• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng Tuyết Mộc Huệ hoàn toàn không ngờ đến, sau khi cô mở cửa lại nhìn thấy cảnh này.

Một người phụ nữ gợi cảm cả người trần như nhuộng nằm ở trong lòng chồng mình, vẻ mặt của cô ta vô cùng thỏa mãn, bầu không khí phóng đãng không thể nào chịu nổi.

Không cần nghĩ cô cũng biết, trong này vừa mới xảy ra chuyện gì.

Mặt cô trắng bệch không còn một tí máu, máu xông thẳng lên não, ngay cả đứng cũng đứng không vững.

Cô biết anh rất chán ghét cô, nhưng anh làm sao có thể mang một người phụ nữ khác về nhà, không hề che giấu để cho cô nhìn thấy sự phản bội một cách trắng trợn!

Đôi mắt quyến rũ của Sang Nhi liếc nhìn Tuyết Mộc Huệ, xấu xa cười to.


"Ây! Đây không phải là thiên kim thị trưởng sao!"

Nũng nịu vuốt ve lồng ngực của Lâm Thừa Hạo.

"Hạo à, tại sao anh lại không nói với em cô ta ở nhà vậy? Người ta rất xấu hổ đó nha!"

Lời nói chứa đầy sự khiêu khích! Là một người phụ nữ, cô ta không thể không thừa nhận Tuyết Mộc Huệ thực sự là một báu vật, chính mình càng không thể để mất mặt!

"Cứ coi như cô ta không tồn tại là được!"

Lâm Thừa Hạo rút một điếu thuốc, để cho Sang Nhi bồi lửa cho hắn.

Hút một hơi thật sâu, rồi từ từ nhã khói ra. Nheo mắt lại, xuyên qua làn khói nhìn gương mặt trắng bệch của người con gái đứng ở cửa, ánh mắt dửng dưng chiêm ngưỡng.



"Có việc gì?"

Nhìn bộ váy trên người cô, cũng đã thấy rõ mục đích của cô. Anh hỏi như vậy, rõ ràng cố ý làm nhục cô đây mà.

Ngày trước anh chỉ cảm thấy cô vô cùng thuần khiết, nhưng không ngờ một khi đã lẳng lơ, cũng không thiếu đi phần gợi cảm.

Phơi bày dáng vẻ này, lộ ra vẻ lẳng lơ và phóng đãng, là một vẻ ngây thơ cực kỳ….phóng đãng.

Nhưng khi anh nhìn thấy ngực cô phập phồng vì tức giận, miêu tả bộ ngực tròn trịa một cách sống động, làn da trắng nõn như tuyết, khiến anh không khống chế được suy nghĩ của mình, muốn dè cô xuống giường ngay lập tức.

Đáng chết! Cách ăn mặc của cô lại có thể khơi gợi phản ứng trong người anh!

Ngay sau đó, anh tức giận.

"Không có việc gì thì cút ra ngoài! Đừng có đứng ở đây làm chướng mắt!"

"….Anh cũng nên….cho tôi một lời giải thích không phải sao?"

...Giọng nói của Tuyết Mộc Huệ do sợ hãi mà trở nên run rẩy, nắm chặt ngón tay lạnh băng của mình....

..."Cô đã nhìn thấy hết rồi, cho nên cũng không cần thiết!"...

...Lâm Thừa Hạo nhíu nhẹ lông mày, nở một nụ cười vô cùng xấu xa....

..."Nếu như cô thích 3P, có thể cùng tham gia với chúng tôi! Nhưng mà… người phụ nữ tôi thích phải như thế này…. "...

...Anh bóp bộ ngực cỡ F của Sang Nhi làm cô ta rên lên một tiếng....



..."Còn cô…"...

...Nhếch môi mỉa mai....

..."Vẫn còn kém xa!"...

Lời nói của anh làm cho Tuyết Mộc Huệ cả thấy thật nực cười, bỗng chốc cô từ trong đau thương của sự phản bội tỉnh táo trở lại.

Một người đàn ông chỉ dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, tại sao mình phải để ý chứ?

Hơn nữa, cuộc hôn nhân của hai người họ, chẳng qua chỉ là một cuộc giao dịch. Chỉ là một vở kịch, trao ra tình cảm của mình chẳng phải quá ngu ngốc hay sao?

"Nếu đã như vậy, anh cứ từ từ hưởng thụ đi!"

Cô nói như không hề để ý đến, thậm chí còn nở một nụ cười nhẹ, nụ cười hời hợt kia giống như một cây kim đâm đau mắt Lâm Thừa Hạo.

Anh phát hiện anh vô cùng chán ghét việc cô không để ý! Chỉ có anh mới có tư cách coi thường cô, còn cô không có cái quyền đó!


"Tôi cho phép cô đi sao?"


Anh gọi cô lại.


"Đêm nay Sang Nhi ngủ ở lại đây một đêm, bữa sáng ngày mai do cô chuẩn bị!"


Tuyết Mộc Huệ cười đến lố bịch, đã mặc kệ việc anh đem tình nhân về nhà, vậy mà còn coi cô là bà bếp, anh không cảm thấy xấu hổ dù chỉ là một chút hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK