Mục lục
Cám Dỗ Ngoại Tình - Đường Du Nhiên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau cùng Thời Ngọc Thao ho khan, phá vỡ bầu không khí trầm lặng nói: “Phải rồi, bây giờ Khâu Thiếu Trạch như vậy, tạm thời em đừng về.” Thời Ngọc Thao nói xong lại cau mày nói tiếp: “Một mình em ở khách sạn cũng không yên tâm, trong thời gian mọi chuyện chưa hoàn toàn kết thúc, em ở chung với anh trước đi đã.”

Đường Du Nhiên kỳ thực cũng không muốn sống chung với Thời Ngọc Thao… dù sao quan hệ của cô và Thời Ngọc Thao chỉ là hợp tác giao dịch không phải là quan hệ bạn trai bạn gái, cứ vô duyên vô cớ đến sống trong nhà Thời Ngọc Thao có phần không hay cho lắm…

Nhưng mà những lời vừa rồi của Thời Ngọc Thao, Đường Du Nhiên lại không thể nào bác bỏ được.

Chó cùng dứt dậu, Khâu Thiếu Trạch bị ép đến làm ra chuyện gì đó điên cuồng cũng không phải là không có khả năng.

Vì nghĩ cho an toàn của bản thân, Đường Du Nhiên đành phải nhẹ gật đầu với Thời Ngọc Thao, có chút ngại ngùng mở lời: “Thời Ngọc Thao… Vậy thời gian này làm phiền đến anh rồi.”

Khi Thời Ngọc Thao nghe được Đường Du Nhiên đồng ý, anh nhướng mày,  trong đôi mắt khó dò thoáng hiện nét cười hài lòng, vội nói tiếp: “Không cần quay lại lấy quần áo với vận dụng hàng ngày, tôi đến trung tâm thương mại mua chúng cùng em.”

Đường Du Nhiên gật đầu, những thứ quan trọng trong nhà Đường Du Nhiên luôn mang theo bên mình, ở nhà chỉ còn lại vài bộ quần áo mà thôi, cũng không cần thiết phải về lấy.

Vừa nghĩ tới tay phải Đường Du Nhiên đã bị Thời Ngọc Thao giữ chặt.

Tâm trạng cậu cả nhà họ Thời rất tốt, hoàn toàn quên mất chiều nay mình có cuộc họp quan trọng, nắm tay Đường Du Nhiên đi ra khỏi phòng, vừa đi vừa nói: “Đi thôi, tôi đi mua đồ cùng em.”

Đường Du Nhiên bị Thời Ngọc Thao kéo ra khỏi phòng, ánh mắt vô thức rơi xuống bàn tay mình đang bị Thời Ngọc Thao siết chặt.

Nhịp tim của cô không khỏi bị lỡ mất một nhịp, Đường Du Nhiên đỏ mặt, ngượng ngùng cố gắng rút tay ra, chỉ vừa mới động đậy lại không ngờ Thời Ngọc Thao như nhìn thấu tâm trí của Đường Du Nhiên, Đường Du Nhiên không những không rút được tay ra mà còn càng bị nắm chặt hơn.

Đường Du Nhiên bất lực bỏ cuộc khỏi cuộc tranh, chỉ đành nói với Thời Ngọc Thao: “ Thời Ngọc Thao… Thật ra tôi có thể tự mình đi mua đồ cũng được, công ty của anh bận rộn đến vậy không cần đi cùng tôi đâu…”

“Công ty không bận rộn gì cả, vừa hay trưa tôi cũng rảnh, mau đi thôi, đợi lát nữa còn phải mua không ít thứ đâu.” Thời Ngọc Thao vừa dứt lời thì tiếng chuông điện thoại vang lên.

Là Ứng Hạo Vũ, trợ lý đặc biệt của Thời Ngọc Thao gọi tới.

Thời Ngọc Thao nhìn vào dãy số trực tiếp cúp máy, còn chưa kịp đút điện thoại vào lại túi đã có tiếng ding-dong khác vang lên, là Ứng Hạo Vũ gửi tin nhắn tới: “Cậu Thời, tôi xin báo cáo với cậu về lịch trình buổi chiều, sẽ có một cuộc họp hội đồng quản trị hàng tuần vào lúc 2:30 chiều, ngoài ra còn có một cuộc họp dự án quan trọng khác cần dự vào lúc 3:30.”

Những ngón tay mảnh mai xinh đẹp của Thời Ngọc Thao gõ như bay vài chữ trên màn hình rep lại: “Tất cả các lịch trình trong buổi chiều đều hoãn lại sang sáng mai, buổi chiều tôi có việc quan trọng cần làm!”

Tất nhiên, nếu Ứng Hạo Vũ biết rằng vị chủ tịch tham công tiếc việc nhà mình vừa phải đẩy lùi các cuộc họp quan trọng để tháp tùng Đường Du Nhiên đi sắm sửa đồ đạc, hẳn sẽ tức ói máu mất …

“Thời Ngọc Thao… Anh thật sự không bận gì sao? Thật ra một mình tôi đi mua cũng không vấn đề gì…” Đường Du Nhiên thấy Thời Ngọc Thao không nhận bất cứ cuộc gọi nào trong lòng nghi ngờ không thôi.

“Thật sự là không bận mà, mau đi thôi, đi mua sắm trước đi, không phải lần trước anh nói nhà hàng Ý mới mở không tệ sao? Tối nay chúng ta đến đó ăn tối đi!”

Bây giờ trong suy nghĩ của Thời Ngọc Thao, những cuộc họp đó nào có quan trọng bằng việc mua đồ với Đường Du Nhiên!

Phải biết là đây là lần đầu tiên anh được đi mua sắm cùng Đường Du Nhiên!

Đường Du Nhiên không có lựa chọn nào khác ngoài việc để Thời Ngọc Thao đưa cô đi.

Thời Ngọc Thao lái xe thẳng đến cửa hàng bách hóa lớn nhất Diệu thành nơi có đầy đủ mọi thứ nhất.

Ngay khi bước vào trung tâm thương mại, Thời Ngọc Thao đã dẫn Đường Du Nhiên đến thẳng cửa hàng quần áo nữ.

Nhân viên vội vàng, ân cần rót trà rót nước đến trước mặt Thời Ngọc Thao và  Đường Du Nhiên: “Xin chào hai vị, xin hỏi cô đây thích loại mẫu mã quần áo thế nào? Cửa hàng chúng tôi vừa nhập về mấy mẫu mới của mùa này.”

Nữ hướng dẫn mua hàng vội lấy ra mấy mẫu mới cho Đường Du Nhiên chọn.

Nữ hướng dẫn mua hàng lấy là ba bộ váy liền, một chiếc có cổ chữ V màu đỏ, một chiếc màu vàng nhạt và chiếc còn lại có màu xanh da trời.

Đường Du Nhiên liếc nhìn váy không nói lời nào, Thời Ngọc Thao đột nhiên chỉ vào bộ váy liền quần màu đỏ cổ chữ V trên tay nữ hướng dẫn viên mua sắm nói: “Để cô ấy thử chiếc màu đỏ này.”

Nghe Thời Ngọc Thao nói xong, Đường Du Nhiên không khỏi nhướng mày nhìn Thời Ngọc Thao.

“Em mặc màu đỏ đẹp lắm.” Thời Ngọc Thao nở nụ cười nhìn về phía Đường Du Nhiên.

Bản thân Đường Du Nhiên cũng thực sự thích chiếc màu đỏ này.

Đường Du Nhiên cầm lấy chiếc váy liền đỏ, mặc lên xong quả nhiên đẹp vô cùng.

Tựa như được thiết kế dành riêng cho Đường Du Nhiên, Thời Ngọc Thao gật đầu hài lòng, nói với nữ hướng dẫn viên mua sắm: “Ừ, gói chiếc này lại trước.”

Sau đó anh nói tiếp: “Còn chiếc váy khác thì sao? Cầm cả ra đây xem thử.”

Nữ hướng dẫn viên mua sắm vội vàng đáp lời, nhanh chóng đi lấy vài chiếc váy phù hợp với Đường Du Nhiên.

Thời Ngọc Thao rất có hứng thú trong việc chọn đồ giúp Đường Du Nhiên, mỗi lần Đường Du Nhiên chưa kịp lên tiếng, Thời Ngọc Thao đều chọn cho Đường Du Nhiên trước.

Không chỉ vậy, hết lần này đến lần khác vô cùng trùng hợp là Thời Ngọc Thao giúp Đường Du Nhiên chọn trúng những thức mà Đường Du Nhiên thích.

Tính cả chiếc váy ngắn màu đỏ vừa rồi, Thời Ngọc Thao đã chọn năm chiếc váy cho Đường Du Nhiên.

 Một màu đen, một màu đen trắng, hai màu đỏ, và một màu trắng tinh.

Đường Du Nhiên nghĩ bản thân chỉ ở nhà Thời Ngọc Thao vài ngày, chỉ định mua hai bộ quần áo để thay giặt là đủ rồi.

Nào ngờ lại mua nhiều thế, ai biết được Thời Ngọc Thao vẫy tay với nữ hướng dẫn viên mua sắm: “Được rồi, mấy cái này đều gói lại cả đi.”

Nữ hướng dẫn viên mua sắm nghe vậy vui mừng khôn xiết, lâu lắm rồi mới thấy một nam khách hàng hào phóng như vậy, không khỏi ghen tị nhìn Đường Du Nhiên đứng bên cạnh Thời Ngọc Thao.

Trong lòng không khỏi suy nghĩ, nhìn người phụ nữ này còn trẻ, thân hình đẹp đẽ đến hoàn hảo, người đàn ông đó lại rộng lượng với cô ấy như vậy, nói không chừng là đang được người đàn ông này bao nuôi!

Trong lòng vừa nghĩ đến đã khinh thường, lại vừa bận gói quần áo.

Đường Du Nhiên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ cuộc.

“Thưa anh, tổng cộng năm chiếc váy hết 7.669.600 NDT, xin hỏi anh trả bằng thẻ hay tiền mặt?”

“Cà thẻ.”Lúc nói Thời Ngọc Thao đưa ra một tấm thẻ đen.

Nữ hướng dẫn viên mua sắm định nhận thẻ mà Thời Ngọc Thao đưa, thì Đường Du Nhiên ở một bên đột nhiên nói: “không cần! Tôi tự trả tiền.”

Đường Du Nhiên cũng cầm thẻ ngân hàng VIP màu đen đưa ra.

Cha của Đường Du Nhiên để lại di chúc trước khi qua đời, vì sợ Đường Du Nhiên còn nhỏ không thể quản lý tốt công ty nên đã giao cho Khâu Thiếu Trạch vốn chủ sở hữu của công ty, nhưng tiền tiết kiệm của cha Đường Du Nhiên nhiều năm qua đều để lại cho Đường Du Nhiên.

Cho nên bây giờ bản thân Đường Du Nhiên cũng xem như một phú hào nhỏ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK