• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19: Người đắc tội ta, sống không bằng chết

Trung tá kéo ra ghế dựa đối diện Hoắc Vi Vũ, cung kính đứng ở một bên.

Cố Cảo Đình ngồi xuống dưới, dựa vào ghế.

Một đôi mắt rét lạnh đen nhánh như mực mãnh liệt khóa cô, phảng phất đến từ địa ngục lạnh lẽo.

Hoắc Vi Vũ khẩn trương tim đập nhanh hơn.

Anh ở đây, cô trốn không thoát.

Anh hiện tại rất giống mãnh thú sắp thức tỉnh, tùy thời đem cô nuốt vào trong bụng.

Hoắc Vi Vũ mạnh mẽ trấn định xuống, nâng cằm lên, ngồi vào vị trí, cầm ly rượu vang đỏ, lắc lắc, nói: “Nghe nói tư lệnh làm việc mạnh mẽ vang dội, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Cố Cảo Đình gợi lên khóe miệng, trong mắt lại không có nửa điểm ý cười, “cô nghe nói chỉ có nhiêu đó sao? Ví dụ như, giống như Satan thị huyết tàn nhẫn, tính toán chi li, có thù tất báo, người đắc tội ta, chắc chắn sống không bằng chết……”

Hoắc Vi Vũ đem cái chén để ở trên bàn, ầm một tiếng, cắt đứt lời của anh.

Cùng Cố Cảo Đình đấu tâm lý, tuyệt đối là bảo hổ lột da, cô không phải đối thủ.

“Anh muốn thế nào?” Hoắc Vi Vũ hỏi trắng ra.

Cố Cảo Đình liếc cô một cái nhìn bò bít tết ở giữa bàn, “đút tôi.”

Hoắc Vi Vũ hồ nghi nhìn anh, “Nếu tôi không đút?”

“Cô có nghe nói tôi nuôi một đàn sói, đó là sự thật.” Cố Cảo Đình hung ác nham hiểm nhìn lại cô.

Hoắc Vi Vũ minh bạch, nắm lên dao nĩa, nhanh chóng cắt bò bít tết, lấy một cục, dùng sức xiên xuống, biểu đạt chính mình không vui, đưa tới trước mặt anh.

Cố Cảo Đình không có ăn, lạnh buốt nhìn cô, châm chọc nói: “Hoắc Vi Vũ, cô sẽ không hầu hạ đàn ông sao?”

Hoắc Vi Vũ gợi lên khóe môi quyến rũ, “Tức cười, tôi chỉ làm cho đàn ông phải hầu hạ tôi.”

Cố Cảo Đình trong mắt xẹt qua một tia sáng, cắn thịt bò, tay lớn đè ót cô, đem thịt bò đút đến trong miệng cô.

Hoắc Vi Vũ cả kinh, chính là mới vừa cắn thịt bò, anh liền hôn lên môi cô, đầu lưỡi ở trong miệng cô cường thế giảo hợp.

Cô ngay cả không khí cũng không hô hấp được, chung quanh thân thể đều là mùi của anh, cô muốn tránh ra, lại tránh không thoát được, anh ngược lại càng hung mãnh mà đem đầu lưỡi cô ở trong miệng hút.

Hút đầu lưỡi đến chết lặng, mùi máu tươi ở trong miệng lan tràn.

Anh lúc này mới buông cô ra, đôi mắt phẫn nộ liếc hướng cô, cười lạnh một tiếng, đứng lên, đối với trung tá phân phó nói: “Đem cô ấy trói về đi, ném vào rừng thông âm u, trong vòng 3 ngày để cô tự sinh tự diệt.”

“Um, cấp cho hai gói băng, tôi hai ngày này hẳn là mau tới.” Hoắc Vi Vũ lười biếng xoay nĩa trên tay nói.

Cố Cảo Đình cười nhạo một tiếng, đôi tay chống ở trên bàn, khuôn mặt tuấn tú áp bách tính tới gần cô, “cô nhắc nhở tôi, cô hiện tại là ở thời kỳ an toàn sao?”

Hoắc Vi Vũ: “……”

Cô lại vác đá nện chân mình.

Cố Cảo Đình ý tứ lợi hại, toàn bộ dung nhan tỏa sáng rạng ngời, mê hoặc vạn phần, nửa thật nửa giả nói: “Hầu hạ tốt, có lẽ, tôi suy xét một chút, cho cô không cần đi rừng thông âm u.”.

“Tôi yêu thiên nhiên, rừng thông âm u, nghe tới rất làm người hứng thú.” Hoắc Vi Vũ mỉm cười trả lời.

Cố Cảo Đình sắc mặt sa sầm xuống, gắt gao nhìn chằm chằm cô, nắm cằm cô, “Vậy cô hẳn là bảo dưỡng rừng rậm rất tốt, tôi cũng muốn được thưởng thức, khe nhỏ không nước, ấp ủ không ra tự nhiên! trung tá Thượng, mang cô đi phòng tôi.”

Hoắc Vi Vũ ý thức được câu anh nói kia là có ý tứ gì, mặt lập tức căng đến đỏ bừng.

Trước kia không hiểu biết, tiếp xúc vài lần ngắn ngủi, cô cảm thấy, Cố Cảo Đình trong tưởng tượng của cô thực không giống nhau.

Anh kiềm chặt như vậy, ba vị hôn thê của anh là chết ở trên giường anh hay sao?

=======

Chương 20: Tư lệnh đang nổi nóng

Cố Cảo Đình phẫn nộ đi ra ngoài,giám đốc khách sạn chưa thấy qua Cố Cảo Đình, nơm nớp lo sợ tiến lên hỏi: “Chào anh, khách hàng khác đều bị anh đuổi đi, có phải hay không anh thế bọn họ trả tiền?”

Cố Cảo Đình rét lạnh nhìn về phía giám đốc khách sạn.

Giám đốc khách sạn cho rằng Cố Cảo Đình là muốn quỵt nợ, ngăn cổ họng, lớn tiếng nói: “Anh có phải muốn quỵt nợ không? tôi biết cục trưởng cục cảnh sát, tôi sẽ đi viện kiểm sát tố cáo các anh.”

Cố Cảo Đình cười nhạo một tiếng, ung dung giơ tay lên.

Trung tá tiến lên, cúi đầu nghe phân phó.

“bồi thường gấp mười lần tổn thất cho khách sạn, mặt khác, khách sạn này cho người mang thẻ căn cước giả vào ở, thu thập đủ chứng cứ, ngày mai niêm phong.” Cố Cảo Đình lạnh giọng phân phó, lập tức đi đến ngoài cửa.

giám đốc khách sạn sắc mặt tái nhợt, ý thức được Cố Cảo Đình không phải nói giỡn, muốn chạy đi lên cầu tình.

trung tá ngăn cản giám đốc khách sạn đi, cảnh cáo nói: “tư lệnh nhà ta là người nào, ngài muốn anh sống thì sống, muốn anh chết thì chết, khách sạn các anh lưu giữ tội phạm truy nã quan trọng của quân đội chúng ta, chỉ là niêm phong, coi như đã lợi, không nghĩ ngồi tù, liền ít nói lời vô nghĩa, tư lệnh đang nổi nóng.”

Hoắc Vi Vũ xách theo túi xách, đi theo sau trung tá Thượng, thấy hết thảy.

Cố Cảo Đình tàn nhẫn, dứt khoát, quyết đoán, lãnh khốc, một giây, liền dồn người vào chỗ chết.

Cô có một loại cảm giác chết chắc rồi.

*

Nửa giờ sau, Hoắc Vi Vũ đứng ở ngoài cửa phòng tổng thống của khách sạn Hi Hư Đốn.

trung tá Thượng ấn chuông cửa.

Cửa mở ra.

Cố Cảo Đình đứng ở cửa, anh mới vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt, giọt nước đậu ở trên vai anh, theo đường cong cơ thể, không có xuôi vào khăn tắm.

Mà khăn tắm, chỉ là vây quanh ở trên bụng.

Cô có thể xem cơ bắp bụng anh tám múi, cùng với đường gợi cảm thân thể của đàn ông trưởng thành mê hoặc, lại tràn ngập hứng thú nguy hiểm.

Cố Cảo Đình xoay người, rót một ly rượu vang đỏ.

Hoắc Vi Vũ đi vào.

trung tá Thượng cung kính đem cửa phòng đóng lại.

Két một tiếng.

Hoắc Vi Vũ lưng đều cứng ngắt.

Cố Cảo Đình cầm ly rượu dựa vào trên quầy bar, ánh mắt âm u đánh giá cô, âm thanh lạnh lùng nói: “Biết mình phải nên làm như thế nào đi.”

Hoắc Vi Vũ do dự ba giây, lưu loát cởi ra váy ngoài, ném tới trên sô pha.

Cố Cảo Đình nhìn từ trên xuống dưới cô, trong mắt không có một chút tình, ánh mắt dừng ở vị trí phía dưới cổ cô, phê phán nói: “Có chút nhỏ.”

Hoắc Vi Vũ cười nhạo một tiếng, trêu ghẹo quá mức, lạnh nhạt nói: “Vú rất lớn, lại còn có 4 cái đầu R, để anh lựa chọn. Mẹ cũng không bao giờ lo lắng anh chưa trưởng thành.”

“Hoắc Vi Vũ, tôi thật nên đem cô thuốc câm.” Cố Cảo Đình lãnh lệ nói.

“Kêu không ra tiếng, không biết còn tưởng rằng cố tư lệnh không được chứ, còn là nghĩ lại rồi sau đó được, anh cảm thấy thế nào?” Cố Vi Vũ cười nói.

“Một hồi sẽ cho cô biết tôi rốt cuộc có được hay không? Đi tắm rửa.” Cố Cảo Đình ra lệnh.

Hoắc Vi Vũ lui không thể lui, dù sao, là phải gả cho anh.

Quyết tâm, cô đi vào phòng tắm, mới cởi BRA, Cố Cảo Đình đi đến.

ánh mắt anh sáng lạnh nhìn về phía cô.

Hoắc Vi Vũ theo bản năng đôi tay che đậy.

Chỉ mất một giây, anh liền đứng ở trước mặt cô, nắm eo cô, kéo đến trong lòng ngực chính mình, cúi người, mạnh mẽ hôn lên môi cô.

Da thịt cùng da thịt tiếp xúc.

Nhiệt tình của anh giống như ngọn lửa đốt da thịt cô.

Cô run rẩy, khẩn trương, muốn chạy trốn.

Hết lần này tới lần khác, bàn tay anh rất mạnh mẽ, cô căn bản trốn không thoát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK