Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay cũng như bao ngày khác. Một buổi sáng khá trong lành mang đến chút dễ chịu cho tâm thái người vừa thức dậy. 

Hà Nguyệt Dương hôm nay đi làm sớm hơn mọi ngày. Vài đồng nghiệp đi qua thấy cố đột nhiên mỉm cười thân thiện, thậm chí còn buông lời hỏi thăm thân thiết làm cô có chút không quen. Sao mọi người lại có thái độ như vậy với mình nhỉ? Cô cứ cảm thấy có gì đó không ổn? 

Nhưng rồi cũng tạm bỏ qua thắc mắc ngờ vực để bắt đầu chú tâm vào công việc. 

Hơn 10 phút sau, trưởng phòng Trúc Lam bước vào cùng tiếng vỗ tay bộp bộp thu hút thành công sự chú ý của cả phòng. 

Ai nấy đều nhìn lên, trên mặt Trúc Lam nở nụ cười hòa nhã, cất giọng nhã nhặn: “Hôm nay phòng chúng ta có tin vui, chắc cũng có một vài người biết rồi nhỉ? Nhưng tôi cũng phải thông báo Trúc Lam dừng một chút, đẩy gọng kính tao nhã lên mắt, mỉm cười nhìn Hà Nguyệt Dương: “Nguyệt Dương chúc mừng cô đã chính thức trở thành trưởng nhóm xây dựng kế hoạch DiA” Kết thúc lời chúc mừng là nụ cười rạng rỡ, cùng với tiếng Vỗ tay nhiệt tình từ đồng nghiệp. 

Hà Nguyệt Dương vô cùng bất ngờ. Trưởng nhóm xây dựng kế hoạch DiA, cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được thăng chức lên vị trí đó. Cô cứ tưởng mình nghe nhầm, những lời khen ngợi của Trúc Lam vẫn vang vọng bên tại cô: “Bản kế hoạch công ty do Nguyệt Dương làm nhận được đánh giá rất cao từ giám đốc, quyết định thăng chức cho Nguyệt Dương xem như cũng là để khích lệ đồng thời cũng là quy luật nhân tài luôn. được trọng dụng của DiA, mọi người hãy cùng nhau học hỏi và cống hiến, sự cố gắng của bất kì ai luôn được công ty ghi nhận, điển hình là Nguyệt Dương” . 

Sau sự kiện lần này không ít người bắt đầu coi trọng và đánh giá cao năng lực của Nguyệt Dương. Đa số đều ủng hộ và chúc mừng cô. Tuy nhiên người ta thường nói: “Cứ có mười người khen bạn và yêu quý bạn sẽ lại có mười người chê bai và ghét bỏ bạn”. 

Đó gọi là cuộc sống. 

Đến trưa, cô vừa vào phòng vệ sinh đã có một chuyện “đặc sắc” xảy ra. 

Lúc Nguyệt Dương đứng trong toilet, cô chợt nghe thấy tiếng giày cao gót lộp cộp truyền tới cùng tiếng nói chuyện của một đám người đang tiến vào phòng vệ sinh. Cô nghe được tên của mình phát ra từ giọng nói chua ngoa của Trần Kim Yến. 

Nguyệt Dương biết từ vụ xấu mặt về bản kế hoạch lần trước Kim Yến đã không ưa gì cố. Sự việc lần này chắc chắn càng khiến Kim Yến ghét cô nhiều hơn. Phụ nữ luôn có lí. do để đố kị ghen ghét người khác, dù cho lí do đó vô lí hay hợp lí đều như nhau. 

Nhưng chữ ghét kia còn nhẹ hơn nhiều với lời nói thoát ra từ cái miệng hiểm ác của Kim Yến. Cô đứng sau cánh cửa nghe rõ mồn một những lời nói cay độc đó. 

“Chị Yến, chị biết không, công ty ai cũng nói vị trí trưởng nhóm kia chị mới là người xứng đáng nhất, haizz nhưng lần này lại về tay của Nguyệt Dương” 

Kim Yến đang dặm son trên môi thì ngừng động tác, đôi môi đỏ thẫm nhếch lên một 

đường xảo quyệt. 

“Mấy cô có biết vì sao vị trí đó thuộc về cô ta không?” 

Đám nữ nhân xung quanh bắt đầu hóng hớt bởi sự hấp dẫn lấp lửng từ biểu cảm của Kim Yến. Có một giọng nữ cất lên: “Trưởng phòng Lam nói là do năng lực của Nguyệt Dương”. 

Nghe xong, Kim Yến bắt đầu cười, là nụ cười đầy châm chọc mỉa mai: “Năng lực?” Hai từ thốt ra từ miệng Kim Yến lại sặc mùi trào phúng khinh bỉ. 

“Là năng lực quyến rũ đàn ông thì có” Sau đó là tiếng cười hả hê của đám phụ nữ xung quanh. 

"Suyt” Kim Yến đưa ngón trỏ lên miệng ý tứ giữ im lặng. Rồi bắt đầu làm vẻ thần bí: “Còn chuyện này nữa, Nguyệt Dương cô ta... haizz tôi không biết có nên nói không nữa.” 

Ai nấy bắt đầu sốt sắng giục Kim Yến nói tiếp. Phụ nữ luôn dễ tò mò và bị kích động bới chuyện người khác. 

Kim Yến có vẻ rất hài lòng với biểu hiện của đồng bọn, khóe miệng nham hiểm bắt đầu thao thao bất tuyệt: “Nguyệt Dương... ừm... thì là... cô ta đã bò lên giường của giám đốc để được thăng chức, giám đốc vì thương hại cô ta mới cho cái chức cỏn con Trưởng nhóm ấy, chứ thật ra.” Thật ra cái gì không biết, một cái tát oanh liệt đã giáng thẳng lên mặt Kim Yến. 

Chủ nhân của cái tát trời giáng đó chính là Nguyệt Dương. Có trời mới biết Nguyệt Dương lúc nãy đã run rẩy tới mức nào, từng lời nói như nhát dao chém thẳng vào lòng tự trọng của cô. Kẻ tung người hứng thi nhau đem cô ra lăng mạ. 

Kim Yến bị tát đến nỗi dập mặt xuống bồn rửa mặt, tóc tai rũ rượi che phủ đôi mắt hoảng loạn xen lẫn tức giận của cô ta. Chứng tỏ Nguyệt Dương đang vô cùng căm phẫn mới mạnh tay như vậy. 

Đám người xung quanh thấy Kim Yến bị tát thì lập tức quay qua nhìn Nguyệt Dương bằng đôi mắt hình viên đạn. 

“Trần Kim Yến tôi cảnh cáo cô, đây xem như lần cuối, còn dám bịa đặt lăng mạ tôi một lần nào nữa, tôi sẽ không tha cho cô”. 

Trần Kim Yến hai mắt căm phẫn nhìn Nguyệt Dương. Cô ta quệt quệt vết máu trên môi, nhếch miệng cười lạnh lẽo, từng bước tới gần Hà Nguyệt Dương: “Cô không tha cho tôi thì định làm gì hả? Hay lại định đi ngủ với thằng đàn ông khác rồi lên mặt với tôi.” 

Hà Nguyệt Dương vừa nghe vừa tức giận đến khó thở, đám người xung quanh thi nhau đổ ảnh nhìn cay nghiệt khinh bỉ nhìn cô. 

Cô vừa định lên tiếng đã bị Kim Yến nằm tóc kéo ngược về phía sau. Da đầu đau đến tê dại, Nguyệt Dương hung hăng nắm lấy tay Kim Yến, rạch một đường dài làm cô ta đau đớn rên lên rồi thả ra. Sau đó, một trận chiến điên cuồng đã xảy ra. Nguyệt Dương tuy bị cả đám người tấn công, nhưng cũng không hề yếu thế, bọn họ dính không ít thương tích. 

Nguyệt Dương bị và mạnh vào tường, chưa kịp kêu đau đã bị một lực lớn đạp mạnh vào tay. Cô đương nhiên không chịu khuất phục, dùng sức đứng dậy. Bao nhiêu phẫn nộ uất ức cứ thế tuôn trào, Nguyệt Dương vừa đứng dậy được đã nhắm Kim Yến cho cô ta liên tiếp năm sáu cái tát. Dầu tay Nguyệt Dương đỏ lựng in hằn trên mặt Kim Yến. 

Chưa kịp làm gì tiếp theo, cánh tay yếu ớt Nguyệt Dương đã bị đập mạnh vào thành bồn, cô nghe thấy tiếng xương răng rắc, đau rất đau. Sau đó hai ba người cùng lúc đánh 

Nguyệt Dương, Nguyệt Dương cũng không chịu thua, dùng hết sức xô mạnh mấy người chuẩn bị tát cô về phía tường. Lực khá mạnh làm họ chao đảo, ngã nhào đập mạnh đầu về phía tường. Kim Yến chuẩn bị tiến lên cho cô một cái tát thì cánh cửa mở toang. Người mở cửa không ai khác chính là Chu Thiệu Khiêm. 

Kim Yến lúc này mới chột dạ, lúng túng đứng lên, Nguyệt Dương cũng chống tay xuống sàn đang từ từ ngồi dậy, ánh mắt lộ rõ bất ngờ vì nhìn thấy màu ảm sơ mi quen thuộc. 

*** 

Hơn 10 phút sau, đám người Kim Yến bị phân ra khỏi phòng giám đốc. Thậm chí còn có cả người khóc lóc đến thương tâm. Chu Thiệu Khiêm đã chính thức khai trừ họ ra khỏi công ty. 

Với lí do: “Các cô xem DiA là gì, là nơi để các cô giở thói côn đồ lăng nhục người khác sao, công ty chúng tôi không cần côn đồ và những nhân viên thiếu đạo đức như vậy, Kim Yến cô cũng có thói quen lôi kéo người khác vào việc xấu của mình quá nhỉ, sao không dùng năng lực đó trong quá trình làm việc để lôi kéo đầu tư thương mại giúp ích cho công ty, hả?” 

Kim Yến lúc đó lên tiếng phản bác: “Giám đốc, tôi không cố ý, là do cô ta trước” 

Chu Thiệu Khiêm lúc này mới liếc nhìn Nguyệt Dương nhếch nhác đang ngồi trên số pha, anh chậm rãi nở nụ cười châm biếm, buông một lời: “Nếu có người khác đặt điều xúc phạm danh dự tôi như vậy, tôi chắc chắn sẽ không đơn giản là chỉ cho mấy người ăn vài cái tát thế này, có tin không vị trí của mấy người bây giờ không phải ở đây mà là ở đồn cảnh sát, hơn nữa trước khi để cho pháp luật trừng trị, cô cô và cô nữa” Chu Thiệu Khiêm chỉ mặt từng người một, thanh âm lạnh đến vô cực: “Đều sẽ không yên ổn”. 

Ngừng một chút anh lại nói: “Lúc cô đánh Nguyệt Dương, cô chửi rủa gì tôi đều nghe không-sót-một-chữ, những lời lẽ đó e rằng chỉ không đụng tới riêng Nguyệt Dương mà cô còn đang trực tiếp xúc phạm tới uy tín của tôi, riêng về điểm này tôi không thể tha thứ, cô nói câu gì có muốn tôi lặp lại không?”. 

Kim Yến sợ hãi đến lạnh cả sống lưng, cô vẫn nhớ những câu nói vừa nãy của mình: “Cô tưởng cô ngủ được với giám đốc là ngon à, chẳng qua là cũng chỉ là vì sắc dục mà trọng dụng cô thôi, ngu ngốc!”. 

Cô không ngờ Chu Thiệu Khiêm lại vô tình đi ngang đó và nghe thấy. 

Chu Thiệu Khiêm nhắm từng người một, nhàn nhã nói một câu: “Nếu cô nghĩ một người phụ nữ có thể nhờ việc lên giường với đàn ông để thăng chức thì một là người đàn ông đó quá ngu ngốc mù quáng, nếu tôi như vậy, tập đoàn DiA đã không có ngày hôm nay, trường hợp thứ hai nếu có thể như vậy thì chắc chắn người phụ nữ đó xứng đáng được như vậy, không phải ai cũng có năng lực đó, cô đừng nên ghen tỵ với bất kì người phụ nữ nào như thế, vì cho dù có ghen ty đố kị cô cũng không thể làm được, cô hiểu chứ?” Lý luận sắc bén như vậy khiến cho không chỉ đám người Kim Yến mà ngay cả Nguyệt Dương ngồi bên cũng cảm thấy không rét mà run. 

Kim Yến chính thức bị đuổi khỏi DIA. Mấy người còn lại cũng không khá hơn là mấy, có người bị kỉ luật giáng một bậc lương, có người tệ hơn thì mất việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK