nằm trong vòng tay của hắn mà thở hắc từng hơi nóng hổi. Điều này làm hắn càng sợ hơn, bắt được xe rồi thì hắn sốt ruột cứ giục bác tài chạy nhanh tới bệnh viện.
Mộc Hạ được đưa vào phòng khám, hắn bên ngoài làm một số thủ tục nộp tiền rồi ngồi bên ngoài phòng khám để đợi. Tranh thủ hắn nhắn báo lại với đám kia một tin.
💬:"Tao với Hạ Hạ đang ở viện, có gì nếu không có bị làm sao thì tối gặp lại bây"-Hàn Phong
💬:"Sao lại vào viện?"-Lê Khiết
💬:"Hạ Hạ bị gì vậy? Có nghiêm trọng không?"-Bối Nguyệt
💬:"Bây bình tĩnh đi, có gì tý thằng Thành thi xong thì cả đám cùng nhau vào viện xem tình hình của Hạ Hạ"-Danh Quỳnh
💬:"Hèn gì ban nãy tao thấy Hạ Hạ không được ổn cho lắm, tao tưởng là do cậu ấy không quen với môi trường ở đây"-Khiết Băng
💬:"Thôi Hạ Hạ để thằng Phong lo đi"-Hàn Vũ
💬:"Vậy tý có gì thì mày nhắn lại cho tui tao biết tình hình sức khỏe của Hạ Hạ nghe"-Trương Nguyên
💬:"Chắc thằng Phong off để lo cho Hạ Hạ rồi. Tý bọn mình đợi nó reo lại vậy"-Thư Khoa
Cuộc trò chuyện kết thúc, Hàn Phong ngồi ở ngoài mới nhắn báo với đám bạn một tin thì liền bị y tá gọi vào trong.
"Lá thăm bữa sáng có vẻ khó nhằn đối với các bạn thí sinh nhỉ? Nhưng buổi chiều thì các bạn yên tâm, may mắn đã mỉm cười. Nhưng là mỉm cười với người giỏi như những thí sinh dành giải mấy năm liền như trường Nhất Quang. Lại một đề đỏ nữa nhưng môn thi buổi chiều là....là....là môn Sinh. Bây giờ xin mời các bạn thí sinh thi môn này nhanh chóng ổn định vị trí nào. Với bài thi Sinh các bạn có 50 phút để hoàn thành bài của mình"
Mọi người nghe xong ai nấy cũng bị rớt từ hi vọng xuống tuyệt vọng, tưởng đâu là đề xanh hay đề vàng nhưng đây lại là đề đỏ. Là may mắn dữ dằn luôn rồi á. Cam chịu số phận các thí sinh nhanh chóng ổn định ở chỗ ngồi mang số báo danh của trường mình.
"Thi tốt nhé Thành Thành"-Thư Khoa
"Ừm, cứ tin ở tao"-Chúc Thành
"Haha, mày sẽ ổn thôi"-Lê Khiết
"Cố lên nhé bác sĩ tương lai"-Bối Nguyệt
"Dành điểm tuyệt đối về cho tụi này đấy"-Danh Quỳnh
"Đừng áp lực quá"-Khiết Băng
"Cứ nhớ là thất bại là Hạ Hạ cạo đầu mày"-Hàn Vũ
"Mày báo nữa Vũ, coi bị thằng Phong tẩn cho đấy"-Trương Nguyên
"Thôi, Thành thi tốt."-Hàn Phong
"Đề không khó đâu, cố lên nhé!"-Mộc Hạ
Chúc Thành gật đầu thay cho cậu trả lời sau đó nhanh chóng chạy đi, ổn định chỗ ngồi xong. Chúc Thành mới quan sát các thí sinh xung quanh, có vẻ như hơi xui khi Chúc Thành phải ngồi với thí sinh bên trường Nhất Quang.
"Làm bài tốt nhé đối thủ"-Nam Thương Diệu
Chúc Thành không trả lời câu chúc này vì y biết đây chỉ là một câu chúc mang tính châm biến. Cô nàng Nam Thương Diệu thấy người kia không trả lời mình thì cũng chẳng nói gì nữa, nếu người ta đã không quan tâm còn bơ luôn lời nói của mình thì mắc gì bản thân phải mặt dày mà nói tiếp cơ chứ.
Đề thi nhanh chóng được phát xuống, Chúc Thành tranh thủ 5 phút đọc đề dò qua một lượt câu hỏi. Thấy đề không có gì là đánh đố hay quá khó nên Chúc Thành yên tâm mà làm bài. Nam Thương Diệu thấy thế cũng không thể thua bên cũng đua theo y.
Mọi người quan sát Chúc Thành qua màn hình lớn cũng không lấy gì mà quá lo lắng cho y, vì bọn họ biết khi y đã nhanh chóng đặt bút trước thời gian đọc đề thì là do đề quá dễ.
"Gặp đề dễ sao"-Lê Khiết
"Thành đặt bút rồi kia, chắc là đề dễ rồi đấy"-Bối Nguyệt
"Vậy không cần phải lo nữa rồi"-Danh Quỳnh
"Chắc gần một tiếng là thằng Thành làm xong"-Khiết Băng
"Mà đám Quỳnh với Khoa coi răng chơ vòng loại mà làm hơn một tiếng là có điềm nha"-Hàn Vũ
"Đề Văn thì phải viết dài chơ làm như hai mẻ đó giống Mộc Hạ vậy, xoẹt qua một cái là xong ngay được à"-Trương Nguyên
"Có gì tối về ôn thêm, Quỳnh với tao cũng đạt điểm tuyệt đối rồi. Mày đợi đi Vũ, mày mà thi trên một tiếng tao cười vô mặt mày"-Thư Khoa
"Được rồi Khoa, nói nhiều với nó làm gì. Trực tiếp đấm nó luôn. Không ai bảo kê nó được đâu"-Hàn Phong
"Haizz, tôi đi mua chút đồ ăn đây"
Mộc Hạ xoay người rời đi, để lại đám bạn mình làm trò con bò trong lều. Vì cái tính ăn nói thích cà khịa của Hàn Vũ mà cậu ta bị Danh Quỳnh và Thư Khoa đấm không trượt phát lào. Những người còn lại thì chỉ đứng xem kịch mà cười khinh Hàn Vũ.
Lúc này Hàn Phong liền chạy theo Mộc Hạ, hắn không yên tâm khi để cậu đi một mình chút nào.
"Hạ Hạ sao vậy? Em giận tôi à?"
"Không có, chỉ là tôi thấy có chút mệt trong người thôi".
Truyện đề cử: Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
"Em bị sao, nói tôi nghe xem nào"
"Tôi có chút chóng mặt với lại hơi buồn nôn"
"Em lại gần đây nào"
Mộc Hạ nghe lời liền kề sát lại gần Hàn Phong, hắn vươn tay áp vào má Mộc Hạ. Quả thật cậu rất nóng, ngay cả trán cũng vậy. Hàn Phong thấy vậy liền cuốn cuồng hết cả lên, hắn bế phắt cậu ôm vào người sau đó chạy thẳng một mạch ra ngoài.
Hàn Phong nhanh chóng bắt một chiếc taxi tới bệnh viện, Mộc Hạ nằm trong vòng tay của hắn mà thở hắc từng hơi nóng hổi. Điều này làm hắn càng sợ hơn, bắt được xe rồi thì hắn sốt ruột cứ giục bác tài chạy nhanh tới bệnh viện.
Mộc Hạ được đưa vào phòng khám, hắn bên ngoài làm một số thủ tục nộp tiền rồi ngồi bên ngoài phòng khám để đợi. Tranh thủ hắn nhắn báo lại với đám kia một tin.
💬:"Tao với Hạ Hạ đang ở viện, có gì nếu không có bị làm sao thì tối gặp lại bây"-Hàn Phong
💬:"Sao lại vào viện?"-Lê Khiết
💬:"Hạ Hạ bị gì vậy? Có nghiêm trọng không?"-Bối Nguyệt
💬:"Bây bình tĩnh đi, có gì tý thằng Thành thi xong thì cả đám cùng nhau vào viện xem tình hình của Hạ Hạ"-Danh Quỳnh
💬:"Hèn gì ban nãy tao thấy Hạ Hạ không được ổn cho lắm, tao tưởng là do cậu ấy không quen với môi trường ở đây"-Khiết Băng
💬:"Thôi Hạ Hạ để thằng Phong lo đi"-Hàn Vũ
💬:"Vậy tý có gì thì mày nhắn lại cho tui tao biết tình hình sức khỏe của Hạ Hạ nghe"-Trương Nguyên
💬:"Chắc thằng Phong off để lo cho Hạ Hạ rồi. Tý bọn mình đợi nó reo lại vậy"-Thư Khoa
Cuộc trò chuyện kết thúc, Hàn Phong ngồi ở ngoài mới nhắn báo với đám bạn một tin thì liền bị y tá gọi vào trong.