Trương Viễn Hoài khi ấy đã trả thù bằng một cách thâm độc, hắn ác ý đổ keo dính vào gel bôi trơn của gã, khiến "nguồn sinh mệnh" của gã bị kẹt trong "nguồn đào thải" của tên điếm đó.
Sau khi làm ra "chuyện tốt" này hắn đã xác định vứt bỏ nghiệp diễn, vì vậy mới có chuyện chưa debut đã giải nghệ. Nếu không phải trong thế giới giả lập lại bén duyên với nghề này, có khi hắn cả đời chẳng thèm nhớ đến.
Giả như biến số với Cung Biên là một bộ phim thì phần khởi đầu của Khúc Cầm sẽ may mắn hơn Trương Viễn Hoài vì cô được ảnh đế Chu Triết giúp đỡ thoát nạn. Điều này lí giải tại sao cô mang lòng biết ơn và tương tư anh ta cho đến hiện tại. Và tất nhiên trong bộ phim ấy kết cục của cô ngược lại cũng chẳng hề tốt đẹp.
Do bắt chẹt không thành nên những năm qua Cung Biên liên tục chèn ép, áp danh tiếng, cô bị đì tới mức không ngóc đầu lên nổi.
Ở thế giới của Trương Viễn Hoài, sau những chuỗi ngày vô danh, bi kịch cuộc đời của Khúc Cầm kết thúc bằng sự kiện cô tiếp xúc vai diễn có cảnh thân mật với Chu Triết, đắc tội Lương Tử Vu rồi cứ thế đặt dấu chấm hết trên núi.
Hết Cung Biên rồi đến Lương Tử Vu hãm hại, từ đầu đến cuối Khúc Cầm chẳng có được hạnh phúc của riêng mình. Không có gì đảm bảo lần này Khúc Cầm sau khi được cứu sống thì tương lai của cô sẽ tươi sáng hơn. Có thể bi kịch vẫn sẽ tiếp diễn, trừ khi người giúp cô là Trương Viễn Hoài.
Nghe xong ân oán của Khúc Cầm với Cung Biên và Lương Tử Vu, Trương Viễn Hoài trầm tư rất nhiều. Đột ngột hắn dùng vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Cô có muốn nổi tiếng không?"
Khúc Cầm còn tưởng hắn nói cái gì kinh khủng lắm: "Tất nhiên là có rồi!" Ngay khi vừa dứt lời, như phản xạ có điều kiện, tức khắc cô bổ sung thêm với giọng điệu chán đời: "Mặc dù chả lúc nào sự nghiệp của tui khả quan hơ hơ."
Trương Viễn Hoài có được đáp án làm hắn hài lòng nên lúc này thoải mái ngồi ngã ra ghế, tự mãn nói: "Đừng bi quan, gọi một tiếng "anh quản lí", tôi sẽ giúp chị đạt đến đỉnh cao cuộc đời."
Khúc Cầm bất ngờ tới nổi tròng mắt muốn rơi ra ngoài: "Hả, cậu muốn làm quản lí của tui? - Cậu chỉ mới 16 tuổi, mọi chuyện không đơn giản như cậu nghĩ đâu. Giới giải trí nhiều nguy hiểm lắm."
Tuy cô flop tới mức không có nổi một trợ lý, đừng nói đến quản lí. Nhưng cho dù là vậy, được thằng nhóc 16 tuổi ngỏ lời cũng sang chấn lắm chứ bộ?
"Bộ tôi giống người ngây thơ không biết sự đời lắm hả?"
"Thì..." Khúc Cầm nhìn vào mắt hắn, lời từ chối không thể cứng miệng thốt ra.
Chả biết do ma xui quỷ khiến hay bất lực quá mà Khúc Cầm cuối cùng lại chọn tin tưởng Trương Viễn Hoài. Đắn đo một lúc rất lâu rồi cô thở dài thõa hiệp: "Haiz được rồi, mạng của tui nhờ cậu mới giữ được, với lại tui cũng đâu còn gì để mất đâu. Quản lí Trương, tương lai của tui phó thác cho cậu, cậu muốn quậy cái gì thì quậy đi."
"Yên tâm đi, chị không thể flop hơn được đâu."
Khúc Cầm: "..." Hơ, đồ ác độc.
"Nhưng mà vì sao cậu muốn giúp đỡ tui? Chắc hông phải vì tui đáng thương đâu ha?" Cô nhìn hắn như kiểu hắn mà thừa nhận là cô khóc liền đó.
May mà Trương Viễn Hoài thực sự không có ý nghĩ này, hắn thẳng thắng nói: "Tôi ghét Cung Biên."
"Cậu cũng có thù với gã đó?"
"Đúng vậy." Thấy cô tỏ vẻ hóng hớt, Trương Viễn Hoài vô lương tâm nói thêm một câu dập tắt tâm trạng: "Đừng tò mò nữa, tôi không kể đâu."
"Xời, ra dáng quản lí quá. Mà nè bảo bảo à, chị không có tiền thuê cưng đâu dó."
"Biết rồi, bà già nghèo."
Khúc Cầm: "..." Thấy hơi hối hận vì quyết định của mình rồi.
Cô tỏ vẻ không quan tâm mà cầm điện thoại lên lướt lướt, có điều chỉ mới làm màu được vài giây, sau cùng vẫn phải lên tiếng đính chính: "Chị cậu chỉ mới 18 tuổi + 8 thôi --Áh có việc!"
Trương Viễn Hoài: "Việc gì?"
Khúc Cầm đưa điện thoại cho hắn xem, vui mừng giải thích: "Đoàn làm phim [Diệu Châu, nắm lấy tay tớ] của đạo diễn Hứa mới gửi kịch bản qua, họ kêu tôi đi cast vai nữ phụ."
[Diệu Châu, nắm lấy tay tớ]? Phim này Trương Viễn Hoài có biết, nó là một bộ phim thể loại thanh xuân vườn trường.
Nam chính Diệu Châu là học bá lạnh lùng, không thích giao du, còn nữ chính Giai Giai ngược lại là cô gái ngốc học ngu, quen biết "năm châu bốn bể". Bọn họ sau nhiều tình huống gắn bó với nhau đã trở thành cặp đôi đáng ngưỡng mộ, nhận được sự chúc phúc của rất nhiều người.
Vai nữ phụ mà Khúc Cầm đi cast có vẻ là bạn thân của nữ chính - một nhân tố trợ lực đôi chính đến với nhau. Tính cách khá đáng yêu dễ mến.
Nội dung phim này không quá đột phá motip phim ngôn tình vườn trường, tuy nhiên thời điểm nó lên sóng được đánh giá khá cao, thành công đưa tất cả diễn viên trong phim nhận được sự yêu thích và mang được chút nhiệt là bởi vì tất cả yếu tố nội dung, diễn viên, nhạc phim, góc quay, màu phim... kết hợp với nhau đều vô cùng hài hòa.
Nó là một bộ phim mùa hè thanh mát, khiến ai xem cũng thoải mái, vui vẻ. Để làm bước đệm đầu tiên cho Khúc Cầm thì không tồi.
Trương Viễn Hoài biết diễn xuất của cô rất tốt, một khi đi cast chắc chắn sẽ được chọn. Vì vậy chỉ nói một chữ: "Nhận."
Khúc Cầm phì cười: "Cậu cấm thì tôi cũng đi, không nhận là đói đó."
"Khi nào thì cast?"
"Ngày mai á."
Hôm sau, Khúc Cầm đến đoàn làm phim với một quản lí mới kí hợp đồng và tất nhiên người đó không phải Trương Viễn Hoài.
Trương Viễn Hoài cho dù giỏi tới đâu cũng có nhiều bất tiện vì chưa đủ tuổi thành niên, ngay sau khi nghĩ đến vấn đề này, hắn liền dựa vào kinh nghiệm của mình tìm một người quản lí thích hợp cho Khúc Cầm.
Sau đó làm thế nào để kí hợp đồng với quản lí mới đây? - Tất nhiên là nhờ anh yêu rồi.
Ngày hôm qua anh Trần Vĩnh Thương không ngại xa xôi, vì một nụ cười của hồng nhan mà đã dụng sức "thò tay" qua tận nửa vòng trái đất chỉ để đem quản lí tới cho Trương Viễn Hoài. Nhờ vậy, từ nay sẽ có người thay hắn ra mặt làm việc, còn hắn đứng sau lưng chỉ đạo.
Bấy giờ người quản lí đó gửi tin nhắn báo cáo cho hắn:
[Khương Viên: Nhanh chóng được thông qua, vừa đem hợp đồng về tay]
[Sếp: Tốt lắm]
Đúng như dự đoán của Trương Viễn Hoài, vị đạo diễn Hứa kia gọi Khúc Cầm đến cast chỉ là cho có hình thức bởi vì ông ta biết rõ cô có kinh nghiệm nhiều năm thử thách các loại nhân vật.
Thế mới thấy vô danh có phúc của vô danh. Tuy Khúc Cầm bị chèn ép danh tiếng, một khi có chút nổi bật hoặc được khán giả quan tâm liền bị áp nhiệt độ hoặc ém thông tin diễn viên nhưng cũng vì thế mà cô không có áp lực hình tượng. Muốn diễn cái gì thì diễn, thích vai người qua đường thể loại nào cũng có thể xin một chân, cho đến trước khi gặp chuyện trên núi chưa từng thôi làm việc, xông pha nhiệt tình đến mức nghệ sĩ trong giới ít nhiều sẽ có dính líu đến cô.
Chẳng hạn bộ phim điện ảnh đạt giải Oscar mấy tháng trước, trong đám zombie đuổi nam chính chạy tụt quần sẽ có Khúc Cầm. Tỉ như nữ chính bộ phim hot nhất năm ngoái đánh võ đẹp quá, thật ra là Khúc Cầm đóng thế phân cảnh đó. Hay như xác chết trong bộ phim trinh thám nào đó thấy ghê quá, cũng là mẻ luôn. Còn hằng hà sa số các vai diễn trời ơi đắc hỡi, kinh tâm động phách nằm trong bộ sưu tập của cô có kể đến sáng mai cũng chẳng hết.