Chuyện tình cảm lẽ ra không bị chia cắt nếu như không phải vì Hướng Nhật chỉ là đứa trẻ mồ côi, chẳng có tài cán gì, gia sản cũng không đáng một xu. Khi nhà họ Diệp biết chuyện, thấy hai người thân thiết quá mức, sợ rằng để lâu sẽ phát sinh tình yêu sâu đậm không dứt ra được, họ liền ép nàng sang Pháp du học. Nàng thì thề chết cũng không chịu đi, nhưng dưới sự đe dọa rằng cha nàng sẽ giết Hướng Nhật nếu nàng còn tiếp tục qua lại với hắn, nàng một phần vì yêu Hướng Nhật, một phần vì không muốn hủy hoại cuộc đời của Hướng Nhật và nàng tin chắc cha nàng muốn giết một người chỉ là chuyện dễ như trở một bàn tay nên đành cam chịu tổn thương tình cảm mà rời xa Hướng Nhật. Rồi thời gian trôi qua nhanh như một giấc mơ, sau sáu năm du học trở về từ Pháp nàng quyết tâm đi tìm Hướng Nhật. Nàng đã tìm khắp mọi ngõ ngách, lục tung cả đất nước, tìm mãi suốt tận bốn năm trời mới biết Hướng Nhật đang làm lão đại của bang Bạch Hổ. Tuy nhiên khi nàng đến tận nơi thì Hướng Nhật đã chết vài ngày trước đó. Tưởng rằng có thể được đoàn tụ với người yêu năm xưa nhưng đâu ngờ rằng cuộc đời thật trớ trêu. Nàng như bị mất đi linh hồn, ngồi khóc suốt mấy ngày không ăn không uống, khóc đến mức đổ bệnh, lên cơn sốt cao và phải nhập viện. Sau này người ta không còn nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng nữa, mà chỉ thấy một nụ cười vô hồn, thiếu sức sống.
Ngày hôm nay có gì đó rất đặc biệt, nàng cho rằng Hướng Nhật đang sống trong thân xác người bạn trẻ ấy, bằng ánh mắt, nhịp điệu lời nói, kể cả làn hơi thở lẫn hành động cử chỉ đều không chút sai lệch. Không thể nào có hai người có cùng hành động, cử chỉ, thần thái giống hệt nhau đến mức độ ấy. Chắc chắn cậu ta chính là anh ấy. Nàng nắm chặt tay quyết tâm phải tìm hiểu, phải tìm cho ra cậu con trai kia có điểm gì đang che giấy. Nàng đã ba mươi tuổi, nàng tự quyết định cuộc đời mình, nàng sẽ không đánh mất tình yêu thêm một lần nào nữa.
Từ xa xa, tiếng chân người bước đi nhẹ như bay, bước trên hàng hiên đi đến gần nàng. Soul là một cô gái trẻ, cũng là một kiếm sĩ đến từ Nhật Bản, vì mang ơn Quỳnh Hoa mà thề chết đi theo bảo vệ nàng đến hết đời. Khi bước đến trước mặt nàng, Soul mới lên tiếng đồng thời đưa cho Quỳnh Hoa một tập tư liệu dày cộm:
- Diệp tiểu thư, đây là tất tần tất thông tin về người tên Hướng Quỳ.
Soul luôn là một cô gái nghiêm túc. Nói một là một, hai là hai, hoàn toàn không giống tính cách yểu điệu, đáng yêu vốn có của phụ nữ.
Quỳnh Hoa không để ý nhiều đến vẻ nghiêm túc của Soul và nàng cực kỳ hài lòng với cô khi nhìn tập tư liệu dày cộm trên tay. Soul không chỉ giỏi kiếm thuật mà còn rất có tài lãnh đạo, hiện nàng có vô số tay chân trong thế giới ngầm, được quen Soul là vinh dự của cuộc đời nàng, nàng tươi cười và nói:
- Cảm ơn cô nhiều lắm, nhờ có cô mà tôi sẽ biết nhiều hơn về người này.
Nàng mở tập tư liệu và chăm chú đọc từ những dòng đầu tiên, có đầy đủ họ tên, ngày tháng năm sinh, quê quán, nghề nghiệp, tên bố mẹ, ông bà, bạn bè, những tấm ảnh... Khi đọc xong nàng mỉm cười, ánh mắt tinh quái, thầm nghĩ: "Theo hồ sơ ghi lại thì trước đây cậu bạn trẻ này là một con mọt sách, yếu đuổi, ẻo lả, nhút nhát, chỉ mới gần đây bỗng dưng thay đổi hẳn, hoàn toàn biến đổi thành người khác. Thông minh, bạo dạn, có tài tán gái, đối xử rất tốt với người yếu đuối. Đây là những thông tin mình cần. Sự thay đổi của Hướng Quỳ là tín hiệu cho thấy Hướng Nhật bằng cách nào đó đã nhập hồn vào Hướng Quỳ. Dù không hoàn toàn là đúng nhưng rất có thể cậu ta là Hướng Nhật."
Rồi nàng cảm thấy nên hỏi Soul vài điều:
- Này Soul, cô có tin trên đời tồn tại linh hồn không?
Soul vẫn giữ vẻ nghiêm túc trả lời:
- Theo quan niệm thì linh hồn là một dạng vô hình, nó nằm trong thân xác sinh vật sống và là thứ điều khiển mọi hoạt động của chúng. Điều này là vô lý vì thân xác của sinh vật ta là một cỗ máy sinh học phức tạp, não bộ là thứ chỉ huy mọi hoạt động của cơ thể. Tôi không nghĩ linh hồn có thật, nhưng không đồng nghĩa với việc tôi phản đối. Nếu ai cho là thật thì là thật, còn nếu không cho là thật thì cứ nghĩ là không có thật đi.
- Tôi nghĩ ra điều này lạ lắm Soul ạ, tôi đang cho rằng Hướng Quỳ chỉ là cái xác chứa linh hồn của người tôi yêu, và tôi muốn chứng minh rằng tôi đã đúng.
Soul gật đầu:
- Tôi cảm nhận được nguồn năng lượng khủng khiếp bên trong mỗi tế bào của cậu ta, một sức mạnh rất phi thường hoàn toàn đối nghịch với quá khứ của một cậu sinh viên yếu đuối. Điều này rõ ràng phản khoa học, nhưng chính vì vậy cho thấy ở cậu ta có điều gì đó rất bí ẩn.
- Tôi muốn gặp cậu ta ngay bây giờ.
Quỳnh Hoa nóng lòng nói và vội bước đi.