Chương 1556: Thế cục thay đổi cũng quá nhanh
Rất nhiều người ở hiện trường đều biết Ngô Hoán Nguyệt quen biết Lâm đại sư, nhưng quen biết là quen biết, có nguyện ý ra mặt giải quyết hay không còn phải tùy thuộc vào độ sâu cạn.
Bây giờ còn cần xem sao? Lâm đại sư người ta đã đích thân đến đoàn làm phim để thăm người, quan hệ giữa hai người là gì trong lòng còn không rõ sao?
Tạ Thanh khẽ mở miệng, có chút không dám tin, cô ta cảm thấy sự thay đổi này quả thực quá lớn, hoàn toàn khiến người ta không kịp phản ứng lại, sao trong nháy mắt đã biến thành thế này rồi?
Vừa rồi bản thân cô và những người khác còn cao cao tại thượng, sao đột nhiên lại bị áp chế rồi?
Có gì đó không đúng lắm.
Lửa giận trong lòng ngày càng lớn, nhưng lại không dám làm càn, không nhìn thấy chỗ dựa của mình đang thành thực dùng hai tay đưa danh thiếp cho người ta hay sao, mình còn có thể làm được gì nữa chứ?
Dương tổng vội vàng nói: “Lâm đại sư, giới thiệu một chút vị này là Vương Tuân, phó giám đốc của tập đoàn truyền hình và điện ảnh Hoa Thiên.”
“Ồ.” Lâm Phàm cười nhẹ gật đầu, ngược lại không để ở trong lòng, người ta cần nâng sự tồn tại thì hắn cũng không sợ.
Cứ như vậy hời hợt “ồ” một tiếng, khiến cho không ít người vô cùng bội phục, đây chính là khí thế của nhân vật lớn mà.
Theo họ thấy, Vương Tuân là một sự tồn tại mà bọn họ muốn ôm đùi cũng không thể ôm được. Nhưng bây giờ bị người ta trực tiếp coi như không đáng kể gì, như vậy thì họ còn biết phải nói thế nào?
Đây chính là một khoảng cách không thể vượt qua.
Vương Tuân có thể đạt được vị trí này trong lòng cũng tự mình hiểu rõ, giống như Dương tổng, vội vàng lấy danh thiếp ra sau đó hai tay đưa cho hắn: “Lâm đại sư, xin chào, lần đầu gặp nhau, tôi tên Vương Tuân.”
Lâm Phàm nhận lấy danh thiếp, liếc nhìn một cái rồi đút vào túi áo.
Trần Quốc Bảo trong lòng bật cười, kể từ khi Lâm đại sư đến thì bầu không khí ở hiện trường đã khác hẳn.
Trước đó mấy người còn không nể tình mà giả bộ, sao bây giờ không giả bộ nữa đi, như vậy làm cho người ta thấy không quen lắm nha.
Khoảng thời gian trước, chuyện xảy ra trên mạng e là không có ai mà không biết.
Chính là lễ khánh thành giảng đường của Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn, khách mời đến hiện trường không biết có bao nhiêu là nhân vật lớn, hơn nữa Lục Ly ở trong số đó càng là trùm cuối.
Cho dù là Vương Tuân và Dương Thái Sơn cộng lại cũng không bằng một đầu ngón tay của người ta.
Nhân vật lớn như vậy còn dành ra chút thời gian đến dự lễ khánh thành giảng đường Viện phúc lợi trẻ em, dùng mông nghĩ cũng có thể hiểu được mối quan hệ trong đó thân thiết đến mức nào.
Vương Tuân cảm thấy may mắn vì mình mới có ý nghĩ này chứ chưa làm ra hành động thực tế. Nếu như làm ra hành động thực tế mà hôm nay còn có thể rời đi thì cũng coi như là có bản lĩnh.
Hơn nữa cho dù là rời đi thì chuyện xảy ra sau đó chưa chắc mình có thể chấp nhận được.
“Anh Lâm, tôi đi thay đồ đã, chờ lát nữa tôi cùng anh ra ngoài đi dạo.” Ngô Hoán Nguyệt nói.
“Được, đi đi.” Lâm Phàm gật đầu.
Sau đó Ngô Hoán Nguyệt đi đến phòng thay đồ dưới dự dẫn dắt của người quản lý. Mà ở hiện trường, bầu không khí rất yên tĩnh, dường nhưng tất cả mọi người đều để Lâm Phàm làm chủ.
Lâm Phàm không nói thì sẽ không có ai nói.
Hắn cũng phát hiện ra điều này, sau đó giải vây nói: “Mọi người đang nói chuyện gì mà có nhiều người tụ tập cùng một chỗ vậy?”
Dương tổng cười nói: “Chúng tôi đang nói về bộ phim mới, đạo diễn Chu rất có năng lực, tôi và Vương tổng đang muốn làm một bộ phim mới trong dịp cuối năm, dự định sẽ mời đạo diễn Chu tiếp tục làm đạo diễn.”
Lâm Phàm nhìn đạo diễn Chu, cũng gật đầu nói: “Tôi nhìn bằng một mắt cũng có thể nhìn ra được năng lực của đạo diễn Chu rất tốt, rất có trách nhiệm với tác phẩm, đúng là phải tiếp tục mời đạo diễn Chu làm đạo diễn đó.”
Đạo diễn Chu trong lòng hưng phấn: “Cảm ơn lời khen của các vị, tôi vô cùng vinh hạnh.”
Vương Tuân có ý muốn xích gần quan hệ lại với Lâm Phàm: “Lâm đại sư, về phương diện vai diễn tôi thấy để cô Ngô làm nữ chính mới đúng, với năng lực của cô Ngô thì nhất định có thể gánh vác được.”
Tạ Thanh đứng bên cạnh Dương tổng nghe vậy, toàn thân đều nổ tung, giống như là đã nghe nhầm vậy.
Vừa rồi mình vẫn là nữ chính, sao đột nhiên lại thay đổi rồi?
Lúc cô ta vừa định nói thì Dương tổng ở bên cạnh lại trừng mắt với cô ta, bảo cô ta im miệng, không được nói chuyện.
Lúc này trong lòng Tạ Thanh cực kỳ ủy khuất.
Một số minh tinh xung quanh cũng cười thầm trong lòng, trước đó cô còn đắc ý, bây giờ không còn rồi chứ? Quả là hả lòng hả dạ.
Đạo diễn Chu gật đầu: “Đúng, đúng! Ngô Hoán Nguyệt có năng lực đóng vai chính, tôi đồng ý cả hai tay.”
Dương tổng: “Đúng vậy, cuối năm sẽ có một bộ phim của xưởng phim lớn, nếu cho người khác diễn chúng tôi thấy không yên tâm. Dù sao kỹ năng diễn xuất của cô Ngô mọi người ở hiện trường đều thấy rõ, nhất định có thể gánh vác một cách hoàn hảo.”