Bạc Diễn Thần liếc nhìn cô giống như nhìn một kẻ ngốc: “Nếu như em đồng ý với lão già chia tay với anh, đêm nay còn làm tình với anh làm gì?”
Lê Hân Đồng trợn to mắt nhìn anh ta: “Lẽ nào anh chưa nghe qua quan hệ lần cuối trước khi
chia tay sao? Thật là quê mùa”
Mặt của Bạc Diễn Thần ngay lập tức tối sầm, trờ mình một cái đè cô xuống dưới: “Quan hệ lần cuối trước khi chia tay ý của em là, vừa rồi đây là chia tay với anh, em nghĩ chỉ cần một phát là có thể tống cổ được anh hả?” Nói xong, eo dùng lực đẩy lên, lần nữa trượt vào trong cơ thể cô.
Trời ơi vừa nãy mời làm xong, sao anh ấy lại…
Lê Hân Đồng ngay lập tức mềm nhũn chân, “Không không phải quan hệ lần cuối trước khi chia
tay
Bạc Diễn Thần nhướng mày: “À thế thì là cái gì?”
Mẹ kiếp không phải quan hệ lần cuối trước khi chia tay, còn có thể là cái gì, cái này vẫn cần hỏi cố ấy.
“Nói hay không” Thấy cô ấy không nói chuyện, thân dưới của Bạc Diễn Thần đẩy mạnh mẽ hai lần, suýt nữa khiến cô gục ngã.
“Là nghĩa vụ vợ chồng” Lê Hân Đồng cắn môi sắp khóc.
“Nói, sẽ rời ra anh hay không?” Bạc Diễn Thần vẫn không chịu buông tha cho cô đi sâu vào bên trong.
“Không sẽ không rời xa” Lê Hân Đồng bị anh ấy đâm ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được.
Nghe được lời cam đoan của cô ấy, Bạc Diễn Thần bỗng nhiên như phát điên, ngược lại còn gia tăng tốc độ ở thân dưới.
Lê Hân Đồng bị một cú va chạm kịch liệt khiến cho hồn lìa khỏi xác, trong miệng không ngừng
chửi rủa: “Bạc Diễn Thần anh nói lời không giữ lời, đồ dối trá, đồ khốn nạn anh dừng lại dừng lại mau.”
Bạc Diễn Thần làm lơ, giống như một con giã thú đầy ham muốn, chẳng thèm quan tâm đòi hỏi trên cơ thể cô ấy, đâm mạnh vào.
Dần dần Lê Hân Đồng cảm thấy mình giống như một khúc gỗ trôi dạt trên biển, khi một cơn sóng lớn ập đến, cô lập tức bị nhấn chìm, ý thức mất đi, bàn tay yếu ớt đẩy người đàn ông buông xuống, gục xuống.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK