Mục lục
Cặn Bã Hoàn Lương - Ngũy Nhiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường trở về phòng Mộc Huyền, Đại Lợi không nhịn được tò mò hỏi: "Tại sao cậu lại hành hạ y như vậy?"

"Dù gì cũng không chết được, có đối xử tốt hay không y vẫn sống tới khi đạt được mục đích của mình thôi. Ta nói có đúng không?"

Thượng Tích đang lạm dụng chức quyền nghe lén: "..." Không ổn rồi, em ấy thực sự rất giận.

Trong lòng y nổi lên một sự bất an, nghi ngờ Thượng Tình có đồng phạm. Nếu không, ai là người tiết lộ cho em ấy trong thời khắc mấu chốt này?

"Thanh Phong."

Sau khi trở về chỗ của mình, Trương Viễn Hoài gọi một tiếng nhẹ, tức khắc, một nam nhân có khuôn mặt thanh tú mặc y phục thêu hoa văn mặt trời vô cùng đặc biệt đáp xuống chân hắn. Tay phải của hắn ta đặt lên vai trái, quy cũ đáp lại một tiếng: "Có thuộc hạ."

Biểu cảm Thanh Phong lãnh đạm nhưng không ngờ giọng nói lại vô cùng ôn hòa chừng mực.

Trương Viễn Hoài ngã người dựa chiếc ghế có hình dáng uy nghi dọa người của Thánh quân, hỏi: "Mấy ngày nay phía Tam Trưởng lão có động tĩnh gì không?"

"Thiên Thu vừa gửi thư xác thực, đúng như Thánh quân nghi ngờ Tam Trưởng lão đang cấu kết với Thái tử."

Trương Viễn Hoài đắc ý lẩm bẩm: "Ha, sao qua được mắt ta."

Thanh Phong vẫn tiếp tục báo cáo tình hình: "Tam Trưởng lão giúp hắn trừ khử Thừa tướng, sau đó để triều đình mượn cớ này tiêu diệt ngài, từ đó lão có thể đoạt lấy vị trí Thánh quân. Là thõa thuận đôi bên cùng có lợi."



"Ta biết rồi, tiếp tục theo dõi sát sao lão cho ta."

"Tuân lệnh." Thanh Phong cúi đầu một cái rồi cao thâm ẩn thân.

Đại Lợi trầm trồ: "Oa sao cậu biết được lão ta có vấn đề?"

Trương Viễn Hoài khinh bỉ: "Mày thử ăn hành mấy kiếp coi có biết không?"

Nó nghe vậy liền thuận thế phán đoán, rất có lương tâm mà nghĩ tốt cho Trương Viễn Hoài: "Vậy cậu hành hạ chủ nhân là vì che mắt lão! Đúng hông?"

"Hơ, đúng một nửa, còn một nửa bởi vì y xứng đáng."

Lừa dối, coi hắn là đồ ngu, chơi đùa hắn,... mới quất y mấy roi có nhầm nhò gì với cảm giác hắn phải chịu?

Nếu đã không có cảm xúc, không hiểu được những uất ức và ủy khuất em phải chịu. Vậy thì quy đổi ra đòn roi, em sẽ cho anh biết cảm giác thống khổ tột cùng là gì.

"Thế giới trước cậu gặp phải chuyện gì vậy? Không thể nói cho tui biết sao?" Nó cứ cảm thấy kí chủ sau tai nạn lần này có hơi khan khác.

"Mày biết để làm gì? Lại đi mách lẽo à?"

Rõ ràng, niềm tin của Trương Viễn Hoài đối với nó bằng 0.

Đại Lợi tổn thương sâu sắc, nó trách ngược: "Đồ tồi, người ta chỉ muốn giúp cậu thôi mờ?"

Trương Viễn Hoài đã nghĩ Thượng Tích xem hắn như tội phạm mà giao phó cho Đại Lợi để nó giám sát nhất cử nhất động của hắn, vì vậy nghe nói có ý thăm dò liền nảy sinh tâm lí chống đối, không thoải mái mỉa mai: "Phòng bị tao chi cho tốn công vô ích, còn không bằng trông chờ vào cái đầu của chủ nhân nhà mày đi? Dù gì y cũng nắm nhiều quyền lực như vậy, muốn sửa bao nhiêu kịch bản mà chẳng được?"

Đại Lợi không ngờ hắn lại nhạy cảm như vậy, có điều đổi lại ai ở trong hoàn cảnh của hắn mà không có tổn thương đau lòng? Nghĩ vậy nó không kích động phản bác nữa, chỉ nhẹ giọng giải thích:

"Hình như cậu nhầm lẫn chuyện gì rồi, chủ nhân không còn quyền kiểm soát vị diện này đâu."



"Tại sao?" Trương Viễn Hoài bất giác thẳng lưng, nghiêm túc nghe nó giải thích.

"Bởi vì thế giới trước y không giải quyết sai lầm kịp thời, tắc trách trong việc bảo mật hệ thống nên bị Thời Thần đại nhân tịch thu quyền kiểm soát rồi giao cho người khác quản lí rồi."

"Thời Thần đại nhân? - Là cấp trên à?"

"Đúng vậy, cũng là người đã tạo ra chủ nhân."

Cha chồng cậu đó~~ Câu này nó không dám nói.

Trương Viễn Hoài tiếp tục một ngàn câu hỏi vì sao: "Ai quản lí?"

"Nói cậu cũng chẳng biết. Là một chủ thần của hệ thống Sự Nghiệp tên là Hạ Tâm."

Trương Viễn Hoài nghe qua cái tên này xong, bỗng nhiên có cảm giác sai sai, ngẫm một hồi mới nhận ra điểm kì lạ: "Thượng... Hạ...? Đừng nói với tao Thượng và Hạ là 'lên, xuống' chứ không phải họ nha?"

Đại Lợi hiển nhiên đáp: "Thì đúng mà? Thượng ý nghĩa là 'cao, lên', Hạ là 'thấp, xuống' đó!"

"Cmn, người nghĩ ra ý tưởng này cũng thật 'thú dị' đi." Hắn không nhịn được bình phẩm.

"Nhưng mà tại sao lại có hai cái họ đó?"

"Như hệ thống có nhân tạo và do nhân loại biến thành, chủ thần cũng có cơ cấu như vậy, đơn giản phân biệt thì chủ thần họ Hạ là do con người kí hợp đồng, còn họ Thượng thì đa phần là do đại nhân Thời Thần tạo ra." Nói đến đây nó bổ sung thêm bằng giọng điệu sùng bái: "Ai mang họ Thời là có cấp bật dưới một người trên vạn người ở 'Thời Không Ngưng Đọng' đó nhe!"

Trương Viễn Hoài không quan tâm tấm lòng thần tượng của Đại Lợi, thầm nghĩ: "Nếu là con người chắc sẽ nương tay với mình hơn ha?" Ai biết được Đại Lợi lại như con sâu trong bụng hắn, vừa rồi nó còn tỏ ra đáng yêu, vậy mà ý nghĩ này của hắn mới chợt lóe lên, nó đã cảnh báo:

"Đừng thấy Hạ Tâm đại nhân xuất thân từ nhân loại mà nghĩ ngài ấy dễ chơi, ngài ấy vô tâm lạnh lùng chỉ sau chủ nhân của tui thôi đấy."

Trương Viễn Hoài cạn lời: "..."



Ý mày là bồ tao lạnh lùng nhất đó hả?

"Chắc cậu tò mò về cuộc sống của chủ nhân lắm chứ gì? Nói đừng buồn chứ nhạt toẹt à, điều thú vị nhất có lẽ là chuyện chủ nhân và Thượng Tiêu Dao đại nhân có thể coi là anh em song sinh đó!"

"Thượng Tiêu Dao!" - Là cái tên phá đám Thượng Tích!

"Hứng thú rồi chớ gì?" Đại Lợi thấy mình thành công thu hút sự chú ý của hắn, cái đầu nhỏ đắc ý vô cùng, hào hứng kể tiếp:


"Nghe nói rất lâu về trước, khi hệ thống cầu sinh của 'Thời Không Ngưng Đọng' trên đà phát triển thì cũng là lúc tình hình tội phạm thời không tăng lên, mà nguyên nhân là do nhiều kí chủ biết được tiên cơ cũng như sở hữu bàn tay vàng nảy sinh lòng tham phá vỡ nguyên tắc chính đáng, làm ra chuyện mất nhân tính dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng, ảnh hưởng xấu đến nhiều người vô tội.


Thì cậu cũng biết đó, đa phần người được hệ thống chọn làm kí chủ trước khi chết đều có chấp niệm bởi vì chấp niệm là một trong những động lực lớn để thực hiện nhiệm vụ. Tuy nhiên điều đó cũng là biến số thúc đẩy người ta lệch lạc, chuyện sở hữu những năng lực và tiên cơ trước kia chưa từng có không tránh khỏi một số người nảy sinh ý đồ bất chính.


Có những người được tái sinh bắt đầu biết trân trọng mọi thứ tốt đẹp thì cũng sẽ có người vì tái sinh mà quên mất giá trị bản thân từng nhận được."


Trương Viễn Hoài trầm mặt, trong đầu hiện ra mấy chữ người đàn ông kia nói "Thượng Tích là chủ thần của hệ thống 'Đối Kháng Bất Lương', cậu biết cái hệ thống đó dùng để đối phó ai không? - Chính là những người hám lợi tàn độc như cậu!"


Ah chết tiệt, bỗng nhiên khó chịu quá.


"Thời Thần đại nhân ý thức được tính nghiêm trọng của những sự tình này, vì vậy quyết định tạo ra một chủ thần để chỉ huy cũng như quản lí hệ thống mới phát triển - chính là Hệ thống Đối Kháng Bất Lương.


Mục tiêu của hệ thống này không phải công lược người bình thường như những hệ thống khác mà là toàn bộ kí chủ của tất cả hệ thống. Cách vận hành rất đơn giản, khi hệ thống thu thập của hệ thống 'Đối Kháng Bất Lương' nhận được tín hiệu 'Bất Lương' vượt thông số cho phép từ một kí chủ nào đó hoặc nhận được yêu cầu kiểm tra từ chủ thần khác thì kí chủ đối kháng sẽ nhận lệnh đến thế giới của kí chủ mục tiêu để tìm ra chứng cứ người đó lạm quyền, áp dụng sai nguyên tắc và các vấn đề được coi là vi phạm khác để tiến hành [Buộc tội] bọn họ... Hmm, nói ra thì tính chất công việc cũng khá giống cảnh sát thời không, khác biệt lớn nhất chắc là tạo cơ hội cho kí chủ thông qua chuyện này được tái sinh."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK