Dưới ánh đèn mờ ảo, Tô Dao tự nhìn mình trong gương.
Một chiếc váy dài màu trắng lộ ra đôi chân trần được khoác lên thân hình mảnh dẻ, hiện lên có chút mơ hồ, hững hờ lại thêm đôi phần cám dỗ.
Những sợi tóc khô cứng rủ xuống, xoã lên bờ vai, khéo léo che đi những vết sẹo xấu xí trên cổ, làn da của cô trắng như ngọc, lấp ló dưới ánh sáng mờ ảo.
Có thể do trang điểm, nên làn da khô ráp của cô lúc này trông cũng không đến nỗi quá tệ, trên khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn của cô, như hiện lên hình ảnh của Tô Dao bốn năm về trước.
Tô Dao trong lòng có chút lo lắng, không! Cô không phải là Tô Dao.
Tô Dao tự tin, kiêu hãnh ấy đã chết từ bốn năm trước ở trong ngục, đã bị Lục Lệ Thành ép chết!
Cô chỉ là một tội phạm cải tạo lao động, chẳng qua trùng hợp gọi là tội phạm cải tạo lao động mang tên Tô Dao mà thôi!
Cô không có nhà, không có người thân, không có bất cứ mối quan hệ nào, cũng chẳng có kí ức, thứ duy nhất mà cô có, là món nợ chưa trả hết.
Vì thế, Tô Dao, mày còn có cái gì mà không thể chấp nhận chứ?
“Cạch” tiếng cửa mở ra.
Tô Dạo quay đầu ra nhìn, một người đàn ông vóc dáng cao lớn, mặt núng nính toàn thịt là thịt đẩy cửa bước vào.
Cho tận đến lúc này, anh vẫn không tin, người phụ nữ kia là Tô Dao!
Tô Dao hồi đó, tự tin và vui vẻ, khuôn mặt cô luôn nở nụ cười rạng rỡ, mặc dù vẻ đẹp không quả xuất chúng, nhưng nét quyến rũ và tự tin thể hiện qua những cử chỉ của cô cũng đủ để thu hút mọi người đàn ông!
Bốn năm trước ở tỉnh Lâm Nghi, nhắc đến tên Tô Dao, không ai là không biết, mặc dù mọi người đều biết Tô Dao thích Lục Lệ Thành, nhưng vẫn không ít người đàn ông ôm mộng háo hức theo đuổi cô.
Vào thời điểm đó, Tô Dao là một bông hồng đẹp có gai ở tỉnh Lâm Nghi, rất đẹp nhưng cũng dễ làm đứt tay.
Bắt đầu từ khi nào, cô ta trở thành người như này.
Rụt rè, thu mình, mặc cảm, nhút nhát, đó là tất cả những từ có thể dùng để mô tả về cô ta bây giờ, cô ta giống như một kẻ lang thang không có bất cứ thứ gì trong tay, không, cô ta còn không bằng một kẻ lang thang!
Kẻ lang thang còn có lòng tự tôn hơn cô ta!
Lục Lệ Thành nghĩ về điều đó, nhưng anh quên mất ai là người đã lấy tất cả mọi thứ của Tô Dao và khiến cô trở thành kẻ trong tay không có gì như bây giờ, ai chính tay khiến cô biến thành bộ dạng như bây giờ!
Anh bóp trán một cách mệt mỏi, thuận miệng hỏi: “Người phụ nữ đó thế nào, quay về chưa?”
“Quay về rồi!” Một người trong số những vệ sĩ trả lời: “Vũ Mi đã sắp người cho cô ta rồi.”
Lục Lệ Thành ngây người một chút, hỏi: “Người nào cơ?”
“Dạ thưa lúc nãy sếp có dặn, tối nay sắp xếp cho cô ta một vị khách sộp”
Anh có nói như vậy ư?
Lúc nãy tức quá, hình như có nói vậy!
Nhưng đó quả thực là do anh quá tức giận, chẳng qua chỉ là thuận miệng nói vậy thôi!
Bọn ngu này, lại sắp xếp đàn ông cho cô ta thật!
Chỉ cần nghĩ đến việc cô ta bị người đàn ông khác đè lên người, một ngọn lửa không tên bỗng bùng cháy trong lòng anh.
“Quay xe, về Thiên Đô!”.
Giọng nói lạnh lùng của Lục Lệ Thành vang lên, người lái xe không nén nổi sự sợ hãi, nhanh chóng quay đầu xe. Anh ta lấy điện thoại ra, và nhanh chóng bấm điện thoại di động.
Mấy giây sau, trong điện thoại vọng ra giọng của Vũ Mi.
“Dạ, xin chào ông chủ”
“Cô sắp xếp đàn ông cho Tổ Dao phải không?”
Vũ Mi hơi sững người một chút.
Giọng của ông chủ có vẻ đang cực kỳ tức giận, trực giác mách bảo cô có chút nguy hiểm.
Cô ta trả lời một cách cẩn thận: “Theo sự dặn dò của ông, tất cả mọi việc đã được sắp xếp xong xuôi, tôi đã sắp xếp cho Tô Dạo một vị khách rất sộp.”
Lục Lệ Thành ngắt lời cô ta một cách thô bạo: “Tên đàn ông kia hiện giờ đang ở đâu?”
“ở... hiện đang ở trong phòng của Tô Dao”.
“Lập tức cử người đến lỗi người đàn ông đó ra ngay, ngay lập tức!”
Vũ Mi nói một cách lúng túng: “Ông chủ, người đàn ông đó là chủ tịch của công ty Tencent, chúng ta không nên đắc tội với ông ta đâu ạ.”
“Lập tức kéo hắn ta ra cho tôi!” Lục Lệ Thành hai mắt đỏ ngầu, giọng nói như gầm lên giống con sư tử đang giận dữ: “Nếu người đàn ông đó dám chạm vào Tô Dao dù chỉ một ngón tay, Vũ Mi, cô tự biết hậu quả sẽ như thế nào!”
Tiếng điện thoại ngắt "phụp”.
Vũ Mi Với giọng có vẻ xui xẻo, sớm biết Tô Dao mang họa như này, cô đã không thèm tuyển người phụ nữ này rồi!